Nam Thần Ở Phòng Bên Cạnh
Chương 46-2: Hình ảnh quá mức hoàn mỹ (2)

NhưngTần Mặc lại đem thẻ ngân hàng kia đặt ở trên bàn, Tô Song Song không hiểu ngẩng đầu nhìn anh.

Ngón tay thon dài của Tần Mặc nhẹ nhàng gõ một cái lên thẻ ngân hàng, nói: "Cô coi như là... Bởi vì công việc nên mới bị thương, công ty sẽ chi trả cho cô."

Tô Song Song lần đầu cảm thấy lời nói của Tần Mặc êm tai như vậy, đôi mắt cong cong như vầng trăng lưỡi liềm nhất thời cười híp lại, nhưng cô vẫn cố gắng giữ vững hình tượng, nín cười hỏi một câu: "Thật?"

" Ừ." Tần Mặc không cảm xúc gì đáp một tiếng, khiến tâm trạng của Tô Song Song như trăm hoa đua nở, cô ôm gối cười rồi lại cười, chuyển động ánh mắt đến, thận trọng hỏi: "Tiền ba bữa cơm cũng thanh toán?"

Tần Mặc nhìn Tô Song Song vui vẻ, không biết vì sao cũng thấy tâm tình tốt theo, anh thấy Tô Song Song thật sự là quá dễ dàng thỏa mãn.

Thật ra thì Tô Song Song chẳng qua chỉ thuận miệng hỏi một câu, căn bản không ôm hy vọng gì, vừa thấy Tần Mặc gật đầu, cô cười đến mắt cũng sắp híp lại rồi, đột nhiên cảm thấy hình tượng của Tần Mặc như cao lớn hơn rất nhiều!

"Tôi đi làm, cô có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tôi." Tần Mặc vừa nói vừa để thẻ đồ ăn lên bàn: "Hoá đơn tôi trả."

Tô Song Song nhìn tấm thẻ màu vàng rực rỡ kia, gật đầu một cái, thấy Tần Mặc phải đi, tự dưng đưa tay ra kéo áo anh.

Tần Mặc cúi đầu nhìn bàn tay nhỏ nhắn đang kéo y phục của mình, sau đó tầm mắt dời lên chống lại ánh mắt đang vội vàng của Tô Song Song, trong mắt lộ ra nghi hoặc.

"Boss, không ăn chung nhỉ?" Tô Song Song nói xong thu ngón tay lại rồi chỉ vào đồng hồ trên tường: "Mới bảy giờ."

Tần Mặc biết Tô Song Song bình thường không thích cùng anh ăn cơm, cho nên lần này nhìn thấy cô bị thương, không muốn để cô mất vui, nên định đi ra ngoài ăn.

Không nghĩ rằng Tô Song Song giữ anh lại ăn cơm, đây là lần đầu tiên cô thành tâm thành ý muốn ăn cơm cùng anh. Tần Mặc trầm mặc, sau đó khe khẽ gật đầu.

Tô Song Song một mực khẩn trương nhìn Tần Mặc, lần bị thương này, Tần Mặc lo toan chạy trước chạy sau thế nào cô đều thấy ở trong mắt.

Tô Song Song mặc dù ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng đối với Tần Mặc hết sức cảm kích, cho nên liền muốn vì anh làm chút gì.

Lại nói ăn của anh, ở nhà anh, Tô Song Song thật sự không thể một mình tận hưởng một bữa ăn thịnh soạn mà để cho Tần Mặc đói bụng được.

Thật ra thì Tô Song Song đúng là suy nghĩ nhiều, Boss coi như không cùng cô ăn cơm, cũng không đến mức đói bụng!

Tô Song Song cứ như vậy thấp thỏm bất an bị Tần Mặc chăm sóc hai ngày, chờ đến ngày thứ ba, đã có thể linh hoạt sử dụng nạng, rốt cuộc không thể ngồi yên nữa.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương