Edit: Hanna

Tay Chu Đường không thành thật, nắm lấy côn thịt bóng bỏng của anh, lại còn giở trò vuốt ve khi nặng khi nhẹ, lúc sắp chạm tới đỉnh dục vọng thì lại hờ hững thu tay về, cuối cùng Trần Kính đã hiểu rõ tâm tư của cô gái nhỏ, mặt ngoài thì bình tĩnh, nhưng nội tâm có lẽ đã sớm không thể kiềm chế.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cố tình trừng phạt anh đây mà.

Trần Kính hơi nheo mắt lại, khoé môi cong lên, lộ ra một nụ cười không mặn không nhạt: “Cô giáo Chu đang phạt anh đấy à?”

“Đúng vậy, em muốn phạt anh, không công bằng.”


Hai người va vào chân ghế sô pha nên đồng thời ngã sõng soài lên mặt trên, lớp đệm mềm mại lập tức lún xuống, bốn phía tối đen như mực.

Ánh trăng mông lung dịu nhẹ chiếu vào phòng khách, da thịt thiếu nữ trắng nõn mịn màng như tuyết, tóc dài xõa xuống như thác nước, bao phủ gương mặt của người đàn ông, Trần Kính hít sâu một hơi, ngửi hương thơm vị hoa hồng nhàn nhạt trên người Chu Đường. Hương thơm này cực kì quyến rũ hiệu quả mê người, Trần Kính cảm thấy mình chết dưới thân cô cũng đáng.

Trần Kính bị cô lột sạch quần áo, cả người trần như nộng nằm ngửa trên sô pha

Anh cảm thấy may mắn vì bản thân rèn luyện hằng ngày, dáng người không quá kém, bụng rắn chắc nổi trội dã tính đàn ông.

Nếu niềm tự hào của đàn ông được khoe mẽ trước mặt cô gái mình thích, bọn họ tuyệt đối sẽ vô cùng đắc chí. Trần Kính cũng không ngoại lệ.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Hai mắt anh nóng rực nhìn cô gái phía trên đang mê luyến vuốt ve cơ thể mình, môi rơi xuống hôn lên cơ bụng của anh thật lâu không rời đi.

Trần Kính nhướng mày: “Thế nào? Dáng người của ông xã em không tồi chứ?”

“Không tồi….. A…..” Cô vừa nói vừa nâng chân lên, dương vật nóng cứng như côn sắt cọ xát miệng huyệt mẫn cảm của cô.

Cô khẽ cắn môi, ngồi xuống dưới: “A a….” Trần Kính đẩy người một cái, dương vật cắm càng sâu, hoa huyệt chật hẹp khiến dương vật của Trần Kính càng ngày càng sưng to, cả người cô dựa vào trên người Trần Kính.

Nhũ hoa trắng nõn đong đưa trước mặt Trần Kính như quả đào thơm ngon mọng nước mời gọi người xơi, vô cùng dụ hoặc.


Trần Kính ngẩng đầu ngậm một bên, mút vào trong miệng, đầu lưỡi không ngừng xoay quanh, một tay nắm lấy bên nhũ hoa còn lại, xoa nắn nhũ thịt mềm như bông của cô.

“Tự mình làm đi.”

Chu Đường chống tay lên vai Trần Kính, tự mình di chuyển người từ dưới lên trên, huyệt nhỏ bị dương vật căng ra, mật dịch chảy ồ ạt ra khỏi miệng huyệt.

Chu Đường chỉ cảm thấy bên dưới ngứa ngáy, trống rỗng khó chịu, cô muốn càng nhiều, vì thế khẽ cắn môi, dập mạnh, huyệt nhỏ ăn vào càng nhiều hơn: “A….ưm….Thật lớn….sướng quá.”

Trần Kính thấy động tác của cô chậm dần, anh đỡ lấy eo cô, động người, cắm càng sâu hơn.

“A a….Không được….A...a, sắp hỏng rồi!”

Dương vật cực nóng to dài mân mê hoa tâm non mềm, mỗi một lần chọc vào, Chu Đường run một cái, cả người như sắp bị chọc hỏng đến nơi rồi, hoa huyệt phía dưới lúc đóng lúc mở, phun ra chất lỏng trơn trượt vô tận.

“A a a….Muốn….muốn phun!” Chu Đường chỉ cảm thấy toàn thân mềm nhũn vô lực, đầu ngón chân cong lên, cả người vô lực dựa trên người Trần Kính.


Trần Kính thọc vào rút ra càng ngày càng hung mãnh, anh túm lấy nhũ hoa trắng nõn của cô gái nhỏ, côn thịt điên cường quấy đảo chọc cắm bên trong.

Dường như Chu Đường đang lơ lửng trên mây, đại não mờ mịt choáng váng, cô vô thức co rút bụng, cái miệng nhỏ bên dưới hút đến gắt gao.

“A a a…… Không được…… Aa a……”

Phía dưới của cô run rẩy, giống như thét chói tai mà rên to lên, cô thật sự bị Trần Kính làm tới khi mềm nhũn vô lực, Trần Kính nhấp thêm vài chục cái rồi cũng bắn ra ngoài.

Anh rút dương vật đang chậm rãi mềm xuống, cởi “áo mưa”, thắt nút rồi ném xuống sàn.

Gió thổi se lạnh, cả người lạnh căm căm, Chu Đường ôm chặt Trần Kính theo bản năng, Trần Kính nheo mắt nhìn cô: “Cô giáo Chu sướng đến mức nói không nên lời?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương