Tiểu kịch trường:

Mùa đông đối với Phùng Kiến Vũ mà nói, chính là mùa này nếu vui vẻ thì đi ra ngoài đến quán ven đường mua khoai lang nướng, không vui thì ở nhà ngủ, sau đó chờ Vương Thanh mua về cho cậu chuỗi kẹo hồ lô 

Mà mùa đông đối với Vương Thanh mà nói, chính là mùa này nếu vui vẻ sẽ bồi Phùng Kiến Vũ đi ra ngoài mua khoai lang nướng, không vui thì hắn cũng một mình đi ra ngoài mua chuỗi kẹo hồ lô cho Phùng Kiến Vũ 

Bất quá cái này là trước khi bọn họ xác định quan hệ với nhau

Bởi vì sau khi ở bên nhau thì mùa đông đối với Phùng Kiến Vũ mà nói là nếu vui vẻ thì  Vương Thanh đến ven đường mua cho cậu khoai lang nướng, không vui thì vẫn là Vương Thanh đi ra ngoài mua cho cậu kẹo hồ lô, mà cậu thì trong lúc Vương Thanh đi ra ngoài chỉ cần cởi sạch quần áo rồi vùi ở trong chăn ấm áp chờ lát nữa sẽ lấy món ăn ngon là chính mình đi trao đổi với đồ ăn ngon mà Vương Thanh mang về là được

...

Kế hoạch cho dù đã chuẩn bị kỹ lưỡng đến mấy cũng vĩnh viễn không bằng những chuyện bất ngờ xảy ra, Vương Thanh rốt cuộc cũng hiểu sâu sắc những lời này

Cuối cùng cũng đến kì nghỉ lễ 1/5, tiệm nhỏ của Vương Thanh cũng đã sửa sang xong chờ sau lễ 1/5 sẽ khai trương.Lúc này đây thì Vương Thanh vừa hết lớp liền trở về phòng kí túc thu thập xong hành lý cá nhân của  hắn cùng Phùng Kiến Vũ định đi về nhà hưởng thụ thế giới hai người.

Bên này Vương Thanh vui vẻ một tay cầm hành lý, một tay dắt Phùng Kiến Vũ đi về nhà, bên kia Thanh ma và Vũ ma cũng thong thả lái xe trên đường đến căn nhà nhỏ của con trai họ

"Đại Vũ, chúng ta đợi sau khi kì nghĩ kết thúc rồi hãy đi leo núi, mấy ngày này khẳng định người đặc biệt đông a."

" Được a, thật ra thì không đi leo núi cũng được, leo núi rất mệt nha." Phùng Kiến Vũ lập tức nhớ tới khi còn bé sau khi đi leo núi trở về thì suốt một tuần lễ chân mình dường như không còn thuộc về mình nữa vậy

"Vậy nếu không đi leo núi  thì Vũ Vũ muốn làm cái gì?"

"Không biết." Phùng Kiến Vũ ngoẹo đầu suy nghĩ một hồi, sau đó cau mày lắc đầu một cái. Vương Thanh cũng không để ý, chỉ là cười cười nói: "Không sao đâu, khi nào suy nghĩ ra thì nói cho anh biết "

Vừa nói vừa móc ra chìa khóa mở cửa.

Lúc trước bận bịu sửa sang tiệm nhỏ, hai người cũng gần nửa tháng chưa trở về bên này, vừa đâm đầu vào nhà đã ngửi được vị bụi đất nhàn nhạt. Vương Thanh đặt hành lý xuống bước đến  mở cửa sổ ra

Còn tưởng rằng vừa vào nhà liền có thề ôm người trước mặt chơi trò lăn giường, nhưng lại không nghĩ đến trước khi lăn giường còn phải dọn dẹp nhà cửa đâu chứ? Vương Thanh có chút buồn bực thở dài.Phùng Kiến Vũ sau khi thay xong giày bước vào nhà liền nhìn thấy Vương Thanh đang đứng ở trước cửa sổ  rên rỉ than thở, cảm giác có chút buồn cười, trong bụng Vương Thanh đang nghĩ những thứ gì làm sao thoát được cặp mắt của cậu kia chứ

Bất quá chỉ là không muốn vạch trần hắn thôi, thật ra thì hai người cũng sắp nửa tháng không có thân thiết qua, đừng nói Vương Thanh ngay cả Phùng Kiến Vũ cũng sắp không nhịn được nữa rồi, nghĩ tới đây Phùng Kiến Vũ liền không tự chủ liếm liếm môi mình có chút khô.

Vương Thanh trong lòng mới vừa tự an ủi mình rằng kì nghỉ còn dài xong, vừa quay đầu lại liền thấy một màn Phùng Kiến Vũ liếm môi này, hai chữ lý trí trong đầu liền bị đóng băng rồi

Phùng Kiến Vũ bị Vương Thanh nửa kéo nửa ôm mang vào phòng ngủ, mới vừa tới cửa phòng ngủ đôi môi ấm áp của Vương Thanh liền rơi xuống,Phùng Kiến Vũ hơi ngước đầu, đón nhận nụ hôn vội vàng của Vương Thanh

Tay Vương Thanh cũng luồng vào áo Phùng Kiến Vũ nhẹ nhàng xoa nắn điểm nhạy cảm trước ngực cậu. Một trận khoái cảm lướt qua, toàn thân Phùng Kiến Vũ nhịn không được không ngừng run rẩy

Nhưng vẫn là có chút lý trí đưa tay đẩy người đang đè ở trên người cậu, nhỏ giọng nói: "Em đi tắm."

Vương Thanh cười đễu cắn vành tai Phùng Kiến Vũ nói: "Cùng nhau?"

Phùng Kiến Vũ nghĩ đến người này nhất định sẽ ở phòng tắm áp đảo cậu, như vậy ngày mai hông của mình cũng không cần tới nữa, nghĩ tới đây, Phùng Kiến Vũ dùng sức lắc đầu một cái. Vương Thanh cũng không để ý, chỉ là hôn lên môi Phùng Kiến Vũ một cái liền buông người trong ngực ra 

Vương Thanh cũng muốn vào lúc  Phùng Kiến Vũ tắm thì mình trước đem đổi một bộ gra trải giường mới, như thế thì dù lăn thế nào cũng không bị dính bụi. Mặc dù chấp nhận chuyện không thể tắm chung này, nhưng Vương Thanh vẫn là không nhịn được nói một câu: "Nhanh một chút, anh chờ không kịp."

Vương Thanh tâm tình cực tốt đưa mắt nhìn Phùng Kiến Vũ đỏ mặt đi vào phòng tắm, lúc này mới xoay người đi lấy hành lý để ngoài phòng khách. Một bên nhẹ giọng hát, một bên lên kế hoạch mấy ngày nghỉ, trải qua thế giới hai người như thế nào, đền bù một chút thời gian bận rộn lúc trước 

Phùng Kiến Vũ đứng ở dưới vòi sen cảm nhận làn nước nóng rơi trên người. Vừa nghĩ tới Vương Thanh còn chờ ở ngoài cửa, liền không nhịn được tăng thêm tốc độ. Nghĩ rằng nhà cũng không có người khác, tắm xong Phùng Kiến Vũ chỉ ở bên hông vây một cái khăn tắm liền đỉnh đạc đi ra, thậm chí ngay cả quần lót cũng không mặc...

Phùng Kiến Vũ chỉ như vậy một bên đạp dép đi về phòng ngủ, một bên trong miệng kêu: "Thanh nhi, nhanh lên một chút đi tắm a, chờ một chút..."

Câu nói kế tiếp, lúc cậu đi ngang qua phòng khách, liền bị nuốt xuống bụng... Trên ghế sa lon trong phòng khách bất ngờ xuất hiện mẹ nhà mình cùng mẹ của Vương Thanh... Mà giờ khắc này Vương Thanh đang lấy lòng cười cười cũng bởi vì hình thức xuất hiện của Phùng Kiến Vũ mà gương mặt liền hóa đá.......

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương