******

Lúc trở lại công ty, Lão Lý đã khôi phục lại bộ dáng áo mũ chỉnh tề, Lâm Thư càng nhìn càng cảm thấy đáng xấu hổ

Lúc Lâm Thư lườm , Lão Lý vẫn còn phát ra một tiếng "Hừ" cười nhạt, vẻ mặt rất giống loại "Cô có thể làm gì Tôi"

Cho dù Lâm Thư căm phẫn, nhưng cô chỉ là một người mới, lúc này có thể làm gì? Không thể làm gf khác hơn là khẽ cắn răng, quân tử báo thù mười năm chưa muộn!

Mang theo một đầy một bụng căm tức về nhà, nhưng Lâm Thư lại phát hiện, Tô Mặc vẫn chưa trở về. Nếu như là ngày trước, nói không chừng lúc này Tô Mặc đã nấu cơm tối xong, ngồi ở trên sofa chơi đùa với Bánh Bao chờ cô trở về, nhưng...

Lâm Thư ôm Bánh Bao, nấu cho mình bát mình ăn liền, ăn ngon lành không buồn rầu

Nóc nhà thủng còn gặp mưa suốt đêm

Không được! Chuyện này không thể kết thúc như vậy! Cho dù không có Tô Mặc, cô cũng cầnphải dựa vào bản thân để giải quyết sự việc.

Quyết định thật nhanh, Lâm Thư ôm vợ nhỏ, bắt đầu lên mạng tìm cái cái gì là "1000 chiêu đề phòng sắc lang văn phòng", "Khi gặp phải quy tắc ngầm, bạn nên làm gì?" ....

Một giờ sau....

Ngày mai đừng trách Tôi ra tay thủ đoạn độc ác

Mà khi Tô Mặc về đến nhà, chủ thấy Lâm Thư đã đóng cửa phòng đang ngủ say cùng với Bánh Bao. Cừng chiều lắc đầu một cái, vốn còn định hỏi Lâm Thư tại sao lúc buổi trưa gọi điện thoại, nhưng mà bây giờ lại không muốn quấy rầy cô

Sáng ngày hôm sau, Lâm Thư phá lệ chưa tới bảy giờ đã ăn mặc chỉnh tề, Tô Mặc kinh ngạc: "Anh đưa em đi làm?"

"Không cần" tâm trạng Lâm Thư đặc biệt thoải mái: "Em có thể tự đi được"

Nói xong, sôi nổi ra khỏi nhà

Tô Mặc đột nhiên cảm thấy, hình như anh đã bỏ lỡ điều gì

Cô lễ tân vừa mới sắp xếp lại chỗ làm xong, đã nghe thấy một tiếng: "Chào buổi sáng"

Người nào đến sớm vậy? Vừa ngẩng đầu, chỉ thấy được một bóng lưng, hình như chính là cái người tên Lâm Thư luôn đi muộn?

Lúc đến giữa trưa, quả nhiên, lão Lý lại lập lại chiêu cũ, chắc là đánh cược Lâm Thư không dám nói chuyện này ra với mọi người, nghĩ cô chẳng qua cũng chỉ là một sinh viên thực tập, trong công ty cũng không có thế lực gì, nên mới có thể dễ dàng ra tay với cô.

Mặc dù Lâm Thư ngoan ngoãn khéo léo trong giờ làm việc, nhưng thỉnh thoảng vẫn nhìn mọi người ở lại trong công ty, đến trưa, hầu hết mọi người lại đi ăn cơm, còn Lão Lý đã xông tới

lần này, Lâm Thư hoàn toàn giữ vững tinh thần cảnh giác, khi tay lão Lý vừa mới chạm vào người cô một cái thì "bộp" một tiếng, đập xuống một cái chính xác, còn một cánh tay khác, cầm lấy chén nước vừa mới đển ở trên bàn, vô tư, đổ lên bộ vị quan trong của lão Lý

Lão Lý thử chạm vào cô, đang định ra tay, nhưng lại nhìn thấy chỗ ấy của mình ẩm ướt khó coi, đành phải chịu đựng tức giận, vội vàng đi tới phòng vệ sinh

Nhân cơ hội này, Lâm Thư nhanh chóng chạy vào phòng làm việc của Tổng giám đốc, giao lại chứng cớ này cho chị Lee

Không sai, cô đã sơm báo cáo lại tình huống này với Tổng giám đốc. Điều thứ năm trong sách đề phòng sắc lang là: Nếu như cấp trên là một phụ nữ, phải biết tận dụng thật tốt, phụ nữ tội gì làm khó phụ nữ?

Mặc dù nói không biết vì sao ngay từ khi bắt đầu Tổng giám đốc đã có chút thiên vị với cô, vậy thì vì sao không lợi dụng một chút?

Mấy tiếng trước, Lâm Thư gạt nước mắt, nói với chị Lee chuyện bi thảm ngày hôm qua, dù sao Lão Lý cũng làm trong công ty nhiều năm, bình thường căn bản không nhìn ra, chị Lee cũng không dám hoàn toàn tin tưởng Lâm Thư, một mặt chú ý tới việc này, mặt khác, bảo Lâm Thư hãy đưa ra chứng cớ trước đã.

Vì thế mới có một màn vừa rồi

Dẫu sao thì chuyện này cũng liên quan đến danh dự của công ty, chị Lee cũng không muốn làm lớn chuyện này. Chờ sau khi Lão Lý từ phòng vệ sinh đi ra ngoài, chị Lee gọi lão ta vào phòng làm việc, thế mới biết, thì ra, đây cũng không phải là lần đầu tiên lão Lý "gây án", khó trách, trước đó có rất nhiều sinh viên thực tậm không muốn ở lại công ty

Đương nhiêu, đối mặt với lão Lý, chỉ còn lại một con đường đó là từ chức

Lúc nghỉ trua, lão ta ôm thùng giấy con ảo não đi ra

Không bao lâu, người trong công ty dần dần trở lại, nhìn thấy Lão Lý không ở vị trí, không khỏi tò mò

"Ừm, lão Lý đã năm mươi tuổi rồi, về nhà nghỉ ngơi lấy lại sức đi"

Trời? lsoc Lý mới năm mươi tuổi thôi sao?

Lâm Thư yên lặng nở nụ cười, trong lòng hả hê vô cùng!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương