Người Trên Vạn Người(Truyện Chữ DỊCH)
Chapter 443 Người ta là Yêu Đế đó

Chương 443: Người ta là Yêu Đế đó

Kể từ cuộc chiến cuối cùng giữa hoàng tộc và Hồng Nhật Nhất Mạch, từ ngày đó Ngao Khánh vẫn chưa trở về, thế nhưng cũng đã tạo được địa vị nhất định trong Phệ Thiên Yêu Lang tộc.

Vì vậy, vào lúc bộ tộc gặp nguy hiểm mà không thể phản khách được, sự xuất hiện của Ngao Khánh, trực tiếp làm cho bọn họ như có người tâm phúc.

Mọi người lần lượt hoan nghênh Ngao Khánh và những người khác, thân thiết chào hỏi.

“Phụ hoàng, mẫu hậu, các vị trưởng lão.”

Ngạo Khánh quen thuộc chào hỏi mọi người, sau đó giới thiệu đám người Lâu Bản Vĩ.

“Đây là đại ca của ta, đây là tam đệ Dạ Phong cùng với tứ đệ gấu đen Nãi Tề.”

“Xin chào.”

Nhìn thấy là người mà Ngao Khánh dẫn về, Ngao Trung và những người khác cũng nhiệt tình chào hỏi.

Chẳng qua sắc mặt của Ngao Khuynh Thành lại rất phức tạp, đôi môi đỏ mím chặt, không biết nên làm như thế nào mới tốt đây.

Thế nhưng nàng cũng rất vui mừng khi Ngao Khánh quay trở lại.

Nhưng mà nàng cũng có chút không dám đối diện với Ngao Khánh. Dù sao chuyện giữa hai người bọn họ cũng quá phức tạp, nếu không phải là có tiểu lang thì vào lúc Hồng Nhật Nhất Mạch bị diệt vong, nàng đã tự sát luôn rồi.

“Vụt.”

Tuy nhiên lúc mọi người đang chào hỏi, một sức ép khổng lồ được giải phóng khỏi người Nãi Báo Lệ.

Lập tức.

Một giọng nói lạnh như băng từ trong miệng nàng truyền ra: “Các ngươi vui vẻ thật đấy, liệu các ngươi có quên mất điều gì không nhỉ?”

Vừa dứt lời, uy lực của nàng đè ép toàn bộ tất cả những người ở đây.

Lời này làm cho mọi người ở Phệ Thiên Yêu Lang tộc đang trong niềm vui đón Ngao Khánh trở về, trực tiếp bị kéo về hiện thực, nhất thời sắc mặt nghiêm trọng hẳn lên. Lúc này mới phát hiện, mặc dù Ngao Khánh đã trở về nhưng hiểm họa vẫn chưa hề được giải trừ.

Hơn nữa rốt cuộc Ngao Khánh có thể giải trừ được mối nguy này không?

Mà phải biết nãy giờ, việc sức ép mà Nãi Báo Lệ đứng đó phát ra là có thật, mặc dù Ngao Khánh có thể giải quyết Hồng Nhật Nhất Mạch, thế nhưng rốt cuộc thực lực cụ thể tới mức nào thì mọi người đều không rõ.

Lúc này ai nấy đều đang thảo luận sôi nổi.

“Có vẻ khí tức của tam hoàng từ không mạnh lắm!”

“Đúng thế, xem ra không phải là đối thủ của Nãi Báo Lệ rồi.”

“Phải làm sao mới ổn thỏa đây?”

Mọi người lập tức lo lắng, thậm chí đa số đều cho rằng, cho dù Ngao Khánh quay về thì vẫn không thể xoay chuyển được tình hình hệt như cũ.

Mọi người đành phải suy nghĩ nhường nàng một bước.

Suy xét xem liệu có nên trực tiếp giao bảy tiểu lang cho Nãi Báo Lệ không, nghĩ kỹ thì việc này quả thật có lợi với bảy tiểu lang, thậm chí còn giúp cho Phệ Thiên Yêu Lang tộc có một chỗ dựa vững chắc là Tây Yêu Lâm.

“Ngươi là thứ rác rưởi gì mà ở đây uy hiếp người khác hả, ta cho phép ngươi nói chuyện sao?” Tuy nhiên đối mặt với phong thái của Nãi Báo Lệ, Lâu Bản Vĩ cực kỳ không hài lòng, hai tay chống nạnh, nhất thời chửi ra tiếng.

Câu nói này của Lâu Bản Vĩ lập tức kích thích thần kinh mọi người ở Phệ Thiên Yêu Lang tộc.

Cho tới nay, tuy dáng vẻ của Nãi Báo Lệ kiêu ngạo, những ít nhất cũng không trực tiếp trở mặt.

Phệ Thiên Yêu Lang tộc không ngờ rằng bản thân sẽ gặp phải một kẻ địch lớn như vậy, mà Nãi Báo Lệ cũng khăng khăng muốn đưa tiểu lang đi. Do đó, hai bên chỉ đành ăn ý và duy trì cho cuộc đàm phán diễn ra hòa bình từ đầu đến cuối.

Nhưng là lời nói của Lâu Bản Vĩ đã trực tiếp xuyên thủng lớp màn này của đôi bên.

Sao cao thủ Yêu Đế của Tây Yêu Lâm có thể chịu đựng được khiêu khích như vậy chứ?  

“Tam hoàng tử, bảo đại ca kia ăn nói cho cẩn thận vào.”

“Đúng rồi, người ta là Yêu Đế đó, ăn nói như vậy cũng bốc đồng quá rồi đấy.”

“Gọi ngươi quay về chủ yếu là đàm phán giải quyết sự việc với đối phương chứ không phải là trực tiếp khiêu khích trở mặt, vô duyên vô cớ có thêm một kẻ thù mạnh.”

Ngay lập tức, giọng nói lo lắng của Ngao Trung vang lên.

Bầu không khí của mọi người ở Phệ Thiên Yêu Lang tộc bị đóng băng đến cực điểm, lo sợ Nãi Báo Lệ sẽ tức giận mà nổi cơn thịnh nộ.

Mà Ngao Khuynh Thành mím chặt đôi môi đỏ mọng, nhìn theo bóng dáng của Ngao Khánh, cuối cùng cũng bước về phía trước.

“Ta… mặc kệ thế nào, ta xin người đừng để nàng ta mang con của ta đi được, được không?” Ngao Khuynh Thành nước mắt lưng tròng, đôi bàn tay ngọc ngà lặng lẽ siết chặt.

Nàng không biết phải đối mặt như thế nào với Ngao Khánh, thế nhưng trước mặt những đứa nhỏ, cuối cùng nàng cũng chủ động mở lời, lời nói còn mang theo chút khẩn cầu.

Thậm chí nàng cũng không biết thực lực của Ngao Khánh có thể ngăn chặn được con sóng dữ này hay không, thế nhưng nàng vẫn tin tưởng Ngao Khánh.

Dù sao nàng cũng là mẫu thân của đám nhóc đó.

Nàng cũng nhận ra được, nếu để cho Nãi Báo Lệ mang tiểu lang đi chỉ sợ cả đời mẫu tử các nàng sẽ không bao giờ có thể gặp lại nhau được nữa.

Ngao Khánh dùng ánh mắt phức tạp nhìn Ngao Khuynh Thành.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương