Người Thừa Kế Hào Môn
-
Chương 2150: Ngụy thánh tầng ba
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyện thứ nhất mà Tố Huyền chân nhân nói ra không có áp lực gì lớn với Trần Bình, hơn nữa Tố Huyền chân nhân cũng đã nói để mình xem xét, lúc đủ năng lực mới giúp đỡ.
Hơn nữa có nhiều khi gia tộc Tố Huyền chân nhân cũng đã bị diệt rôi cũng nên.
Vậy nên Trần Bình không có ý kiến gì mà chỉ lắng lặng nhìn Tố Huyền chân nhân.
Sau khi nói xong chuyện thứ nhất, Tố Huyền chân nhân bỗng khó mở miệng nói ra chuyện thứ hai rồi.
“Chuyện thứ hai ấy mà, thật ra thì cậu có làm được hay không cũng không sao, nếu như mà có thể được thì tôi hy vọng cậu có thể tìm cho tôi một người thừa kế.”
“Nếu như tìm được thì tốt, không tìm được cũng không sao, tương lai tôi vẫn sẽ giống như trước, chấp nhận chuyện này.”
Trần Bình nghe nói thế, hơi nghi ngờ nhìn Tố Huyền chân nhân.
“Điều kiện để kế thừa tháp Kỳ Ảo rốt cuộc là gì?”
“Nếu như muốn tìm người thừa kế thì tôi cũng phải biết điều kiện chứ.”
Sau khi Tố Huyền chân nhân nghe vậy thì thoáng qua Trần Bình, bỗng mở miệng nói: “Thứ nhất, đối phương phải có thiên phú có thể lên được tầng chín.”
“Thứ hai, đối phương phải có tu luyện quy tắc không gian!”
Hai điều kiện này thật ra cũng không có, nhưng mà mấy ngàn năm nay tôi vẫn chưa tìm được người thừa kế.”
Trần Bình nghe vậy đang chuẩn bị nói gì đó, chân mày của Tố Huyền chân nhân bỗng nhíu chặt lại, ánh mắt tỏ vẻ kinh ngạc.
“Lại có một người.”
“Đã có chuyện gì vậy?”
Trong nháy mắt Trần Bình bỗng hiểu ý của Tố Huyền chân nhân, chắc là lại có một người tu luyện quy luật không gian và thiên phú đạt được tâng chín tới.
Nhưng mà Trần Bình cũng biết, yêu nghiệt hồi phục không ít, những người có đủ điều kiện này chắc chắn không ít.
Tố Huyền chân nhân bỗng nhìn thoáng qua Trần Bình, mở miệng nói: “Cậu chờ tôi một chút.”
Trần Bình gật đầu không nói gì, Tố Huyên chân nhân bỗng biến mất ngay tại chỗ, sau đó Trân Bình cầm chén trà trêи bàn lên nếm thử một hớp nước trà.
Nhưng mà lúc anh vừa mới nuốt được ngụm nước thì Tố Huyền chân nhân cũng đã lại xuất hiện, mà đi theo sau đó là một cô gái mặc quần áo màu trắng, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.
Sau khi nhìn thấy Trần Bình, cô gái kia hơi bất ngờ, bỗng cúi đầu, vẻ mặt rất bình tĩnh, Trần Bình cũng ngẩn cả người, nhìn về phía cô gái trước mặt.
Cô gái này chính là cô gái mà hôm nay Trần Bình nhìn thấy.
Yêu nghiệt ngụy thánh tầng ba.
Nhưng mà Tố Huyền chân nhân lại không để ý đến vẻ mặt của hai người mà nhìn về phía cô gái nọ.
“Cô gái, tôi là Tố Huyền, là tháp linh của tháp Kỳ Ảo này, không biết cô gái tên gì?”
“Thẩm Băng Lăng.”
Tổ Huyền chân nhân nghe vậy thì vội vàng nói lại: “Cô Băng Lăng này, không biết cô có bằng lòng làm tháp linh quản lý tháp Kỳ ảo không?” ——————-
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyện thứ nhất mà Tố Huyền chân nhân nói ra không có áp lực gì lớn với Trần Bình, hơn nữa Tố Huyền chân nhân cũng đã nói để mình xem xét, lúc đủ năng lực mới giúp đỡ.
Hơn nữa có nhiều khi gia tộc Tố Huyền chân nhân cũng đã bị diệt rôi cũng nên.
Vậy nên Trần Bình không có ý kiến gì mà chỉ lắng lặng nhìn Tố Huyền chân nhân.
Sau khi nói xong chuyện thứ nhất, Tố Huyền chân nhân bỗng khó mở miệng nói ra chuyện thứ hai rồi.
“Chuyện thứ hai ấy mà, thật ra thì cậu có làm được hay không cũng không sao, nếu như mà có thể được thì tôi hy vọng cậu có thể tìm cho tôi một người thừa kế.”
“Nếu như tìm được thì tốt, không tìm được cũng không sao, tương lai tôi vẫn sẽ giống như trước, chấp nhận chuyện này.”
Trần Bình nghe nói thế, hơi nghi ngờ nhìn Tố Huyền chân nhân.
“Điều kiện để kế thừa tháp Kỳ Ảo rốt cuộc là gì?”
“Nếu như muốn tìm người thừa kế thì tôi cũng phải biết điều kiện chứ.”
Sau khi Tố Huyền chân nhân nghe vậy thì thoáng qua Trần Bình, bỗng mở miệng nói: “Thứ nhất, đối phương phải có thiên phú có thể lên được tầng chín.”
“Thứ hai, đối phương phải có tu luyện quy tắc không gian!”
Hai điều kiện này thật ra cũng không có, nhưng mà mấy ngàn năm nay tôi vẫn chưa tìm được người thừa kế.”
Trần Bình nghe vậy đang chuẩn bị nói gì đó, chân mày của Tố Huyền chân nhân bỗng nhíu chặt lại, ánh mắt tỏ vẻ kinh ngạc.
“Lại có một người.”
“Đã có chuyện gì vậy?”
Trong nháy mắt Trần Bình bỗng hiểu ý của Tố Huyền chân nhân, chắc là lại có một người tu luyện quy luật không gian và thiên phú đạt được tâng chín tới.
Nhưng mà Trần Bình cũng biết, yêu nghiệt hồi phục không ít, những người có đủ điều kiện này chắc chắn không ít.
Tố Huyền chân nhân bỗng nhìn thoáng qua Trần Bình, mở miệng nói: “Cậu chờ tôi một chút.”
Trần Bình gật đầu không nói gì, Tố Huyên chân nhân bỗng biến mất ngay tại chỗ, sau đó Trân Bình cầm chén trà trêи bàn lên nếm thử một hớp nước trà.
Nhưng mà lúc anh vừa mới nuốt được ngụm nước thì Tố Huyền chân nhân cũng đã lại xuất hiện, mà đi theo sau đó là một cô gái mặc quần áo màu trắng, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.
Sau khi nhìn thấy Trần Bình, cô gái kia hơi bất ngờ, bỗng cúi đầu, vẻ mặt rất bình tĩnh, Trần Bình cũng ngẩn cả người, nhìn về phía cô gái trước mặt.
Cô gái này chính là cô gái mà hôm nay Trần Bình nhìn thấy.
Yêu nghiệt ngụy thánh tầng ba.
Nhưng mà Tố Huyền chân nhân lại không để ý đến vẻ mặt của hai người mà nhìn về phía cô gái nọ.
“Cô gái, tôi là Tố Huyền, là tháp linh của tháp Kỳ Ảo này, không biết cô gái tên gì?”
“Thẩm Băng Lăng.”
Tổ Huyền chân nhân nghe vậy thì vội vàng nói lại: “Cô Băng Lăng này, không biết cô có bằng lòng làm tháp linh quản lý tháp Kỳ ảo không?” ——————-
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook