Chap 95

Nhìn người chồng cố chấp của mình vẫn đang ngồi trên phòng khách giả vờ xem TV, bà nhịn không nổi nữa đi đến lên tiếng: "Hôm nay Freen xuất viện luôn rồi, ông không có ý định đến thăm con gái sao?"

"..."

"Ông định tiếp tục thế này đến bao giờ nữa? Freen vẫn luôn là đứa con gái ngoan trong mắt của tôi dẫu cho con nó có quyết định như thế nào, còn ông, nếu như hôm đó thật sự ông đánh chết Freen, bây giờ ông còn có thể thoải mái mà ngồi ở đây xem TV được hay không?"

"Thế bà bảo tôi phải làm thế nào đây hả?" - Nỗ lực kiềm chế cuối cùng cũng hoàn toàn thất bại vì liên tục bị chọc khuấy, ông cao giọng đáp trả: "Nếu nó hiểu cho nỗi lòng của người ba này nó đã không làm ra chuyện như vậy, tôi làm Freen bị thương ra nông nỗi này tôi cũng đau đớn và hối hận rất nhiều, nhưng tôi vẫn không thể chấp nhận được việc Freen đi yêu một đứa con gái, như thế vừa lòng bà chưa hả?"
1

"Lão già cố chấp, cái gì con gái làm tốt thì tự hào khoe khoang, còn thứ làm không đúng với kỳ vọng của mình thì xem như vi rút độc hại né tránh, cực đoan bác bỏ. Gia đình không phải là như vậy đâu, thái độ của ông không giống đang ăn năn hối hận chút nào hết." - Bà tức giận nhưng vẫn nhẹ nhàng trả lời: "Cơm tôi nấu xong dọn lên bàn rồi đó, tôi đi thăm con gái của mình đây."

"Bà có giỏi thì đi theo nó luôn đi!"


"Ông có giỏi nói lại câu này lần nữa xem!" - Bà khựng lại xoay người nghiêm túc nhìn chồng mình, điều tiếp theo ông làm chỉ là hắng nhẹ giọng đi đến bàn ăn không dám nói thêm lời nào.

.

.

.

"Mẹ nói thế với ba sao ạ?" - Freen khẽ cười bất ngờ với lời kế của mẹ qua điện thoại: "Mà mẹ bảo đến thăm con, sao mẹ lại không đến?"

"Thôi mẹ đến nhà dì con chơi một chút được rồi, mấy nay nhiều người ra vào thăm bệnh chắc con cũng mệt, về nhà nghỉ ngơi ăn uống nhiều vào. Mẹ tắt máy đây!"

"Tạm biệt mẹ!" - Freen xoa xoa đầu đứa trẻ đang ngồi trên giường ôm mình từ phía sau từ nãy đến giờ, cô đoán chắc mẹ mình vì ngại, muốn cho cô và bé có không gian riêng bên cạnh nhau mới không đến thôi.

Becky từ lúc ở bệnh viện đã nhịn đủ lâu, mỗi lần muốn thể hiện chút cử chỉ yêu thương với bạn gái đều có người đột ngột xuất hiện thăm Freen, bé chẳng hôn chị được lấy một lần, cho nên khi vừa về đến nhà đã bám dính không rời, lâu lâu hôn lên má, lên môi chị cho thỏa nhớ nhung.

Freen mỉm cười khi Becky lại hôn lên má mình lần nữa, cô lười đếm xem đã bị bé cưỡng hôn bao nhiêu lần từ lúc về nhà đến giờ: "Mặt của chị sắp bị em hôn đến rách luôn rồi không chán sao?"

Bé lắc nhẹ đầu nũng nịu đáp: "Không chán! Em còn muốn hôn thêm nữa." - Becky như đứa trẻ vòi vĩnh được yêu thương, nắm lấy tay Freen áp lên môi mình giữ thật lâu, sau đó rúc sâu vào hõm cổ chị tiếp tục cái ôm không muốn rời đi: "Nếu chị mỏi cứ dựa vào người em, em thích tư thế này lắm!"

"Chị không sao!" - Freen nhận ra Becky dường như đang cảm thấy thiếu cảm giác an toàn, cho nên dù cô đang ở bên cạnh, bé vẫn muốn có thật nhiều cử chỉ yêu thương cùng với cô để lấp đầy cảm giác thiếu thốn ấy.

"Mọi chuyện đã ổn rồi, thật đấy!" - Freen vừa định lên tiếng trấn an Becky môi cô đã bị bé nuốt lấy ngăn lại, một chút khao khát nhen nhóm nhưng rất nhanh Becky đã cố gắng điều chỉnh để nụ hôn không quá mãnh liệt, Freen biết bé đang sợ làm cô mệt.

Tựa trán vào nhau, Becky thì thầm khi đã tách khỏi nụ hôn sâu với Freen: "Em luôn ổn, chỉ là em nhớ chị nhiều quá thôi, lúc ở bệnh viện em đã rất lo lắng, nhưng em cũng hiểu được nếu cứ sống mãi trong cảm giác bất an ấy chỉ khiến bản thân tự tạo cho mình gánh nặng và không thoải mái, thay vào đó em muốn được yêu thương chị nhiều nhất có thể." - Becky hiểu điều Freen đang bận tâm là gì, bé từ tốn giải thích, không quên hôn chị lần nữa.

"Chị đợi em một chút, trời nóng quá em đi mua kem sẽ trở về ngay."
1

Không đợi Freen kịp trả lời Becky đã trèo luôn xuống giường chạy đi, cô chỉ muốn nói rằng bé không cần phải vội, đi từ từ thôi, nhưng xem ra là không cần thiết.

Trở về với hộp kem vani trên tay, bé háo hức leo lên giường trở lại, Freen lúc này đã ngả lưng nằm xuống trong khoảng thời gian chờ đợi bé về, nhìn bé có chút khó khăn mở nắp hộp kem ra, cô buồn cười hỏi: "Có cần chị giúp không?"


"Thôi ạ! Em mở được rồi, chị có muốn ăn một chút không?"

Freen lắc nhẹ đầu: "Em thích thì ăn đi! Chị nhìn em ăn là đủ rồi!"

Kem lạnh rất ngon nhưng Becky biết sức khỏe Freen đang hồi phục cũng không thích hợp ăn món này, bé tươi cười múc một muỗng đầy lên ăn, cảm giác sảng khoái vô cùng.

"Tuyệt thật!"

Freen nheo mắt nhìn Becky cố tình liếm môi câu dẫn, quen nhau đủ lâu cô còn nhìn không ra ánh mắt tà mị này là đang có ý đồ gì sao? Mỉm cười nhìn Becky ăn tiếp muỗng kem khác, cô đưa tay lên ghì cổ bé thấp xuống rút ngắn khoảng cách giữa họ: "Ăn một chút chắc không sao đâu nhỉ? Hơn nữa..."

Nối lại nụ hôn với Becky, Freen dùng lưỡi của mình quét một đường quanh viền môi còn dính một ít kem trước khi tiến vào khoang miệng, vị kem thanh ngọt mát lạnh hòa quyện cùng đầu lưỡi mềm mềm bên trong, Freen thích thú vờn quanh dạo khắp, kích thích nơi ấy sản sinh ra thêm nhiều mật dịch ngọt ngào, đều được cô tận tình uống sạch.

"Freen..." - Becky ngạc nhiên có chút đỏ mặt vì sự táo bạo này của người yêu, ban đầu bé còn sợ khiến cho chị mệt, không ngờ đến Freen còn mãnh liệt hơn cả mình.

"Lúc trước đúng là chị chưa từng trải, nhìn mấy cặp đôi hôn nhau khi đang ăn thế này chị thầm đánh giá họ mất vệ sinh, không biết rằng cảm giác này không tệ chút nào." - Freen thành thật nói ra suy nghĩ trong lòng.

Becky nhướng mày thích thú, bé tiếp lời, tay múc thêm một muỗng kem lên miệng: "Vậy chúng ta làm lại lần nữa nhé!"

Hai đôi môi dính chặt vào nhau không rời, lần này Becky đã có sự chuẩn bị nên đã giành lại thế chủ động, nhân lúc Freen vừa hé môi nhanh chóng tiến công vào.

"Trời ơi! Trưa nắng để tớ phải chứng kiến cảnh bỏng mắt gì thế này?" - Sam reo lên đưa tay che đi một bên mắt của mình nhìn hai con người đang "đút kem" cho nhau bằng môi, bàn tay còn lại nắm lấy cánh tay chị Nam bên cạnh mách.

3

Freen và Becky bị câu hỏi của đứa bạn làm kinh động vội tách nhau ra, cô khó chịu nhìn lên Sam: "Tớ nhớ lần trước đã đổi mật khẩu nhà rồi mà? Sao hai người biết được mà tự ý vào thế?"

Becky mím môi trả lời thay: "Do lúc chăm chị ở bệnh viện em có nhờ chị Nam về nhà lấy dùm em ít đồ..."

Nam nhìn Freen với ánh mắt khinh bỉ: "Tưởng chị đây thích nhìn mấy cảnh hôn hít sởn da gà này của hai đứa lắm hả? Vừa mới xuất viện đã thế này rồi."
2

Chống tay được Becky đỡ mình ngồi dậy, Freen lầm bầm: "Thật là!"

.

.

.

TBC.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương