- Engfa vào thay đồ đi em, mình chuẩn bị quay cảnh tiếp theo nha.

- Dạ.

Vừa nghe lệnh của anh đạo diễn, Engfa liền đứng dậy di chuyển vào phòng thay đồ.

Charlotte đã soạn sẵn quần áo mới cho cô, nàng cũng đã kiểm tra kỹ lưỡng mọi thứ, phải đảm bảo Engfa xuất hiện trước máy quay một cách thật chỉn chu.

Phải khoe một chút là dạo này Engfa được chú ý nhiều lắm đấy. Kể từ cái lần bị bắt làm người mẫu bất đắc dĩ thì chỉ sau vài đêm các nhãn hàng chuyên về sản phẩm thể thao đã đồng loạt săn lùng cô, chắc là vì ngoại hình Engfa đẹp, gương mặt sáng sủa, rất phù hợp luôn.

Thú thật thì ban đầu Engfa không muốn làm công việc này đâu, nhưng mà thấy Charlotte một mình đi làm lo cho mình rồi Phalo nữa, khiến cô cảm thấy bản thân mình thật giống kẻ ăn bám. Vậy nên có việc là Engfa sẽ làm, giúp Charlotte được phần nào hay phần đó.

- Chị thay ra đi.

Nàng đưa quần áo cho cô, nói xong mím môi một cái, tâm trạng có hơi trầm lắng hơn mọi ngày.

- Em sao vậy? Không khỏe ở đâu hả?

Engfa lập tức nhận ra điều không ổn liền lo lắng đặt bàn tay lên gương mặt nhỏ nhắn, nhẹ giọng nói.

- Em... không có gì đâu.

Charlotte nhẹ gạt tay Engfa xuống, ánh mắt nàng lơ đãng cố né tránh cô rồi nàng đi ra ngoài.

Ở lại trong căn phòng trống là Engfa ngơ ngác nhìn theo bóng lưng vừa khuất dạng, cô không hiểu tại sao nàng lại có biểu hiện lạ như thế nữa. Rõ ràng mới sáng nay còn vui vẻ mà, lo quá đi.

.

Mọi người lại hòa vào công việc, hôm nay Engfa quay đoạn phim quảng cáo cùng với một bạn diễn nữ, đó là một cô ca sĩ khá có tiếng lại còn có ngoại hình rất hút mắt. Trong suốt quá trình quay, hai người phải diễn một số phân cảnh thân mật, thậm chí còn phải ôm nhau nữa. Tuy biết chỉ là công việc nhưng không hiểu sao Charlotte rất khó chịu, nàng không thích người khác chạm vào cô ấy.

- Anna nghiêng đầu về phía Engfa một xíu, Engfa mặt tươi lên nha.

Charlotte ngồi một góc quan sát cô ấy làm việc, đôi mi cong trĩu xuống vươn nét buồn.

Không muốn xem nữa.

Buổi ghi hình kết thúc, Engfa định đi tìm Charlotte thì đột nhiên bị Anna chặn lại, cô nàng đưa cho cô một chai nước.

- Cảm ơn nha.

- Không có gì, em xin số điện thoại của chị được chứ?

Anna tươi cười, tay phủi phủi áo của chị gái xinh đẹp sau đó đưa điện thoại của mình đưa cho cô.


- Ờ được.

Engfa cũng không nghĩ gì nhiều liền bấm số của mình cho người ta.

- À mà chị có đang hẹn hò không?

Thấy cô có ý định bỏ đi, Anna lần nữa nắm tay Engfa kéo lại, điệu bộ có hơi gọi là câu dẫn hỏi.

Nhận được câu hỏi khiến Engfa có hơi bối rối, cô hơi ậm ự một lúc nhưng rồi liền thẳng thắn:

- Tôi có bạn gái rồi.

Dứt lời cô chào bạn diễn của mình, nhanh chóng đi ra ngoài tìm Charlotte.

.

Ngồi một mình trên băng ghế đá trong khuôn viên của công ty, tâm trí Charlotte lại trôi dạt về miền ký ức cũ...

- Heidi, chị chăm chú dữ vậy? Cô ấy đẹp hơn em sao?

Nàng tươi tắn chạy đến chỗ người yêu. Hôm nay diễn ra sự kiện thời trang lớn, chị ấy đã dẫn nàng theo tuy vẫn bí mật nhưng cũng đủ vui rồi.

- Không có đâu, mà em vừa đi đâu vậy?

Nghe giọng nàng, Heidi quay qua cười một cách dịu dàng.

- Em đi vệ sinh một chút.

Rồi cả hai không nói gì với nhau nữa mà tập trung nghe bài phát biểu của nữ người mẫu trên sân khấu.

Mà Charlotte đâu biết rằng sau đêm nay chính là khởi đầu cho sự tan vỡ của mối tình này.

- Charlotte!

Giọng của Engfa vang lên xé toạt mớ suy nghĩ hỗn độn trong lòng nàng, Charlotte thoáng giật mình nhưng không quay lại.

Tìm được nàng rồi. Cô chậm rãi bước tới, đặt bàn tay lên bờ vai nhỏ nhắn.

- Chị xong việc rồi sao?

Rốt cuộc nàng cũng lên tiếng, bàn tay đưa lên quệt nhẹ giọt sương ở mí mắt rồi xoay lại.

- Sao em khóc vậy? Nín đi mà.


Engfa đau lòng không thôi, vừa hoang mang vừa lúng túng lau nước mắt giúp người con gái trước mặt.

- Ưm... em không sao, bụi bay vào mắt thôi à.

Nàng gượng cười, không dám nói thẳng suy nghĩ bên trong mình.

Lý lẽ đó đương nhiên không khuất phục được Engfa, cô hít thở sâu rồi áp hai bàn tay lên đôi má nàng. Dùng ánh mắt rất mực dịu dàng quan sát từng biểu hiện trên dung mạo xinh đẹp ấy. Và nói:

- Rõ ràng là em đã khóc, có phải vì chị không? Chị không thân thiết với cô ấy nữa đâu, đừng khóc nha em.

- Ưm...

Charlotte xúc động vì sự quan tâm ngọt ngào này, nàng gật đầu như một đứa trẻ rồi sà vào lòng cô, ôm chặt.

- Có chuyện gì phải nói với chị.

Cô vuốt ve mái tóc nàng, phả chất giọng ngọt ngào ở bên tai.

- Em biết rồi.

Nàng đã vui trở lại mà cười toe toét, Engfa yêu chết cái dáng vẻ này thôi.

.

Một buổi tối bình yên trong ngôi nhà của đôi trẻ...

- PHALO!!! SAO CON LÀM BỂ CHẬU CÂY CỦA MẸ HẢ?

Ừ thì sự bình yên chỉ là tạm thời, đó chính là tiếng thét chói tai của Charlotte khi mà mấy chậu cảnh trên cửa sổ đã vỡ tan tành dưới đất.
2

- Phalo hư quá.

Engfa đi tới bắt con thỏ lên rồi gõ gõ vào đầu nó, cho ăn uống đầy đủ mà toàn quậy thôi.

- Hừ, nhốt nó vô chuồng đi.

Nàng khoanh tay trừng mắt, đầu nàng sắp bốc khói tới nơi rồi đây nè.

Để thỏ lớn bớt nóng, Engfa đành đem bé nhỏ đặt vào lồng rồi khóa lại cẩn thận. Sau đó tự thân đi dọn dẹp đống lộn xộn do kẻ lắm lông đó tạo ra, Phalo ơi là Phalo, mi quậy mà ta gánh là sao?


- Thôi em bớt giận, giận nhiều sẽ có nếp nhăn đó.

Engfa đi tới cười xòa, dùng tay day day hai bên thái dương giúp nàng thư giãn.

- Hừm không vui gì hết.

Thế mà lại bị thái độ, Charlotte trề môi, tay đấm nhẹ vô bụng cô rồi đứng dậy bỏ vào phòng.

Ây dà, phải đi dỗ nữa rồi.

.

- Hù!

- Chị làm cái gì vậy, haha.

Đang ngồi nghịch điện thoại thì Charlotte bị ai kia hù muốn cắm đầu, vừa định quay qua chửi thì đập vào mắt nàng là nguyên con vịt trắng tinh.
2

Không biết Engfa kiếm đâu ra bộ đồ hóa trang đó nữa, buồn cười chết mất.

Thấy nàng chịu cười, cô càng mừng rỡ tiếp tục nhảy múa mấy điệu linh tinh, nào là lắc hông, đá chân rồi uốn éo như con lăng quăng nữa. Nói chung là làm mọi cách chọc cười mỹ nữ hay dỗi, từ hồi ở chung với Charlotte là cô quên hết những thứ gọi là mặt mũi rồi.

- Charlotte đừng có cáu nữa, Charlotte cười rất xinh đẹp.

Cô ngồi xuống trước mặt nàng ngước gương mặt phồng ra giống bánh bao lên, mắt cũng long lanh tròn xoe.

- Lắc mông cho em coi đi.
2

Nàng nhịn không được cười, véo má cô một cái.

Lập tức có người nhận lệnh đứng dậy chu mông ra lắc lắc, nhìn y hệt mấy con cún Corgi vậy đó. Đáng yêu.

- Há há há... thôi được rồi, chết mất.

Charlotte bị chọc cười muốn tắt thở phải vỗ mông Engfa kêu cô dừng lại.

- Hì hì.

Engfa lại ngồi xuống sàn rồi ngước lên nhìn nàng cười thích thú, cô cũng vui lây khi người mình thương cười như thế.

- Lắm trò thật, chị có phải là đội trưởng nghiêm túc mạnh mẽ không đấy?

Bàn tay nàng vân vê ở gò má mềm mại của cô, tự dưng cảm thấy không tin câu chuyện Engfa kể chút nào.

- Không.

Cô dứt khoát trả lời, sau đó chỉ chỉ vào cái mỏ vịt rồi tinh nghịch nói:


- Chị là con vịt, con vịt có cái mỏ nhọn nè em thấy không?

Ôi trời ạ, Charlotte cạn ngôn chỉ biết cười tít mắt cuối cùng là tụt xuống ngồi gọn trong lòng con vịt có cái mỏ nhọn kia. Engfa vòng tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh, tay còn lại nâng niu vuốt ve mái đầu đáng yêu ấy.

Ôm nhau một lúc đã ấm người, Engfa bế Charlotte ra ngoài ban công và đặt nàng xuống chiếc ghế dài.

- Em muốn xem sao băng không?

Cô vuốt tóc nàng hỏi.

- Chị làm như muốn là có vậy đó.

Môi Charlotte hơi bĩu ra, mắt không tin tưởng nhìn người bên cạnh, thật ra cũng có chút mong đợi.

- Tất nhiên.

Engfa cười hiền rồi cô ngồi thẳng lưng dậy, mặt hướng về phía bầu trời.

Sau một cái vẫy tay nhẹ nhàng, tức khắc trên bầu trời đêm lóe lên một tia sáng. Mảng ánh sáng dần lan rộng rồi trải thành một vệt dài lấp lánh, nó xẹt qua màn đêm đen rồi vụt tắt. Hết dải này đến dải khác nối đuôi nhau thắp sáng nền trời, khung cảnh đẹp lung linh tựa trong tranh vẽ.

Cặp mắt Charlotte tròn xoe ngắm nhìn cảnh tượng kỳ thú ấy, chưa bao giờ nàng được chứng kiến sao băng ở ngoài đời thực đấy. Còn Engfa thì mỉm cười hạnh phúc bên cạnh, cô mừng vì nàng thích món quà này.

- Charlotte thích không?

Cô đặt tay lên bàn tay mềm mại của nàng rồi ngồi xích lại một chút.

- Thích lắm, đẹp quá Engfa à.

Nàng gật đầu răm rắp, mắt vẫn không rời bầu trời.

- Vậy em thưởng cho chị đi.

Nói xong Engfa nằm xuống ghế gối đầu lên đùi nàng rồi vểnh tai lên vẻ đòi hỏi.

Thôi thì cũng nhận quà rồi, Charlotte rất đồng thuận xoa tai cho cô ấy coi như là đáp lễ. Coi cái mặt phè phỡn đó kìa, ghét ghê à.

- Thoải mái quá ưm... ưm~

Engfa rùng mình vì khoái cảm bao bọc thân thể, sướng đến mờ mắt luôn.

Riêng Charlotte thì bắt đầu kỳ thị cô rồi đấy, mắc cái giống gì mà rên dữ vậy?

.

Hỏi nhỏ cái, tui thấy truyện của tui nó cứ đềm đềm nhẹ nhàng, vậy mọi người có thấy chán hong? Chứ tánh tui không có thích viết mấy kiểu ngược tâm, kịch tính xíu nào. Thích chuyện tình gà bông cute hoy. 😆
10

Hì 😁 ngủ ngon~ ❤️
2

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương