Nghịch Thiên Tà Thần
-
Chương 56: Tinh Thần Toái Ảnh
Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: .
Lúc này cả người Vân Triệt giống như thoát thai hoán cốt, ngay cả cảm giác suy yếu do mất máu số lượng lớn khi trước cũng biến mất vô ảnh vô tung.
Hắn đi đến bên cạnh thi thể Viêm long đã phân thành bốn khúc, trong khoảng thời gian ngắn không biết xuống tay từ đâu.
Mạt Lỵ nói không sai, thi thể Viêm long này, với hắn mà nói… Không, đối với bất cứ kẻ nào ở Thương Phong đế quốc mà nói, bao gồm tứ đại tông môn thanh thế thông thiên mà nói, đều là một đống bảo tàng lớn!
Đây là một Vương Huyền thú, còn là một chân long! Rồng là chí tôn trong thú, cùng một cấp bậc, tất cả của rồng đều phải khác với Huyền thú khác. Da của nó, thịt, máu, xương, sừng, mắt, cánh, nội tạng… Không chỗ nào không phải là bảo vật trong bảo vật, Thương Phong đại lục từng xuất hiện một người mạnh nhất chính là cảnh giới Vương Huyền, nói cách khác, con Viêm long này, rất có khả năng là Vương Huyền thú trong thời gian cực dài cho tới nay lần đầu tiên bị giết chết! Kể từ đó, giá trị thi thể của con Viêm long này, càng lớn đến không thể đo lường.
Nhất là Huyền đan của nó, vì một Huyền đan của Thiên Huyền long, Phần Thiên môn không tiếc điều động ra ngũ đại cảnh giới Thiên Huyền, ngàn dặm xa xôi đuổi tới nơi này. Về phần Huyền đan của Vương Huyền long, đoán chừng ngay cả nhóm bọn họ cũng không dám hy vọng xa vời.
Thân thể Viêm long có chí ít trên trăm tấn, thân thể khổng lồ như thế, cho dù bị chia làm bốn khúc, cũng vẫn như trước là bốn tòa núi nhỏ. Vân Triệt lấy ra đoản đao không phải rất sắc bén mang đi ra từ Tiêu môn ở trong thiên độc châu, thử thăm dò cắt về phía thi thể của Viêm long, chỉ nghe thấy một tiếng trầm đục, thân đao trực tiếp cong queo, trên thi thể của Viêm long chỉ nhiều hơn một vết tích mỏng mà thôi.
Thân thể con Viêm long này, Phần Thiên đao của cao thủ Thiên Huyền Phần Thiên môn cũng cắt không ra, Vân Triệt dùng một thanh tiểu đao phổ thông làm sao có khả năng cắt ra.
Chỉ có điều… Thân thể có cường độ khủng bố như vậy, khi trước lại có lực lượng Viêm long hộ thân, còn bị Mạt Ly một cái chớp mắt cắt thành bốn khúc… Nghĩ đến một cảnh trước đó, Vân Triệt vẫn không nhịn được rùng mình một cái. Cho dù Mạt Lỵ bắt đầu tu luyện từ trong bụng mẹ, cũng nhiều năm chỉ có mười ba mười bốn năm, rốt cuộc làm thế nào mà đạt được tới cảnh giới khủng bố như vậy… Đủ loại “Thiên tài tuyệt thế” ở Thương Phong đế quốc này, ở trước mặt Mạt Lỵ, quả thật ngay cả cặn bã cũng không tính.
- Da thịt của nó, ngươi cắt không ra. Chỉ có điều, vị trí Huyền đan của nó, chắc đã bị bản công chúa cắt ra, ngươi đi tới bộ phận phía cuối xương cổ của nó nhìn xem một chút đi.
Trong đầu Vân Triệt truyền đến giọng nói của Mạt Lỵ.
Vân Triệt thu hồi tiểu đao, theo lời đi tới vị trí theo ngụ ý của Mạt Lỵ. Ở mặt cắt máu chảy đầm đìa trên thân thể Viêm long, hắn nhìn thấy được một điểm sáng màu đỏ tươi vô cùng chói mắt.
Đó là…
Vân Triệt nhanh chóng nhảy lên, tay chuẩn xác chộp lên phía trên điểm sáng đỏ tươi này, lúc rơi xuống đất, trong tay hắn đã nhiều thêm một viên châu kích cỡ lớn chừng một phần ba bàn tay.
Huyền đan của Viêm long!
Đây là một viên đủ để khiến cho toàn bộ Thương Phong đại lục điên cuồng lên!
Chỉ có điều đối với Vân Triệt hiện giờ mà nói, nó không dùng được, bởi vì nếu như Vân Triệt dám trực tiếp luyện hóa hấp thu lực lượng của nó, chỉ có một hậu quả… Nổ tan xác mà chết!
Huyền đan vào tay, những bộ phận khác của Viêm long Vân Triệt vốn không thể làm gì được, đành phải dời toàn bộ chúng vào trong thiên độc châu. Không gian giới chỉ ở Thiên Huyền đại lục chẳng những cực kỳ sang quý, hơn nữa đều giống nhau chỉ có không gian mấy mét vuông, vốn không có khả năng cất chứa thi thể Viêm long này. Nhưng trong thiên độc châu lại là một không gian súc tích vô hạn, cho dù thi thể Viêm long lớn hơn gấp mười lần, hắn cũng hoàn toàn có thể không hề có áp lực mà thu được vào bên trong đó.
Thấy Vân Triệt thu thập xong thi thể của Viêm long này, Mạt Lỵ nghiêm túc nói:
- Như vậy, trong vòng một tháng tiếp theo, ngươi trước không cần rời khỏi sơn mạch Xích Long, trong sơn mạch Xích Long này, ngươi cần mỗi ngày chém giết ít nhất năm con phàm thú đã ngoài cấp chín hoặc một con Thứ Huyền thú cấp một, hơn nữa trong khoảng thời gian này đừng lại thử mưu đồ đột phá, mà phải dốc hết mức độ tối đa củng cố Huyền lực bây giờ của ngươi.
- Được!
Vân Triệt gật đầu. Bỗng chốc từ cảnh giới Sơ Huyền cấp bốn tăng lên tới cảnh giới Nhập Huyền cấp một, hắn đúng là cần một khoảng thời gian đến thích ứng và bình ổn lại Huyền lực đã bạo tăng:
- Lại nói, ngươi vừa mới nói muốn dạy ta Huyền kỹ?
- Lấy Huyền lực trước mắt của ngươi, trên người bản công chúa chỉ có một Huyền kỹ có thể dạy cho ngươi.
- Là cái gì?
- Tinh thần toái ảnh!
Mạt Lỵ chậm rãi nói ra tên:
- Đây là một thân pháp Huyền kỹ, giai đoạn sơ cấp của nó, chỉ cần lượng Huyền lực rất ít là có thể phát động.
- Thân pháp Huyền kỹ?
Vân Triệt hơi thất vọng:
- Không có Huyền kỹ loại công kích sao?
- Công kích Huyền kỹ mà bản công chúa có được, không phải ngươi bây giờ có khả năng tu tập. Mặc dù “Tinh thần toái ảnh” là một thân pháp Huyền kỹ, nhưng mà, ngươi đừng xem thường nó. Một khi thi triển Tinh thần toái ảnh, tốc độ sẽ bùng nổ trong nháy mắt, nhanh đến ngay cả tàn ảnh cũng không kịp biến mất. Nếu như ngươi có thể tu luyện thành cấp độ Tinh thần toái ảnh sơ cấp, liền có thể đối mặt với hai đối thủ cùng đẳng cấp mà không bại, tu luyện tới cao nhất, ngay cả đối phương cao hơn ngươi ba năm cấp bậc, cũng đừng tưởng dễ dàng đánh bại ngươi.
Câu nói sau cùng của Mạt Lỵ, khiến Vân Triệt trực tiếp sôi trào một trận::
- Hơn nữa, đây là thân pháp Huyền kỹ duy nhất trên người bản công chúa!
Mạt Lỵ là tồn tại bực nào? Thân pháp Huyền kỹ duy nhất của nàng, cường độ có thể nghĩ. Vân Triệt lập tức gật đầu:
- Được, ta học! Ừm… HIện giờ học đi!
Mạt Lỵ cũng không cự tuyệt, thản nhiên nói:
- Muốn tu luyện Tinh thần toái ảnh, phải có ngộ tính cực cao. Nếu như ngộ tính đủ, ba tháng liền có thể có chút thành tựu, nếu ngộ tính không đủ, cả đời đều không có cách nào tu luyện thành. Ngươi có thể học thành hay không, lại tu luyện tới trình độ nào, phải xem ngộ tính của chính ngươi.
- Hiện giờ tinh thần bản công chúa suy yếu, phải nhanh chóng nghỉ ngơi trong thiên độc châu. Trước đó bản công chúa sẽ nói cho ngươi biết phương thức vận chuyển Huyền lực và điểm cốt yếu khi phát động Tinh thần toái ảnh, cùng với khẩu quyết tương ứng… Sau đó, phải dựa vào chính ngươi.
- Được.
Vân Triệt nghiêm túc gật đầu, ngồi xuống tại chỗ, bắt đầu nghiêm cẩn lắng nghe Mạt Lỵ giải thích. Hang động của Viêm long này, cư dân và Huyền thú xung quanh vốn đều không dám tới gần, mấy người Phần Thiên môn kia đoán chừng đều bị dọa cho vỡ mật, càng không có khả năng quay lại. Cho nên ở bên trong này, Vân Triệt cũng hoàn toàn không cần lo lắng sẽ có người quấy rầy.
Tinh thần toái ảnh… Đây là Huyền kỹ đầu tiên mà Vân Triệt tu luyện ở thế giới này. Chính là, hiện giờ hắn cũng hoàn toàn không biết hai chữ “Tinh thần” này, rốt cuộc là một hàm nghĩa như thế nào.
……..
Một tháng sau, sơn mạch Xích Long.
Trời mới vừa đổ mưa, không khí tươi mát ẩm ướt, phía trên cành lá đều vương bọt nước tràn đầy. Lúc này, theo bụi cỏ lay động một trận, chính là chim chóc trên mặt đất toàn bộ đều chấn kinh bay lên, rời đi xa xa. Rất nhanh, bụi cỏ được tách ra, một đầu Thương lang cao chừng hơn người trợn ánh mắt hung ác lên, chậm rãi tiêu sái di chuyển.
Làm một con thú bậc Thứ Huyền, con mồi trong sơn mạch Xích Long này còn xa xa mới uy hiếp nhiều hơn với nó, cũng bởi vì tồn tại của Thương lang, các Huyền giả cảnh giới Sơ Huyền cũng không dám một mình bước vào khu vực này.
Rất nhanh, một con mồi xuất hiện trong tầm mắt của nó, đó là một thiếu niên mặc đồ đen, hắn chính là đi tới bên này, bước chân nhẹ nhàng chậm chạp, trên khuôn mặt mỉm cười còn giữ một chút non nớt. Giống như hoàn toàn không nhận thấy được bản thân đã bị một đôi mắt đáng sợ để mắt tới. Hắn từng bước một tiêu sái đến gần, lại đi tới gần…
Vèo!!
Bóng dáng của Thương lang giống như một tia chớp bắn ra từ trong bụi cỏ, sức bật của sói thật đáng sợ, ngay cả một Huyền giả cảnh giới Chân Huyền, dưới trạng thái không hề chuẩn bị, bị một con Thương lang đánh bất ngờ, cũng gần như không có khả năng tránh thoát. Ở trong tầm mắt của Thương lang, nó cách mục tiêu đã càng lúc càng gần, hàm răng của nó nhằm vào đúng cổ họng của hắn, sau đó hung hăng cắn lên…
Bịch!!
Tình huống khiến Thương lang không kịp trở tay xuất hiện, nó rõ ràng đã đụng chạm tới thân thể của người này, lập tức sẽ khiến hắn ngã trên đất, cắn vào yết hầu, nhưng mà, toàn bộ thân thể của nó lại trong nháy mắt trực tiếp xuyên qua từ trên người hắn, hung hăng bổ nhào ngã trên mặt đất.
Cho đến giờ phút này, hình bóng của người thiếu niên kia mới biến mất tại đó, mà một quyền nặng bao hàm Huyền lực, đã từ bên phải Thương lang hung hăng hạ xuống, mạnh mẽ nện trên đầu sói của nó, đập khiến nó hét thảm một tiếng, thất khiếu chảy máu, trực tiếp chết ngất.
Vân Triệt vỗ vỗ tay, cũng không nhìn Thương lang giống như không biết sống chết kia, tiếp tục đi về phía trước.
- Thế mà chỉ cần dùng một tháng, liền vững chắc cảnh giới đầu tiên của Tinh thần toái ảnh! Lúc trước ngươi tàn phế mười sáu năm, quả thật lãng phí ngộ tính của ngươi!
Mạt Lỵ không nhịn được nói. Nàng vốn tưởng rằng Vân Triệt phải cần ít nhất cũng đến ba tháng mới có thể luyện thành cảnh giới đệ nhất trọng, không nghĩ tới, gần một tháng, hắn đã có chút thành tựu, có thể thi triển cảnh giới Tinh thần toái ảnh đệ nhất trọng tùy theo ý mình.
Nguồn: .
Lúc này cả người Vân Triệt giống như thoát thai hoán cốt, ngay cả cảm giác suy yếu do mất máu số lượng lớn khi trước cũng biến mất vô ảnh vô tung.
Hắn đi đến bên cạnh thi thể Viêm long đã phân thành bốn khúc, trong khoảng thời gian ngắn không biết xuống tay từ đâu.
Mạt Lỵ nói không sai, thi thể Viêm long này, với hắn mà nói… Không, đối với bất cứ kẻ nào ở Thương Phong đế quốc mà nói, bao gồm tứ đại tông môn thanh thế thông thiên mà nói, đều là một đống bảo tàng lớn!
Đây là một Vương Huyền thú, còn là một chân long! Rồng là chí tôn trong thú, cùng một cấp bậc, tất cả của rồng đều phải khác với Huyền thú khác. Da của nó, thịt, máu, xương, sừng, mắt, cánh, nội tạng… Không chỗ nào không phải là bảo vật trong bảo vật, Thương Phong đại lục từng xuất hiện một người mạnh nhất chính là cảnh giới Vương Huyền, nói cách khác, con Viêm long này, rất có khả năng là Vương Huyền thú trong thời gian cực dài cho tới nay lần đầu tiên bị giết chết! Kể từ đó, giá trị thi thể của con Viêm long này, càng lớn đến không thể đo lường.
Nhất là Huyền đan của nó, vì một Huyền đan của Thiên Huyền long, Phần Thiên môn không tiếc điều động ra ngũ đại cảnh giới Thiên Huyền, ngàn dặm xa xôi đuổi tới nơi này. Về phần Huyền đan của Vương Huyền long, đoán chừng ngay cả nhóm bọn họ cũng không dám hy vọng xa vời.
Thân thể Viêm long có chí ít trên trăm tấn, thân thể khổng lồ như thế, cho dù bị chia làm bốn khúc, cũng vẫn như trước là bốn tòa núi nhỏ. Vân Triệt lấy ra đoản đao không phải rất sắc bén mang đi ra từ Tiêu môn ở trong thiên độc châu, thử thăm dò cắt về phía thi thể của Viêm long, chỉ nghe thấy một tiếng trầm đục, thân đao trực tiếp cong queo, trên thi thể của Viêm long chỉ nhiều hơn một vết tích mỏng mà thôi.
Thân thể con Viêm long này, Phần Thiên đao của cao thủ Thiên Huyền Phần Thiên môn cũng cắt không ra, Vân Triệt dùng một thanh tiểu đao phổ thông làm sao có khả năng cắt ra.
Chỉ có điều… Thân thể có cường độ khủng bố như vậy, khi trước lại có lực lượng Viêm long hộ thân, còn bị Mạt Ly một cái chớp mắt cắt thành bốn khúc… Nghĩ đến một cảnh trước đó, Vân Triệt vẫn không nhịn được rùng mình một cái. Cho dù Mạt Lỵ bắt đầu tu luyện từ trong bụng mẹ, cũng nhiều năm chỉ có mười ba mười bốn năm, rốt cuộc làm thế nào mà đạt được tới cảnh giới khủng bố như vậy… Đủ loại “Thiên tài tuyệt thế” ở Thương Phong đế quốc này, ở trước mặt Mạt Lỵ, quả thật ngay cả cặn bã cũng không tính.
- Da thịt của nó, ngươi cắt không ra. Chỉ có điều, vị trí Huyền đan của nó, chắc đã bị bản công chúa cắt ra, ngươi đi tới bộ phận phía cuối xương cổ của nó nhìn xem một chút đi.
Trong đầu Vân Triệt truyền đến giọng nói của Mạt Lỵ.
Vân Triệt thu hồi tiểu đao, theo lời đi tới vị trí theo ngụ ý của Mạt Lỵ. Ở mặt cắt máu chảy đầm đìa trên thân thể Viêm long, hắn nhìn thấy được một điểm sáng màu đỏ tươi vô cùng chói mắt.
Đó là…
Vân Triệt nhanh chóng nhảy lên, tay chuẩn xác chộp lên phía trên điểm sáng đỏ tươi này, lúc rơi xuống đất, trong tay hắn đã nhiều thêm một viên châu kích cỡ lớn chừng một phần ba bàn tay.
Huyền đan của Viêm long!
Đây là một viên đủ để khiến cho toàn bộ Thương Phong đại lục điên cuồng lên!
Chỉ có điều đối với Vân Triệt hiện giờ mà nói, nó không dùng được, bởi vì nếu như Vân Triệt dám trực tiếp luyện hóa hấp thu lực lượng của nó, chỉ có một hậu quả… Nổ tan xác mà chết!
Huyền đan vào tay, những bộ phận khác của Viêm long Vân Triệt vốn không thể làm gì được, đành phải dời toàn bộ chúng vào trong thiên độc châu. Không gian giới chỉ ở Thiên Huyền đại lục chẳng những cực kỳ sang quý, hơn nữa đều giống nhau chỉ có không gian mấy mét vuông, vốn không có khả năng cất chứa thi thể Viêm long này. Nhưng trong thiên độc châu lại là một không gian súc tích vô hạn, cho dù thi thể Viêm long lớn hơn gấp mười lần, hắn cũng hoàn toàn có thể không hề có áp lực mà thu được vào bên trong đó.
Thấy Vân Triệt thu thập xong thi thể của Viêm long này, Mạt Lỵ nghiêm túc nói:
- Như vậy, trong vòng một tháng tiếp theo, ngươi trước không cần rời khỏi sơn mạch Xích Long, trong sơn mạch Xích Long này, ngươi cần mỗi ngày chém giết ít nhất năm con phàm thú đã ngoài cấp chín hoặc một con Thứ Huyền thú cấp một, hơn nữa trong khoảng thời gian này đừng lại thử mưu đồ đột phá, mà phải dốc hết mức độ tối đa củng cố Huyền lực bây giờ của ngươi.
- Được!
Vân Triệt gật đầu. Bỗng chốc từ cảnh giới Sơ Huyền cấp bốn tăng lên tới cảnh giới Nhập Huyền cấp một, hắn đúng là cần một khoảng thời gian đến thích ứng và bình ổn lại Huyền lực đã bạo tăng:
- Lại nói, ngươi vừa mới nói muốn dạy ta Huyền kỹ?
- Lấy Huyền lực trước mắt của ngươi, trên người bản công chúa chỉ có một Huyền kỹ có thể dạy cho ngươi.
- Là cái gì?
- Tinh thần toái ảnh!
Mạt Lỵ chậm rãi nói ra tên:
- Đây là một thân pháp Huyền kỹ, giai đoạn sơ cấp của nó, chỉ cần lượng Huyền lực rất ít là có thể phát động.
- Thân pháp Huyền kỹ?
Vân Triệt hơi thất vọng:
- Không có Huyền kỹ loại công kích sao?
- Công kích Huyền kỹ mà bản công chúa có được, không phải ngươi bây giờ có khả năng tu tập. Mặc dù “Tinh thần toái ảnh” là một thân pháp Huyền kỹ, nhưng mà, ngươi đừng xem thường nó. Một khi thi triển Tinh thần toái ảnh, tốc độ sẽ bùng nổ trong nháy mắt, nhanh đến ngay cả tàn ảnh cũng không kịp biến mất. Nếu như ngươi có thể tu luyện thành cấp độ Tinh thần toái ảnh sơ cấp, liền có thể đối mặt với hai đối thủ cùng đẳng cấp mà không bại, tu luyện tới cao nhất, ngay cả đối phương cao hơn ngươi ba năm cấp bậc, cũng đừng tưởng dễ dàng đánh bại ngươi.
Câu nói sau cùng của Mạt Lỵ, khiến Vân Triệt trực tiếp sôi trào một trận::
- Hơn nữa, đây là thân pháp Huyền kỹ duy nhất trên người bản công chúa!
Mạt Lỵ là tồn tại bực nào? Thân pháp Huyền kỹ duy nhất của nàng, cường độ có thể nghĩ. Vân Triệt lập tức gật đầu:
- Được, ta học! Ừm… HIện giờ học đi!
Mạt Lỵ cũng không cự tuyệt, thản nhiên nói:
- Muốn tu luyện Tinh thần toái ảnh, phải có ngộ tính cực cao. Nếu như ngộ tính đủ, ba tháng liền có thể có chút thành tựu, nếu ngộ tính không đủ, cả đời đều không có cách nào tu luyện thành. Ngươi có thể học thành hay không, lại tu luyện tới trình độ nào, phải xem ngộ tính của chính ngươi.
- Hiện giờ tinh thần bản công chúa suy yếu, phải nhanh chóng nghỉ ngơi trong thiên độc châu. Trước đó bản công chúa sẽ nói cho ngươi biết phương thức vận chuyển Huyền lực và điểm cốt yếu khi phát động Tinh thần toái ảnh, cùng với khẩu quyết tương ứng… Sau đó, phải dựa vào chính ngươi.
- Được.
Vân Triệt nghiêm túc gật đầu, ngồi xuống tại chỗ, bắt đầu nghiêm cẩn lắng nghe Mạt Lỵ giải thích. Hang động của Viêm long này, cư dân và Huyền thú xung quanh vốn đều không dám tới gần, mấy người Phần Thiên môn kia đoán chừng đều bị dọa cho vỡ mật, càng không có khả năng quay lại. Cho nên ở bên trong này, Vân Triệt cũng hoàn toàn không cần lo lắng sẽ có người quấy rầy.
Tinh thần toái ảnh… Đây là Huyền kỹ đầu tiên mà Vân Triệt tu luyện ở thế giới này. Chính là, hiện giờ hắn cũng hoàn toàn không biết hai chữ “Tinh thần” này, rốt cuộc là một hàm nghĩa như thế nào.
……..
Một tháng sau, sơn mạch Xích Long.
Trời mới vừa đổ mưa, không khí tươi mát ẩm ướt, phía trên cành lá đều vương bọt nước tràn đầy. Lúc này, theo bụi cỏ lay động một trận, chính là chim chóc trên mặt đất toàn bộ đều chấn kinh bay lên, rời đi xa xa. Rất nhanh, bụi cỏ được tách ra, một đầu Thương lang cao chừng hơn người trợn ánh mắt hung ác lên, chậm rãi tiêu sái di chuyển.
Làm một con thú bậc Thứ Huyền, con mồi trong sơn mạch Xích Long này còn xa xa mới uy hiếp nhiều hơn với nó, cũng bởi vì tồn tại của Thương lang, các Huyền giả cảnh giới Sơ Huyền cũng không dám một mình bước vào khu vực này.
Rất nhanh, một con mồi xuất hiện trong tầm mắt của nó, đó là một thiếu niên mặc đồ đen, hắn chính là đi tới bên này, bước chân nhẹ nhàng chậm chạp, trên khuôn mặt mỉm cười còn giữ một chút non nớt. Giống như hoàn toàn không nhận thấy được bản thân đã bị một đôi mắt đáng sợ để mắt tới. Hắn từng bước một tiêu sái đến gần, lại đi tới gần…
Vèo!!
Bóng dáng của Thương lang giống như một tia chớp bắn ra từ trong bụi cỏ, sức bật của sói thật đáng sợ, ngay cả một Huyền giả cảnh giới Chân Huyền, dưới trạng thái không hề chuẩn bị, bị một con Thương lang đánh bất ngờ, cũng gần như không có khả năng tránh thoát. Ở trong tầm mắt của Thương lang, nó cách mục tiêu đã càng lúc càng gần, hàm răng của nó nhằm vào đúng cổ họng của hắn, sau đó hung hăng cắn lên…
Bịch!!
Tình huống khiến Thương lang không kịp trở tay xuất hiện, nó rõ ràng đã đụng chạm tới thân thể của người này, lập tức sẽ khiến hắn ngã trên đất, cắn vào yết hầu, nhưng mà, toàn bộ thân thể của nó lại trong nháy mắt trực tiếp xuyên qua từ trên người hắn, hung hăng bổ nhào ngã trên mặt đất.
Cho đến giờ phút này, hình bóng của người thiếu niên kia mới biến mất tại đó, mà một quyền nặng bao hàm Huyền lực, đã từ bên phải Thương lang hung hăng hạ xuống, mạnh mẽ nện trên đầu sói của nó, đập khiến nó hét thảm một tiếng, thất khiếu chảy máu, trực tiếp chết ngất.
Vân Triệt vỗ vỗ tay, cũng không nhìn Thương lang giống như không biết sống chết kia, tiếp tục đi về phía trước.
- Thế mà chỉ cần dùng một tháng, liền vững chắc cảnh giới đầu tiên của Tinh thần toái ảnh! Lúc trước ngươi tàn phế mười sáu năm, quả thật lãng phí ngộ tính của ngươi!
Mạt Lỵ không nhịn được nói. Nàng vốn tưởng rằng Vân Triệt phải cần ít nhất cũng đến ba tháng mới có thể luyện thành cảnh giới đệ nhất trọng, không nghĩ tới, gần một tháng, hắn đã có chút thành tựu, có thể thi triển cảnh giới Tinh thần toái ảnh đệ nhất trọng tùy theo ý mình.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook