Nữ Phụ Cô Ấy Ngày Càng Phá Của
-
Chương 14:
Ngay khi Hi Tửu đến văn phòng kinh doanh, cô nhận được điện thoại của Tô Lan.
Tô Lan ai oán lên án Hi Tửu không trả hóa đơn cho cô ta, còn vứt bỏ cô ta ở cửa hàng, làm cô ta thất vọng và thương tâm cỡ nào.
Vậy mà vẫn tỏ vẻ khoan hồng độ lượng mà tha thứ cho sự tùy tiện của Hi Tửu.
Cô ta cũng hỏi Hi Tửu hiện giờ đang ở đâu, cô tá muốn chọn váy dự tiệc rượu đêm mai, muốn cùng đi mua với Hi Tửu.
Hôm nay Hi Tửu đi mua nhà, tâm tình khá tốt, hơn nữa cô cũng không thích mắng chửi người khác trong điện thoại.
Nhìn không thấy vẻ mặt của đối phương khi bi mắng, giống như ăn khoai tây mà không có sốt cà chua vật, rất chán.
Hi Tửu đem địa chỉ văn phòng nhà đất gửi cho Tô Lan.
Tô Lan rất nhanh chạy đến.
Vẻ mặt không thể tin được.
Hi Tửu thế nhưng muốn mua nhà?
Vậy thì phải xài hết bao nhiêu tiền?
Tô Lan cảm thấy trong lòng khó chịu, cô là là nữ chính xuyên thư, lẽ ra phải là trung tâm của thế giới này, con cưng của khí vận, những thứ tốt đẹp nhất nên thuộc về cô ta.
Cô ta còn chưa có nhà, Hi Tửu dựa vào cái gì mà có thể có chứ?
Nhìn thấy bốn chữ vàng trên bảng hiệu của văn phòng nhà đất, Càn Thừa Nhất Hào, Tô Lan cảm thấy mình không thở nổi nữa.
Đây chính là bất động sản khét tiếng tốt, vô cùng tốt, nhưng cũng vô cùng đắt.
Hi Tửu có tiền mua nhà, chẳng lẽ lại không có tiền mua váy cho cô ta?
Tô Lan tức giận sắp bùng nổ, vừa nhìn thấy Hi Tửu liền vội vàng chạy tới.
Nghe thấy tiếng động, Hi Tửu còn tưởng rằng có một con tê giác đi vào.
Nâng mắt lên
Chà.
Là nữ chủ kìa.
Tô Lan đột nhiên bình tĩnh trở lại sau khi bắt gặp đôi mắt phẳng lặng xinh đẹp của Hi Tửu.
Hi Tửu không biết có chuyện gì, đã mạnh mẽ hơn trước rất nhiều.
Cô ta không thể cứng đối cứng cùng cô.
Nghĩ nghĩ, Tô Lan sửa sang quần áo đầu tóc, hít sâu một hơi, nở một nụ cười tươi rói ngồi bên cạnh Hi Tửu: “Tửu Tửu, sao đột nhiên lại mua nhà? Không bàn bạc cùng với tớ luôn? Thủ tục đã hoàn thành rồi sao? “
Tô Lan càng hỏi càng sốt sắng.
Hi Tửu chống cằm.
Đang chọn nhà thì nghe nhân viên môi giới cho biết bất động sản này gần đây có hoạt động.
Những người mua có sinh nhật rơi vào ngày xx tháng yy năm zz có thể được giảm giá 50% khi mua bất động sản này, hiện tại cũng chỉ còn một căn cuối cùng.
Cô thản nhiên hỏi, hóa ra sinh nhật do vị sếp lớn bất động sản này tùy tiện đặt, không khác sinh nhật của cô.
Chính vì vậy mà cô chỉ có thể dùng 1200 vạn liền có thể mua được căn hộ hai tầng trong ở cái nơi tấc đất tấc vàng này.
Chà chà.
Hi Tửu ôm mặt.
Cô thật là một người phụ nữ xinh đẹp và may mắn.
Bất quá, các thủ tục có hơi rườm rà, nhân viên không thể quay lại trong một thời gian ngắn được.
Hi Tửu chớp chớp mắt: “Tôi muốn mua nhà, vì sao phải thương lượng cùng cô?”
“Bởi vì tớ chính là bạn tốt nhất của cậu, tớ có thể tham mưu cho cậu một chút…” Tô Lan mở tờ giới thiệu bất động sản trước mặt, “Chà, cậu mua loại căn hộ nào? Diện tíchbao nhiêu?”
Hi Tửu thành thành thật thật mà trả lời: “Duplex, không lớn, chỉ có 200 mét vuông mà thôi.”
Tô Lan trợn mắt.
Căn hộ 200 mét vuông ở Càn Thừa Nhất Hào.
“Cũng không đắt lắm, ừm chỉ hơn 20 triệu, giảm giá một nửa.”
Tô Lan muốn ngất đi rồi.
Nhiều tiền như vậy?
Trước khi xuyên thư, cô ta cũng chỉ tiết kiệm được hai ba vạn.
Vẻ mặt của Tô Lan thật thú vị, Hi Tửu cong môi phun ra hai chữ cuối cùng: “Trả một lần.”
Đây chính là cô, một cô gái giàu có mỹ lệ đồng lòng người lại vô cùng khiêm tốn.
Tô Lan thiếu chút nữa mà nhào qua cào lên .
Cô ta biết Hi Tửu rất giàu, khi còn học trung học ở vùng nông thôn, hi Tửu đã dùng ô tô để đưa cô đến trường, còn cho cô rất nhiều thẻ chơi tiệm net.
Khi đó cô ta liền biêt, Hi gia tuyệt đối là giàu có hơn nhiều so với nguyên tác miêu tả.
Chỉ là cô ta chưa từng gặp qua nhà họ Hi, nghe Hi Tửu nói ngoại trừ cô ấy đang đi học, những người còn lại họ Hi đều định cư trên núi lớn.
Có thể bỏ ra số tiền lớn như vậy để mua nhà cho Hi Tửu trong một lần, nhà họ Hi phải giàu hơn cô ta tưởng rất nhiều!
Tô Lan càng phân tích, càng cảm thấy ruột gan cồn cào, càng cảm thấy mình bị tổn thất rất nhiều tiền.
Tô Lan thu hồi vẻ mặt kinh ngạc, nhìn qua Hi Tửu bình thường cũng rất thưa thớt, cô cũng không muốn gây chuyện ầm ỹ.
Giả vờ trấn tĩnh xem qua cuốn catalogue, còn tỏ vẻ lo lắng: “Tửu Tửu, tớ nghĩ mua nhà là chuyện tốt cho cậu, nhưng hơi nguy hiểm quá. Cậu thử nghĩ xem, cậu có một căn nhà như vậy trong tay, vạn nhất gặp trúng người có dã tâm muốn tính kế, thì cậu phải làm sao đây? “
“Ồ.” Hi Tửu nhướng mày “Vậy thì cô nghĩ tôi nên làm gì?”
Tô Lan cười trộm, Hi Tửu quả nhiên vẫn ngu xuẩn như trước đây.
“Tớ có thể cùng cậu chia sẻ rủi ro.” Tô Lan dựa sát vào người Hi Tửu, “Cậu cũng ghi tên tớ vào sổ đỏ nhà đất đi, như vậy tớ có thể bảo hộ cậu cùng căn nhà này.”
Hi Tửu kinh hỉ mà đập tay xuống: “Biện pháp này tốt nha.”
Tô Lan lộ ra ý cười, lại nghe Hi Tửu nói tiếp: “Có thể bổ sung vào tuyển tập những kịch bản lừa đảo ngu ngốc nhất thế giới.”
Nụ cười của Tô Lan đông cứng lại, Hi Tửu dựa lưng vào ghế, khẽ cười một tiếng: “Cô còn muốn tôi ghi tên cô vào sổ hồng mà tôi trả tiền, mượn danh nghĩa tươi đẹp là bảo hộ căn nhà của chúng ta?”
“Tôi đề nghị cô nên viết tên của cô lên khuôn mặt mình trước để bảo vệ cái mặt dày này khỏi bị rớt xuống.”
Hi Tửu mắt thấy nhân viên cầm tài liệu đi ra, khịa Tô Lan đủ rồi, đứng dậy cười như không cười mà liếc mắt nhìn cô ta, đi về phía nhân viên công tác.
Tô Lan muốn đi theo, nhưng lại bị người khác ngăn lại: “Xin lỗi, đó phòng VIP, cô không có được phép vào.”
Tô Lan ghen ghét đến nổi điên, Hi Tửu vậy mà lại trở thành VIP ở Càn Thừa Nhất Hào.
Trên thực tế, bản thân Hi Tửu cũng đang thắc mắc tại sao mình lại đột nhiên trở thành khách VIP.
Tiếp đãi cô cũng đã thay đổi từ một nhân viên bình thường thành giám đốc.
Cô không biết là khi nhân viên đi vào làm thủ tục và tải bản scan ID của cô lên hộp thư của trụ sở, đã vô tình bị sếp lớn thỉnh thoảng kiểm tra hộp thư nhìn thấy.
Đại boss đã nói……
Giám đốc nhìn Hi Tửu, khẩn trương lau mồ hôi.
Đại boss nói, vị này chính là phu nhân đại boss của Càn Thừa Nhất Hào!
Đây không phải mời vào phòng VIP tiếp đãi, giám đốc sợ rằng sẽ tiền lương tháng này sẽ không cánh mà bay mất.
Sau khi hoàn thành các thủ tục liên quan, Hi Tửu hoang mang ăn một bữa ăn đặc biệt từ nhà hàng ba sao Michelin trong phòng VIP của Càn Thừa Nhất Hào.
Sau đó còn được giám đốc Càn Thừa Nhất Hào tự mình lái xe đưa trở về.
Tất nhiên, để tránh cho giám đốc phát hiện ra thân phận của mình, cô đã rất cẩn thận xuống xe khi còn cách nhà học Tạ một đoạn đường.
Sau đó đánh xe về tới Tạ gia.
Vừa bước vào đã thấy Tạ Tứ đang ngồi trong phòng khách, mặc một chiếc áo sơ mi trắng hiếm thấy, trên ngực thêu một con hạc bay vô cùng tinh xảo.
Thanh nhã lại tự phụ
Trên sống mũi còn đeo một cặp kính gọng vàng.
Đúng chất văn nhã bại hoại.
“Đi đâu?” Tạ Tứ nhìn Hi Tửu đi tới, hỏi.
“Không phải lần trước đang chọn mua quà cho anh thì bị Tạ Quân làm gián đoạn sao?”
Hi Tửu có điểm ngượng ngùng cười nhẹ, từ trong túi lấy ra một cái hộp nhỏ.
“Này. Đây là một món quà mà em đã chọn từ lâu, chân đi cũng sắp gãy rồi, mới có thể tìm được, rất hợp với khí chất của anh.”
Tạ Tứ cười giả tạo không khác gì Hi Tửu: “Hóa ra là vi tôi mà bôn ba một ngoài bên ngoài.”
Hi Tửu đấm nhẹ anh một cái: “Ghét quá à, mau mở quà đi ~”
Tạ Tứ nhìn vào chiếc hộp, anh đã nhìn thấy nó vô số lần, đó là huy hiệu của Càn Thừa Nhất Hào, lại càng cười thêm hòa ái.
Ngón tay thon dài mở hộp.
Tạ Sí cầm lên cây tăm, ngơ ngác nhìn Hi Tửu: “Đây là món quà mà em chọn rất vừa vặn với khí chất của tôi?”
Hi Tửu nhanh chóng giải thích: “Chồng à, đây không phải là một cây tăm bình thường. Đây là một cây tăm được chạm khắc siêu nhỏ bằng công nghệ nano. Trên đó còn khắc một bức thư tình.”
“Chữ bên trên quá nhỏ, anh có thể nhìn thấy, để em đọc giúp anh.”
Hi Tửu cầm lấy tăm xỉa răng, làm bộ làm tịch mà hắng giọng:
“E hèm!”
“Chồng yêu xinh đẹp của em!”
Hi Tửu tràn đầy cảm xúc không kém gì người dẫn chương trình Gala xuân vãn:
“Anh là gió! Là mưa! Là sao trời nhật nguyệt!”
Tiểu Hi Tửu đứng trên đầu cô, cũng tràn đầy tình cảm: “Chỉ là không giống người!”
Tô Lan ai oán lên án Hi Tửu không trả hóa đơn cho cô ta, còn vứt bỏ cô ta ở cửa hàng, làm cô ta thất vọng và thương tâm cỡ nào.
Vậy mà vẫn tỏ vẻ khoan hồng độ lượng mà tha thứ cho sự tùy tiện của Hi Tửu.
Cô ta cũng hỏi Hi Tửu hiện giờ đang ở đâu, cô tá muốn chọn váy dự tiệc rượu đêm mai, muốn cùng đi mua với Hi Tửu.
Hôm nay Hi Tửu đi mua nhà, tâm tình khá tốt, hơn nữa cô cũng không thích mắng chửi người khác trong điện thoại.
Nhìn không thấy vẻ mặt của đối phương khi bi mắng, giống như ăn khoai tây mà không có sốt cà chua vật, rất chán.
Hi Tửu đem địa chỉ văn phòng nhà đất gửi cho Tô Lan.
Tô Lan rất nhanh chạy đến.
Vẻ mặt không thể tin được.
Hi Tửu thế nhưng muốn mua nhà?
Vậy thì phải xài hết bao nhiêu tiền?
Tô Lan cảm thấy trong lòng khó chịu, cô là là nữ chính xuyên thư, lẽ ra phải là trung tâm của thế giới này, con cưng của khí vận, những thứ tốt đẹp nhất nên thuộc về cô ta.
Cô ta còn chưa có nhà, Hi Tửu dựa vào cái gì mà có thể có chứ?
Nhìn thấy bốn chữ vàng trên bảng hiệu của văn phòng nhà đất, Càn Thừa Nhất Hào, Tô Lan cảm thấy mình không thở nổi nữa.
Đây chính là bất động sản khét tiếng tốt, vô cùng tốt, nhưng cũng vô cùng đắt.
Hi Tửu có tiền mua nhà, chẳng lẽ lại không có tiền mua váy cho cô ta?
Tô Lan tức giận sắp bùng nổ, vừa nhìn thấy Hi Tửu liền vội vàng chạy tới.
Nghe thấy tiếng động, Hi Tửu còn tưởng rằng có một con tê giác đi vào.
Nâng mắt lên
Chà.
Là nữ chủ kìa.
Tô Lan đột nhiên bình tĩnh trở lại sau khi bắt gặp đôi mắt phẳng lặng xinh đẹp của Hi Tửu.
Hi Tửu không biết có chuyện gì, đã mạnh mẽ hơn trước rất nhiều.
Cô ta không thể cứng đối cứng cùng cô.
Nghĩ nghĩ, Tô Lan sửa sang quần áo đầu tóc, hít sâu một hơi, nở một nụ cười tươi rói ngồi bên cạnh Hi Tửu: “Tửu Tửu, sao đột nhiên lại mua nhà? Không bàn bạc cùng với tớ luôn? Thủ tục đã hoàn thành rồi sao? “
Tô Lan càng hỏi càng sốt sắng.
Hi Tửu chống cằm.
Đang chọn nhà thì nghe nhân viên môi giới cho biết bất động sản này gần đây có hoạt động.
Những người mua có sinh nhật rơi vào ngày xx tháng yy năm zz có thể được giảm giá 50% khi mua bất động sản này, hiện tại cũng chỉ còn một căn cuối cùng.
Cô thản nhiên hỏi, hóa ra sinh nhật do vị sếp lớn bất động sản này tùy tiện đặt, không khác sinh nhật của cô.
Chính vì vậy mà cô chỉ có thể dùng 1200 vạn liền có thể mua được căn hộ hai tầng trong ở cái nơi tấc đất tấc vàng này.
Chà chà.
Hi Tửu ôm mặt.
Cô thật là một người phụ nữ xinh đẹp và may mắn.
Bất quá, các thủ tục có hơi rườm rà, nhân viên không thể quay lại trong một thời gian ngắn được.
Hi Tửu chớp chớp mắt: “Tôi muốn mua nhà, vì sao phải thương lượng cùng cô?”
“Bởi vì tớ chính là bạn tốt nhất của cậu, tớ có thể tham mưu cho cậu một chút…” Tô Lan mở tờ giới thiệu bất động sản trước mặt, “Chà, cậu mua loại căn hộ nào? Diện tíchbao nhiêu?”
Hi Tửu thành thành thật thật mà trả lời: “Duplex, không lớn, chỉ có 200 mét vuông mà thôi.”
Tô Lan trợn mắt.
Căn hộ 200 mét vuông ở Càn Thừa Nhất Hào.
“Cũng không đắt lắm, ừm chỉ hơn 20 triệu, giảm giá một nửa.”
Tô Lan muốn ngất đi rồi.
Nhiều tiền như vậy?
Trước khi xuyên thư, cô ta cũng chỉ tiết kiệm được hai ba vạn.
Vẻ mặt của Tô Lan thật thú vị, Hi Tửu cong môi phun ra hai chữ cuối cùng: “Trả một lần.”
Đây chính là cô, một cô gái giàu có mỹ lệ đồng lòng người lại vô cùng khiêm tốn.
Tô Lan thiếu chút nữa mà nhào qua cào lên .
Cô ta biết Hi Tửu rất giàu, khi còn học trung học ở vùng nông thôn, hi Tửu đã dùng ô tô để đưa cô đến trường, còn cho cô rất nhiều thẻ chơi tiệm net.
Khi đó cô ta liền biêt, Hi gia tuyệt đối là giàu có hơn nhiều so với nguyên tác miêu tả.
Chỉ là cô ta chưa từng gặp qua nhà họ Hi, nghe Hi Tửu nói ngoại trừ cô ấy đang đi học, những người còn lại họ Hi đều định cư trên núi lớn.
Có thể bỏ ra số tiền lớn như vậy để mua nhà cho Hi Tửu trong một lần, nhà họ Hi phải giàu hơn cô ta tưởng rất nhiều!
Tô Lan càng phân tích, càng cảm thấy ruột gan cồn cào, càng cảm thấy mình bị tổn thất rất nhiều tiền.
Tô Lan thu hồi vẻ mặt kinh ngạc, nhìn qua Hi Tửu bình thường cũng rất thưa thớt, cô cũng không muốn gây chuyện ầm ỹ.
Giả vờ trấn tĩnh xem qua cuốn catalogue, còn tỏ vẻ lo lắng: “Tửu Tửu, tớ nghĩ mua nhà là chuyện tốt cho cậu, nhưng hơi nguy hiểm quá. Cậu thử nghĩ xem, cậu có một căn nhà như vậy trong tay, vạn nhất gặp trúng người có dã tâm muốn tính kế, thì cậu phải làm sao đây? “
“Ồ.” Hi Tửu nhướng mày “Vậy thì cô nghĩ tôi nên làm gì?”
Tô Lan cười trộm, Hi Tửu quả nhiên vẫn ngu xuẩn như trước đây.
“Tớ có thể cùng cậu chia sẻ rủi ro.” Tô Lan dựa sát vào người Hi Tửu, “Cậu cũng ghi tên tớ vào sổ đỏ nhà đất đi, như vậy tớ có thể bảo hộ cậu cùng căn nhà này.”
Hi Tửu kinh hỉ mà đập tay xuống: “Biện pháp này tốt nha.”
Tô Lan lộ ra ý cười, lại nghe Hi Tửu nói tiếp: “Có thể bổ sung vào tuyển tập những kịch bản lừa đảo ngu ngốc nhất thế giới.”
Nụ cười của Tô Lan đông cứng lại, Hi Tửu dựa lưng vào ghế, khẽ cười một tiếng: “Cô còn muốn tôi ghi tên cô vào sổ hồng mà tôi trả tiền, mượn danh nghĩa tươi đẹp là bảo hộ căn nhà của chúng ta?”
“Tôi đề nghị cô nên viết tên của cô lên khuôn mặt mình trước để bảo vệ cái mặt dày này khỏi bị rớt xuống.”
Hi Tửu mắt thấy nhân viên cầm tài liệu đi ra, khịa Tô Lan đủ rồi, đứng dậy cười như không cười mà liếc mắt nhìn cô ta, đi về phía nhân viên công tác.
Tô Lan muốn đi theo, nhưng lại bị người khác ngăn lại: “Xin lỗi, đó phòng VIP, cô không có được phép vào.”
Tô Lan ghen ghét đến nổi điên, Hi Tửu vậy mà lại trở thành VIP ở Càn Thừa Nhất Hào.
Trên thực tế, bản thân Hi Tửu cũng đang thắc mắc tại sao mình lại đột nhiên trở thành khách VIP.
Tiếp đãi cô cũng đã thay đổi từ một nhân viên bình thường thành giám đốc.
Cô không biết là khi nhân viên đi vào làm thủ tục và tải bản scan ID của cô lên hộp thư của trụ sở, đã vô tình bị sếp lớn thỉnh thoảng kiểm tra hộp thư nhìn thấy.
Đại boss đã nói……
Giám đốc nhìn Hi Tửu, khẩn trương lau mồ hôi.
Đại boss nói, vị này chính là phu nhân đại boss của Càn Thừa Nhất Hào!
Đây không phải mời vào phòng VIP tiếp đãi, giám đốc sợ rằng sẽ tiền lương tháng này sẽ không cánh mà bay mất.
Sau khi hoàn thành các thủ tục liên quan, Hi Tửu hoang mang ăn một bữa ăn đặc biệt từ nhà hàng ba sao Michelin trong phòng VIP của Càn Thừa Nhất Hào.
Sau đó còn được giám đốc Càn Thừa Nhất Hào tự mình lái xe đưa trở về.
Tất nhiên, để tránh cho giám đốc phát hiện ra thân phận của mình, cô đã rất cẩn thận xuống xe khi còn cách nhà học Tạ một đoạn đường.
Sau đó đánh xe về tới Tạ gia.
Vừa bước vào đã thấy Tạ Tứ đang ngồi trong phòng khách, mặc một chiếc áo sơ mi trắng hiếm thấy, trên ngực thêu một con hạc bay vô cùng tinh xảo.
Thanh nhã lại tự phụ
Trên sống mũi còn đeo một cặp kính gọng vàng.
Đúng chất văn nhã bại hoại.
“Đi đâu?” Tạ Tứ nhìn Hi Tửu đi tới, hỏi.
“Không phải lần trước đang chọn mua quà cho anh thì bị Tạ Quân làm gián đoạn sao?”
Hi Tửu có điểm ngượng ngùng cười nhẹ, từ trong túi lấy ra một cái hộp nhỏ.
“Này. Đây là một món quà mà em đã chọn từ lâu, chân đi cũng sắp gãy rồi, mới có thể tìm được, rất hợp với khí chất của anh.”
Tạ Tứ cười giả tạo không khác gì Hi Tửu: “Hóa ra là vi tôi mà bôn ba một ngoài bên ngoài.”
Hi Tửu đấm nhẹ anh một cái: “Ghét quá à, mau mở quà đi ~”
Tạ Tứ nhìn vào chiếc hộp, anh đã nhìn thấy nó vô số lần, đó là huy hiệu của Càn Thừa Nhất Hào, lại càng cười thêm hòa ái.
Ngón tay thon dài mở hộp.
Tạ Sí cầm lên cây tăm, ngơ ngác nhìn Hi Tửu: “Đây là món quà mà em chọn rất vừa vặn với khí chất của tôi?”
Hi Tửu nhanh chóng giải thích: “Chồng à, đây không phải là một cây tăm bình thường. Đây là một cây tăm được chạm khắc siêu nhỏ bằng công nghệ nano. Trên đó còn khắc một bức thư tình.”
“Chữ bên trên quá nhỏ, anh có thể nhìn thấy, để em đọc giúp anh.”
Hi Tửu cầm lấy tăm xỉa răng, làm bộ làm tịch mà hắng giọng:
“E hèm!”
“Chồng yêu xinh đẹp của em!”
Hi Tửu tràn đầy cảm xúc không kém gì người dẫn chương trình Gala xuân vãn:
“Anh là gió! Là mưa! Là sao trời nhật nguyệt!”
Tiểu Hi Tửu đứng trên đầu cô, cũng tràn đầy tình cảm: “Chỉ là không giống người!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook