Nợ Âm Khó Thoát
Chương 849

Hiện tại không còn lựa chọn, tôi cũng có thể làm như ông nội, dùng khí lực cuối cùng của mình để ngăn cản tên phía dưới, nhưng dù làm vậy, nhiều nhất cũng chỉ lùi lại được hai tháng, ngoài ra, không còn bất kỳ biện pháp nào.

Mà điều kiện duy nhất để có thể thay đổi hiện trạng, chính là đột phá thành đạo tổ, đến lúc đó mới có thể ngăn cản người kia.

Lòng tôi hơi trầm xuống, đứng dậy, nhìn tượng đá phía dưới, thấp giọng nói:

- Ông nội, ông yên tâm, con sẽ không làm ông thất vọng.

Nói xong, tôi không do dự xoay người, rời khỏi nơi này, tôi phải về Thần giới, không biết hiện giờ Thần giới thế nào rồi, tôi phải đi về nhìn xem, trong lòng nếu lo lắng, vậy không cần chịu đựng , chịu đựng sẽ chỉ làm chính mình khó chịu.

Tổ tiên nói, phải nghe theo ý muốn của mình, không cần phải đè nén ý nghĩ trong lòng mình, muốn làm cái gì, vậy đi làm.

Tuy rằng tôi rất muốn đột phá, nhưng tiếp tục lãng phí thời gian như vậy, cũng không có bất kỳ ý nghĩa nào.

Về tới Thần giới, tôi lập tức đi tới thiên vực trung ương, dọc đường đi, tôi có thể cảm giác được khí mùi hủy diệt, đó là vì chiến đấu thời gian dài, khiến bên trong thành trì, đều tràn ngập tử khí quỷ dị.

Trong thiên vực trung ương, tôi nhìn thấy đám người Hoàng Tiểu Tiên, còn cả bố tôi, lão Doãn, tiền bối đế tân.

Nhưng, cũng có tin dữ.

Đoàn Lang đã ngã xuống trong chiến trường, đồng thời còn có cả lão tổ Võ Đang, lão tổ Chung Nam Sơn, lão tổ nhà họ Vương, lão tổ nhà họ Lục.

Biết tin các lão tiền bối đã ngã xuống, và cả Đoàn Lang vẫn luôn đi theo bên cạnh tôi, sau khi hắn nhận tôi, gần như rất ít nói chuyện, nhưng chưa từng từ bỏ bất cứ lần nào bán mạng cho tôi.

Tới trước mộ của bọn họ, tôi thắp hương cho bọn họ.

- Thực xin lỗi chư vị, dẫn mọi người tới, cuối cùng lại không thể giúp mọi người sống sót.

Tôi thấp giọng lầm bầm, Hoàng Tiểu Tiên cũng đi tới sau lưng tôi.

- Anh đừng tự trách, lúc trước dẫn bọn họ đến, bọn họ cũng đã biết rõ sẽ phải đối mặt với trận đấu còn tàn khốc hơn ở Nhân Gian giới.

Cuối cùng, tôi gọi thành viên trong gia đình lại, chuyện về ông nội, tôi cũng không nói gì, nhưng tôi cảm giác được, bà nội hình như đã biết tất cả, tôi ôm Tiểu Niệm Niệm vào trong lòng, bế suốt cả một ngày.

Tuy rằng rất ít khi thân mật với con bé, nhưng con bé lại không hề tỏ ra xa lạ, chơi với tôi thật lâu, không ngờ con bé lại bập bẹ gọi tôi một tiếng.

Nghe được chữ ‘bố’ từ trong chiếc miệng nhỏ xinh của con bé, cả người tôi bỗng run lên, có một cảm giác vui mừng khôn xiết khó tả trào ra từ sâu trong lòng.

Lúc này, sâu trong nội tâm tôi, vứt bỏ tất cả tạp niệm.

Trong đầu chỉ còn lại một ý niệm cuối cùng, đó là đột phá, ngăn cản đám Huyết Ma tộc.

Cuối cùng, tôi chọn bế quan, giống như lần trước ở Nhân Gian giới, không đột phá, tôi tuyệt đối sẽ không xuất quan.

Mà hôm nay, Hoàng Tiểu Tiên, Trúc Tẩm Ngưng, Hạ Mạch đều tới tìm tôi.

Sắc mặt ba người con gái hơi ửng đỏ, cuối cùng, Hoàng Tiểu Tiên lên tiếng:

- Chuyện này qua đi, em muốn có một đứa con, thực ra, khá thèm muốn được như Thanh Nhi!

Tôi nhìn Hoàng Tiểu Tiên còn cả Trúc Tẩm Ngưng và Hạ Mạch, xem ra ba người con gái đã thương lượng xong, tôi biết, các cô ấy muốn dùng cách này, để tiếp thêm cho tôi một chút sức lực.

Gật đầu thật mạnh, tôi không nói thêm gì, lần thứ hai chui vào trong thế giới nhỏ, tôi ngồi khoanh chân trên không trung, cảm thụ được gió thổi mây bay, cảm thụ được tất cả khí mùi bên trong thế giới nhỏ.

Đạo, chính là lòng người, lòng tôi, có hình dạng thế nào?

Tôi chắc chắn không phải thánh nhân, ngược lại, tôi còn cảm thấy mình là một người ích kỷ, tôi thực sự đang chiến đấu vì mọi người trên thế giới sao? sai rồi, ước nguyện ban đầu của tôi là người nhà, tôi chỉ muốn bảo vệ người nhà của tôi.

Đương nhiên, nếu tôi còn dư sức, tôi sẽ cứu nhiều người hơn, một chút cũng không do dự, nhưng, nếu ngay cả chính người nhà của mình tôi còn không bảo vệ được, tôi sao có thể đi bảo vệ người khác?

Người, đúng là ích kỷ, cho dù hiện tại tôi đã chiến đấu, thăng thiên tiến vào Thần giới, nhưng không thể tránh, tôi đúng là một người ích kỷ.

Ví dụ như tổ tiên, vì sao người không giao thế giới nhỏ cho người khác? Vì sao cứ phải giao lại cho con cháu đời sau? Tôi tin, thứ này tuyệt đối không liên quan đến huyết thống, nói cho cùng, cũng là ích kỷ.

Không sai, ích kỷ, không hề sai.

Tôi không muốn lấy đại nghĩa thiên hạ làm nhiệm vụ của mình, tôi chỉ muốn cố gắng hết sức, bảo vệ người nhà tôi, thậm chí, trong tình huống bất đắc dĩ, tôi sẽ từ bỏ bạn bè, bảo vệ người nhà.

Còn nhớ lúc ở Nhân Gian giới, có một trò chơi thế này, viết tên rất nhiều người lên một tờ giấy, có bạn bè, có anh em, đồng thời, cả người thân.

Bảo bạn gạch đi từng cái tên một, thực ra bạn sẽ phát hiện, không nỡ gạch đi nhất, chính là tên của người thân.

Đó là nhân tính!

Bản tính ban sơ nhất của con người.

Nhắm mặt lại, ý niệm duy nhất trong đầu tôi, chính là không hy vọng người nhà tôi gặp chuyện không may.

Tâm thần tôi, gần như đã dạo chơi khắp thế giới nhỏ, tôi có thể chạm vào biên giới bên cạnh, nơi đó là hư vô, tôi đưa hết năng lượng của mình ra ngoài, hoàn toàn dung hợp vào trong thế giới nhỏ.

Nói cho cùng, thế giới này là của tôi, chỉ cần tôi muốn, là có thể lập tức lợi dụng nó triệt để.

Giữa đất trời, gió nổi mây cuộn, tôi như hóa thành một con Phi Điểu, bay lượn trên bầu trời.

- Mẹ, mẹ, mẹ mau nhìn, đó là bố sao? bố đang bay!

- Niệm Niệm ngoan, không được quấy rầy bố!

Thanh Nhi nhẹ nhàng vuốt ve bé gái đang hoan hô nhảy nhót, tiếng nói của con bé không lưu loát, thậm chí có chút không rõ ràng, nhưng người làm mẹ như Thanh Nhi, lại có thể hoàn toàn nghe hiểu được.

………

Thế giới bên ngoài, Huyết Ma tộc đột nhiên ngừng tấn công, nhưng người bên Thần giới, lại không vui nổi, ngược lại, còn lờ mờ cảm giác được, đây là đêm trước khi giông bão ập tới.

Dưới tình huống này, cả Thần giới đều rơi vào tình trạng khẩn trương, ngay cả tin tức về tia hy vọng khác, đều chưa truyền đến.

Ngày hôm nay, một luồng khí gần như bao phủ cả 22 tầng trời, luồng khí này cực kỳ hung mãnh, nhưng ngay lập tức, luồng khí đã thu lại.

Loài người trong Thần giới đã biết, vị Huyết Ma thần kia, đã hoàn toàn sống lại.

Bên trong di tích chư thần, sâu dưới một vực thẳm, một tượng đá toàn thân đã giăng kín vết rạn, cuối cùng, ầm ầm một tiếng vỡ vụn, hóa thành vô số mảnh đá, bay đi khắp không trung.

Thiên vực trung ương, gần như tụ tập toàn bộ cường giả, bởi vì tất cả mọi người biết, nếu người của Huyết Ma tộc đến, đương nhiên lập tức công phá thiên vực trung ương.

………

Tôi từ bay trên không trung, quay về đi bộ trên mặt đất, tôi lại trở thành người bình thường đi bộ, trên người tôi, đã không còn chút năng lượng nào, bởi vì năng lượng của tôi đã hoàn toàn rải khắp đất trời, tôi đi trên đường, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy yêu thú xẹt qua, nhưng trong mắt bọn chúng, thật giống như tôi căn bản chẳng hề tồn tại.

- Đạo thân tam trọng, rốt cuộc tồn tại ý nghĩa gì?

Tôi tự hỏi bản thân mình.

Trong đầu hiện lên một ý niệm, ngay sau đó, sau lưng tôi, hiện lên ba đạo thân, khí mùi trên người ba đạo thân, đều có thể nói là cực kỳ khủng bố, Huyền Hoàng đạo thân, Hồng Mông đạo thân, Hỗn Độn đạo thân.

Sau khi ba đạo thân ngưng tụ, tôi đang nghĩ tới một thần thuật của tổ tiên, Nhất Khí Hóa Tam Thanh.

Đạo thuật này là tổ tiên truyền lại cho tôi, điểm mạnh của đạo thuật nằm ở chỗ, ba đạo thân được biến ra, sẽ có sức chiến đấu cực kỳ chân thật.

Thật khó để tượng tượng, ngay cả người mạnh như tổ tiên, năm đó rốt cuộc bị giết như thế nào.

Lực lượng của Huyết Ma tộc thời điểm ấy, thực sự khủng bố tới mức độ đó sao?

Sau khi ba đạo thân đi theo phía sau tôi, ngay sau đó, tôi cảm giác được, ba loại khí chí cường vẫn đang không ngừng chui vào bên trong thân thể của ba đạo thân.

Trong mơ hồ, không ngờ thỉ thoảng còn xuất hiện cảm giác kinh diễm như phù dung sớm nở tối tàn.

Tôi cũng không để ý quá nhiều, cuối cùng, ba đạo thân của tôi biến mất, không sai, xuất hiện sau lưng tôi, là ba đóa hoa cực kỳ yêu dị, màu sắc của ba đóa hoa, là màu sắc của ba loại khí chí cường.

Ba đóa hoa ngưng tụ sau lưng tôi, sau đó, lại ngưng tụ lên đỉnh đầu.

- Tam hoa tụ đỉnh?

Mắt tôi đột nhiên trợn lớn, cả người hoàn toàn tỉnh ngộ.

Ba đóa hoa xuất hiện, cũng không phải nói ba đạo thân mạnh tới trình độ nhất định, ngược lại, còn cần biến hóa của tâm tình tự thân.

Khóe miệng tôi hơi nhếch lên, cho nên nói, có đôi khi, bất cứ chuyện gì sau khi được bạn suy nghĩ cẩn thận lại, căn bản đều không quá khó như vậy, chỗ khó, chỉ nằm ở chỗ, bạn nghĩ không thông mà thôi.

Thở hắt ra một hơi, ngay sau đó, trên không trung truyền ra những tiếng nổ đùng đoàng, âm thanh truyền ra, khoảng đất trời này giống như đang biến hóa, nơi hư vô kia cũng bắt đầu không ngừng mở rộng ra ngoài.

Tốc độ nhanh vô cùng, chỉ trong vài giây hít thở, bên phía chân trời suy yếu, mở rộng diện tích, giống như đã nhiều thêm một tầng trời, mà luồng năng lượng này lại không hề yếu bớt, vẫn tiếp tục mở rộng.

Trên người tôi, lại hoàn toàn không có thay đổi gì, trên đỉnh đầu, ba đóa hoa sen khép lại, giống như hình thành một hình vẽ kỳ quái.

Sau đó, ba đóa hoa sen chui vào bên trong đỉnh đầu tôi, cùng sánh bên đại đạo.

Khắp đất trời, dường như đang tản ra một thanh âm cực kỳ hưng phấn.

Trước một tòa nhà, trên dung nhan tuyệt mỹ của Thanh Nhi đang ôm Tiểu Niệm Niệm, hiện lên một nụ cười tự tin.

- Em biết, anh sẽ không làm cho mọi người thất vọng!

Tiếng nói nhàn nhạt vang ra từ trong miệng nàng, Tiểu Niệm Niệm lại khép hờ hai mắt, ngủ cực kỳ say sưa.

……….

Bên trong Thần giới, một ngày nay, huyết vân áp sát, rất nhiều các tu sĩ nhìn đám huyết vân kia, đều có cảm giác khó thở.

- Cuối cùng, vẫn là đến rồi sao?

Sắc mặt Mạc Thiên Tinh có chút đau khổ, ngày đêm lo lắng, nhưng, ông ấy có thể làm được gì? Chung quy, vẫn không có cách nào ngăn cản.

Lúc này, tiền bối đế tân nhìn lên bầu trời, lông mày nhíu chặt, hình như ngài ấy đang cảm nhận gì đó, căn bản không hề chú ý Huyết Ma tộc phía trước.

Giống như thứ ngài ấy quan tâm, hoàn toàn không bình thường.

- Không thể nào, ngươi, rốt cuộc muốn chơi trò gì?

Tiền bối đế tân khẽ độc thoại, thậm chí người đứng bên cạnh ngài ấy, cũng không nghe rõ.

Cuối cùng, đại quân Huyết Ma tộc tiếp cận thiên vực trung ương, đứng trước mặt tất cả đám Huyết ma tộc, là một gã ma thần thân hình cao lớn, trên người hắn tản ra ánh sáng huyết sắc, hào quang này giống ánh sáng của thánh nhân, như đang nói với mọi người, hắn không phải Huyết Ma tộc.

Thậm chí, khí mùi tràn ra từ trên người hắn, còn khiến cho rất nhiều tu sĩ loài người phía dưới, cảm thấy tức ngực.

- Đó là Huyết Ma thần sao?

Có người khẽ lẩm bẩm, mà đám người Hoàng Tiểu Tiên trong dòng người , đưa ánh mắt lạnh lùng lên không trung, trong lòng các cô hình như vẫn cực kỳ tin tưởng.

- Loài người, đã thảm hại đến mức độ này rồi sao? vốn dĩ bản tôn nghĩ, lần này sống lại sẽ có chút phiền toái, hiện tại xem ra, là ta lo lắng nhiều rồi.

Huyết Ma thần cất lên tiếng nói trầm trầm, rất nhiều người phía dưới đều cảm thấy lỗ tai hơi đau nhức.

- Thần tôn, loài người mấy năm nay căn bản không xuất hiên qua đạo tổ, hiện tại, có lẽ ngài là người mạnh nhất hai giới, về phần giới chủ của hai giới, vẫn đang giằng co, căn bản không có thời gian nhúng tay.

ở bên cạnh Huyết Ma thần, có một gã Huyết Ma tổ vội vàng đứng ra, lên tiếng nói.

Huyết Ma thần nhìn lên không trung, cũng không để ý quá nhiều, sau đó, lại nhìn thiên vực trung ương.

- Đúng là có chút vô vị, nhưng như vậy, coi như cuối cùng cũng nắm Thần giới vào trong tay tộc ta, có môi trường tu luyện tốt thế này, tộc ta nhất định có thể khôi phục huy hoàng năm xưa, tiếp tục chinh chiến vũ trụ này.

Huyết ma thần thản nhiên nói, hình như đã mất đi hứng thú ban đầu, sau đó, một bàn tay hắn đè xuống dưới, luồng khí kia, khiến tất cả mọi người đều run rẩy.

Trong nháy mắt, khí mùi trên người Mạc Thiên Tinh và tiền bối đế tân cùng lúc bạo phát, sau đó lao lên chống cự bàn tay lớn.

Nhưng, vừa mới va chạm, hai người đã bay ngược trở về, miệng phun đầy máu tươi, thân mình rơi xuống đất, không còn sức phản kháng.

Đây chính là năng lượng của Huyết Ma thần sao? quả nhiên, vượt qua một cảnh giới, đã khác một trời một vực.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương