Năm Tháng Trường Ninh
-
Chương 18
Vết thương trên mặt Trương Hoàn không quá nghiêm trọng, kỳ thật một đấm kia của Hồ Tam anh đã trốn phân nửa, chủ yếu là do vết thương mới, da anh lại trắng nên nhìn qua rất rõ ràng.
Thẩm Trường Ninh để Trương Hoàn ngồi trên sô pha còn mình đi tìm hòm thuốc, “Không có oxi già, chỉ có cồn y tế, có lẽ sẽ hơi đau cậu nhịn một chút nhé.”
Trương Hoàn nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc kia, dùng hết sức để mình không được đỏ mặt.
Thẩm Trường Ninh vừa thoa thuốc vừa hỏi, “Lúc nãy Lý Thu Thủy gọi điện thoại mời chúng ta đến nhà cô ấy đón năm mới, cậu có muốn đi không?”
Cồn chạm vào vết thương khiến Trương Hoàn phản xạ than đau một tiếng, anh trả lời: “Tôi không đi đâu, chúng tôi cũng không thân lắm.”
“Nhưng mà người ta mời đích danh cậu mà.”
Trương Hoàn vẫn cảm thấy không thích hợp, bọn họ đều là bạn của Thẩm Trường Ninh, mình đến cũng ngại, cho nên anh kiên trì nói: “Tôi không đi, các anh chơi vui vẻ.”
Thẩm Trường Ninh đành phải đổi chiêu, nói, “Nhưng ngày đó tôi muốn uống rượu cùng bọn họ, cậu đi theo giúp tôi lái xe được không?”
Có lẽ trong gen Trương Hoàn trời sinh đã có khẩu lệnh không thể từ chối Thẩm Trường Ninh, huống chi còn là một Thẩm Trường Ninh biết làm nũng thế này, anh chỉ có thể ngốc nghếch gật đầu đồng ý.
Trương Hoàn không dám nhìn chằm chằm Thẩm Trường Ninh, ánh mắt né tránh khắp nơi, lại bất ngờ nhìn thấy Đại Ninh Ninh đang nằm trên sô pha, anh vội vàng kêu một tiếng, “Đi xuống.”
Đại Ninh Ninh không hề phản ứng.
Trương Hoàn định đứng dậy ôm nó về phòng lại bị Thẩm Trường Ninh đè lại, “Cứ để nó nằm đó.”
Trương Hoàn ngạc nhiên, “Không phải anh nói không được để nó trèo lên sô pha sao?”
Thẩm Trường Ninh mặt không đổi sắc, động tác trên tay cũng không ngừng, “Cậu nhớ nhầm rồi.”
“…”
Lúc Thẩm Trường Ninh đi cất hòm thuốc thuận tiện rửa tay luôn đột nhiên nghe Trương Hoàn suốt ruột gọi tên mình.
Hắn nhanh chóng đi ra, Trương Hoàn vén lông trên bụng Đại Ninh Ninh ra cho hắn xem, “Đây là mụn gì vậy? Có phải mèo con bị bệnh gì không?”
Nhìn qua mới thấy quả nhiên có một mụn thịt nho nhỏ như hạt đậu, xung quanh còn có một vòng đen, thoạt nhìn như bị thủy đậu, mà không chỉ có một cái thôi.
Trương Hoàn nóng ruột, “Đây có phải là nấm không, thảo nào mấy ngày nay ăn ít hơn, cũng không chạy nhảy như trước.”
Thẩm Trường Ninh chưa từng nuôi thú cưng, chỉ có thể dựa vào chút kiến thức ít ỏi đề nghị, “Hay nặn nó như nặn mụn thử xem?”
Trương Hoàn liếc hắn một cái, nghĩ sao cũng không thấy ổn lắm, anh suy nghĩ nói, “Tôi đưa nó đi bệnh viện thú y.”
“Bây giờ?”
“Ừm, nếu không đêm nay tôi sẽ không ngủ nổi mất.” anh vừa nói vừa ôm Đại Ninh Ninh ra ngoài.
Thẩm Trường Ninh cũng có chút lo lắng, nói: “Đi thôi, tôi lái xe, để tôi đi lấy chìa khóa.”
Trương Hoàn ôm Đại Ninh Ninh ngồi trên xe tìm trên mạng bệnh viện thú ý mở 24 giờ cách đây gần nhất, xe vừa dừng lại thì lập tức đi vào trong.
“Bác sĩ giúp tôi với, mèo nhà tôi nổi đầy mụn trên bụng.”
Thấy anh lo lắng như vậy, bác sĩ cũng bị dọa cho nhảy dựng nhanh chóng chạy tới xem, vừa nhìn một cái đã cạn lời.
“Đây là đầu v* của mèo.”
What?
“đầu v*, tên thường gọi là neinei, hiểu không?”
Thẩm Trường Ninh vừa đỗ xe xong đi vào đúng lúc nghe vậy thì cả kinh hỏi, “Nó không phải là mèo đực sao?”
Bác sĩ bị hắn chọc tức đến bật cười, “Cậu là đàn ông đúng không? Cậu không có vú sao?”
Thẩm Trường Ninh mặt đầy vạch đen.
Trên đường trở về hai người đều im lặng không nói gì, Trương Hoàn cảm thấy quá mất mặt, ngồi một hồi lại nhớ đến lời đề nghị nặn như nặn mụn của Thẩm Trường Ninh anh không nhịn được mà bật cười thành tiếng.
Thẩm Trường Ninh bất đắc dĩ nhìn anh, cuối cùng cũng không nhịn được cười theo, “May là buổi tối, nếu không phỏng chừng hai chúng ta sẽ nổi tiếng mất.”
Thẩm Trường Ninh để Trương Hoàn ngồi trên sô pha còn mình đi tìm hòm thuốc, “Không có oxi già, chỉ có cồn y tế, có lẽ sẽ hơi đau cậu nhịn một chút nhé.”
Trương Hoàn nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc kia, dùng hết sức để mình không được đỏ mặt.
Thẩm Trường Ninh vừa thoa thuốc vừa hỏi, “Lúc nãy Lý Thu Thủy gọi điện thoại mời chúng ta đến nhà cô ấy đón năm mới, cậu có muốn đi không?”
Cồn chạm vào vết thương khiến Trương Hoàn phản xạ than đau một tiếng, anh trả lời: “Tôi không đi đâu, chúng tôi cũng không thân lắm.”
“Nhưng mà người ta mời đích danh cậu mà.”
Trương Hoàn vẫn cảm thấy không thích hợp, bọn họ đều là bạn của Thẩm Trường Ninh, mình đến cũng ngại, cho nên anh kiên trì nói: “Tôi không đi, các anh chơi vui vẻ.”
Thẩm Trường Ninh đành phải đổi chiêu, nói, “Nhưng ngày đó tôi muốn uống rượu cùng bọn họ, cậu đi theo giúp tôi lái xe được không?”
Có lẽ trong gen Trương Hoàn trời sinh đã có khẩu lệnh không thể từ chối Thẩm Trường Ninh, huống chi còn là một Thẩm Trường Ninh biết làm nũng thế này, anh chỉ có thể ngốc nghếch gật đầu đồng ý.
Trương Hoàn không dám nhìn chằm chằm Thẩm Trường Ninh, ánh mắt né tránh khắp nơi, lại bất ngờ nhìn thấy Đại Ninh Ninh đang nằm trên sô pha, anh vội vàng kêu một tiếng, “Đi xuống.”
Đại Ninh Ninh không hề phản ứng.
Trương Hoàn định đứng dậy ôm nó về phòng lại bị Thẩm Trường Ninh đè lại, “Cứ để nó nằm đó.”
Trương Hoàn ngạc nhiên, “Không phải anh nói không được để nó trèo lên sô pha sao?”
Thẩm Trường Ninh mặt không đổi sắc, động tác trên tay cũng không ngừng, “Cậu nhớ nhầm rồi.”
“…”
Lúc Thẩm Trường Ninh đi cất hòm thuốc thuận tiện rửa tay luôn đột nhiên nghe Trương Hoàn suốt ruột gọi tên mình.
Hắn nhanh chóng đi ra, Trương Hoàn vén lông trên bụng Đại Ninh Ninh ra cho hắn xem, “Đây là mụn gì vậy? Có phải mèo con bị bệnh gì không?”
Nhìn qua mới thấy quả nhiên có một mụn thịt nho nhỏ như hạt đậu, xung quanh còn có một vòng đen, thoạt nhìn như bị thủy đậu, mà không chỉ có một cái thôi.
Trương Hoàn nóng ruột, “Đây có phải là nấm không, thảo nào mấy ngày nay ăn ít hơn, cũng không chạy nhảy như trước.”
Thẩm Trường Ninh chưa từng nuôi thú cưng, chỉ có thể dựa vào chút kiến thức ít ỏi đề nghị, “Hay nặn nó như nặn mụn thử xem?”
Trương Hoàn liếc hắn một cái, nghĩ sao cũng không thấy ổn lắm, anh suy nghĩ nói, “Tôi đưa nó đi bệnh viện thú y.”
“Bây giờ?”
“Ừm, nếu không đêm nay tôi sẽ không ngủ nổi mất.” anh vừa nói vừa ôm Đại Ninh Ninh ra ngoài.
Thẩm Trường Ninh cũng có chút lo lắng, nói: “Đi thôi, tôi lái xe, để tôi đi lấy chìa khóa.”
Trương Hoàn ôm Đại Ninh Ninh ngồi trên xe tìm trên mạng bệnh viện thú ý mở 24 giờ cách đây gần nhất, xe vừa dừng lại thì lập tức đi vào trong.
“Bác sĩ giúp tôi với, mèo nhà tôi nổi đầy mụn trên bụng.”
Thấy anh lo lắng như vậy, bác sĩ cũng bị dọa cho nhảy dựng nhanh chóng chạy tới xem, vừa nhìn một cái đã cạn lời.
“Đây là đầu v* của mèo.”
What?
“đầu v*, tên thường gọi là neinei, hiểu không?”
Thẩm Trường Ninh vừa đỗ xe xong đi vào đúng lúc nghe vậy thì cả kinh hỏi, “Nó không phải là mèo đực sao?”
Bác sĩ bị hắn chọc tức đến bật cười, “Cậu là đàn ông đúng không? Cậu không có vú sao?”
Thẩm Trường Ninh mặt đầy vạch đen.
Trên đường trở về hai người đều im lặng không nói gì, Trương Hoàn cảm thấy quá mất mặt, ngồi một hồi lại nhớ đến lời đề nghị nặn như nặn mụn của Thẩm Trường Ninh anh không nhịn được mà bật cười thành tiếng.
Thẩm Trường Ninh bất đắc dĩ nhìn anh, cuối cùng cũng không nhịn được cười theo, “May là buổi tối, nếu không phỏng chừng hai chúng ta sẽ nổi tiếng mất.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook