Người Chồng Yêu
-
Chương 219
“Nghe nói là vào đêm Giao thừa, cổ mộ Tây Bắc xuất hiện bất thường, sau đó lão thái gia họ Tả tự mình đi thăm dò, phát hiện ra phong ấn mà thiên sư bố trí ở bên ngoài cũng không trấn giữ được lâu, đến lúc đó phong ấn vỡ, cương thi cổ mộ tràn ra, lại là một trận tai nạn….”
Nghe tin thế, Úc Linh và Hề Từ cũng chưa lên tiếng. Đây quả thật là một tin dữ. Có đôi lúc biết được càng nhiều, trách nhiệm càng lớn.
Với những người thường không có năng lực đặc biệt gì mà nói thì loại chuyện này với họ mà nói chẳng phải là chuyện tốt gì, đây cũng là nguyên nhân giới thần quái luôn tự xếp người thường ra ngoài, cũng không dám cho người thường dính vào.
Mễ Thiên sư nói xong tình hình cổ mộ Tây Bắc thở dài, “Hề lão đại, bên phía yêu các anh cũng nghe được tin đó rồi đi?’
Chuyện này tuy chỉ có một ít thành viên trong huyền môn mới được biết, cũng không nói ra ngoài, nhưng loài yêu thì cũng có mạng lưới tình báo của mình, chỉ bằng thủ đoạn của mình cũng đoán ra gần hết, đặc biệt là Tây Bắc còn có Nhạc Chính Tước, nơi này là địa bàn của Nhạc Chính Tước, chỉ cần Nhạc Chính Tước biết, thì yêu bên đó cũng có thể biết trước.
Hề Từ không nói gì. Úc Linh nhìn biểu hiện của anh, thì biết họ cũng nhận được tin, hơn nữa cảm thấy tình hình không mấy khả quan.
Nhưng với yêu mà nói, họ cũng không thể nào tin tưởng thiên sư khác, bình thường vào thời điểm này đều kiềm chế, không chủ động đưa ra gì cả. Yêu luôn kiên nhẫn không bao giờ sai.
Mễ Thiên sư hôm nay gọi điện đến, không những muốn nói cho họ biết chuyện này, mà còn nhắc nhở Hề Từ, ‘Hề lão đại, đến lúc đó chắc là huyền môn phải huy động thiên sư tiến vào cổ mộ diệt sát cương thi vương rồi, tổ Dị Văn sẽ phát ra thư mời với toàn bộ giới thần quái Đông Phương”
Hề Từ ừ một câu, nghe ra lời nhắc của Mễ Thiên Sư, cũng không cảm thấy lạ.
Từ xưa đến nay, thiên sư có trách nhiệm của họ, là trách nhiệm in trong xương: Trảm yêu trừ ma, tru diệt toàn bộ tai họa nhân gian!
Trước khi xây dựng đất nước, yêu và nhân loại còn chưa ký kết hiệp nghị chung sống hòa bình, yêu và nhóm thiên sư còn săn bắn nhau mãi thành quen, dù không phải đối địch hoàn toàn, nhưng cũng không hòa thuận, thậm chí có nhiều nhân loại và yêu không thể vượt qua huyết hải thâm thù, thiên sư coi yêu là tai họa, mới có câu “Trảm yêu trừ ma, diệt trừ tai họa nhân gian”
Tuy hiện giờ con người và yêu đã bắt tay giảng hòa, nhưng thời gian hợp tác giữa người và yêu quá ngắn, ngắn đến mức không thể tiêu trừ vấn đề tồn tại giữa nhân loại và yêu, không tín nhiệm nhau hoàn toàn.
Vì thế giữa nhân loại và yêu, dù có nhiệm vụ gì, tuy rằng vẫn hợp tác với nhau, song vẫn đề phòng nhau.
Đặc biệt là tổ trưởng đương nhiệm tổ Dị Văn, chính là một vị đại diện cho nhân vật coi yêu là tai họa của loài người, yêu không có tín nhiệm với bà ta, ngoài mặt thì thế mà lòng bất hòa với nhau.
Hàn huyên một lúc, Mễ Thiên Sư nói họ biết, một tháng nữa sẽ tới thành phố B đến lúc đó sẽ tới đây ăn trực cơm, sau đó thì thỏa mãn tắt điện thoại.
Không có điện của Mễ Thiên sư, thế giới lại trở nên thanh bình hẳn. Úc Linh không kiên nhẫn xem kịch bản nữa, mà ngồi ở đó, một tay chống cằm, một bên vừa nhìn mặt Hề Từ, vừa tự hỏi về chuyện ở cổ mộ.
Hề Từ dường như đã tự nghĩ đến cái gì, anh là đại yêu lợi hại có giá trị vũ lực cao nhất trong loài yêu, nhưng lại là một đại yêu thống lĩnh một phương, chuyện phải lo tương đối nhiều, nếu tổ Dị Văn thực sự mời loài yêu đi diệt sát cương thi vương cổ mộ, anh chắc chắn sẽ là yêu đầu tiên, đây là trách nhiệm anh không thể trốn được.
Có thể do cô nhìn khá lâu, Hề Từ hoàn hồn, thấy đôi mắt trong veo của cô nhìn qua, trên mặt lộ ra nụ cười ấm áp ôn hòa, cả người đắm chìm trong cảnh xuân, mắt đẹp trong vắt, khiến người ta nhìn không rời.
Anh đưa tay ra phía sau cô bóp nhẹ, mỉm cười bảo, “Chuyện cổ mộ Tây Bắc, em đừng có lo”
Úc Linh a một tiếng, không kìm được hỏi, ‘Đến lúc đó anh cũng phải đi à?’
Hề Từ ừ một câu, kéo cô vào lòng ôm, đôi môi xinh đẹp mềm mại dán lên mặt mũi cô.
Úc Linh nhăn mi lại, nghĩ một lát, mở miệng nói, ‘Em…”
Vừa mới nói đã bị anh cắt ngang, ‘Chuyện này em đừng để ý tới, đây là chuyện của giới thần quái, em chỉ là người thường, không cần dính vào thì hơn”
Lời Hề Từ nói cũng không phải lấy cớ ngăn cản cô, tuy cô là huyết mạch của bộ tộc thông linh, nhưng chưa bao giờ tu tập pháp thuật của bộ tộc thông linh, như một người bình thường lớn lên, vì thế chuyện của giới thần quái chẳng liên quan gì cô, cô cũng không có trách nhiệm phải tham dự. Chuyện này đoán chừng là hy vọng năm ấy Úc Thiên Cạnh đã có rõ ràng với người đời sau, hy vọng họ lấy một người thường bình an lớn lên, cả đời bình yên, mãi cho đến lúc già đi.
Vì thế lúc ấy chuyện ở mộ Tu La, có rất nhiều thiên sư và yêu, cô cũng không tự mình tới.
Bởi vì cô chỉ là một người thường, đây không phải là chuyện một người thường dính vào.
Cũng tương tự chuyện cổ mộ Tây Bắc, cô cũng không cần đi tham dự, chỉ cần giống như một người bình thường, sinh sống ở trong một xã hội hòa bình là được.
Đương nhiên, với Hề Từ mà nói, tính nguy hiểm của cổ mộ Tây Bắc kia rất lớn, anh cũng không muốn cô đi gặp nguy hiểm.
Úc Linh không lên tiếng. Cô biết anh nói đúng, nhưng không hiểu vì sao, cô luôn có một dự cảm, cô cần phải đi xem.
Loại dự cảm này rất huyền diệu, Úc Linh biết chuyện Hề Từ không muốn cho cô tham dự vào loại chuyện nguy hiểm này, vì thế cũng không muốn nói với anh.
Sau khi vào tháng 3, cảnh xuân càng hòa thuận vui vẻ, nhiệt độ thành phố B lên cao, thời tiết ấm hơn, trên đường có rất nhiều người đã thay trang phục mùa xuân rồi, so với trang phục mùa đông dày cộm, các trang phục mùa xuân lại vô cùng sáng đẹp mắt.
Úc Linh lúc nói ở tiết mục show thực tiết cũng không nhiều, biểu hiện lúc nào cũng hòa bình đúng giờ, bộ dáng lãnh đạm bình thản, chưa bao giờ đi lấy lòng người khác, cũng không đắc tội người ta, trong giới giải trí dị dạng thế này, thái độ của cô khiến nhiều người hiểu nhầm vì làm cao, cũng không gần gũi cô nổi. Người đoàn làm phim thực ra cũng không thích cô lắm, ngược lại với những người nghênh mặt tươi cười thì những nghệ sỹ tương tác cao có vẻ cảm tình hơn.
Nhưng khán giả thì lại rất thích kiểu cô thế, cảm thấy cô cao lãnh, thông minh, không làm cao, vô cùng có phong cách của một đại tiểu thư nữ vương, đặc biệt là lúc tham gia trò chơi, cô có trí nhớ cực khủng, cùng phản ứng năng lực thân thể, quả thật quá nổi bật so với người khác.
Từ tiết mục thứ nhất bắt đầu, đại tiểu thư đã lấy phong thái của một người nghiền ép tất cả mọi người, khiến khán giả yêu cô tới chết, cảm thấy cô vừa có tài vừa xinh đẹp, chỉ số thông minh nghiền ép mọi người, quả thật suất sắc quá không ai bằng, không một người đàn ông nào xứng với cô, đại tiểu thư là người nhất thống giang hồ gì gì đó.
Quả thật chẳng ai so được, có nhiều ngôi sao nghệ sỹ cùng tham gia với cô đều khóc ở WC.
Tiết mục show thực tế càng ngày càng thu hút, danh khí Úc Linh lại càng ngày càng cao, khiến nhiều nhóm người bắt đầu cảm thấy tò mò với cô, có nhóm thối tha muốn cố sức đào bới sinh hoạt riêng tư linh tinh gì của cô, tiếc là chẳng thành công mò ra ưu khuyết gì cả.
Trợ lý Nguyễn rất có tài, sau khi biết bà chủ muốn vào giới giải trí, đã sớm phái ra dọn dẹp, làm sao khiến nhóm thối tha này có cơ hội ra tay chứ?
Vì thế đến giờ, có rất ít người biết bối cảnh Úc Linh và sinh hoạt cá nhân thế nào, cả chút tiếng bóng gió đưa tin cũng không có mấy, không truyền ra tý scandal nào cả, điều này với một ngôi sao mới nổi mà nói, là chuyện cực kỳ khó tả.
Cũng không phải không ai để ý đến cô, muốn bôi đen cô, cũng ghen tị với nghệ sỹ như cô đi cửa sau, muốn cho nhà đầu tư tiết mục này thay cô ra, thì có hành động lật lại ngay.
Kết quả Úc Linh vẫn ngốc và tốt như cũ, còn tiết mục show thực tế lại thay bằng một nhà đầu tư bí ẩn, hơn nữa nhà đầu tư đó có tiền tùy hứng, thêm vào một nội dung đầu tư, yêu cầu thay thế mấy nghệ sỹ kia đi.
Chuyện này chỉ có trong biết, tổ tiết mục quan trọng tuyên bố với bên ngoài là mấy nghệ sỹ kia vì nguyên nhân quay phim nên không thể tiếp tục tham gia gì gì nữa, lý do này rất đàng hoàng, hơn nữa khán giả đối với nghệ sỹ bị thay thế cũng không để ý, vì thế cũng không có nhiều tin tức lộ ra mấy.
NHưng chuyện này trong giới giải trí vẫn khiến nhiều người để ý, điều này, càng có nhiều người khẳng định thân phận của đại tiểu thư, là một người không thể dính vào được.
Úc Linh vừa đi ra khỏi tiết mục thu âm, chợt nghe thấy mấy nhân viên thì thào bàn tán, nội dung bàn tán đó là chuyện có mấy nghệ sỹ trong tiết mục show thực tế bị thay, đoán xem nhà đầu tư thần bí vào tiết mục này là ai, có quan hệ gì với cô.
TRần Minh Minh đi sau cô, vừa nghe vào trong tai, không kìm được nhếch miệng lên, trong lòng có một cảm giác tự hào khó nói.
Là một người cảm kích, cô quả thật có thể ngạo thị quần hùng, sao nói tổng tài bá đạo họ Giang không thể để con gái bị bắt nạt được, tự mình ra tay, tự mình trở thành một nhà đầu tư có tiền cho tiết mục show thực tế thì có sao?
Tuy rằng sản nghiệp Giang thị cũng không liên quan giới giải trí, nhưng có nhiều người có hợp tác với Giang thị ít nhiểu cũng nổi tiếng trong giới giải trí, Giang Vũ Thành chỉ cần nói một câu, thì đã có bạn của Giang thị giúp ông mở đường, vì thế có muốn nhúng tay vào chuyện này cũng khó lắm.
Vì vậy cuộc sống của đại tiểu thư trong giới giải trí quả thật chính là rộng mở, không thuận lợi cũng khó.
Còn về người thích nói linh tinh, thế gian này chẳng có công bằng, có người may mắn, có người bất hạnh, có người cần dùng tài năng cả đời để đạt được cái mình muốn, có người thì không cần làm gì, thì đã có người khác dùng cả đời đỡ cho.
Nói không hề công bằng thì đúng là hiện thực.
Thấy nhóm này bàn tán chuyện sinh hoạt cá nhân của Úc Linh, càng nói càng sai, Cuối cùng Trần Minh Minh nghe thấy khó chịu, ho khan một tiếng.
Đám nhân viên đó hoảng sợ, xoay người nhìn thấy nhân vật mình tám chuyện đang đứng ở đó, bất giác xấu hổ vô cùng, cũng không biết phản ứng gì cả.
May đại tiểu thư không chấp nhặt với họ, chỉ liếc nhìn họ một cái rồi cùng trợ lý và hộ vệ đi mất. Tất cả mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.
Một cô gái tuổi còn trẻ nhìn đại tiểu thư vào xe BMW, không kìm được nói luôn, “Aizz, định lực đại tiểu thư quá tốt, chẳng thèm so đo với chúng ta gì cả”
“Tôi thấy cô ấy giả thanh cao thôi, có nhiều nghệ sỹ chỉ giả vờ, ai biết đằng sau có sắc mặt gì” Có người nói ghen tức.
“Đúng, chỉ sợ là trước mặt thì thế mà sau lưng thì khác thôi”
“Được rồi, các người nói linh tinh gì thế? Nói nhiều cũng chẳng thay đổi được sắc mặt ghen tị của các người đâu”
“Ai ghen tị chứ? Trên mạng chẳng có có nhiều người bảo cô ta được bao nuôi đó à?”
“Bao nuôi cái đầu cô! Cô ấy nhìn giống như bị bao nuôi đó hả? Có tin nói, nghe nói là đạo diễn Chung và đạo diễn TRương có lần uống rượu say, trong lúc vô tình lộ ra, bảo bối cảnh cô ấy vô cùng khác người, vốn chẳng ai dám bao nuôi cô ấy, không chừng có người còn khóc lóc muốn cầu xin đại tiểu thư bao nuôi ấy chứ”
“Thật ra… tôi cũng muốn để cho cô ấy bao nuôi đó” Một cô gái mặt tròn đột nhiên nói ngượng ngùng, “Tôi cảm thấy đại tiểu thư rất tuấn tú, đặc biệt là lúc chơi trò chơi, cả đám đàn ông cũng không đánh lại cô ấy, các cô không biết chứ, trong nháy mắt ấy cô ấy đẹp trai biết bao, tôi cảm thấy tôi muốn được cô ấy bao nuôi đó”
“…”
***
Úc Linh về công ty một chuyến được An Như dành cho mấy kịch bản, bảo cô chọn một cái, chọn thỏa thích.
Úc Linh nhìn thoáng qua lịch trình, thả nó sang một bên, hỏi han sức khỏe Nhiếp Ung hòa.
“Gần đây thời tiết tốt, thoạt nhìn cũng không tệ, chúng ta muốn đi du xuân, con có đến không?” An Như cười hỏi.
úc Linh không muốn đi làm bóng đèn, cự tuyệt quyết đoán.
Hàn huyên với An Như một lát, Úc Linh mang theo mấy kịch bản đi mất, về tính lựa chọn một cái cho tốt.
Vừa ra công ty, tâm tình Úc Linh không tệ, định đi tiệm bánh Kỳ Tú Tú mua điểm tâm bánh ngọt, đột nhiên nghe thấy có tiếng gọi “Chị dâu”
Nhìn theo tiếng gọi, thì thấy một thanh niên xinh đẹp mặc trang phục hiphop từ đối diện chạy tới, trên đầu thả một lọn tóc mềm, giống như con chó vậy chạy tới trước mặt, lộ ra nụ cười rực rỡ, khiến nhiều người bị thu hút.
Ít nhất là nhóm con gái đi ngang qua đây, có người kích động chỉ muốn thò tay ra xoa bóp khuôn mặt của cậu ta.
“Chị dâu, em tới tìm chị” Lâm Cửu nhìn thấy Úc Linh, vẻ mặt cao hứng.
Úc Linh đánh giá cậu ta hỏi, ‘Cậu học xong rồi à?’
Nụ cười tươi trên mặt Lâm Cửu suy sụp, giống như đứa trẻ bị người lớn bắt được làm chuyện xấu, nói nhỏ, “Em tạm nghỉ học ạ”
“Các anh cậu biết chưa?’
Lâm Cửu do dự một lúc bảo, “Anh cả em biết rồi, anh Ba thì chưa biết”
Úc Linh nhớ tới mỗi lần thần sắc Lâm Tam mỗi lần nói đến mấy đứa em ở dưới, còn có đứa em nghĩ đến đọc sách mà đau đầu kia, cũng đồng tình với thiếu niên này, hỏi luôn, “Cậu không sợ anh Ba cậu à?’
Sắc mặt Lâm Cửu lập tức thay đổi, ngẩng đầu lên nói ngay, “Không sợ, anh cả đã đồng ý với em rồi, bảo em thích đi làm chuyện em thích, chỉ cần em kiên trì làm, tự mình kiếm tiền nuôi bản thân, anh ấy sẽ không quản. Anh cả đã nói, anh Ba sẽ không ép em đi về học nữa. Vì thế, chị dâu à, em tới tìm chị đi giới giải trí đây’
Đợi Úc Linh dẫn Lâm Cửu vào văn phòng An Như, An Như thấy cô quay lại thì hơi kỳ lạ, không kìm được nhìn thoáng qua sau lưng cô, thấy có thiếu niên xin đẹp mặt mũi hưng phấn nhìn chung quanh, bất giác đưa mắt nhìn cô nghi hoặc.
Úc Linh đẩy Lâm Cửu ra, nói với cậu ta, “Đây là An Như, là người đại diện của chị. Dì An, đây là Lâm Cửu, là họ hàng của Hề Từ, muốn vào giới giải trí, dì xem cậu ấy có thể được không?”
Trần Minh Minh ở cạnh nghĩ thầm: Sao không thể được chứ, chỉ với diện mạo này thôi, chính là kim cương đó, coi như là bình hoa thôi cũng có nhiều tiền tuôn vào được không?
Lâm Cửu vô cùng thông minh nói, “Dì An, cháu là Lâm Cửu, sau này xin dì chiếu cố nhiều cho cháu ạ”
An Như không ngờ được Úc Linh mang tới niềm vui lớn đến mức nào, dùng ánh mắt âm trầm đánh giá thiếu niên chút, lại hỏi cậu ta mấy vấn đề, lúc này lập tức chịu cho ký hợp đồng.
Mặt Úc Linh đen như than, thấy rõ vẻ vui mừng trên mặt thiếu niên Lâm Cửu, lại nhìn vẻ mặt cao hứng của An Như như phát hiện ra mầm tốt vậy, quyết định không nói Lâm Cửu là yêu cho dì An nữa, đỡ cho bà phải mất tự nhiên.
Sau khi An Như dẫn Lâm Cửu đi, Úc Linh và Trần Minh Minh ngồi tại chỗ đợi.
Vẻ mặt TRần Minh Minh hưng phấn nói, “Chị Úc, cậu ấy là em của Lâm đại ca sao ạ? Quả nhiên là có nhiều anh, nhiều em quá soái, bộ dạng không kém, với diện mạo này của cậu ấy, nhất định sẽ nổi bần bật trong giới giải trí đó”
Úc Linh ừ một câu, lạnh nhạt vô cùng.
Nghe tin thế, Úc Linh và Hề Từ cũng chưa lên tiếng. Đây quả thật là một tin dữ. Có đôi lúc biết được càng nhiều, trách nhiệm càng lớn.
Với những người thường không có năng lực đặc biệt gì mà nói thì loại chuyện này với họ mà nói chẳng phải là chuyện tốt gì, đây cũng là nguyên nhân giới thần quái luôn tự xếp người thường ra ngoài, cũng không dám cho người thường dính vào.
Mễ Thiên sư nói xong tình hình cổ mộ Tây Bắc thở dài, “Hề lão đại, bên phía yêu các anh cũng nghe được tin đó rồi đi?’
Chuyện này tuy chỉ có một ít thành viên trong huyền môn mới được biết, cũng không nói ra ngoài, nhưng loài yêu thì cũng có mạng lưới tình báo của mình, chỉ bằng thủ đoạn của mình cũng đoán ra gần hết, đặc biệt là Tây Bắc còn có Nhạc Chính Tước, nơi này là địa bàn của Nhạc Chính Tước, chỉ cần Nhạc Chính Tước biết, thì yêu bên đó cũng có thể biết trước.
Hề Từ không nói gì. Úc Linh nhìn biểu hiện của anh, thì biết họ cũng nhận được tin, hơn nữa cảm thấy tình hình không mấy khả quan.
Nhưng với yêu mà nói, họ cũng không thể nào tin tưởng thiên sư khác, bình thường vào thời điểm này đều kiềm chế, không chủ động đưa ra gì cả. Yêu luôn kiên nhẫn không bao giờ sai.
Mễ Thiên sư hôm nay gọi điện đến, không những muốn nói cho họ biết chuyện này, mà còn nhắc nhở Hề Từ, ‘Hề lão đại, đến lúc đó chắc là huyền môn phải huy động thiên sư tiến vào cổ mộ diệt sát cương thi vương rồi, tổ Dị Văn sẽ phát ra thư mời với toàn bộ giới thần quái Đông Phương”
Hề Từ ừ một câu, nghe ra lời nhắc của Mễ Thiên Sư, cũng không cảm thấy lạ.
Từ xưa đến nay, thiên sư có trách nhiệm của họ, là trách nhiệm in trong xương: Trảm yêu trừ ma, tru diệt toàn bộ tai họa nhân gian!
Trước khi xây dựng đất nước, yêu và nhân loại còn chưa ký kết hiệp nghị chung sống hòa bình, yêu và nhóm thiên sư còn săn bắn nhau mãi thành quen, dù không phải đối địch hoàn toàn, nhưng cũng không hòa thuận, thậm chí có nhiều nhân loại và yêu không thể vượt qua huyết hải thâm thù, thiên sư coi yêu là tai họa, mới có câu “Trảm yêu trừ ma, diệt trừ tai họa nhân gian”
Tuy hiện giờ con người và yêu đã bắt tay giảng hòa, nhưng thời gian hợp tác giữa người và yêu quá ngắn, ngắn đến mức không thể tiêu trừ vấn đề tồn tại giữa nhân loại và yêu, không tín nhiệm nhau hoàn toàn.
Vì thế giữa nhân loại và yêu, dù có nhiệm vụ gì, tuy rằng vẫn hợp tác với nhau, song vẫn đề phòng nhau.
Đặc biệt là tổ trưởng đương nhiệm tổ Dị Văn, chính là một vị đại diện cho nhân vật coi yêu là tai họa của loài người, yêu không có tín nhiệm với bà ta, ngoài mặt thì thế mà lòng bất hòa với nhau.
Hàn huyên một lúc, Mễ Thiên Sư nói họ biết, một tháng nữa sẽ tới thành phố B đến lúc đó sẽ tới đây ăn trực cơm, sau đó thì thỏa mãn tắt điện thoại.
Không có điện của Mễ Thiên sư, thế giới lại trở nên thanh bình hẳn. Úc Linh không kiên nhẫn xem kịch bản nữa, mà ngồi ở đó, một tay chống cằm, một bên vừa nhìn mặt Hề Từ, vừa tự hỏi về chuyện ở cổ mộ.
Hề Từ dường như đã tự nghĩ đến cái gì, anh là đại yêu lợi hại có giá trị vũ lực cao nhất trong loài yêu, nhưng lại là một đại yêu thống lĩnh một phương, chuyện phải lo tương đối nhiều, nếu tổ Dị Văn thực sự mời loài yêu đi diệt sát cương thi vương cổ mộ, anh chắc chắn sẽ là yêu đầu tiên, đây là trách nhiệm anh không thể trốn được.
Có thể do cô nhìn khá lâu, Hề Từ hoàn hồn, thấy đôi mắt trong veo của cô nhìn qua, trên mặt lộ ra nụ cười ấm áp ôn hòa, cả người đắm chìm trong cảnh xuân, mắt đẹp trong vắt, khiến người ta nhìn không rời.
Anh đưa tay ra phía sau cô bóp nhẹ, mỉm cười bảo, “Chuyện cổ mộ Tây Bắc, em đừng có lo”
Úc Linh a một tiếng, không kìm được hỏi, ‘Đến lúc đó anh cũng phải đi à?’
Hề Từ ừ một câu, kéo cô vào lòng ôm, đôi môi xinh đẹp mềm mại dán lên mặt mũi cô.
Úc Linh nhăn mi lại, nghĩ một lát, mở miệng nói, ‘Em…”
Vừa mới nói đã bị anh cắt ngang, ‘Chuyện này em đừng để ý tới, đây là chuyện của giới thần quái, em chỉ là người thường, không cần dính vào thì hơn”
Lời Hề Từ nói cũng không phải lấy cớ ngăn cản cô, tuy cô là huyết mạch của bộ tộc thông linh, nhưng chưa bao giờ tu tập pháp thuật của bộ tộc thông linh, như một người bình thường lớn lên, vì thế chuyện của giới thần quái chẳng liên quan gì cô, cô cũng không có trách nhiệm phải tham dự. Chuyện này đoán chừng là hy vọng năm ấy Úc Thiên Cạnh đã có rõ ràng với người đời sau, hy vọng họ lấy một người thường bình an lớn lên, cả đời bình yên, mãi cho đến lúc già đi.
Vì thế lúc ấy chuyện ở mộ Tu La, có rất nhiều thiên sư và yêu, cô cũng không tự mình tới.
Bởi vì cô chỉ là một người thường, đây không phải là chuyện một người thường dính vào.
Cũng tương tự chuyện cổ mộ Tây Bắc, cô cũng không cần đi tham dự, chỉ cần giống như một người bình thường, sinh sống ở trong một xã hội hòa bình là được.
Đương nhiên, với Hề Từ mà nói, tính nguy hiểm của cổ mộ Tây Bắc kia rất lớn, anh cũng không muốn cô đi gặp nguy hiểm.
Úc Linh không lên tiếng. Cô biết anh nói đúng, nhưng không hiểu vì sao, cô luôn có một dự cảm, cô cần phải đi xem.
Loại dự cảm này rất huyền diệu, Úc Linh biết chuyện Hề Từ không muốn cho cô tham dự vào loại chuyện nguy hiểm này, vì thế cũng không muốn nói với anh.
Sau khi vào tháng 3, cảnh xuân càng hòa thuận vui vẻ, nhiệt độ thành phố B lên cao, thời tiết ấm hơn, trên đường có rất nhiều người đã thay trang phục mùa xuân rồi, so với trang phục mùa đông dày cộm, các trang phục mùa xuân lại vô cùng sáng đẹp mắt.
Úc Linh lúc nói ở tiết mục show thực tiết cũng không nhiều, biểu hiện lúc nào cũng hòa bình đúng giờ, bộ dáng lãnh đạm bình thản, chưa bao giờ đi lấy lòng người khác, cũng không đắc tội người ta, trong giới giải trí dị dạng thế này, thái độ của cô khiến nhiều người hiểu nhầm vì làm cao, cũng không gần gũi cô nổi. Người đoàn làm phim thực ra cũng không thích cô lắm, ngược lại với những người nghênh mặt tươi cười thì những nghệ sỹ tương tác cao có vẻ cảm tình hơn.
Nhưng khán giả thì lại rất thích kiểu cô thế, cảm thấy cô cao lãnh, thông minh, không làm cao, vô cùng có phong cách của một đại tiểu thư nữ vương, đặc biệt là lúc tham gia trò chơi, cô có trí nhớ cực khủng, cùng phản ứng năng lực thân thể, quả thật quá nổi bật so với người khác.
Từ tiết mục thứ nhất bắt đầu, đại tiểu thư đã lấy phong thái của một người nghiền ép tất cả mọi người, khiến khán giả yêu cô tới chết, cảm thấy cô vừa có tài vừa xinh đẹp, chỉ số thông minh nghiền ép mọi người, quả thật suất sắc quá không ai bằng, không một người đàn ông nào xứng với cô, đại tiểu thư là người nhất thống giang hồ gì gì đó.
Quả thật chẳng ai so được, có nhiều ngôi sao nghệ sỹ cùng tham gia với cô đều khóc ở WC.
Tiết mục show thực tế càng ngày càng thu hút, danh khí Úc Linh lại càng ngày càng cao, khiến nhiều nhóm người bắt đầu cảm thấy tò mò với cô, có nhóm thối tha muốn cố sức đào bới sinh hoạt riêng tư linh tinh gì của cô, tiếc là chẳng thành công mò ra ưu khuyết gì cả.
Trợ lý Nguyễn rất có tài, sau khi biết bà chủ muốn vào giới giải trí, đã sớm phái ra dọn dẹp, làm sao khiến nhóm thối tha này có cơ hội ra tay chứ?
Vì thế đến giờ, có rất ít người biết bối cảnh Úc Linh và sinh hoạt cá nhân thế nào, cả chút tiếng bóng gió đưa tin cũng không có mấy, không truyền ra tý scandal nào cả, điều này với một ngôi sao mới nổi mà nói, là chuyện cực kỳ khó tả.
Cũng không phải không ai để ý đến cô, muốn bôi đen cô, cũng ghen tị với nghệ sỹ như cô đi cửa sau, muốn cho nhà đầu tư tiết mục này thay cô ra, thì có hành động lật lại ngay.
Kết quả Úc Linh vẫn ngốc và tốt như cũ, còn tiết mục show thực tế lại thay bằng một nhà đầu tư bí ẩn, hơn nữa nhà đầu tư đó có tiền tùy hứng, thêm vào một nội dung đầu tư, yêu cầu thay thế mấy nghệ sỹ kia đi.
Chuyện này chỉ có trong biết, tổ tiết mục quan trọng tuyên bố với bên ngoài là mấy nghệ sỹ kia vì nguyên nhân quay phim nên không thể tiếp tục tham gia gì gì nữa, lý do này rất đàng hoàng, hơn nữa khán giả đối với nghệ sỹ bị thay thế cũng không để ý, vì thế cũng không có nhiều tin tức lộ ra mấy.
NHưng chuyện này trong giới giải trí vẫn khiến nhiều người để ý, điều này, càng có nhiều người khẳng định thân phận của đại tiểu thư, là một người không thể dính vào được.
Úc Linh vừa đi ra khỏi tiết mục thu âm, chợt nghe thấy mấy nhân viên thì thào bàn tán, nội dung bàn tán đó là chuyện có mấy nghệ sỹ trong tiết mục show thực tế bị thay, đoán xem nhà đầu tư thần bí vào tiết mục này là ai, có quan hệ gì với cô.
TRần Minh Minh đi sau cô, vừa nghe vào trong tai, không kìm được nhếch miệng lên, trong lòng có một cảm giác tự hào khó nói.
Là một người cảm kích, cô quả thật có thể ngạo thị quần hùng, sao nói tổng tài bá đạo họ Giang không thể để con gái bị bắt nạt được, tự mình ra tay, tự mình trở thành một nhà đầu tư có tiền cho tiết mục show thực tế thì có sao?
Tuy rằng sản nghiệp Giang thị cũng không liên quan giới giải trí, nhưng có nhiều người có hợp tác với Giang thị ít nhiểu cũng nổi tiếng trong giới giải trí, Giang Vũ Thành chỉ cần nói một câu, thì đã có bạn của Giang thị giúp ông mở đường, vì thế có muốn nhúng tay vào chuyện này cũng khó lắm.
Vì vậy cuộc sống của đại tiểu thư trong giới giải trí quả thật chính là rộng mở, không thuận lợi cũng khó.
Còn về người thích nói linh tinh, thế gian này chẳng có công bằng, có người may mắn, có người bất hạnh, có người cần dùng tài năng cả đời để đạt được cái mình muốn, có người thì không cần làm gì, thì đã có người khác dùng cả đời đỡ cho.
Nói không hề công bằng thì đúng là hiện thực.
Thấy nhóm này bàn tán chuyện sinh hoạt cá nhân của Úc Linh, càng nói càng sai, Cuối cùng Trần Minh Minh nghe thấy khó chịu, ho khan một tiếng.
Đám nhân viên đó hoảng sợ, xoay người nhìn thấy nhân vật mình tám chuyện đang đứng ở đó, bất giác xấu hổ vô cùng, cũng không biết phản ứng gì cả.
May đại tiểu thư không chấp nhặt với họ, chỉ liếc nhìn họ một cái rồi cùng trợ lý và hộ vệ đi mất. Tất cả mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.
Một cô gái tuổi còn trẻ nhìn đại tiểu thư vào xe BMW, không kìm được nói luôn, “Aizz, định lực đại tiểu thư quá tốt, chẳng thèm so đo với chúng ta gì cả”
“Tôi thấy cô ấy giả thanh cao thôi, có nhiều nghệ sỹ chỉ giả vờ, ai biết đằng sau có sắc mặt gì” Có người nói ghen tức.
“Đúng, chỉ sợ là trước mặt thì thế mà sau lưng thì khác thôi”
“Được rồi, các người nói linh tinh gì thế? Nói nhiều cũng chẳng thay đổi được sắc mặt ghen tị của các người đâu”
“Ai ghen tị chứ? Trên mạng chẳng có có nhiều người bảo cô ta được bao nuôi đó à?”
“Bao nuôi cái đầu cô! Cô ấy nhìn giống như bị bao nuôi đó hả? Có tin nói, nghe nói là đạo diễn Chung và đạo diễn TRương có lần uống rượu say, trong lúc vô tình lộ ra, bảo bối cảnh cô ấy vô cùng khác người, vốn chẳng ai dám bao nuôi cô ấy, không chừng có người còn khóc lóc muốn cầu xin đại tiểu thư bao nuôi ấy chứ”
“Thật ra… tôi cũng muốn để cho cô ấy bao nuôi đó” Một cô gái mặt tròn đột nhiên nói ngượng ngùng, “Tôi cảm thấy đại tiểu thư rất tuấn tú, đặc biệt là lúc chơi trò chơi, cả đám đàn ông cũng không đánh lại cô ấy, các cô không biết chứ, trong nháy mắt ấy cô ấy đẹp trai biết bao, tôi cảm thấy tôi muốn được cô ấy bao nuôi đó”
“…”
***
Úc Linh về công ty một chuyến được An Như dành cho mấy kịch bản, bảo cô chọn một cái, chọn thỏa thích.
Úc Linh nhìn thoáng qua lịch trình, thả nó sang một bên, hỏi han sức khỏe Nhiếp Ung hòa.
“Gần đây thời tiết tốt, thoạt nhìn cũng không tệ, chúng ta muốn đi du xuân, con có đến không?” An Như cười hỏi.
úc Linh không muốn đi làm bóng đèn, cự tuyệt quyết đoán.
Hàn huyên với An Như một lát, Úc Linh mang theo mấy kịch bản đi mất, về tính lựa chọn một cái cho tốt.
Vừa ra công ty, tâm tình Úc Linh không tệ, định đi tiệm bánh Kỳ Tú Tú mua điểm tâm bánh ngọt, đột nhiên nghe thấy có tiếng gọi “Chị dâu”
Nhìn theo tiếng gọi, thì thấy một thanh niên xinh đẹp mặc trang phục hiphop từ đối diện chạy tới, trên đầu thả một lọn tóc mềm, giống như con chó vậy chạy tới trước mặt, lộ ra nụ cười rực rỡ, khiến nhiều người bị thu hút.
Ít nhất là nhóm con gái đi ngang qua đây, có người kích động chỉ muốn thò tay ra xoa bóp khuôn mặt của cậu ta.
“Chị dâu, em tới tìm chị” Lâm Cửu nhìn thấy Úc Linh, vẻ mặt cao hứng.
Úc Linh đánh giá cậu ta hỏi, ‘Cậu học xong rồi à?’
Nụ cười tươi trên mặt Lâm Cửu suy sụp, giống như đứa trẻ bị người lớn bắt được làm chuyện xấu, nói nhỏ, “Em tạm nghỉ học ạ”
“Các anh cậu biết chưa?’
Lâm Cửu do dự một lúc bảo, “Anh cả em biết rồi, anh Ba thì chưa biết”
Úc Linh nhớ tới mỗi lần thần sắc Lâm Tam mỗi lần nói đến mấy đứa em ở dưới, còn có đứa em nghĩ đến đọc sách mà đau đầu kia, cũng đồng tình với thiếu niên này, hỏi luôn, “Cậu không sợ anh Ba cậu à?’
Sắc mặt Lâm Cửu lập tức thay đổi, ngẩng đầu lên nói ngay, “Không sợ, anh cả đã đồng ý với em rồi, bảo em thích đi làm chuyện em thích, chỉ cần em kiên trì làm, tự mình kiếm tiền nuôi bản thân, anh ấy sẽ không quản. Anh cả đã nói, anh Ba sẽ không ép em đi về học nữa. Vì thế, chị dâu à, em tới tìm chị đi giới giải trí đây’
Đợi Úc Linh dẫn Lâm Cửu vào văn phòng An Như, An Như thấy cô quay lại thì hơi kỳ lạ, không kìm được nhìn thoáng qua sau lưng cô, thấy có thiếu niên xin đẹp mặt mũi hưng phấn nhìn chung quanh, bất giác đưa mắt nhìn cô nghi hoặc.
Úc Linh đẩy Lâm Cửu ra, nói với cậu ta, “Đây là An Như, là người đại diện của chị. Dì An, đây là Lâm Cửu, là họ hàng của Hề Từ, muốn vào giới giải trí, dì xem cậu ấy có thể được không?”
Trần Minh Minh ở cạnh nghĩ thầm: Sao không thể được chứ, chỉ với diện mạo này thôi, chính là kim cương đó, coi như là bình hoa thôi cũng có nhiều tiền tuôn vào được không?
Lâm Cửu vô cùng thông minh nói, “Dì An, cháu là Lâm Cửu, sau này xin dì chiếu cố nhiều cho cháu ạ”
An Như không ngờ được Úc Linh mang tới niềm vui lớn đến mức nào, dùng ánh mắt âm trầm đánh giá thiếu niên chút, lại hỏi cậu ta mấy vấn đề, lúc này lập tức chịu cho ký hợp đồng.
Mặt Úc Linh đen như than, thấy rõ vẻ vui mừng trên mặt thiếu niên Lâm Cửu, lại nhìn vẻ mặt cao hứng của An Như như phát hiện ra mầm tốt vậy, quyết định không nói Lâm Cửu là yêu cho dì An nữa, đỡ cho bà phải mất tự nhiên.
Sau khi An Như dẫn Lâm Cửu đi, Úc Linh và Trần Minh Minh ngồi tại chỗ đợi.
Vẻ mặt TRần Minh Minh hưng phấn nói, “Chị Úc, cậu ấy là em của Lâm đại ca sao ạ? Quả nhiên là có nhiều anh, nhiều em quá soái, bộ dạng không kém, với diện mạo này của cậu ấy, nhất định sẽ nổi bần bật trong giới giải trí đó”
Úc Linh ừ một câu, lạnh nhạt vô cùng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook