Người Bảo Vệ
Chương 39:

Tối đến, ông Vũ rủ bà Hiền ở lại ăn bữa cơm với các con rồi về, và bà Hiền đã được nghe kế hoạch của Thảo với Minh, bà Hiền vui mừng khôn xiết, bà còn vui hơn ông Vũ gấp trăm lần, vì bà sắp có cháu nội bế, câu chuyện đó làm bữa cơm gia đình đầm ấm vui vẻ hơn bao giờ hết, mọi người nói về tương lai, nói về những chuyện liên quan đến trẻ con rồi cười sảng khoái, một niềm hạnh phúc dâng trào trong Thảo, nàng chưa bao giờ cảm nhận niềm hạnh phúc nào như vậy từ khi về nhà chồng, phải nói con cái là cầu nối liên kết giữa mọi thế hệ. Và Thảo cảm thấy quyết định của nàng tuy liều lĩnh, nhưng lại rất đúng đắn…

– Bố mẹ về nha! – Thảo và Minh đứng tiễn ông Vũ bà Hiền.

– Ừ! Các con ngủ sớm đi, nhớ giữ gìn sức khỏe nha Thảo! – Bà Hiền nhìn Thảo cười trìu mến.

– Bố về đây, tuần sang chơi với bố mẹ ba lần nhé! – Ông Vũ nói và nhìn Thảo rồi quay sang nhìn Minh phần nhớ nhung phần nuối tiếc.

– Vâng! Ha ha, bọn con rảnh bọn con sang chơi, bố mẹ về cẩn thận nhé! – Minh cười và ôm Thảo, Thảo cũng cười tít mắt rồi vẫy tay, nàng đang lo lắng không biết tinh trùng của bố chồng nàng có ổn không khi chiều nay cái Linh bảo do mẫu đến muộn nên sẽ lưu trong tủ đông và chờ đến tuần sau mới có kết quả kiểm tra được.

Ông Vũ ra về, quay đầu liếc nhìn Thảo, ông tiếc lắm khi phải xa bộ mông kia, vòng eo và bộ ngực kia, khuôn mặt xinh xắn của con dâu lúc ửng đỏ luôn in hằn sâu trong tâm trí ông, chưa bao giờ trong đời ông nghĩ sẽ được con dâu giúp mình thủ dâm, đến giờ ông vẫn có cảm giác thoáng qua như một giấc mơ… Nhìn gia đình hạnh phúc thế này ông cũng không muốn niềm hạnh phúc này bị phá vỡ vì những thói hư sắc dục của ông, cánh cửa đóng lại, ông nghĩ mình sẽ chẳng bao giờ được làm gì cô con dâu này nữa, và ông cũng chẳng thể nào được biết hình dáng màu sắc của ngực con bé và cái âm đạo đó nó sâu hay nông, một sự tiếc nuối đến thắt tim của ông Vũ…

… Một tuần sau…

Sau khi củng cố bằng chứng, lời khai và dựa vào quan hệ của mình, ông Vũ đã khiến bọn thợ xây phải trả giá đắt, đồng thời ông Vũ cũng khiến tên cai thợ xây quen biết rộng mà lũ thợ xây cặn bã đó dựa vào phải đóng cửa công ty, và cũng dùng đến tiền và quan hệ ông Vũ đã khiến giám đốc chung cư này bị đuổi việc, mọi thứ ở chung cư đã lập lại trật tự mới, an toàn và an ninh hơn rất nhiều… Sức mạnh của đồng tiền mà ông Vũ nói đã khiến lũ thợ xây có một bài học nhớ đời, chẳng biết chúng đã dạt đi đâu nhưng từ lúc đó đến giờ đã không còn ai thấy một đám ăn mặc bẩn thỉu rách rưới tay cầm cuốc xẻng đi dưới đường hát nghêu ngao, trêu ghẹo người đi đường nữa, khu Thảo sống lại trở nên trong sạch văn minh hơn bao giờ hết.

– Cháu chào cô ạ. – Thảo vừa đi dậy về cầm chiếc túi trên tay, nàng đang mặc một bộ áo dài trắng truyền thống Việt Nam, vì hôm nay là một ngày đặc biệt của trường nàng, với chiều cao 1m68 gần 1m7 Thảo khiến ai nấy cũng ngỡ là người mẫu đi vào khu mình, bộ áo dài làm tôn lên vẻ đẹp của người con gái thì ở Thảo nó làm tôn lên những đường cong quyến rũ chết người của nàng, ngực to mông cong, chân dài và vòng eo thon gọn, đặc biệt mỗi khi tà váy bay lên, làm lộ phần quần bên trong mỏng manh in hằn viền quần lót màu da người ra bên ngoài, chắc hẳn khá nhiều người nhìn thấy rồi, và cũng có cảm giác như mọi người đàn ông khác chỉ muốn úp mặt vào đó mà liếm láp…

– Thảo đấy à? Ui dào con bé xinh đáo để, cháu mặc bộ này đẹp lắm Thảo ạ! – Vài cô đang tập dưỡng sinh dưới sân chung cư cười nói.

– Dạ, cháu chào các bác ạ… – Thảo đi một đoạn rồi mấy cô vẫn đứng túm tụm lại với nhau cười nói khen ngợi Thảo.



– Cháu chào bác ạ… – Thảo nhìn bác bảo vệ già hôm nọ cứu mình chào lễ phép.

– Ừ, cháu mới về hả? – Bác bảo vệ cười tươi và nhìn theo Thảo, bất chợt một cơn gió thổi đến làm vạt áo bay lên, bác bảo vệ đỏ mặt khi thấy viền quần lót của Thảo in ra ngoài quần, và một bộ mông tròn trịa nhô lên, không dám nhìn nhiều bác bảo vệ liền quay đi và giật mình với đũng quần mình đã cộm lên trông thấy, bác liền ôm cu chạy vào trong phòng bảo vệ.

– Gái một con trông mòn con mắt! – Bỗng có giọng nói phía sau Thảo.

– ai đấy? Cháu chưa có con đâu nhé! – Bỗng Thảo buột miệng đáp lại, Thảo ôm miệng, tự dưng mình lại nói vậy, tự dưng đi đáp lại lời lẽ vô duyên của một người lạ, Thảo ngại lắm, sợ là người chung cư, nàng quay đầu nhìn thì thấy một kẻ đứng ở ngay ngoài thềm sảnh chung cư, ăn mặc xấu xấu bẩn bẩn, đen nhẻm và gầy còm, hắn ta đội một chiếc mũ vành chụp xuống, đeo khẩu trang nên không rõ mặt, dựa vào giọng nói và phong cách ăn mặc chắc hắn là một ông già và không phải người ở đây.

– Hè hè hè… – hắn ta không nói gì chỉ cười, ánh mắt hiện lên sự nguy hiểm.

– NÀY! Ra NGOÀI! aI CHO ÔNG BÉN MẢNG VÀO ĐÂY! Ra NGOÀI MaU! – Hai thanh niên bảo vệ mới đến chạy ra đuổi kẻ vô duyên đó. Thấy vậy lão ta lẩn đi luôn, chạy rất nhanh ra phố như một kẻ ăn mày.

– CHÚNG MÀY MỚI ĐẾN MÀ LÀM ĂN KIỂU GÌ VẬY, aI CHO PHÉP ĐỂ NGƯỜI LẠ MẶT VÀO TRONG NÀY! HẢ??? – Có một ông chạy từ phòng bảo vệ ra và quát lớn mấy thằng lính mới. Thảo thấy vậy cũng yên tâm phần nào và đi vào thang máy.

– Hôm nay anh về sớm thế? – Vào nhà thấy Minh đang nấu cơm, Thảo khá bất ngờ nàng mỉm cười đi vào nhà.

– Hôm nay anh họp về sớm, thiết nghĩ cũng phải phục vụ vợ yêu một chút chứ, chia sẻ gánh nặng là bổn phận của người chồng mà! – Minh quay lại cười và đứng hình mất vài giây khi thấy vợ mặc áo dài đẹp quá.

– Chắc trời mưa to mất thôi hihi, sao anh nhìn em ghê thế? – Thảo đỏ mặt khi Minh cứ nhìn chằm chằm mình.

– Hôm nay em đẹp quá, trường có hội nghị gì đúng không em? – Minh mỉm cười trìu mến đi lại gần vợ ôm một cái.

– Khiếp hôm nay tình cảm thế, anh làm em lạ đó hì… – Thảo cũng ôm lại Minh, hai cơ thể ấm áp sát lại với nhau.



– Dạo này anh hay nghĩ về đứa bé, không biết nó là trai hay gái, mình sẽ đặt tên thế nào em nhỉ… anh hồi hộp lắm… em có thấy thế không? – Vừa nói Minh vừa thò tay xuống bóp mông Thảo, làm nàng uốn éo người vì buồn.

– Buồn em… hôm nay anh dê thế hihi… – Thảo nói vậy nhưng vẫn để im cho Minh thỏa sức bóp bộ mông to của mình.

– Em chưa trả lời anh… – Minh cầm hai bên vai Thảo kéo ra nhìn.

– Em… nghĩ nhiều đấy chứ… em thì thích có một đứa con gái đầu lòng… tên thì có lẽ nên để cho bố mẹ đặt được không anh? – Thảo cười tủm hỏi ý kiến Minh, nàng thấy chồng mình có khi còn mong muốn có em bé hơn tất cả mọi người, vì gần đây thường xuyên Minh nhắc đến những chuyện tương tự và Minh đã ít khô khan hơn, tuy nhiên chuyện chăn gối vẫn không cải thiện được, Minh chỉ ôm vợ sờ mó một chút nhưng sau đó chẳng làm gì, chỉ làm Thảo thấy hứng lên rồi bỏ đó.

– Cũng được, chắc ông bà thích lắm… mà thời buổi này, theo anh con nào cũng được, không nhất thiết phải con trai. – Minh quay lại bếp và nấu tiếp.

– Vâng, quan điểm của mình giống nhau, em sợ ông bà thích con trai ấy anh ạ…

– Không sao đâu em, ông bà tư tưởng cũng không đến nỗi cổ hủ, mà con của mình cơ mà hahaha kệ ông bà…

– Vâng… à mà lúc nãy, em đi dưới sảnh gặp một ông già trêu em, nhìn đáng sợ lắm ấy… cứ nhìn em chằm chằm… – Thảo vừa nói vừa đi vào phòng thay đồ.

– Vậy à, chắc không có vấn đề gì đâu, em đừng lo. – Minh vẫn vậy, mặc dù vừa xảy ra chuyện với vợ mình mà anh luôn bình chân như vại những lần Thảo về mách chuyện.

– Hmmm… – Thảo chẳng nói gì, cầm quần áo đi thẳng vào phòng tắm, nàng biết thừa tính chồng mình có nói nữa anh ấy cũng chẳng quan tâm, nhưng thực sự nhìn ông già đó rất nguy hiểm… Thảo đứng trong phòng tắm tay cầm bộ đồ ngủ sexy hôm mặc cho bố chồng xem, Thảo càng nghĩ càng đỏ ửng mặt, bàn tay nàng nắm lại nhớ đến cảm giác cầm vào con cu khủng của bố chồng hơi thở nàng bỗng nặng hơn, dù không muốn như cơ thể nàng phản ứng lại với những suy nghĩ đó, Thảo cởi dần bộ áo dài xuống, nàng cởi chiếc áo lót nhìn bộ ngực to tròn của mình trong gương, hai đầu ti nhạy cảm đã nổi lên, phải chăng lúc nãy chồng nàng vật nàng ra thì tốt biết bao, đã bóp mông người ta rồi còn để đó, thật thất vọng mà… cả tuần nay còn chưa làm tình một lần nào, kể cả làm tình hời hợt cũng được, nhưng không, không hề có, hết chuyện công ty đến chuyện con cái, Minh chẳng hề để tâm đến cảm xúc của vợ… Thảo đưa tay xuống âm đạo thấy nước nhờn ướt đã thấm ra cả đùi… Mặt Thảo càng đỏ hơn nghĩ sao mình có thể nhạy cảm đến vậy.

– a!~~… nàng rên nhẹ khi chạm vào âm hộ, cơ thể nàng run lên, âm hộ nàng đã quá lâu không được thỏa mãn, nó cần một cái gì đó lấp đầy ngay lập tức, Thảo nhìn ra cửa phòng tắm “Chả nhẽ lại vứt bỏ liêm sỉ vật chồng ra làm tình ư? Không đời nào… một người như mình mà phải chủ động làm những việc đó hay sao… Nhưng mà… hic… Tại sao… anh Minh lại không chịu làm cơ chứ, kể cả mình có mặc hở hang thế nào…” Thảo vẫn đi từ từ ra cửa phòng tắm, tay run run đưa tới nắm cửa, nàng đang lưỡng lự điều gì đó… đứng thất thần mất 10 giây nhìn cái nắm cửa, đôi môi xinh hé nhỏ ra thở… cuối cùng Thảo cũng nắm vào tay nắm cửa nhưng “cạch!” Nàng chốt cửa lại…

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương