Ta thở dài, sau đó lại thở dài…

Quay đầu sang nhìn Izumin đang ngồi trò chuyện với Menfuisư đằng xa, sau đó nhìn lại Carol đang sốt mê man nằm trên giường, miệng cứ gọi:

- Anh Raian… Jimy…

Carol, kiếp trước ta mắc nợ gì cô hay sao? Cứ mỗi lần cô gặp nạn hay bị thương ta đều phải đi theo chữa trị?

Đút thuốc cho Carol xong, ta lại thừ người.

Ta phải làm gì bây giờ? Trở về Hitaito để Izumin giam lỏng hay quay về Hạ Ai Cập?

Izumin đã đến tận đây, liệu hắn có đồng ý cho ta trở về Hạ Ai Cập không?

Haiz…

Ta nghe thấy tiếng động, quay đầu nhìn lại, hóa ra là Menfuisư. Chắc bọn đàn ông cũng đã giải quyết xong mấy cái gút mắc kia rồi, ta không liên quan tới nữa.

Menfuisư cúi đầu không dám nhìn ta, miệng lí nhí xin lỗi. Ta phì cười, lấy tay xoa đầu nó, sau đó đi ra ngoài lều.

Lúc đầu ta nghe Menfuisư gọi tên Carol rất tình cảm, sau đó…

- Carol, Raian là thằng nào? Còn thằng Jimy nữa, nàng tỉnh dậy cho ta….!!!!!!

Ta cảm thấy bất lực, không hiểu sao thằng nhãi này có thể cai trị được Ai Cập hùng vĩ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương