Tô Oản Nhan nhìn thoáng qua lão thái giám này, thấy hai chữ "châm chọc" sáng loáng viết trên mặt đối phương, nàng gật gật đầu, cằm hơi nâng, đáp lại bằng một giọng còn cao lãnh hơn so với lão thái giám, "A~"
Cao công công tức giận đến mức da mặt co rút: "! ! "
Tô Oản Nhan không phải người có thể nhàn rỗi, đứng được thời gian một chén trà thời gian liền không kiên nhẫn, hiển nhiên, cẩu hoàng đế đã hạ quyết tâm muốn ra oai phủ đầu với nàng, sẽ không dễ dàng triệu kiến nàng, tầm mắt của nàng đảo về phía xa xa, thập phần tò mò nhìn những cung điện xanh vàng nguy nga kia, Tiểu Ngũ dìu nàng, nhìn ra được Tô Oản Nhan tò mò, bắt đầu giảng giải vị trí các cung cho nàng.

Nhưng Tiểu Ngũ cũng không phải người trong hoàng cung, làm sao có thể thật sự hiểu rõ bố cục hoàng cung, có vài chỗ đều chỉ sai, Cao công công đứng ở một bên lẳng lặng nghe được mà mí mắt nhảy dựng, đợi đến khi Tiểu Ngũ nghiêm trang nói cung điện của Hoàng hậu nương nương thành ngự thiện phòng, hắn rốt cục không nhịn được nữa.

Cao công công đi tới, cười sửa lại nói: "Hồi Tiêu vương phi, đó là tẩm cung của Hoàng hậu nương nương, là cung điện khí phái lớn nhất trong hậu cung, cũng không phải là ngự thiện phòng gì.


"
Tô Oản Nhan giật mình, "Thì ra là tẩm cung của Hoàng hậu nương nương! Bảo sao, nếu ngự thiện phòng được xây lớn như vậy, vậy phải đút cho bao nhiêu người ăn a!"
Cao công công: "! ! "
Đút cho! ! ???
Lời này sao nghe có vẻ không được tự nhiên như vậy?
Tô Oản Nhan chỉ coi như mình không thấy gương mặt táo bón kia của Cao công công, tiếp tục cười híp mắt hỏi: "Nghe nói hoàng hậu nương nương yêu thích trân châu, trong tư khố của nàng nhất định thu nạp đầy đủ trân châu khắp cả nước nhất a?"
Nói đến đây, khuôn mặt già của Cao công công nhanh chóng thay đổi thành cảm giác ưu việt vô thượng, "Đó là tất nhiên, Hoàng hậu nương nương thân là quốc mẫu, sở thích của nàng cũng là tấm gương của nữ tử cả nước, đồ vật nàng thích cho dù dân chúng muốn noi theo, cũng đều có thể mua được, hoàn toàn xứng với vị trí quốc mẫu.

"
"Không hổ là Hoàng hậu nương nương, vậy các nương nương khác trong cung cũng bắt chước sao?"
Cao công công bề ngoài là người của Hoàng đế, kì thực lại là người mà Hoàng hậu sắp xếp ở bên cạnh Hoàng đế, nghe được có người khen chủ tử nhà hắn, nào có đạo lý không thích, đề tài không biết thế nào đã lập tức mở ra, không chỉ nói ra chỗ ở của các nương nương khác, còn nhất nhất giải thích một số bảo bối được cất giữ trong tư khố của các nương nương.


Hậu cung cùng triều đình gắn bó mật thiết, đa phần những thứ có trong tay các phi tử, không riêng gì đại biểu cho địa vị của các nàng, còn đại biểu cho giá trị con người của thế lực gia tộc sau lưng các nàng.

Cao công công nói thời ước chừng thời gian hai chén trà, mới có thể giới thiệu xong chỗ ở của các nương nương trong hậu cung, còn chưa thở phào nhẹ nhõm, chợt nghe được bên trong truyền đến thanh âm của hoàng đế, Tô Oản Nhan chậm rãi tiến vào, để Tiểu Ngũ lại ngoài cửa.

Cẩu hoàng đế này là đang nghẹn sắp hư rồi đây, tuy không thể trắng trợn xuống tay với nàng, nhưng cân nhắc tới tiểu nha hoàn của nàng không phải chỉ là chuyện một câu nói thôi sao?
Tô Oản Nhan đi theo Cao công công tiến vào, nhìn bóng người màu vàng ngồi ngay ngắn trên long ỷ, hơi cúi người, ngữ khí không kiêu ngạo không siểm nịnh, "Thần thiếp bái kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế.

"

Hành lễ này muốn tinh giản bao nhiêu liền tinh giản bấy nhiêu, nhưng Quý Việt Trạch ngồi trên long ỷ vẫn cười dịu dàng, "Miễn lễ, người đâu, ban thưởng chỗ ngồi.

"
Cao công công vội vàng để tiểu thái giám chờ ở một bên mang đến một cái ghế nhỏ, đặt ở trước mặt Tô Oản Nhan, Tô Oản Nhan cười cám ơn cẩu hoàng đế, thoải mái hào phóng ngồi xuống, "Tạ hoàng thượng, vừa khéo lúc nãy ở bên ngoài đứng mỏi chân.

"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương