Nghịch Thế Vũ Thần
-
Chương 87: Đan Môn - Đan Hoàng Cố Viễn Hà
Dương Tâm Nghi cùng Lý Mộ Tinh trò chuyện một lúc lâu, trong đó phần lớn thời gian đều nói về Vương Hạo Thần hoặc những chuyện liên quan đến hắn, tiếp đó hai người cũng không lãng phí thời gian, chỉnh sửa một chút sau đó nhanh chóng đi ra khỏi khách sạn.
Hai người cước bộ rất nhanh, thoáng chốc đã vượt qua dòng người tấp nập đi tới chỗ ở của Đan Hoàng Cố Viễn Hà, Đan Môn!
Đan Hoàng Cố Viễn Hà, tại Đông Hoa hoàng triều địa vị siêu nhiên, coi như là Vương Hầu, hoàng thất rất nhiều đại nhân vật cũng không bằng hắn, thậm chí ngay cả đương kim hoàng thượng, ở trước mặt hắn cũng phải khách khí ba phần.
Lục Phẩm luyện dược sư tại địa phương nhỏ như Đông Hoa hoàng triều, hoàn toàn có thể xem là tồn tại trong truyền thuyết, tuỳ ý liền có được một đám Vũ Hoàng đi theo bảo vệ, thậm chí coi như là Vũ Tông, Lục Phẩm luyện dược sư cũng chưa hẳn không thể điều động.
Đan Hoàng phục vụ cho hoàng thất, thế nhưng lại không chịu hoàng thất điều khiển, hoàng thất không có quyền ép buộc hắn làm gì, chừng đó đủ thấy địa vị của hắn cao đến mức nào.
Đan Hoàng nhiều năm trước thành lập một cỗ thế lực gọi là Đan Môn, tuy chỉ mới thành lập không lâu, thế nhưng bởi vì có Đan Hoàng uy danh thu hút, vì thế rất nhanh liền có vô số người đến gia nhập, luyện dược sư tự nhiên không cần phải nói, đều coi Đan Môn là ngôi nhà thứ hai của mình, ngoài ra, vũ giả muốn gia nhập Đan Môn cũng có rất nhiều, bởi vì chỉ cần trở thành Đan Môn người, làm bảo tiêu cho đám luyện dược sư kia, lợi ích nhận được chắc chắn rất lớn, đặc biết nếu là Đan Hoàng tự mình ra tay luyện đan, vậy thì càng đáng quý.
Đan Môn thực lực và thanh thế ngày một tăng cao, Vũ Vương, Vũ Hoàng cường giả đều không thiếu, trở thành một cỗ thế lực hiếm hoi tại Đông Hoa hoàng triều có tiềm năng so sánh với ngũ đại tông môn trong tương lai trừ hoàng thất.
Lý do Đan Môn còn chưa thể chính thức sánh ngang ngũ đại tông môn là bởi vì trên mặt nổi bọn họ còn không có Vũ Tông toạ trấn, đương nhiên, cái này chỉ là biểu hiện bên ngoài của Đan Môn mà thôi, còn bên trong có thực sự ẩn dấu Vũ Tông hay không thì có trời mới biết.
Vũ Tông loại này siêu cấp cường giả, tại Đông Hoa hoàng triều chỉ có ngũ đại tông môn và hoàng thất là sở hữu, ngoài những đại thế lực này ra, kỳ thực cũng có một ít Vũ Tông cảnh tán tu, không chịu tông môn quản thúc, thế nhưng số lượng lại quá ít, căn bản có thể đếm trên đầu ngón tay.
Lý Mộ Tinh và Dương Tâm Nghi đi vào Đan Môn, chỉ thấy bên trong vũ giả tụ tập nhiều vô số, phần lớn đều là Đan Môn chấp sự bảo tiêu, hoặc là người đến Đan Môn mua đan dược.
Hai người vừa bước vào, liền có một vị tuổi trẻ nữ tử đi tới, dịu dàng cười nói:
- Chào hai vị! Ta là A Thanh, rất vinh hạnh phục vụ hai vị!
Nhìn qua A Thanh có thể nhìn ra được Đan Môn thế lực tuy lớn, thế nhưng bồi dưỡng người phục vụ lấy ra có tố chất, không có chút nào kiêu ngạo, ngược lại đối với khách hàng cực kỳ cung kính.
Dương Tâm Nghi khẽ gật đầu, lấy ra một tấm lệnh bài màu xanh đưa cho A Thanh.
A Thanh tiếp nhận lệnh bài, đồng tử lập tức co rụt, nàng nhận ra đây là Đan Hoàng Lệnh, chính là vật do chính tay Đan Hoàng Cố Viễn Hà chế tạo, trên thế gian chỉ có bảy tấm, nhiều năm qua một tấm bị thất lạc, sáu tấm khác lần lượt được giao cho hoàng thất và ngũ đại tông môn người đứng đầu, Đan Hoàng Lệnh trong tay, có thể trực tiếp được gặp mặt Đan Hoàng, thậm chí thỉnh cầu hắn luyện đan.
Đương nhiên, Dương Tâm Nghi lấy ra Đan Hoàng Lệnh chỉ là không muốn lãng phí thời gian, chứ dựa vào thân phận của nàng, coi như không có Đan Hoàng Lệnh vẫn như có thể gặp mặt nhờ vả Đan Hoàng.
A Thanh thấy Đan Hoàng Lệnh, thái độ đối với hai người càng thêm cung kính, cúi đầu nói:
- Xin hai vị chờ một lát!
Nói rồi, nàng quay người rời đi, việc này quan hệ trọng đại, không phải một cái tiểu nhân vật như nàng có thể ứng phó, nhất định phải tìm đến đại nhân vật trong Đan Môn.
Không lâu sau, A Thanh liền theo một vị lão giả quay lại.
Lão giả này là một trong hai vị phó môn chủ của Đan Môn, tên gọi Phương Hành, tu vi đạt tới Vũ Hoàng cảnh giới, tại Đan Môn địa vị chỉ dưới môn chủ Đan Hoàng.
Phương Hành tuy là Vũ Hoàng, thế nhưng ở trước mặt Vũ Tông Dương Tâm Nghi cũng chẳng dám kiêu ngạo, hắn cũng biết được mục đích của đối phương tới Đan Môn để làm gì, vì thế không dài dòng trực tiếp đưa tay ra dấu mời, nói:
- Hai vị mời đi theo ta!
Phương Hành cước bộ chậm rãi dẫn đầu, Dương Tâm Nghi và Lý Mộ Tinh cũng lập tức đi theo, ba người nhanh chóng tìm tới Đan Hoàng gian phòng.
Trong đan phòng tràn ngập mùi đan hương làm lòng người dễ chịu, chỉ thấy ở trong phòng có một nam tử trung niên đang ngồi đợi.
Nam tử trung niên thân mặc thanh sam y phục, khuôn mặt cũng không hề già nua, chỉ khoảng 40 tuổi, tất nhiên tuổi thật của hắn thì không ai có thể biết được.
Khuôn mặt của nam tử không tính là anh tuấn, thế nhưng lại có một vẻ cương nghị phong trần khó che dấu.
Đan Hoàng Cố Viễn Hà!
Đan Hoàng 15 tuổi học luyện đan, chỉ mất 3 năm để trở thành Nhất Phẩm luyện dược sư, khi đến trung niên đã là Lục Phẩm luyện dược sư cao quý được vạn người sùng bái, coi như Vũ Tông cường giả gặp hắn, cũng phải khách khí ba phần.
- Bái kiến Đan Hoàng!
Lý Mộ Tinh và Phương Hành nhìn thấy Đan Hoàng liền vội vàng hành lễ, riêng Dương Tâm Nghi chỉ khách khí cùng Đan Hoàng chào hỏi mấy câu, nàng thân là Vũ Tông, gặp Đan Hoàng tuy rằng nên khách khí thế nhưng cũng không cần phải cung kính làm gì.
Đan Hoàng cùng Dương Tâm Nghi trò chuyện mấy câu, sau đó liền không vòng vo nữa mà đi thẳng vào vấn đề, nói:
- Dương trưởng lão, ngươi lần này tìm đến ta, có phải dược liệu đã chuẩn bị đủ rồi hay không?
Dương Tâm Nghi gật đầu, đem một cái túi càn khôn đưa cho Đan Hoàng, nói:
- Dược liệu đã chuẩn bị đầy đủ, không biết Đan Hoàng đã có thể giúp chúng ta luyện đan hay chưa?
Đan Hoàng quan sát dược liệu bên trong túi càn khôn một chút, xác định không thiếu gì liền chậm rãi nói:
- Đương nhiên có thể! Bất quá ta cũng phải nói trước với người, Thiên Huyết Đan là đan dược cực kỳ khó luyện, coi như là ta cũng không nắm chắc có bao nhiêu cơ hội luyện đan thành công! Nếu như chẳng may thất bại, vậy tại hạ chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi!
Dương Tâm Nghi tự nhiên hiểu đạo lý này, luyện dược sư khi luyện đan tỷ lệ thất bại thường thường cao hơn thành công, Đan Hoàng đồng dạng không phải ngoại lệ, vì thế lập tức nói:
- Chuyện này chúng ta hiểu rõ, chỉ mong Đan Hoàng cố gắng hết sức là được!
- Ta sẽ tận lực! Xin chư vị chờ ở đây!
Đan Hoàng nặng nề nói, sau đó liền mang theo dược liệu đi vào đan phòng của mình, luyện dược sư khi luyện đan quan trọng là cần được yên tĩnh, nếu không chỉ cần bị tác động một chút đều có thể dẫn đến thất bại.
Dương Tâm Nghi và Lý Mộ Tinh đồng dạng hiểu lý lẽ này, vì thế chỉ có thể ở bên ngoài chờ, không dám làm ảnh hưởng đến Đan Hoàng luyện đan.
…………….
Cùng thời điểm đó, tại Thiên Sinh Môn.
- Ầm!
Một cỗ khí tức cường đại vô địch từ Minh Thiên Phong đột nhiên bạo phát, giống như muốn xuyên thủng thương khung mà đến.
Cỗ ba động này mạnh mẽ đến mức, khiến cho vô số đệ tử cũng như đại nhân vật bên trong Thiên Sinh Môn vì đó mà chấn động.
Đám đệ tử có lẽ không rõ chuyện gì xảy ra, thế nhưng những người lục đại phong chủ cấp bậc thì lại không thể không biết, lập tức nhao nhao tập trung nhìn về phía Minh Thiên Phong, đại khái cũng đoán được chuyện gì đang diễn ra ở đó.
- Cỗ ba động này... là có người đang đột phá Vũ Hoàng Cảnh?
- Chắc chắn không thể sai được, chỉ có đột phá Vũ Hoàng mới có thể tạo ra thanh thế lớn như vậy!
- Ba động này từ Minh Thiên Phong truyền ra, vậy người đột phá hẳn là Nhạc Thi Dao đi?
- Cái gì? Không phải nói nàng mới đột phá tới Chuẩn Hoàng không bao lâu sao, như thế nào nhanh như vậy liền đột phá thành Vũ Hoàng rồi?
- Thật không hổ là chúng ta Thiên Sinh Môn thế hệ trước đệ nhất thiên tài, qua hôm nay, chúng ta tông môn liền có thêm một vị Vũ Hoàng, Nhạc Thi Dao Tuyết Kiếm Vương phong hào, cũng nên đổi thành Tuyết Kiếm Hoàng a!
Trong đám người đang quan sát, không chỉ có lục đại phong chủ, còn có trưởng lão đời trước cùng một số cường giả ẩn tàng của Thiên Sinh Môn, chỉ là trong đó, mỗi người tâm trạng đều không giống nhau, có người kinh ngạc, có người kinh hỉ, có người tự hào, cũng có người ghen ghét.
Bất quá phần lớn mọi người đều cho rằng, Nhạc Thi Dao thành Hoàng, đối với Thiên Sinh Môn chính là một cái thiên đại hỉ sự, để cho chiến lực cao tầng của tông môn tăng lên không ít.
Hai người cước bộ rất nhanh, thoáng chốc đã vượt qua dòng người tấp nập đi tới chỗ ở của Đan Hoàng Cố Viễn Hà, Đan Môn!
Đan Hoàng Cố Viễn Hà, tại Đông Hoa hoàng triều địa vị siêu nhiên, coi như là Vương Hầu, hoàng thất rất nhiều đại nhân vật cũng không bằng hắn, thậm chí ngay cả đương kim hoàng thượng, ở trước mặt hắn cũng phải khách khí ba phần.
Lục Phẩm luyện dược sư tại địa phương nhỏ như Đông Hoa hoàng triều, hoàn toàn có thể xem là tồn tại trong truyền thuyết, tuỳ ý liền có được một đám Vũ Hoàng đi theo bảo vệ, thậm chí coi như là Vũ Tông, Lục Phẩm luyện dược sư cũng chưa hẳn không thể điều động.
Đan Hoàng phục vụ cho hoàng thất, thế nhưng lại không chịu hoàng thất điều khiển, hoàng thất không có quyền ép buộc hắn làm gì, chừng đó đủ thấy địa vị của hắn cao đến mức nào.
Đan Hoàng nhiều năm trước thành lập một cỗ thế lực gọi là Đan Môn, tuy chỉ mới thành lập không lâu, thế nhưng bởi vì có Đan Hoàng uy danh thu hút, vì thế rất nhanh liền có vô số người đến gia nhập, luyện dược sư tự nhiên không cần phải nói, đều coi Đan Môn là ngôi nhà thứ hai của mình, ngoài ra, vũ giả muốn gia nhập Đan Môn cũng có rất nhiều, bởi vì chỉ cần trở thành Đan Môn người, làm bảo tiêu cho đám luyện dược sư kia, lợi ích nhận được chắc chắn rất lớn, đặc biết nếu là Đan Hoàng tự mình ra tay luyện đan, vậy thì càng đáng quý.
Đan Môn thực lực và thanh thế ngày một tăng cao, Vũ Vương, Vũ Hoàng cường giả đều không thiếu, trở thành một cỗ thế lực hiếm hoi tại Đông Hoa hoàng triều có tiềm năng so sánh với ngũ đại tông môn trong tương lai trừ hoàng thất.
Lý do Đan Môn còn chưa thể chính thức sánh ngang ngũ đại tông môn là bởi vì trên mặt nổi bọn họ còn không có Vũ Tông toạ trấn, đương nhiên, cái này chỉ là biểu hiện bên ngoài của Đan Môn mà thôi, còn bên trong có thực sự ẩn dấu Vũ Tông hay không thì có trời mới biết.
Vũ Tông loại này siêu cấp cường giả, tại Đông Hoa hoàng triều chỉ có ngũ đại tông môn và hoàng thất là sở hữu, ngoài những đại thế lực này ra, kỳ thực cũng có một ít Vũ Tông cảnh tán tu, không chịu tông môn quản thúc, thế nhưng số lượng lại quá ít, căn bản có thể đếm trên đầu ngón tay.
Lý Mộ Tinh và Dương Tâm Nghi đi vào Đan Môn, chỉ thấy bên trong vũ giả tụ tập nhiều vô số, phần lớn đều là Đan Môn chấp sự bảo tiêu, hoặc là người đến Đan Môn mua đan dược.
Hai người vừa bước vào, liền có một vị tuổi trẻ nữ tử đi tới, dịu dàng cười nói:
- Chào hai vị! Ta là A Thanh, rất vinh hạnh phục vụ hai vị!
Nhìn qua A Thanh có thể nhìn ra được Đan Môn thế lực tuy lớn, thế nhưng bồi dưỡng người phục vụ lấy ra có tố chất, không có chút nào kiêu ngạo, ngược lại đối với khách hàng cực kỳ cung kính.
Dương Tâm Nghi khẽ gật đầu, lấy ra một tấm lệnh bài màu xanh đưa cho A Thanh.
A Thanh tiếp nhận lệnh bài, đồng tử lập tức co rụt, nàng nhận ra đây là Đan Hoàng Lệnh, chính là vật do chính tay Đan Hoàng Cố Viễn Hà chế tạo, trên thế gian chỉ có bảy tấm, nhiều năm qua một tấm bị thất lạc, sáu tấm khác lần lượt được giao cho hoàng thất và ngũ đại tông môn người đứng đầu, Đan Hoàng Lệnh trong tay, có thể trực tiếp được gặp mặt Đan Hoàng, thậm chí thỉnh cầu hắn luyện đan.
Đương nhiên, Dương Tâm Nghi lấy ra Đan Hoàng Lệnh chỉ là không muốn lãng phí thời gian, chứ dựa vào thân phận của nàng, coi như không có Đan Hoàng Lệnh vẫn như có thể gặp mặt nhờ vả Đan Hoàng.
A Thanh thấy Đan Hoàng Lệnh, thái độ đối với hai người càng thêm cung kính, cúi đầu nói:
- Xin hai vị chờ một lát!
Nói rồi, nàng quay người rời đi, việc này quan hệ trọng đại, không phải một cái tiểu nhân vật như nàng có thể ứng phó, nhất định phải tìm đến đại nhân vật trong Đan Môn.
Không lâu sau, A Thanh liền theo một vị lão giả quay lại.
Lão giả này là một trong hai vị phó môn chủ của Đan Môn, tên gọi Phương Hành, tu vi đạt tới Vũ Hoàng cảnh giới, tại Đan Môn địa vị chỉ dưới môn chủ Đan Hoàng.
Phương Hành tuy là Vũ Hoàng, thế nhưng ở trước mặt Vũ Tông Dương Tâm Nghi cũng chẳng dám kiêu ngạo, hắn cũng biết được mục đích của đối phương tới Đan Môn để làm gì, vì thế không dài dòng trực tiếp đưa tay ra dấu mời, nói:
- Hai vị mời đi theo ta!
Phương Hành cước bộ chậm rãi dẫn đầu, Dương Tâm Nghi và Lý Mộ Tinh cũng lập tức đi theo, ba người nhanh chóng tìm tới Đan Hoàng gian phòng.
Trong đan phòng tràn ngập mùi đan hương làm lòng người dễ chịu, chỉ thấy ở trong phòng có một nam tử trung niên đang ngồi đợi.
Nam tử trung niên thân mặc thanh sam y phục, khuôn mặt cũng không hề già nua, chỉ khoảng 40 tuổi, tất nhiên tuổi thật của hắn thì không ai có thể biết được.
Khuôn mặt của nam tử không tính là anh tuấn, thế nhưng lại có một vẻ cương nghị phong trần khó che dấu.
Đan Hoàng Cố Viễn Hà!
Đan Hoàng 15 tuổi học luyện đan, chỉ mất 3 năm để trở thành Nhất Phẩm luyện dược sư, khi đến trung niên đã là Lục Phẩm luyện dược sư cao quý được vạn người sùng bái, coi như Vũ Tông cường giả gặp hắn, cũng phải khách khí ba phần.
- Bái kiến Đan Hoàng!
Lý Mộ Tinh và Phương Hành nhìn thấy Đan Hoàng liền vội vàng hành lễ, riêng Dương Tâm Nghi chỉ khách khí cùng Đan Hoàng chào hỏi mấy câu, nàng thân là Vũ Tông, gặp Đan Hoàng tuy rằng nên khách khí thế nhưng cũng không cần phải cung kính làm gì.
Đan Hoàng cùng Dương Tâm Nghi trò chuyện mấy câu, sau đó liền không vòng vo nữa mà đi thẳng vào vấn đề, nói:
- Dương trưởng lão, ngươi lần này tìm đến ta, có phải dược liệu đã chuẩn bị đủ rồi hay không?
Dương Tâm Nghi gật đầu, đem một cái túi càn khôn đưa cho Đan Hoàng, nói:
- Dược liệu đã chuẩn bị đầy đủ, không biết Đan Hoàng đã có thể giúp chúng ta luyện đan hay chưa?
Đan Hoàng quan sát dược liệu bên trong túi càn khôn một chút, xác định không thiếu gì liền chậm rãi nói:
- Đương nhiên có thể! Bất quá ta cũng phải nói trước với người, Thiên Huyết Đan là đan dược cực kỳ khó luyện, coi như là ta cũng không nắm chắc có bao nhiêu cơ hội luyện đan thành công! Nếu như chẳng may thất bại, vậy tại hạ chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi!
Dương Tâm Nghi tự nhiên hiểu đạo lý này, luyện dược sư khi luyện đan tỷ lệ thất bại thường thường cao hơn thành công, Đan Hoàng đồng dạng không phải ngoại lệ, vì thế lập tức nói:
- Chuyện này chúng ta hiểu rõ, chỉ mong Đan Hoàng cố gắng hết sức là được!
- Ta sẽ tận lực! Xin chư vị chờ ở đây!
Đan Hoàng nặng nề nói, sau đó liền mang theo dược liệu đi vào đan phòng của mình, luyện dược sư khi luyện đan quan trọng là cần được yên tĩnh, nếu không chỉ cần bị tác động một chút đều có thể dẫn đến thất bại.
Dương Tâm Nghi và Lý Mộ Tinh đồng dạng hiểu lý lẽ này, vì thế chỉ có thể ở bên ngoài chờ, không dám làm ảnh hưởng đến Đan Hoàng luyện đan.
…………….
Cùng thời điểm đó, tại Thiên Sinh Môn.
- Ầm!
Một cỗ khí tức cường đại vô địch từ Minh Thiên Phong đột nhiên bạo phát, giống như muốn xuyên thủng thương khung mà đến.
Cỗ ba động này mạnh mẽ đến mức, khiến cho vô số đệ tử cũng như đại nhân vật bên trong Thiên Sinh Môn vì đó mà chấn động.
Đám đệ tử có lẽ không rõ chuyện gì xảy ra, thế nhưng những người lục đại phong chủ cấp bậc thì lại không thể không biết, lập tức nhao nhao tập trung nhìn về phía Minh Thiên Phong, đại khái cũng đoán được chuyện gì đang diễn ra ở đó.
- Cỗ ba động này... là có người đang đột phá Vũ Hoàng Cảnh?
- Chắc chắn không thể sai được, chỉ có đột phá Vũ Hoàng mới có thể tạo ra thanh thế lớn như vậy!
- Ba động này từ Minh Thiên Phong truyền ra, vậy người đột phá hẳn là Nhạc Thi Dao đi?
- Cái gì? Không phải nói nàng mới đột phá tới Chuẩn Hoàng không bao lâu sao, như thế nào nhanh như vậy liền đột phá thành Vũ Hoàng rồi?
- Thật không hổ là chúng ta Thiên Sinh Môn thế hệ trước đệ nhất thiên tài, qua hôm nay, chúng ta tông môn liền có thêm một vị Vũ Hoàng, Nhạc Thi Dao Tuyết Kiếm Vương phong hào, cũng nên đổi thành Tuyết Kiếm Hoàng a!
Trong đám người đang quan sát, không chỉ có lục đại phong chủ, còn có trưởng lão đời trước cùng một số cường giả ẩn tàng của Thiên Sinh Môn, chỉ là trong đó, mỗi người tâm trạng đều không giống nhau, có người kinh ngạc, có người kinh hỉ, có người tự hào, cũng có người ghen ghét.
Bất quá phần lớn mọi người đều cho rằng, Nhạc Thi Dao thành Hoàng, đối với Thiên Sinh Môn chính là một cái thiên đại hỉ sự, để cho chiến lực cao tầng của tông môn tăng lên không ít.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook