Nữ Phụ Phản Công Ngược Tâm Tra Nam
-
C113: Nữ giả nam 57
Phía dưới kia, Thẩm Hạ Tri đã không còn sức lực để tránh né, bị một loạt lông chim cắm lên người. Trên thân thể hắn đã không còn nhìn được chỗ nào bình thường, đôi mắt hắn vẫn mở to, nhìn về phía Tâm Khôi đang cùng con chim ngày càng hiện ra rõ ràng hơn trước mặt hắn.
Trong đầu hắn giống như có một thứ gì đó quay cuồng. Hắn không thể mất cô!
Con chim cong người, giơ một chân còn lại về phía Thẩm Hạ Tri, định kẹp hắn lên.
Thẩm Hạ Tri cảm thấy đầu giống như trống rỗng, cơ thể đau đớn như xé toạc ra, nhưng lý trí vẫn muốn hắn tranh lấy một cơ hội cuối cùng giải thoát cho Tâm Tâm, hắn lại vận dụng hồ năng lượng đã cạn kiệt đến không thể cản kiệt hơn.
Hồ năng lượng của hắn không chịu nổi mà bạo nổ.
“A a a!” Thẩm Hạ Tri hét lên đau đớn. Cơ thể hắn như bị vỡ thành trăm mảnh.
Đột nhiên, năng lượng từ xung quanh ào ào cuốn về phía hắn, chui vào trong cơ thể hắn.
Hồ năng lượng của hắn bị phát nổ, lại trở nên rộng mở hơn, giống như chứa đựng được vô cùng vô tận năng lượng.
Hắn thăng cấp! Cấp 90. Một lần lại có thể nhảy đến hẳn 6 cấp.
Thẩm Hạ Tri giơ tay ra, một thanh đao xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Hắn giơ đao, chém về phía cái chân đang kẹp chặt Tâm Khôi của con chim tám đầu. So với con chim khổng lồ kia, thanh đao thực bé nhỏ, nhưng lại sắc bén khủng khiếp, giống như không cần dùng chút sức lực nào đã chém đứt chân của nó, lại theo đà chém đứt chiếc chân còn lại kia.
Con chim rít lên đau đớn, vụt một cái bay lên cao, tránh thoát Thẩm Hạ Tri.
Tâm Tâm bị rơi xuống cùng một bên chân của nó. Thẩm Hạ Tri vất đao, lao đến đón đỡ cô.
Đôi chân hắn khụy xuống đất, nhưng hai tay vẫn giữ chặt lấy cô.
“Tâm Tâm! Tâm Tâm!”
[Tinh! Độ hảo cảm của đối tượng công lược 1 là 100. Nhận thêm 50 điểm. Tổng điểm của cô là 374 điểm. Ký chủ, cô đã công lược xong thế giới này. Nhân tiện cơ thể cô đang bị thương nặng, tôi sẽ tạo thêm cho cô một vết thương trí mạng, để cô rời đi.] Hệ thống 07 lên tiếng.
Tạo thêm cho tôi một vết thương trí mạng? Hệ thống! Chị thật tốt với tôi!
[Chờ chút! Cho tôi 5 phút để hấp hối!] Tâm Tâm nói với hệ thống, đau đớn trên cơ thể không ngừng đánh úp đến.
Hệ thống 07 chần chờ: [Nhưng như vậy cô sẽ phải chịu đau đớn thêm 5 phút nữa!]
[Không sao! Tôi chịu được!]
[Vậy được! 5 phút sau tôi sẽ rút linh hồn cô đi.]
Tâm Tâm cố gắng mở mắt ra nhìn Thẩm Hạ Tri, khuôn mặt hắn dính đầy máu, không thấy rõ ngũ quan, cơ thể cũng dính đầy lông chim cứng rắn.
“Thẩm Hạ Tri, anh đã biết tôi là Tâm Tâm.”
“Đúng vậy!” Thẩm Hạ Tri nhìn cô.
“Hừ, có phải lúc tôi bị hôn mê, anh đã thừa cơ làm trò xấu xa với tôi hay không?”
“Anh…Tâm Tâm, anh sẽ chịu trách nhiệm!”
“Hừ! Chịu trách nhiệm thế nào? Đừng có nói là lấy tôi nhé, như vậy đâu gọi là chịu trách nhiệm, đó là anh hưởng phúc!”
“Đúng vậy, là anh hưởng phúc!” Thẩm Hạ Tri không hề cãi lại, chỉ cười cười, nhìn cô.
Khuôn mặt Tâm Tâm đột nhiên trở nên nghiêm túc: “Thẩm Hạ Tri, cơ thể này của tôi đã sắp không chịu nổi nữa rồi!”
“Không, Tâm Tâm, em nhất định có thể chịu được, nhất định, anh vừa thăng cấp. Chúng ta sẽ bình an vượt qua được nơi này.”
“Thẩm Hạ Tri, không Tiêu Lưu Phong, tôi đồng ý đề nghị chuyển thể thành phim của anh. Cuốn nhật ký của tôi để ở trong phòng, ngăn kéo số ba. Khi quay lại thế giới hiện thực, anh có thể đến đó lấy. Nhớ phải làm một bộ phim có kết thúc HE nhé, tôi không thích BE.”
“Thế giới hiện thực! Thế giới nào? Cuốn sổ nhật ký nào?”
“Tiêu Lưu Phong, anh nhất định sẽ nhớ sau khi trở về. Nhớ đọc trang cuối…”
Tâm Tâm mỉm cười, sức lực giống như đã cạn, không thể nói hết câu, đôi mắt dần dần nhắm lại, cơ thể buông thõng.
“Tâm Tâm, Tâm Tâm….”
“Tâm Tâm, Tâm Tâm….”
….
“Tâm Khôi, Tâm khôi…”
“Tâm Khôi, Tâm khôi…”
Phía xa, một đoàn người chạy đến, đi đầu là Trí Tiêu Nguyên. Hắn không ngừng gào tên Tâm Khôi.
Tới nơi, Trí Tiêu Nguyên nhìn thấy Tâm Khôi trong vòng tay của Thẩm Hạ Tri. Khắp cơ thể cô là máu, đôi mắt nhắm chặt. Hắn run rẩy quỳ chân xuống, chạm tay lên mặt cô. Khuôn mặt cô đã lạnh ngắt.
Hắn thẫn thờ ngồi ở nơi đó, bàn tay vẫn duy trì tư thế vuốt lên má cô, đầu óc trống rỗng, trái tim giống như đã bị khoét mất, trở nên vô cảm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook