Bóng dáng màu đen vù một cái đã xuất hiện trước mặt bọn họ.
Akira mới đầu còn tưởng Itachi thế giới này, định chạy đến chào hỏi, bỗng nhận ra khí thế khác thường, thành thục hơn hẳn của người nào đó, hướng chạy lập tức thay đổi, chui ra đằng sau Akami.
Itachi cau mày đi tới, trước sự bàng hoàng của bao người, đặc biệt là Sasuke.
"I-Itachi....!!" anh ấy vẫn còn sống!!
Sasuke một mặt hoảng hốt, muốn ngừng thở. Không thể tin được, rõ ràng người đã chết trước mặt hắn, cũng là do chính tay hắn chôn! Uế Thổ Chuyển Sinh cũng kết thúc khi hắn tại!! Vậy tại sao??
Một cảm giác lo sợ không biết nên vui hay buồn nhìn người trước mặt.
Itachi không quan tâm xung quanh cho lắm, đi tới gần Akami, tay đưa lên xoa đầu cô: "Em chạy nhanh quá đấy!" thở phào một hơi rồi nhìn xuống thăng nhóc nào đó đang lấp ló đằng sau kia, tay đưa ra dễ dàng nhấc lên.
"Chơi đủ?" cười như không cười nói.
Akira nghiêm túc gật đầu: "Chơi tốt cha!" rất tự nhiên mà trả lời.
Itachi khoé miệng hơi kéo lên: "Vậy khi về nhà chắc con cũng không ngại việc huấn luyện cấp cao trong vòng 1 tháng đâu nhỉ?" quỷ khí toả ra khắp người.
Cả người Akira có chút run rẩy. Từng bị một lần huấn luyện như vậy, Akira có thể nói nếm đủ vị đắng rồi!! Bị dồn nén trong Ảo thuật của cha bé, thật sự không thoải mái chút nào! Tất cả đều đánh vào yếu điểm dễ tổn thương nhất, cả về tâm lý lẫn thể chất!
Akira cười xoà: "Cha à, nếu cả ngay tập huấn cho con thì ai sẽ nấu cơm quét dọn chứ! Chúng ta cần một người làm việc nhà đúng không??"
Itachi cười mỉm, mặt sáng ngời, khoé miệng có chút run nhẹ, mặc dù nhìn ngoài mặt rất tự nhiên: "Mẹ con có thể nấu, không phải sao?"
Tâm Akira như nát vụn, không thể tin được hét lên: "Cái gì!!?" hoảng hốt tái mặt nhìn Itachi.
Cho Akami nấu, chỉ duy nhất một món mì..., nhưng cũng không phải mì, nó dừ chín! Nát bấy thành cháo luôn, ăn cạn nước đặc biệt khó nuốt a. Ngoài cái đó ra chưa bao giờ Akami làm được món nào ra hồn hết! Cái bếp chưa nổ là may rồi....
Akira tổn thương sâu sắc tâm hồn, cúi đầu. Nhớ lại những món màu tím đen rồi vài đốm màu xanh rờn trong cái nồi.... Buồn nôn quá!
"Cha à..... có thể chọn hình phạt khác không? Con nấu cơm được mà, đừng cho mẹ nấu...!!"
Akami đứng đằng sau: "Hửm?!" tia Akira không trượt phát nào.
Bà nghe hết đấy!!
Itachi cười cười: "Hoặc chúng ta có thể sang nhà Naruto ăn trực!" lại quay sang nhìn ngài đệ Thất đang đọ súng bằng mắt với cha Sarada bên cạnh: "Chắc cậu không ngại chứ?"
Đệ Thất: "Ha....hả? À được!" bị gọi có chút đơ, sau khi loát được tình hình thì gật đầu cười. Cũng không phải lần đầu tiên họ đến nhà nhau ăn. Akami khi mang thai Akira tính tình cổ quái, cũng không ít lần làm tan nát cái nhà mình mà.
"Này! Khoan bàn chuyện gia đình đi được không? Mấy đứa biết rõ đây là đâu chứ?" đệ Nhất bất đắc dĩ nói.
Akami quay ra nhìn Thập Vĩ: "Ya~ vẫn dai như ngày nào!" tay đưa lên thái dương cười.
Đệ Tam nhìn mấy người bọn họ mặt có chút rối, không lên tiếng. Ông cũng ngớ ra có lẽ đây là Akami và Itachi năm đó, người bảo mình đến từ thế giới khác. Cũng định giải thích nhưng trước đó Itachi lại cho ông xem cái bạn xét nghiệm chứng nhận máu mủ. Giờ thì ông thật sự không biết có nên nói ra hay không đây....
Akami cười tươi: "Vừa vặn! Chúng ta solo không mấy nhóc!" nhìn sang team 7 thế giới này.
"Hả?? Cậu nói gì vậy?"
Đệ Thất cười tươi đứng lên: "Tốt nha! 2 team 7 solo xem ai đánh được nhiều nhất!!"
Cha Sarada không ý kiến, biểu tình cũng hưng phấn hẳn lên.
"Khoan!!"
Bỗng nhiên có tiếng hét kêu lên khiến bọn họ ngừng lại.
Itachi đi tới, đặt Akira xuống bên cạnh Akami, xong kéo 2 người đệ Thất về: "Đây không phải chuyện của 2 đứa!"
"Tại sao?" Naruto cau này hỏi.
Itachi cúi đầu nói nhỏ, ánh mắt thân thiện: "Hai đứa có thấy Akami nhỏ ở đâu không?"
"Không phải kia sao? Chứ chị tôi bây giờ ngực to hơn mà?!"
KOONG-
Mặt đầy sát khí Itachi tóm chặt cổ áo đệ Thất kéo lại: "Cậu quan sát cũng tốt ha."
Cha Sarada ôm đầu. Tên ngốc! Vợ người ta mà dám nói thế đấy!
Đệ Thất mà nghe được lòng của cha Sarada chắc càng quạo hơn. Nhưng đó là chị của tôi!
Ngược một vòng Itachi giải thích cho hai người họ về hiện thức ở đây. Mới đầu họ cũng kinh ngạc xong thôi cũng chấp nhận.
Không ngờ sẽ có một thế giới Ninja song song.... không tồn tại Akami...
Itachi quay ra: "Để cho Akami cùng Akira lên được rồi! Hai người rảnh đi chơi với Madara đang ngồi kia đi!" chỉ về phía lão già đang cầm cây quạt to ngồi trên vách đá.
Đệ Thất thở dài, cùng cha Sarada hai người nhìn nhau. Uỷ khuất bản thân vậy!!
Đi tìm Madara giải trí...
Akami nhìn lại cau mày: "Lại cái gì vậy!?"
Thấy Itachi vẫy tay cười về phía cô liền không tò mò nữa. Itachi xử lý được. Ngược lại là Akira, nhóc lại nhận được tín hiệu tốt, cười tươi với cha mình.
Ít ra ông còn có lòng người, tờ giấy ly hôn bị huỷ cũng được an ủi một chút!
Chờ đến khi Itachi biết không biết số phận tiếp theo của cậu nhóc sẽ như thế nào!
Naruto ngơ ngác nhìn bản thân tương lai cùng Sasuke tương lai rời đi. Có hơi cứng người...
Sasuke nhìn Itachi từ đầu đến cuối không chớp mắt. Thấy anh có vẻ thân thiện với bản thân ở tương lai thì tâm trạng đang bị gò bó bỗng cảm thấy thoải mái hơn không ít!
"Vậy là mấy cha kia đi rồi! Akira! Còn chơi được không?"
"Mẹ yên tâm! Con với mẹ hành nghề cũng lâu rồi mà!"
"Tốt! 2 người chúng tôi chấp các cậu!" thách thức nhìn mấy người Sakura.
Naruto cười tươi với Akami, chị của cậu: "Đừng hòng! Tớ là người giỏi nhất! Tớ sẽ là Hoakage tương lai đó!!" tự mãn.
Sasuke còn không thèm nhìn qua cậu: "Tôi sữ ngăn cản điều đó!" Hokage mà còn quan tâm đến việc chia rẽ hôn nhân của chị mình như cậu? Tôi nên sớm loại bỏ nó.
Sakura: "Tớ không yếu đâu!" Bách Hào Thuật khởi động.
Nhóm Kiba cũng hùng hổ không kém.
"Đội 8 sẵn sàng chưa? Tớ mới là người sẽ thành Hokage, đè bẹp cậu Naruto!"
Shino: "Thôi đi Kiba, không ai nghe cậu nói đâu!"
Hinato đỏ mặt: "Mình vừa được gặp Naruto tương lai!!"
Shikamaru chán nản: "Phiền phức không bao giờ dứt!"
Lee cười đến toả sáng: "Không thể thua được!!"
Choiji: "Có ai tiếp viện đồ ăn không?"
Ino: "Tớ hồi hộp quá! Sao tự nhiên ai cũng xung quá vậy!!?"
Đệ Nhất thấy tinh thần mấy người có vẻ máu hơn hài lòng nói: "Vậy bắt đầu!!"
Phân ra mở cổng cho bọn họ.
Ngay khi tất cả muốn xông vào thì: "Khoan!!!"
Vút!!
Mấy trăm thanh kiếm chia ra, ngăn cản lối vào của bọn họ.
Một bên kia phân thân của Naruto hiểu ý, nén truyền cho đệ Nhất đóng 3 cửa lại, chỉ mở một của duy nhất phía cô.
"Tôi sẽ lên trước!" Akami tự tin, xông vào.
Hả???
"Chờ con với!!"
Này! Ai cho thằng nhóc 6 tuổi kia ra chiến trường vậy!?
(Minato đang bất tỉnh: Hơ~)
Đệ Nhất lần đầu tiên có chút ngơ ra: "Hậu bối gì mà máu vậy??!"
Sau khi Akami cùng Akira xông vào, Naruto đệ Thất lập tức đóng cổng kết giới lại.
Nhóm bên ngoài lập tức bất mãn: "Chơi xấu! Như vậy không phải cậu ấy sẽ giết được nhiều hơn sao??!"
Người ở trong cười tươi: "Thế giới đã quá hoà bình! Lâu lâu mới được lần sao để phí được!" tay đưa lên kết ấn.
Triệu hồi chi thuật - Igneel.
GRÀO-
Bỏ qua lớp khói màu trắng, sinh vật khổng lồ màu đỏ vượt qua bay vút lên cao!!
Akira cười tươi: "IGNEELLL-" tay vẫy vẫy sáng mắt nhìn rồng lửa. Nhóc luôn thích mấy sinh vật có tính công kích mạnh, như khế ước triệu hồi của Akami vậy!
Bên ngoài nhìn toàn cảnh cả đám: "..." tựa như bị bay màu vậy.
Còn không rõ vừa rồi ai lên tiếng bất mãn đâu...
Akami cùng Akira nhanh chóng nhảy lên người Igneel.
"Làm phát đi ông bạn!"
Igneel cười cười bay lên: "Đối thủ của tôi kia sao? Ai khoá nó vậy? Chơi vậy sao vui!?"
Akami: "Ít nói nhiều! Nhanh lên!"
Akira hứng phấn: "Igneel hốnggggg!!" chớp chớp mắt cười.
Lâu lắm rồi mới thấy Akira lộ ra biểu cảm ngây thơ như vậy...
Akami bỗng dưng xúc động vui mừng...
Tại con cô lớn nhanh quá mà!
Igneel có người hâm mộ đương nhiên tinh thần cũng tốt hơn: "Xem đây..."
Hít một hơi thật sâu...
"Hoả Long Hốngggggg-"
Đúng như Akira mong muốn rồi...
PHỪNG!!!!!!
Nóng rực, ở bên ngoài họ còn cảm nhận được, kết giới như sắp bị đốt cháy vậy!! Nhiệt độ tăng cao. Nhìn vào chỉ thấy một mảnh màu đỏ loé sáng rực lửa, không rõ tinh hình. Lửa bao trùm hơn lửa cột kết giới....
Sasuke lùi lại: "Ra đó không phải nhẫn thuật sao...?" hèn gì luyện mãi không được..
Nhưng cái này hơn cả nhẫn thuật rồi....
RỒNG🔥🔥🔥🔥
////////////////////////////////
Hết chương 17
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook