Người Hùng Cấp Thảm Họa Hồi Sinh (BẢN DỊCH)
-
Chapter 80 - Chuyện này thật đáng ngờ (2)
Chun Sungjae không thể rời mắt khỏi món đồ. Mặc dù Lee Gun đã đặc biệt chuẩn bị món quà này riêng cho cậu, nhưng cậu trai trẻ vẫn cảm thấy bối rối. Bề ngoài cậu cố tỏ ra bình thường.
“Chú. Sao mấy thứ này…”
Đúng vậy, những thứ trong tay Sungjae là mô hình Nhân mã Chi tinh. Một trong số đó có tạo hình Nhân mã Chi tinh độ tuổi hai mươi, là thời kỳ trẻ đẹp nhất của anh. Tiếp đến là mô hình khắc họa hình ảnh Nhân mã Chi tinh phiên bản hiện tại ở tuổi bốn mươi. Mỗi mô hình đều là dáng đứng kéo cung ra đằng sau cực ngầu, một trong những điểm đặc trưng nhất của Nhân mã Chi tinh.
Tuy nhiên, Sungjae không quan tâm.
“Sao toàn là mô hình Nhân mã Chi tinh thế này?”
Quà tặng của Lee Gun cũng khiến các môn đồ Nhân mã ba chấm. Chỉ có Hugo là người duy nhất cảm thấy xúc động.
“Gun! Đồ khốn. Cậu thực sự là bạn tôi mà!”
Hugo đã đề nghị Lee Gun hợp tác vì anh muốn lũ trẻ yêu mình hơn và có vẻ như Lee Gun đã làm theo yêu cầu của anh.
Chun Sungjae nhìn chằm chằm vào các mô hình khắc ảnh cha mình, sau đó gật đầu như thể hiểu ý Lee Gun muốn gì.
-Ra là chú muốn cháu sử dụng mấy mô hình này làm sa bàn phòng trường hợp cha bị con quái vật ăn mất phải không ạ? Cháu cảm ơn rất nhiều!
-Đúng vậy- Này! Chun Sungjae! Làm sao con lại nói như thế về mấy mô hình của cha chứ?
Hugo định nói rằng Sungjae đùa quá trớn, nhưng Lee Gun chỉ phá lên cười.
-Tại sao tớ lại tặng mấy mô hình Nhân mã Chi tinh xù lông kia cho cháu trai mình như một món quà cơ chứ?
-Này!
Lee Gun nói tiếp.
-Món quà thực sự nằm trong mấy mô hình cơ.
-Bên trong?
Thay vì trả lời Hugo, Lee Gun nhìn đống mô hình nhỏ trên tay Chun
Sungjae.
[Lee Jaewon] [Chun Jiwoo]
Hắn nhoẻn miệng cười.
-Có hai linh hồn bên trong chúng đó. Một người là Lee Jaewon. Người còn lại là Chun Jiwoo.
-…?!
Những cái tên quen thuộc ấy khiến ai cũng phải ngạc nhiên. Biểu cảm trên mặt các đệ tử Archer, Chun Sungjae và Hugo đồng loạt thay đổi. Đặc biệt là với Hugo, người vừa nhận được cuộc gọi từ bệnh viện. Tay Nhân mã Chi tinh run lên. Tất cả họ đều biết những lời này của Lee Gun có ý gì.
Tay Chun Sungjae run lẩy bẩy. Nghe hai cái tên xong khiến cậu rơi vào trạng thái hoài nghi.
-Là... là mẹ và anh Jaewon sao?
Phản ứng này khiến Lee Gun hài lòng.
Đúng vậy, đây là lý do tại sao Lee Gun không tấn công con cóc bằng vũ khí của mình ngay từ đầu vì nó có ảnh hưởng tới linh hồn bên trong con quái vật.
Thoạt tiên, con quái vật lấy cắp năng lượng ma thuật của Lee Gun nên hắn chỉ mới nhìn thấy con quái vật một lần. Tuy nhiên trước đó, hắn có chuyện cần phải giải quyết với Heiji và Yang Wei. Chính vì thế nên hắn không mất nhiều thời gian cảm nhận sự hiện diện của các linh hồn.
Lee Gun có thể cảm nhận được vô số linh hồn loài người bên trong con quái vật, nhưng năng lượng của Nhân mã Chi tinh lại sáng chói hơn thảy. Hai linh hồn nổi bật.
Thật sự mà nói thì Lee Gun không biết tên của hai linh hồn, nhưng điều này khớp với câu chuyện mà Goat đã kể cho hắn. Lee Gun chỉ mới đưa ra suy luận về danh tính những linh hồn này. Hắn tự hỏi liệu họ có phải là vợ và cấp dưới của Hugo, người mà con quái vật đã nuốt chửng mười năm trước hay không.
Thế nên Lee Gun đã tấn công con thực quái sao cho không làm tổn hại tới các linh hồn. Tiếp đến hắn tách hai linh hồn ra khỏi con quái vật. Vì họ là linh hồn nên hắn hiển nhiên không nghe thấy được giọng họ
Bởi vì sao?
[Linh hồn không hoàn toàn nguyên vẹn.]
Linh hồn hai người họ ngập tràn sức mạnh của Nhân mã, chính vì thế hắn mới có thể nhìn thấy dấu hiệu con quái vật đang ăn các linh hồn như chất dinh dưỡng. Ở một bằng chứng khác, Lee Gun nghe thấy tiếng than khóc phát ra từ những linh hồn khác trong khi hai linh hồn này thì lặng thinh. Hơn nữa, hầu hết các linh hồn đều trở về cơ thể của mình. Còn hai linh hồn này thì trái ngược lại.
-Dù có thế thì đây vẫn là linh hồn hai người bọn họ. Chú chắc chắn đó.
-...!
Mặt ai nấy đều tái mét. Những lời vừa thốt ra khiến bầu không khí trở nên xôn xao, đặc biệt các môn đồ Nhân mã.
-Đây không phải là việc mà ngay cả Song tử Chi tinh và Song ngư Chi tinh có thể làm được. Họ không thể tách các linh hồn ra được.
-Không phải đạt hạng Thánh Thần mới làm được sao?
-Noona! Đừng nói vớ vẩn!
Goat sững sờ nhìn Lee Gun.
“Khả năng của người này nằm ở mức độ nào vậy?”
Tay Chun Sungjae run khi nhìn chằm chằm vào những linh hồn.
“Nếu đây thực sự là linh hồn của hai người họ…”
Cậu trai trẻ tức giận nhắm chặt mắt.
-A! Quả đúng là, mình cần mấy trang trong cuốn sách ma thuật bị đốt cháy kia!!
Nếu nắm trong tay những trang giấy đó, cậu có thể gọi các linh hồn hiện ra và sử dụng phép thuật để cho các linh hồn đó chiếm hữu cơ thể khác.
-Tại sao tên khốn đó lại phải đốt nó cơ chứ?!
-Tên khốn?
Lee Gun bối rối nghiêng đầu nhưng hắn nhanh bỏ qua vấn đề.
-Chú không rõ tại sao cháu lại cảm thấy có lỗi với bản thân, nhưng cháu không cần phải làm mấy thứ không cần thiết đó đâu.
Vì các linh hồn đã bị tổn hại, Lee Gun không biết liệu việc trả các linh hồn lại có thành công hay không. Thế nên hắn đã để Heo Đất ngậm họ trong mồm từ nãy đến tận bây giờ. Thân là hầu cận Lee Gun, Pixiu sở hữu một phiên bản cấp thấp của kỹ năng Siêu Tái sinh.
[Tất cả các vật phẩm trong cơ thể của Heo Đất sẽ dần dần tái sinh.]
[Sau khi bạn sở hữu một môn đồ, người đó có thể sử dụng kỹ năng cơ bản của Xà Phu <Tái sinh> trong thánh địa của bạn.]
-Nói gì thì nói, thử đưa những linh hồn đó vào cơ thể họ xem sao. Chú chắc chắn rằng họ sẽ sống lại thôi.
Mặc qua những lời đó, Chun Sungjae trông như sắp khóc. Cậu phản ứng thế cũng dễ hiểu.
-Thi thể của hai người họ… chúng cháu đã hỏa táng nó từ 10 năm trước rồi!
Dù trong tay cậu nắm giữ linh hồn bọn họ đi nữa thì những linh hồn đó cũng không có thể xác để trở về. Có lý do khiến Chun Sungjae nghiên cứu các mảng như chiêu hồn trong ngôi đền Song tử suốt ba năm qua.
-Tro cốt của họ ở rạp chiếu phim…
Cảm thấy khó hiểu, Lee Gun trừng mắt nhìn Hugo.
-Ồ vậy ư? Cậu còn lừa cả con mình sao? ”
-...!
Những câu nói đột ngột đó khiến Hugo ngạc nhiên, anh nhìn sang Lee Gun.
Lee Gun bật cười trước phản ứng của anh.
-Rạp chiếu cái khỉ gì chứ! Vợ và cấp dưới của cậu ta hiện trong trạng thái thực vật. Họ đang nằm trong bệnh viện đấy.
-?!
Chun Sungjae cảm thấy sốc không tưởng tượng nổi.
Lee Gun chế giễu phản ứng Hugo.
-Gì? Cậu tưởng rằng có thể qua mắt được tôi à? Tôi còn nhớ hồi người dọn vệ sinh nói rằng hai người họ không chết cũng không sống. Cũng chẳng mất nhiều thời gian để xâu chuỗi mảnh ghép lại với nhau.
Cuối cùng, Hugo tự véo sống mũi mình. Anh nên biết rằng mình không thể qua mặt được Lee Gun.
-Đúng vậy. Cả hai người họ đều đang ở bệnh viện.
-Cha!!!"
-Thánh nhân!!"
Chun Sungjae tưởng như sắp bật khóc. Cậu cảm thấy như bị phản bội.
-Cơ hội để họ thức dậy là bằng không.
Hugo giải thích. Không chỉ có thế.
[Tôi muốn anh chọn, Hugo. Chọn A hoặc B.]
Nhân mã Chi tinh một lần nữa nhớ lại nụ cười của người phụ nữ đó và nghiến răng.
Chun Sungjae hét lên như thể cậu đã chịu đựng đủ rồi.
-Còn Noona thì sao! Chị Noona có biết không?
-...
Khi bị Hugo lảng tránh ánh mắt, Chun Sungjae tức giận rút điện thoại ra.
-Wow! Ít nhất cha cũng phải nói với Noona chứ- Cái quái gì thế này?
Cậu có mười cuộc gọi nhỡ, tất cả đều từ Noona. Chị gái cậu chưa bao giờ gọi cậu nhiều như vậy. Đó không phải là tính cách của chị ấy nên tình huống này khiến cậu sửng sốt.
Tuy nhiên, cậu sớm trở nên hoảng sợ.
[Chị nghe bảo em đang hướng đạo cho đền của Chú hả?]
Là cậu tưởng tượng sao? Câu hỏi rất đơn giản, nhưng Chun Sungjae cảm thấy có một mối đe dọa tiềm ẩn đằng sau tin nhắn, như thể chị ấy đang đe dọa sẽ ngắt đầu cậu nếu cậu dám gia nhập vào đền của chú trước.
-Hay luôn! Sao chị ấy phát hiện ra được? Mình tính khoe với chị vào hôm khác mà…
Tất nhiên, bây giờ vấn đề không phải ở đó.
Chun Sungjae quay người lại.
-Dù sao thì, bệnh viện đó ở đâu? Con sẽ đến đó ngay bây giờ và-
-Con không thể! Bố sẽ theo sau- Khự!
Lee Gun đá Hugo. Xong hắn tra hỏi địa chỉ từ Hugo rồi đưa nó cho Chun Sungjae.
-Khi đến bệnh viện, cháu chỉ cần vặn đầu mấy mô hình dở hơi kia ra là có thể đưa linh hồn về lại chính cơ thể họ rồi.
Hugo, người đang nằm dài trên mặt đất, tức giận hét toáng lên.
-Cậu, cậu cố tình đặt linh hồn bọn họ vào mấy mô hình người tôi hả!
Lee Gun hoàn toàn phớt lờ. Khi Chun Sungjae và các môn đồ Nhân mã khác chuẩn bị dịch chuyển tức thời, hắn bước tới.
-Này, Sungjae.
Nhìn thấy Lee Gun tung một đồng xu về phía mình khiến cậu ngạc nhiên.
-Hãy sử dụng nó khi nhóc cần. Tới lúc đó nhóc sẽ biết khi nào dùng thôi.
-?
Chun Sungjae nghiêng đầu bối rối khi nhìn vào đồng xu. Khắc trên đó là biểu tượng con rắn mà cậu chưa từng thấy trước đây bao giờ.
-Nó không giống như 12 Cung hoàng đạo.
Dù sao thì chuyện đó không quan trọng.
-Nhóc nên đi mua một ít hoa. Ngoài ra, anh đã trưởng thành rồi. Đừng quá mít ướt khi được gặp lại mẹ sau mười năm đấy.
Lee Gun khuyên nhủ.
-...!
Trong một khoảnh khắc, Chun Sungjae cảm thấy cảm xúc trào dâng. Cậu không thể thốt lên được điều gì. Vào lúc đó…
[Đức tin của người đó đã gia tăng mạnh mẽ.]
[Bạn có thể xác định vị trí con chiên của mình.]
Ngay sau khi Chun Sungjae biến mất, Hugo phun ra hàng loạt lời chửi rủa bộc lộ sự phẫn nộ của mình.
-Cậu lại đưa cho thằng nhóc nhà tôi vật gì khác nữa hả?
-Không phải chuyện của cậu.
Lee Gun chạm vào chiếc túi đầy xu của mình và hài lòng mỉm cười.
Sau khi hoàn thành Thử thách Sức mạnh, Lee Gun chọn mở khóa kỹ năng này để giúp ích trong Thử thách về Danh tiếng. Hắn tạo ra những đồng tiền này bằng kỹ năng <Truyền giáo>.
[Năm điểm đã bị trừ.]
[Bạn đã mở khóa Kỹ năng Truyền giáo]
[Hậu cần (Truyền giáo)] (M)
-Một người sẽ thức tỉnh thẳng làm hầu cận của Xà phu.
-Bạn có thể tạo đồng xu Truyền giáo (Loại thường).
Lý do hắn tạo ra chúng rất đơn giản.
[Mục tiêu hiện tại có niềm tin là 300%!]
[Thỏa mãn điều kiện! Người đó có thể trở thành một Truyền nhân!]
[Chun Sungjae: Đặc biệt A+.]
[Bạn có 2 sự lựa chọn.]
[<Nhà truyền giáo (Thông thường)> hoặc <Nhà truyền giáo (Đặc biệt)>]
[Năng lực của mục tiêu đã tăng lên. Đức tin của người đó đã tăng lên rất nhiều.]
[Giá trị hậu cần đã tăng lên so với trước đây.]
[Nếu bạn lựa chọn Truyền giáo (Thông thường), bạn có thể khiến người đó trở thành hầu cận ngay lập tức. Bạn sẽ nhận được phần thưởng lên đến cấp A.]
[Nếu bạn lựa chọn Truyền giáo (Đặc biệt), khả năng sẽ thất bại. Tuy nhiên nếu thành công, bạn sẽ đạt được thành tựu và phần thưởng lên đến cấp S.]
Lee Gun bật cười.
-Làm gì có chuyện ngon ăn như vậy thế.
Trước khi hướng về phía thành phố của Xử nữ Chi tinh, hắn hỏi bạn mình.
-Sao cậu không đi cùng bọn họ?
-Tôi không có quyền nhìn mặt họ. Ngoài ra…
Ánh mắt Hugo trở nên sắt lạnh.
-Xử nữ Chi tinh vẫn còn ở đó. Mà cậu đi lo chuyện của cậu đi. Tôi không tính làm vướng chân cậu chỉ vì mấy vấn đề cá nhân của mình đâu.
Xử nữ Chi tinh là kẻ lập dị nhất trong số các Hoàng đạo Chi tinh. Xét về độ lập dị, hắn gần như ngang ngửa với Lee Gun nên sẽ không có chuyện hai tên khùng điên này gặp nhau trong yên bình. Nếu Hugo tự mình cử Lee Gun đi thì chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Ngoài ra…
“Biểu tượng này…”
Hugo vẫn còn tức giận. Anh có đủ mọi lý do để cùng Lee Gun xông tới thẳng thù địch của cả hai.
-Khi gặp hắn, bước đầu tiên là chặt phăng cái đầu đó đi.
-Triển luôn.
Sau hai mươi năm, bộ đôi Lee Gun và Hugo cuối cùng cũng bắt tay với nhau.
* * *
Thánh địa của Xử nữ Chi tinh còn được gọi là <Nữ Cung>. Đó là một nơi cổ kính nhưng hút mắt, giống như Cung điện Versailles. Từ nền đến trần, tất cả đều được sơn bằng vàng. Hơn nữa, tất cả các môn đồ cấp cao chăm sóc thánh địa đều là phụ nữ.
Xử nữ Chi tinh là một vị Thánh chiến mạnh mẽ. Tất cả các môn đồ của hắn đều lộng lẫy. Họ có thể bị nhầm là người mẫu, nhưng mỗi người trong số họ đều là những chiến binh xuất sắc.
Một người đàn ông rất hào hoa bước vào phòng.
-Thánh nhân!
-Ngài Kevin!
Người đàn ông là một cậu thanh niên đẹp trai với mái tóc vàng óng mặc bộ giáp dính đầy máu. Áo choàng hắn bay phấp phới trong không khí theo từng bước hắn đi.
Bọ cạp Chi tinh và Song tử Chi tinh là hai trong số người phụ nữ đẹp nhất thế giới. Thế nhưng, nếu phải chọn ai là người đẹp trai nhất thì Xử nữ Chi tinh nằm trong top đầu danh sách.
[Ngay cả Adonis cũng sẽ bị đóng gói trả về rồi chỉ biết khóc lóc trước thời đại vẻ đẹp kỹ thuật số như này thôi.]
[Ngay cả các diễn viên Hollywood cũng từ chối chụp ảnh với hắn.]
Chàng trai này là vị Thánh nhân có một lượng người hâm mộ nữ đông nhất. Cánh đàn ông ghen tỵ và gọi hắn là luyến vương. Người đàn ông nhìn trông như một hoàng tử hoặc một quý tộc, nhưng hắn đôi khi lại hơi nóng tính. Hắn là Xử nữ Chi tinh, Kevin Hazard.
Kevin là một vị thánh chiến. Được coi là kiếm sĩ mạnh nhất thế giới, hắn còn được biết tới với cái tên vị vua vùng phương tây.
Hôm nay, Kevin sẽ trở về từ chiến tuyến sau khi tiêu diệt lũ quái vật. Hắn rất mong đợi được trở về lại thánh địa của mình, nhưng lại nghe thấy một chuyện phi lý.
-Sao? Lee Gun bước tới lãnh địa của ta?
-Vâng. Đúng vậy ạ.
-Thế, Lee Gun đã giết chết con quái thú ở vòm chắn thứ ba khi ta vắng mặt sao?
Kevin hỏi.
-Vâng! Con quái thú tưởng chừng như bất khả chiến bại. Thánh nhân, ngài nói con quái vật đó quá yếu kém so với ngài, nên ngài mới ký hợp đồng với Lee gun…
Xử nữ Chi tinh vươn vai khi bước vào phòng nhưng mắt lại ánh lên khi nghe những lời vừa rồi.
-Bộ ngươi mất trí rồi sao? Sao ta lại phải mang hắn tới bảo vệ lãnh thổ của mình cơ chứ?
Các môn đồ Xử nữ vừa cởi bỏ bộ áo giáp trên mình, trở nên câm nín trước ánh nhìn của Thánh nhân nhìn về phía họ. Thực sự việc Thánh nhân của họ ký kết với Lee Gun để diệt con quái đó dần trở nên vô nghĩa.
-Sao ta phải làm thế? Sao ta lại giúp phải giúp hắn nổi danh để làm cái gì chứ?
Đúng thế, Xử nữ Chi tinh ghét Lee Gun.
-Lee Gun… Ta sẽ mãi không thỏa mãn dù cho có đánh hắn tới chết!
Lý do khiến Kevin ghét Lee Gun khá đơn giản. Lee Gun thường xuyên nhận được chú ý nhiều hơn hắn!
-Lee Gun! Hắn chết như một vị anh hùng rồi còn được thần thánh hóa suốt hai mười năm qua! Mọi sự chú ý đều đổ dồn về hắn! Như thế khiến mọi chuyện tệ thêm, hắn không biết từ đâu trở về sau hai mươi năm! Lại lần nữa, hắn lại trở thành trung tâm của sự chú ý trên toàn cầu!
Xử nữ Chi tinh không kiềm chế được bản thân. Hắn rút kiếm ra khỏi vỏ. Bầu không khí trở nên xôn xao sau đó.
-T-Thánh nhân!
-Xin hãy bình tĩnh- Kyahhk!
-Chết đi Lee Gun!
Kwahng!
Xử nữ Chi tinh cắm thanh kiếm của mình vào tấm ảnh Lee gun.
Khi Tháp Quỷ sụp đổ, trong số các Hoàng đạo Chi tinh, người tức giận nhất chính là Xử nữ Chi tinh. Không vì lý do nào khác.
“Cuộc đột kích vĩ đại của mình thậm chí còn không được lên trang nhất! Nó bị lu mờ bởi sự sụp đổ của Tháp Quỷ chăng??”
Đúng thế. Lúc ấy, Kevin lần đầu thành công trong việc dẫn dắt cuộc đột kích tiến vào một vùng Đỏ, rồi nó lại bị lu mờ bởi những tin đồn về sự trở lại của Lee Gun!
Thành tựu của Kevin đã được ghi danh vào Kỷ lục Thế giới Guinness! Không những thế. Hắn chưa bao giờ thắng Lee Gun ngay trước cái chết của hắn trong vòng hai mươi năm ấy.
Làm đéo có ai quan tâm nếu Kevin sử dụng kỹ năng chiến đấu và võ thuật tuyệt đỉnh của mình để đạt được các loại kỳ tích khác cơ chứ?
<Lee Gun vẫn giữ vững kỷ lục tiêu diệt quái nhanh nhất.>
<Kevin, hạng hai.>
Sẽ không thành vấn đề nếu Kevin phá vỡ những kỷ lục kia để giành sự thu hút của công chúng.
<Lee Gun thiết lập một kỷ lục sách Guinness mới vì người ăn nhanh nhất.>
<Kevin, hạng hai.>
<Kevin tới đầu tiên trong cuộc thi câu cá. Anh ấy câu được con cá dài 300 mét. Anh ấy ở thứ hạng đầu tiên.>
<Đợi đã! Lee Gun thể hiện bằng cách bắt một con thủy quái dài 1784 mét để xác lập kỷ lục mới.>
<Kevin đứng vị trí thứ hai!>
<Vị trí thứ hai!>
<Vị trí thứ hai!>
Là Lee Gun cố ý làm thế đúng không?
Xử nữ Chi tinh bị cản trở bởi lời nguyền của Lee Gun! Từ đầu bìa trang báo tới đầu tin tức, Lee gun vẫn luôn là số một.
Như muốn mọi chuyện thêm tệ hơn, Lee Gun luôn luôn đứng trước hắn trong hàng chờ sử dụng nhà vệ sinh! Kevin chưa bao giờ thắng Lee Gun trong bất cứ điều gì. Tới cả các chủ đề không đáng để tâm; vị trí hạng nhất luôn nằm trong tay Lee Gun.
-Ngay cả video trên Youtube cũng không ngoại lệ nữa! Đoạn video ta tham gia cuộc đột kích vĩ đại ấy vẫn mãi đứng vị thứ hai trong suốt hai mươi năm qua! Ta luôn kém hơn Lee Gun một chút!! Là vị trí thứ hai!!
Kahng!
Lúc này, Kevin tự hỏi hay là mình bị nguyền rủa rồi không? Tất nhiên, hắn vẫn có một chút an ủi. Có một khía cạnh mà Xử nữ Chi tinh tự tin có thể đánh bại được Lee Gun, đó chính là khuôn mặt hắn.
<Xử nữ Chi tinh một lần nữa được bình chọn là Thánh nhân đẹp trai nhất năm nay.>
<Lee Gun ở vị trí thứ mười ba.>
Nếu thành thật mà nói, Lee Gun từng giống như một con orc. Kevin cảm thấy thương tiếc cho cái vẻ ngoài quái dị của Lee Gun.
Thế nhưng, vài ngày sau cuộc họp của Sophie, mọi thứ đã đảo lộn.
<Lee Gun được bình chọn là Thánh nhân đẹp nhất năm nay.>
<Xử nữ Chi tinh bị hạ xuống hạng hai.>
-Aaa!
-Thánh nhân!
Xử nữ Chi tinh trở nên bạo lực và điên dại.
-Cái tên khốn Lee Gun ấy lại lần nữa dám…
-Làm ơn… Làm ơn xin ngài hãy bình tĩnh lại! Mấy tờ báo lá cải chụp ảnh hắn ta chỉ để câu lượt xem thêm thôi! Ngoài đời chắc hắn trông chẳng khác gì một con mực đâu!
-Đúng vậy! Không ai có thể đánh bại được ngài Kevin cả! Chúng tôi đảm bảo!
Cuối cùng Xử nữ Chi tinh cũng chịu bỏ qua sự việc ban nãy. Hắn tự hỏi tại sao một ủy thác lại được gửi cho Lee Gun thông qua tên hắn và sao vòm chắn thứ tư và thứ năm lại dễ dàng bị phá hủy vậy được.
Nhưng, hắn quyết định rằng đó không phải chuyện cần bàn lúc này.
-Ngươi bảo Lee Gun giờ đang ở trong lãnh địa của ta?
-Vâng, đúng thế ạ!
Ánh mắt Xử nữ Chi tinh trở nên sắc bén.
-Tốt! Quả là đáng tiếc khi hắn đột ngột chết cách đây hai mươi năm trước.
Kevin rời ghế đứng dậy.
-Ta sẽ tự tay giết hắn lần này. Ta sẽ giành lấy hạng nhất từ tay hắn!
Xử nữ Chi tinh người đầy thịnh nộ tiến về phía thị trấn.
1. Adonis là một thanh niên có vẻ đẹp đặc biệt trong thần thoại Hy Lạp. Anh được cả Aphrodite, nữ thần của tình yêu và sắc đẹp, và Persephone, nữ thần của thế giới ngầm yêu thích.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook