Nghịch Long
Chương 40: Cuộc Chiến Gian Nan

Võ tam đang suy nghĩ xem bước tiếp theo nên làm gì thì phía sau hắn, một bóng đen đang lao đến vị trí của hắn với tốc độ khủng bố

- Cuối cùng thì ngươi cũng tới - hắn lẩm bẩm một câu rồi nhìn về phía bóng đen, thực ra hắn đã phát hiện ra con kẻ này theo dõi hắn từ lâu, từ lúc hắn phát tán thần thức ra cũng là lúc hắn đã phát hiện có một thứ gì đó đang theo dõi hắn, chỉ là tạm thời hắn không biết là kẻ tới là người hay là yêu thú

Hắn lui ra sau một bước rồi khởi động lạc vân quyết tạo một màng chắn ngay phía trước, màn thủy thuẫn có vẻ mong manh nhưng đó cũng là thủ đoạn hắn thuần thục nhất cho tới hiện tại

Bóng đen lao tới với tốc độ cực nhanh, dao động mạnh đến nỗi hắn tưởng chừng như khu rừng này vừa mới tỉnh dậy sau một giấc à ngủ dài vậy

- Phụp - một tiếng va chạm phát ra cùng lúc đó màn thủy thuẫn của võ tam bị chấn vỡ, đối thủ của hắn dường như cũng không muốn ngừng tay, sau khi vượt qua màn thủy thuẫn của hắn thì đối thủ lại vận thêm lực đẩy tới

- Phụt - hắn bị đẩy lui ra sau mấy bước rồi phun ra một ngụm máu lớn, nhìn xuống bụng thì thấy quần áo mình bị rách nát, không những vậy ở vùng ấy hiện lên vết thâm hình của một chiếc nóng vuốt cực lớn

Sau khi hoàn thành công kích đầu tiên thành công thì kẻ giấu mặt kia cũng biến mất trong màn đêm như chưa từng xuất hiện vậy, cánh rừng lại trở về với vẻ yên tĩnh vốn có

- Là yêu thú hay là nhân tộc - hắn lẩm bẩm một câu vì hắn thực không biết đối thủ của hắn là ai, nếu là yêu thú thì dễ hắn hoàn toàn có thể thẳng tay mà đánh dù đánh không lại thì cũng có thể chạy trốn còn nếu mà là nhân tộc thì khác, nếu thực là nhân tộc thì hắn hoàn toàn không biết làm sao ; thực ra nếu thật là nhân tộc thì hắn cũng sẽ giết nhưng giết tên kia xong thì nên làm gì? Hắn chưa có tính đến

- Đéo cần biết ngươi là ai! Chỉ cần ngươi có ý định giết ta thì dù chỉ là một ý niệm thì ngươi cũng nên đi gặp ông bà rồi - hắn nghĩ vậy rồi bắt đầu phóng thần thức ra tìm kiếm đối phương - chỉ cần tốc độ của ngươi không nhanh bằng lôi độn thì dù ngươi có chạy đằng trời

- Đây rồi - Hắn phóng mình lên một cái rồi biến mất khỏi vị trí hiện tại, cách vị trí cũ khoảng 300 mét thân thể hắn lại hiện ra trong màn đêm, mang theo trên mình một loại lôi điện kỳ dị, lôi điện loé lên không ngừng chiếu sáng vùng không gian nhỏ xung quanh

Đối thủ của hắn không ngờ rằng tốc độ của hắn lại khủng bố như vậy nó kêu “ meo” lên một tiếng rồi bắt đầu tiến đến công kích

- Là hắc dạ miêu yêu - từ tiếng kêu của đối thủ hắn đã xác định được đối thủ không phải là nhân tộc mà là một miêu yêu

Con miêu yêu điên cuồng xông tới dùng hai cái trảo của mình không ngừng công kích về phía hắn, còn hắn thì dùng lôi độn của mình không ngừng tránh né

- May mà mình có lôi độn nếu không thì nguy to - hắn thở phào một hơi, công kích của con miêu yêu kia mang thuộc tính phong vốn là những công kích mang tính tốc độ may mà lôi độn của hắn cũng không chậm, nếu so về tốc độ thì lôi điện thậm chí là nhanh hơn chỉ là tu vi của hắn so với tu vi của con yêu thú này có một khoảng cách không nhỏ

Một đuổi một chạy như trò mèo đuổi chuột, con yêu thú họ miêu kia tất nhiên là kẻ đang duy trì lợi thế, nó tấn công thế như chẻ tre, một vuốt lại một vuốt không ngừng nghỉ dù hắn có chạy tới đâu thì ngay sau đó cũng là một vuốt xông tới vị trí hắn vừa đứng

- Keng - một tiếng va chạm nữa vang lên, đây là tiếng va chạm thứ hai kể từ khi cuộc chiến này bắt đầu, từ khi một đuổi một chạy thì hắn chưa bị công kích trúng lần nào, và lần này kết quả cũng như lần trước, hắn bị con miêu yêu đánh bật ra ngoài

- Vũ lôi trận - sau khi bị đánh bay ra ngoài thì miệng hắn chợt nhếch lên một cái rồi hét lớn - chơi với ngươi thì ta có cái khác - con yêu thú không biết rằng những lúc nó sử dụng lôi độn để đến vị trí khác thực ra không phải là để chạy trốn mà là hắn đi chôn những cái trận bàn, hắn muốn bố trí một cái trận pháp để tiêu diệt đối phương

Vũ lôi trận là một loại trận pháp lôi thuộc tính, tính công kích cực mạnh cộng thêm lôi thuộc tính của hắn là tịch tà thần lôi nên mang theo thuộc tính kháng tà cực mạnh, hơn nữa lôi thuộc tính vốn là khắc tinh của tất cả các loài yêu thú,trừ những yêu thú thộc hệ lôi ra thì mọi yêu thú khi thấy lôi điện đều mang chút gì đó sợ hãi ; nói chung lôi thuộc tính là một sát chiêu có lực sát thương lớn nhất với yêu thú vì vậy mà ngay từ đầu khi xác định được thuộc tính của con yêu thú này thì hắn đã vận dụng lôi thuộc tính trong linh mạch ẩn đem ra để chiến đấu

Hắn sau khi hoàn thành xong trận pháp thì cũng lao vào trong trận pháp, hắn biết lôi trận chỉ mang tính công kích mạnh chứ không thể ngăn cản nó chạy trốn, vì vậy tất nhiên hắn phải làm nhiệm vụ ngăn cản đối phương rồi

Khoảng cách cấp bậc hiện lên rõ trong cuộc chiến này, hắn một tu sỹ tự nhận mình không kém với tu sỹ kết Đan kỳ nhưng đứng trước một con yêu thú có tu vi kết Đan trung kỳ thì hắn vẫn bị áp chế một cách rõ ràng dù cho hắn có lôi điện đi chăng nữa ; cuộc chiến vẫn diễn ra một kẻ cố tình chạy trốn và một kẻ ngăn cản tuy rằng có trận pháp hỗ trợ nhưng hắn cũng đã bị thương không hề nhẹ, còn con yêu thú họ mèo đu gặp khắc tinh nên nó không ngừng bị thương nhưng so ra vết thương của nó cũng chẳng có gì đáng kể là mấy

- Như vậy không được phải tìm cách khác thôi - trong cuộc chiến này nhiệm vụ của hắn chỉ là ngăn cản đối phương nhưng xem ra nhiệm vụ này rất khó để hoàn thành rồi, khi hai công kích đối chọi nhau hắn luôn là kẻ bị thua thiệt khiến cho thân thể hắn hiện ra vô vàn vết thương

Chân nguyên lôi thuộc tính của hắn vì sử dụng lôi độn khá nhiều lần nên giảm sút một cách nhanh chóng, giờ đây hắn mới phát hiện ra rằng hắn thật sự còn quá yếu, hắn đã quá tự đại về thực lực của mình, hắn cho rằng với tu vi hiện nay của mình hoàn toàn có thể đánh ngang cơ với tu sỹ kết Đan kỳ, nhưng hắn đã lầm một sai lầm nghiêm trọng khiến hắn dường như đang trả giá vì sự tự đại của mình

- Từ bỏ sao? - lúc này một ý nghĩ chợt loé lên trong đầu của hắn, với tình trạng thân thể của hắn hoàn toàn không phải là đối thủ của con miêu yêu, hơn nữa linh lực lôi thuộc tính trong cơ thể hắn cũng dần cạn kiệt, dù cho hắn có “vân mộng quyết” để cân bổ sung linh lực nhưng dù đánh đến cùng thì cũng chỉ là kết quả lưỡng bại câu thương, không những vậy với kết quả lưỡng bại câu thương này thì người chết chắc chắn là hắn, ở thế giới toàn là yêu thú này thương thế nặng đồng nghĩa với việc cái chết đang hiện hữu

Trong lúc đang suy nghĩ việc có nên từ bỏ hay không thì một màn công kích cực mạnh lan đến, hắn vì quá mải mê suy tính mà quên mất hắn vẫn nằm trong tầm công kích của đối thủ, một kích này cực mạnh kiến cho nội thương của hắn vốn rất nặng giờ trở nên nặng hơn, lúc này hắn biết từ bỏ là không thể nữa rồi, đối thủ của hắn đã nhìn ra được tình hình và hình như nó muốn diệt sát hắn dù cho nó có bị thương nặng hơn đi chăng nữa

Nói thật từ đầu lúc phát hiện ra con mồi nó đã cảm thấy nhân loại kia có một thứ gì đó khiến cho nó cực kỳ sợ hãi nên nó mới không vội tấn công, vì vậy nó vẫn cứ quan sát hắn đi theo hắn xem thử đối phương có thứ gì mà khiến nó sợ hãi đến vậy ; nó đi theo quan sát nguyên một đêm mà chẳng thấy gì mà lúc này trời cũng đã sắp sáng, đồng nghĩa với cuộc đi săn của nó trong ngày hôm nay sắp phải kết thúc, nó không chấp nhận một cuộc đi săn mà không có kết quả vì vậy hắn đã liều mình bỏ qua sự sợ hãi mà xông đến đối phương, nó công kích dò hỏi đối phương, khi nó chạm vào người đối phương thì nó cũng đã biết nguyên nhân khiến cho bản thân mình sợ hãi rồi ; nó liều mình dùng phong thuật chạy trốn nhưng đối phương dường như không muốn tha cho nó, cứ dồn ép nó rồi dùng một cái trận pháp lôi thuộc tính tấn công nó

Nó bắt đầu nổi điên, nó muốn chạy trốn mà đối phương bán lấy nó như đỉa đói, khiến cho nó bị thương không hề nhẹ, cứ một chạy một cản như vậy khiến nó càng nghĩ càng tức, vốn là một yêu thú cao cấp trong khu rừng này là một sát thủ chuyên nghiệp trong màn đêm nó không chấp nhận thất bại và cái chết nó phải giết chết kẻ dám dẫm đạp lên tôn nghiêm của nó, tên kia phải chết, cuộc chiến cứ thế diễn ra và rồi nó nhìn thấy một cơ hội, đối phương có chút lơ đãng vì vậy nó phát ra một công kích cực mạnh, công kích này đã lấy gần đi một nửa linh lực hiện tại của nó nhưng đồng thời đã cho nó một cơ hội lớn để diệt sát đối thủ

- Meo - một tiếng meo nữa vang lên và cùng với đó là một chuỗi những công kích cực mạnh đang tiến về phía võ tam

Võ tam thấy vậy thì lòng đầy sợ hãi, nếu thật bị trúng đòn công kích này chắc chắn hắn sẽ mất mạng, dù không mất mạng ngay lập tức thì cũng như cá nằm trên thớt để cho đối phương xử trí, lúc này hắn dùng chút linh lực lôi thuộc tính còn sót lại dùng lần lôi độn cuối cùng để chạy trốn

- Phong ngục - sau khi thoát khỏi đợt công kích trong gang tấc kia rồi thoát ra khỏi trận pháp, thì hắn biết mình không thể chạy trốn nữa rồi, hắn đã tới đường cùng hắn chỉ có thể hoặc là giết chết đối phương hoặc là bản thân mình chôn vùi nơi đây - đường cùng sao, hận bản thân, là nó - như một linh cảm khi tới đường cùng thì hắn cũng nhớ ra mình còn có một đòn sát thủ, cũng là đòn sát thủ cuối cùng hiện nay, tay hoạt động còn nhanh hơn não, hắn đưa tay vỗ xuống mặt đất rồi hét lớn

Phong thuộc tính từ cơ thể hắn bắt đầu tuôn ra, những ngọn gió cũng bắt đầu được hình thành nhưng linh lực trong thân thể hắn hoàn toàn không đủ để thực hiện phong ngục dù chỉ là bản đơn giản nhất, sử dụng vân mộng quyết cũng không kịp

- Chẳng lẽ đây là kết thúc sao? - hắn đưa tay vào túi trữ vật của mình để cảm nhận sự vinh quang lần cuối của một tu sỹ, một con người được tu luyện đúng là một niềm hạnh phúc cực kỳ to lớn, hắn muốn cảm nhận nó lần cuối cùng nhưng khi đưa tay vào thì hắn cầm được một vật, là một khối yêu Đan mà hắn vô tình lụm được lúc trước

- Đi chết đi - hắn cầm lấy viên yêu Đan rồi nhét nó vào trong miệng, hắn dùng răng của mình nghiền nát nó như là muốn ăn tươi nuốt sống con miêu yêu trước mắt vậy. Lúc viên yêu Đan vỡ nát thì một luồng linh lực phong thuộc tính cuồng bạo bao lấy hắn, luồng linh lực này như một cơn thủy triều lao vào kỳ kinh bát mạch đổ đầy vào linh hải cũng như linh hải ẩn, hắn dồn tất cả những luồng linh lực này về phía bàn tay rồi tiếp tục phát động phong ngục phiên bản đơn giản nhất này

- Ầm - một tiếng kinh động vang lên, phong ngục hoàn thành, con miêu yêu bị phong ngục nhấn chìm, còn hắn sau khi phát động thành công đợt công kích thì cũng bất tỉnh, chỉ là trước khi bất tỉnh hắn đã nhìn thấy một người quen

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương