Nam Chủ Hắc Hóa Xấu Xa Quá!
-
Chương 54: Bạn ngồi cùng bàn lạnh tình quá khó ở (54)
Editor: Sweetie_Daisy (Ninh)
Hắn nhếch môi, cuối cùng vẫn đồng ý, hắn nhìn về phía bọn họ, nói thẳng: "Cái máy ghi âm này trước khi tới đây tôi đã mua cho cô ấy, bởi vì tôi cũng không yên tâm về các người!"
Cái máy ghi âm này xác thực là do Thẩm Mặc Hiên mua cho Nhiễm Thất, vốn dĩ hắn muốn mua cho cô một chiếc điện thoại, nhưng cô lại không muốn, nói là không dùng được. Cuối cùng vẫn là do Nhiễm Thất cảm thấy cái máy ghi âm này rất xinh xắn đáng yêu, cô rất thích, cho nên hắn mới mua cho cô.
Nhưng, hắn không ngại sự thật vặn vẹo.
Triệu Lôi Kỳ trừng lớn mắt, dùng một loại ánh mắt không thể tin được nhìn về phía hắn: "Hiên Nhi, chúng ta...Chúng ta không có ti tiện như vậy!" Con sao lại cho rằng chúng ta sẽ làm cái gì với cô ta chứ?
Hắn không nói gì, mà quay đầu nhìn về phía vết thương trên mặt Nhiễm Thất, trên mặt vô cùng lạnh nhạt, giống như là đang nói cho bà biết, bà chính là ti tiện như vậy!
Triệu Lôi Kỳ thoáng cái ngây ngẩn cả người, đúng rồi, bà đánh cô, cho nên hiện tại con trai trực tiếp không muốn nhìn bà nữa sao? Sao có thể như vậy? Bọn họ mới là người thân của hắn mà! Hắn sao có thể không cần bọn họ nữa?
Thân thể của bà có chút bất ổn, Trình Việt bên cạnh đỡ lấy bà, sau đó mở miệng: "Phó tiểu thư, tôi biết rõ ghi âm trên tay cô là thu lại cuộc nói chuyện của cô và Trình Thấm, coi như là thật, nhưng cái đó và mẹ của nó (TMH) không có quan hệ...Huống hồ cô không cần phải cứ như vậy mà phát ra, dù sao còn có người ngoài." Ông nhìn nữ hầu bên cạnh, nữ hầu kia đóng chặt miệng lại, một câu cũng không dám nói.
"A! Cứ như vậy mà phát ra? Tôi cũng muốn đợi thời cơ tốt đấy! Lại đáng tiếc!" Nhiễm Thất quay đầu nhìn về phía Triệu Lôi Kỳ, lạnh lùng nói: "Trình phu nhân, đừng có trách tôi không tôn trọng bề trên! Bà nhìn thấy Trình Thấm bị đánh, đều mất lý trí mà lập tức chạy đến đánh tôi rồi! Mà tôi, vẫn là cái người bị đánh! Bà dựa vào cái gì cho rằng, tôi sẽ không phẫn nộ ở tại chỗ này phát ghi âm?"
Câu nói cùng là nói với Trình Việt, sắc mặt của Trình Việt lúc này có chút khó coi, vừa rồi nữ hầu cũng không có nói chuyện đó với ông, có thể là vì bảo vệ mặt mũi của Triệu Lôi Kỳ, hơn nữa vết máu trên mặt Nhiễm Thất cũng bị Thẩm Mặc Hiên làm cho biến mất, không nhìn kỹ thì đúng là không nhận ra!
Nhìn bọn họ đều nói không nên lời, cô nắm tay Thẩm Mặc Hiên cười lạnh: "Tôi hỏi các người một chút, các người luôn miệng nói là người nhà của anh ấy, thương anh ấy, hổ thẹn vì thiếu nợ anh ấy! Nhưng hiện tại các người đang làm cái gì?"
Nhìn thấy bọn họ cũng không trả lời, cô cười khẽ, dừng một chút rồi nói cho bọn họ biết, trong mắt lộ ra vẻ lạnh lùng làm cho người ta sợ hãi: "Các người hiện tại đang giúp Trình Thấm! Các người trầm mặc, các người hy vọng sự thật không phải như vậy! Thậm chí còn nghi ngờ máy ghi âm có vấn đề!" Cô nhẹ nhàng nói ra sự thật: "Như vậy các người, đều là đồng lõa..."
"Mà tôi, tôi không có quan hệ huyết thống gì với anh ấy, nhưng mà tôi thích anh ấy! Tôi yêu anh ấy! Cho nên tôi mới có thể đi kích động Trình Thấm, nghe được chân tướng năm đó tôi mới có thể lập tức thu lại! Một người ngoài như tôi cũng có thể làm đến như vậy, các người, những người gọi là người thân, lại đối với anh ấy như vậy sao? Người thân như vậy, tôi thấy cũng không cần đâu!"
Thẩm Mặc Hiên ngây ngẩn cả người, si ngốc mà nhìn khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng bên cạnh. Đây là lần đầu tiên hắn nghe được cô nói yêu hắn, thích hắn, loại cảm giác này khiến cho hắn cao hứng đến nỗi hiện tại hận không thể đem cô giấu đi.
Hắn đối với người hại mình cũng không thèm để ý, hắn không có trí nhớ, cũng sẽ không hận, hiện tại hắn chỉ muốn sống thật tốt cùng người trước mắt này, không muốn có người tới quấy rầy bọn họ. Nhưng bộ dáng bảo vệ hắn bây giờ của cô thật sự khiến cho hắn rất thích, thật sự rất thích.
Hắn đối với những người gọi là người thân này không có tình cảm gì, dù là đã đến đây một năm rồi, hắn vẫn không thân cận nổi với bọn họ, nhưng hắn lại càng ngày càng muốn cô.
Nhìn cô vì hắn mà làm tất cả, vì hắn mà bất bình, vì hắn mà làm ra vẻ lạnh lùng đối mặt với người nhà của hắn! Dù là trong lòng của hắn thật sự không để ý, nhưng hắn vẫn không có ngăn cản cô, bởi vì hắn rất thích cô quan tâm hắn, hiện tại cô lại làm tất cả đã khiến hắn cảm thấy mình được quan tâm!
Hắn nhếch môi, cuối cùng vẫn đồng ý, hắn nhìn về phía bọn họ, nói thẳng: "Cái máy ghi âm này trước khi tới đây tôi đã mua cho cô ấy, bởi vì tôi cũng không yên tâm về các người!"
Cái máy ghi âm này xác thực là do Thẩm Mặc Hiên mua cho Nhiễm Thất, vốn dĩ hắn muốn mua cho cô một chiếc điện thoại, nhưng cô lại không muốn, nói là không dùng được. Cuối cùng vẫn là do Nhiễm Thất cảm thấy cái máy ghi âm này rất xinh xắn đáng yêu, cô rất thích, cho nên hắn mới mua cho cô.
Nhưng, hắn không ngại sự thật vặn vẹo.
Triệu Lôi Kỳ trừng lớn mắt, dùng một loại ánh mắt không thể tin được nhìn về phía hắn: "Hiên Nhi, chúng ta...Chúng ta không có ti tiện như vậy!" Con sao lại cho rằng chúng ta sẽ làm cái gì với cô ta chứ?
Hắn không nói gì, mà quay đầu nhìn về phía vết thương trên mặt Nhiễm Thất, trên mặt vô cùng lạnh nhạt, giống như là đang nói cho bà biết, bà chính là ti tiện như vậy!
Triệu Lôi Kỳ thoáng cái ngây ngẩn cả người, đúng rồi, bà đánh cô, cho nên hiện tại con trai trực tiếp không muốn nhìn bà nữa sao? Sao có thể như vậy? Bọn họ mới là người thân của hắn mà! Hắn sao có thể không cần bọn họ nữa?
Thân thể của bà có chút bất ổn, Trình Việt bên cạnh đỡ lấy bà, sau đó mở miệng: "Phó tiểu thư, tôi biết rõ ghi âm trên tay cô là thu lại cuộc nói chuyện của cô và Trình Thấm, coi như là thật, nhưng cái đó và mẹ của nó (TMH) không có quan hệ...Huống hồ cô không cần phải cứ như vậy mà phát ra, dù sao còn có người ngoài." Ông nhìn nữ hầu bên cạnh, nữ hầu kia đóng chặt miệng lại, một câu cũng không dám nói.
"A! Cứ như vậy mà phát ra? Tôi cũng muốn đợi thời cơ tốt đấy! Lại đáng tiếc!" Nhiễm Thất quay đầu nhìn về phía Triệu Lôi Kỳ, lạnh lùng nói: "Trình phu nhân, đừng có trách tôi không tôn trọng bề trên! Bà nhìn thấy Trình Thấm bị đánh, đều mất lý trí mà lập tức chạy đến đánh tôi rồi! Mà tôi, vẫn là cái người bị đánh! Bà dựa vào cái gì cho rằng, tôi sẽ không phẫn nộ ở tại chỗ này phát ghi âm?"
Câu nói cùng là nói với Trình Việt, sắc mặt của Trình Việt lúc này có chút khó coi, vừa rồi nữ hầu cũng không có nói chuyện đó với ông, có thể là vì bảo vệ mặt mũi của Triệu Lôi Kỳ, hơn nữa vết máu trên mặt Nhiễm Thất cũng bị Thẩm Mặc Hiên làm cho biến mất, không nhìn kỹ thì đúng là không nhận ra!
Nhìn bọn họ đều nói không nên lời, cô nắm tay Thẩm Mặc Hiên cười lạnh: "Tôi hỏi các người một chút, các người luôn miệng nói là người nhà của anh ấy, thương anh ấy, hổ thẹn vì thiếu nợ anh ấy! Nhưng hiện tại các người đang làm cái gì?"
Nhìn thấy bọn họ cũng không trả lời, cô cười khẽ, dừng một chút rồi nói cho bọn họ biết, trong mắt lộ ra vẻ lạnh lùng làm cho người ta sợ hãi: "Các người hiện tại đang giúp Trình Thấm! Các người trầm mặc, các người hy vọng sự thật không phải như vậy! Thậm chí còn nghi ngờ máy ghi âm có vấn đề!" Cô nhẹ nhàng nói ra sự thật: "Như vậy các người, đều là đồng lõa..."
"Mà tôi, tôi không có quan hệ huyết thống gì với anh ấy, nhưng mà tôi thích anh ấy! Tôi yêu anh ấy! Cho nên tôi mới có thể đi kích động Trình Thấm, nghe được chân tướng năm đó tôi mới có thể lập tức thu lại! Một người ngoài như tôi cũng có thể làm đến như vậy, các người, những người gọi là người thân, lại đối với anh ấy như vậy sao? Người thân như vậy, tôi thấy cũng không cần đâu!"
Thẩm Mặc Hiên ngây ngẩn cả người, si ngốc mà nhìn khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng bên cạnh. Đây là lần đầu tiên hắn nghe được cô nói yêu hắn, thích hắn, loại cảm giác này khiến cho hắn cao hứng đến nỗi hiện tại hận không thể đem cô giấu đi.
Hắn đối với người hại mình cũng không thèm để ý, hắn không có trí nhớ, cũng sẽ không hận, hiện tại hắn chỉ muốn sống thật tốt cùng người trước mắt này, không muốn có người tới quấy rầy bọn họ. Nhưng bộ dáng bảo vệ hắn bây giờ của cô thật sự khiến cho hắn rất thích, thật sự rất thích.
Hắn đối với những người gọi là người thân này không có tình cảm gì, dù là đã đến đây một năm rồi, hắn vẫn không thân cận nổi với bọn họ, nhưng hắn lại càng ngày càng muốn cô.
Nhìn cô vì hắn mà làm tất cả, vì hắn mà bất bình, vì hắn mà làm ra vẻ lạnh lùng đối mặt với người nhà của hắn! Dù là trong lòng của hắn thật sự không để ý, nhưng hắn vẫn không có ngăn cản cô, bởi vì hắn rất thích cô quan tâm hắn, hiện tại cô lại làm tất cả đã khiến hắn cảm thấy mình được quan tâm!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook