Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
-
C516: Thảo luận chuyện mang thai lần hai
“Con cùng Tần Lãng hiện tại còn trẻ, mà Tần Lãng có năng lực như vậy, hai người các con sang năm cân nhắc mua nhà ở Thượng Hải. Khẳng định về sau ở chỗ này định cư, chờ chừng hai năm nữa, trong tay đầy đủ tài chính, vẫn nên cân nhắc vấn đề này nha”
“Nếu qua hai năm lại sinh, không bằng cân nhắc bây giờ. Như vậy thì chờ đến lúc đứa nhỏ ra đời cách Huyện Huyên, Vũ Đồng cùng Khả Hinh không bao nhiêu, đến lúc đó con có thể chiếu cố bọn nó cùng nhau, chờ đến lúc bọn nhỏ đi học, con triệt để có thể buông lỏng”
“Con cùng Tần Lãng phải có con sớm, chờ sinh xong, là có thể chuyên tâm vào sự nghiệp rồi”
Tô Thi Hàm nghe những lời mẹ nói, trong lòng vẫn là cảm thấy có chút ngượng ngùng. Mặc dù cô cùng Tần Lãng đã có ba đứa con, nhưng hai người còn chưa lĩnh giấy kết hôn đó nha!
“Mẹ, mang thai lần hai con cùng Tân Lãng tạm thời chưa nghĩ đến. Chúng con còn trẻ như vậy, đã có ba đứa nhỏ rồi, không sốt ruột chuyện mang thai lần thứ hai đâu”
Phương Nhã nhàn vỗ tay con gái nói: "Mẹ là đề nghị cho con thôi, hy vọng con về sau thoải mái một chút. Con suy nghĩ một chút bây giờ con không có mang thai, chờ bọn Huyên Huyên lớn một chút, con vừa buông lỏng, lại mang thai thì cuộc sống không phải hơi vất vả sao?
“Con đừng cự tuyệt vội, có thể cùng Tần Lãng thương lượng chuyện này. Hiện tại chúng ta cùng cha mẹ của Tân Lãng cũng đâu còn trẻ tuổi, các con sớm một chút mang thai lần hai, hai bên cũng có thể giúp đỡ con được một chút."
Sau khi cùng Phương Nhã Nhàn nói chuyện việc mang thai lần hai, nội tâm Tô Thi Hàm luôn đè nặng việc này.
Đợi đến buổi tối bọn nhỏ xuống lầu ngủ cùng cha mẹ, Tô Thi Hàm tâm xong nằm ở trên giường đặc biệt ngồi dựa vào đầu giường chờ Tân Lãng.
“Vợ, em đây là chờ anh sao? Hôm nay bọn nhỏ. không ở đây, chúng ta có thể tận hưởng thế giới hai người rồi”
Tần Lãng cười lên giường, đang muốn ôm vợ thì Tô Thi Hàm nhẹ nhàng đẩy hắn ra nói: "Tân Lãng, em muốn cùng anh nói một chuyện”
Thấy biểu tình nghiêm túc của cô, Tân Lãng cũng ngồi ngay ngân lại nhìn cô hỏi: “Em nói đi”
“Buổi tối em cùng mẹ nói đến chuyện mang thai lần hai”
Tần Lãng nghĩ hoặc nói: "Chuyện mang thai lần hai không phải lúc trước chúng ta đã nói xong rồi sao? Chúng ta không phản đối việc cha mẹ có thai lần hai mà."
Tô Thi Hàm trừng mắt nhìn, cần môi nhẹ nhàng nói: "Không phải chuyện cha mẹ, mà là hai chúng ta mang thai lần hai..”
Tần Lãng hơi sững sờ, nhìn hai gò má đỏ bừng của vợ, cười nói: “Thi Hàm, em là muốn sinh thêm con sao?"
"Vậy anh..”
“Không không không, em mới không muốn mang thai lần nữa! Là mẹ em hỏi chuyện này, mẹ nói..."
Tô Thi Hàm đem lời của Phương Nhã Nhàn nói cho Tân Lãng từ đầu đến cuối.
Tần Lãng nghe xong gật đầu nói: “Mẹ nói cũng có đạo lý, chúng ta mặc dù là sinh thai ba nhưng chờ lúc bọn nhỏ lớn chúng ta khẳng định sẽ muốn sinh đứa nữa. Nếu như sinh không cách nhau lắm thì thời gian chúng ta chiếu cố bọn nhỏ sẽ ngắn hơn, chờ đến lúc lớn tuổi thì sẽ nhẹ nhõm rất nhiều”
“Vậy anh cũng muốn hiện tại chúng ta sinh lăn hai sao?" Tô Thi Hàm nghiêng đầu hỏi
Tần Lãng lắc đầu, nói: “Hiện tại anh chưa nghĩ đến việc này”
“Tại sao vậy?” Tô Thi Hàm hỏi.
“Nguyên nhân rất đơn giản. Chúng ta hiện tại còn rất trẻ, về sau vẫn có nhiều thời gian mà.”
“Dựa theo cách nói của mẹ mà nói, rất nhiều người đều cảm thấy trẻ em từ sơ sinh cho đến ba tuổi là thời kỳ khó khăn, là giai đoạn phải chiếu cố bọn nhỏ, rất vất vả. Thế nhưng anh không cảm thấy như vậy, anh cảm thấy làm bạn với bọn nhỏ trong giai đoạn chúng trưởng thành là một chuyện rất vui vẻ."
“Cho nên không quản chúng ta khi nào muốn sinh thêm, anh đều cảm thấy không có vấn đề”
“Hơn nữa chúng ta giờ còn Huyên Huyên, Vũ Đồng cùng Khả Hinh, bọn nhỏ đều vừa đầy tám tháng, là thời điểm cần chúng ta làm bạn. Nếu lúc này chúng ta sinh đứa nữa thì tỉnh lực của chúng ta sẽ phân tán ra, anh không muốn điều này.”
"Anh hy vọng không quản là thai đầu hay thai hai, mỗi đứa đều có thể cảm nhận được tình yêu toàn tâm toàn ý của cha mẹ là được. Chúng ta hiện tại có ba đứa nhỏ, vốn đã khó khăn trong việc chăm sóc công bằng, lại thêm đứa nữa, sợ rằng càng khó khăn”
“Thêm nữa, em mới sinh xong chưa đầy một năm, cơ thể còn chưa điều dưỡng tốt. Anh cũng không hy vọng vào lúc này tăng thêm áp lực cho em. Mấy năm này chúng ta tạm thời không nhắc đến chuyện sinh thêm, cứ làm bạn với Huyên Huyên, Vũ Đồng cùng Khả Hinh trong chặng đường trưởng thành của chúng, cũng chăm sóc tốt sức khỏe của bản thân”
“Nhiều lý do như vậy nhưng trọng yếu nhất là hiện tại chúng ta chưa tốt nghiệp đại học đâu. Chúng ta mới hơn hai mươi, chứng nhận kết hôn còn chưa nhận đó. Anh hy vọng có thể cùng em có mấy năm tự do thế giới hai người, trong nhà lại thêm đứa nữa, anh cùng em lại chia phòng ngủ nữa mất”
Tô Thi Hàm ban đầu còn nghiêm túc nghe lý do của Tân Lãng. Đột nhiên nghe đến câu này, khuôn mặt nhỏ không khỏi đỏ lên, nói: “Chúng ta đang nghiêm túc thảo luận vấn đề, anh đột nhiên nói không đứng đắn vậy làm gì.."
Tần Lãng ôm bả vai vợ mình nói: “Anh chính là đang nghiêm túc thảo luận nha, sao lại không đứng đắn đây? Hai người chúng ta không phải còn chưa nói tốt chuyện yêu thương sao, bọn Huyên Huyên là lễ vật ông trời ban cho chúng ta, cũng là một phần kinh hỉ bất ngờ, chúng ta vui vẻ tiếp nhận là được rồi”
“Nhưng khi bọn nhỏ lớn lên, anh vẫn muốn cùng em ngọt ngào yêu đương. Mấy năm nay anh đều đặt trọng tâm lên bọn Huyên Huyên. Cho nên vấn đề sinh lần hai chúng ta muộn một chút rồi thảo luận nha."
“Em cảm thấy như thế được không? Hay là em cũng muốn sinh thêm?”
Tô Thi Hàm vội lắc đầu, nói: "Thật ra suy nghĩ của em không khác anh là mấy. Em cũng không muốn sớm như vậy lại sinh thêm đứa nữa, nhà chúng ta hiện đã có ba đứa, em cảm thấy trong nhà đã đủ náo nhiệt rồi”
“Nếu qua hai năm lại sinh, không bằng cân nhắc bây giờ. Như vậy thì chờ đến lúc đứa nhỏ ra đời cách Huyện Huyên, Vũ Đồng cùng Khả Hinh không bao nhiêu, đến lúc đó con có thể chiếu cố bọn nó cùng nhau, chờ đến lúc bọn nhỏ đi học, con triệt để có thể buông lỏng”
“Con cùng Tần Lãng phải có con sớm, chờ sinh xong, là có thể chuyên tâm vào sự nghiệp rồi”
Tô Thi Hàm nghe những lời mẹ nói, trong lòng vẫn là cảm thấy có chút ngượng ngùng. Mặc dù cô cùng Tần Lãng đã có ba đứa con, nhưng hai người còn chưa lĩnh giấy kết hôn đó nha!
“Mẹ, mang thai lần hai con cùng Tân Lãng tạm thời chưa nghĩ đến. Chúng con còn trẻ như vậy, đã có ba đứa nhỏ rồi, không sốt ruột chuyện mang thai lần thứ hai đâu”
Phương Nhã nhàn vỗ tay con gái nói: "Mẹ là đề nghị cho con thôi, hy vọng con về sau thoải mái một chút. Con suy nghĩ một chút bây giờ con không có mang thai, chờ bọn Huyên Huyên lớn một chút, con vừa buông lỏng, lại mang thai thì cuộc sống không phải hơi vất vả sao?
“Con đừng cự tuyệt vội, có thể cùng Tần Lãng thương lượng chuyện này. Hiện tại chúng ta cùng cha mẹ của Tân Lãng cũng đâu còn trẻ tuổi, các con sớm một chút mang thai lần hai, hai bên cũng có thể giúp đỡ con được một chút."
Sau khi cùng Phương Nhã Nhàn nói chuyện việc mang thai lần hai, nội tâm Tô Thi Hàm luôn đè nặng việc này.
Đợi đến buổi tối bọn nhỏ xuống lầu ngủ cùng cha mẹ, Tô Thi Hàm tâm xong nằm ở trên giường đặc biệt ngồi dựa vào đầu giường chờ Tân Lãng.
“Vợ, em đây là chờ anh sao? Hôm nay bọn nhỏ. không ở đây, chúng ta có thể tận hưởng thế giới hai người rồi”
Tần Lãng cười lên giường, đang muốn ôm vợ thì Tô Thi Hàm nhẹ nhàng đẩy hắn ra nói: "Tân Lãng, em muốn cùng anh nói một chuyện”
Thấy biểu tình nghiêm túc của cô, Tân Lãng cũng ngồi ngay ngân lại nhìn cô hỏi: “Em nói đi”
“Buổi tối em cùng mẹ nói đến chuyện mang thai lần hai”
Tần Lãng nghĩ hoặc nói: "Chuyện mang thai lần hai không phải lúc trước chúng ta đã nói xong rồi sao? Chúng ta không phản đối việc cha mẹ có thai lần hai mà."
Tô Thi Hàm trừng mắt nhìn, cần môi nhẹ nhàng nói: "Không phải chuyện cha mẹ, mà là hai chúng ta mang thai lần hai..”
Tần Lãng hơi sững sờ, nhìn hai gò má đỏ bừng của vợ, cười nói: “Thi Hàm, em là muốn sinh thêm con sao?"
"Vậy anh..”
“Không không không, em mới không muốn mang thai lần nữa! Là mẹ em hỏi chuyện này, mẹ nói..."
Tô Thi Hàm đem lời của Phương Nhã Nhàn nói cho Tân Lãng từ đầu đến cuối.
Tần Lãng nghe xong gật đầu nói: “Mẹ nói cũng có đạo lý, chúng ta mặc dù là sinh thai ba nhưng chờ lúc bọn nhỏ lớn chúng ta khẳng định sẽ muốn sinh đứa nữa. Nếu như sinh không cách nhau lắm thì thời gian chúng ta chiếu cố bọn nhỏ sẽ ngắn hơn, chờ đến lúc lớn tuổi thì sẽ nhẹ nhõm rất nhiều”
“Vậy anh cũng muốn hiện tại chúng ta sinh lăn hai sao?" Tô Thi Hàm nghiêng đầu hỏi
Tần Lãng lắc đầu, nói: “Hiện tại anh chưa nghĩ đến việc này”
“Tại sao vậy?” Tô Thi Hàm hỏi.
“Nguyên nhân rất đơn giản. Chúng ta hiện tại còn rất trẻ, về sau vẫn có nhiều thời gian mà.”
“Dựa theo cách nói của mẹ mà nói, rất nhiều người đều cảm thấy trẻ em từ sơ sinh cho đến ba tuổi là thời kỳ khó khăn, là giai đoạn phải chiếu cố bọn nhỏ, rất vất vả. Thế nhưng anh không cảm thấy như vậy, anh cảm thấy làm bạn với bọn nhỏ trong giai đoạn chúng trưởng thành là một chuyện rất vui vẻ."
“Cho nên không quản chúng ta khi nào muốn sinh thêm, anh đều cảm thấy không có vấn đề”
“Hơn nữa chúng ta giờ còn Huyên Huyên, Vũ Đồng cùng Khả Hinh, bọn nhỏ đều vừa đầy tám tháng, là thời điểm cần chúng ta làm bạn. Nếu lúc này chúng ta sinh đứa nữa thì tỉnh lực của chúng ta sẽ phân tán ra, anh không muốn điều này.”
"Anh hy vọng không quản là thai đầu hay thai hai, mỗi đứa đều có thể cảm nhận được tình yêu toàn tâm toàn ý của cha mẹ là được. Chúng ta hiện tại có ba đứa nhỏ, vốn đã khó khăn trong việc chăm sóc công bằng, lại thêm đứa nữa, sợ rằng càng khó khăn”
“Thêm nữa, em mới sinh xong chưa đầy một năm, cơ thể còn chưa điều dưỡng tốt. Anh cũng không hy vọng vào lúc này tăng thêm áp lực cho em. Mấy năm này chúng ta tạm thời không nhắc đến chuyện sinh thêm, cứ làm bạn với Huyên Huyên, Vũ Đồng cùng Khả Hinh trong chặng đường trưởng thành của chúng, cũng chăm sóc tốt sức khỏe của bản thân”
“Nhiều lý do như vậy nhưng trọng yếu nhất là hiện tại chúng ta chưa tốt nghiệp đại học đâu. Chúng ta mới hơn hai mươi, chứng nhận kết hôn còn chưa nhận đó. Anh hy vọng có thể cùng em có mấy năm tự do thế giới hai người, trong nhà lại thêm đứa nữa, anh cùng em lại chia phòng ngủ nữa mất”
Tô Thi Hàm ban đầu còn nghiêm túc nghe lý do của Tân Lãng. Đột nhiên nghe đến câu này, khuôn mặt nhỏ không khỏi đỏ lên, nói: “Chúng ta đang nghiêm túc thảo luận vấn đề, anh đột nhiên nói không đứng đắn vậy làm gì.."
Tần Lãng ôm bả vai vợ mình nói: “Anh chính là đang nghiêm túc thảo luận nha, sao lại không đứng đắn đây? Hai người chúng ta không phải còn chưa nói tốt chuyện yêu thương sao, bọn Huyên Huyên là lễ vật ông trời ban cho chúng ta, cũng là một phần kinh hỉ bất ngờ, chúng ta vui vẻ tiếp nhận là được rồi”
“Nhưng khi bọn nhỏ lớn lên, anh vẫn muốn cùng em ngọt ngào yêu đương. Mấy năm nay anh đều đặt trọng tâm lên bọn Huyên Huyên. Cho nên vấn đề sinh lần hai chúng ta muộn một chút rồi thảo luận nha."
“Em cảm thấy như thế được không? Hay là em cũng muốn sinh thêm?”
Tô Thi Hàm vội lắc đầu, nói: "Thật ra suy nghĩ của em không khác anh là mấy. Em cũng không muốn sớm như vậy lại sinh thêm đứa nữa, nhà chúng ta hiện đã có ba đứa, em cảm thấy trong nhà đã đủ náo nhiệt rồi”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook