Minh Hà Chi Cao Sí
Chương 54: Cao sí vào kinh lần ba [ nhất ]

*****

Chu Cao Sí   vào chủ ốc, gặp công công hôm qua – Vu công công đang thong thả bước .

Cước bộ Chu Cao Sí  dừng một chút , trong lòng cân nhắc, Vu công công này tới đây là có chuyện gì sao ?

Về Trương gia tiểu thư?

Hay là người cha đang “ bệnh” của hắn?

Trong lòng cân nhắc một ít đối phó trước , Chu Cao Sí mặt mang ý cười ôn hòa, nhưng lại để lộ ra vài phần miễn cưỡng, ra tiếng kêu“Vu công công?”

Vu công công lấy lại tinh thần, vội chắp tay cung kính chỉ lễ “Lão nô kiến quá thế tử!”

“Vu công công đa lễ .” Chu Cao Sí   ý bảo đứng dậy, ôn hòa hỏi“Vu công công sớm như vậy đã lại đây, là có gì chuyện quan trọng sao ?”

Vu công công cung kính cười “Lão nô là tới hướng thế tử cáo từ .”

Chu Cao Sí   trong lòng hơi hơi kinh ngạc, sớm như vậy? Không lưu lại nhiều ngày nữa để xem cha hắn có giả bệnh hay không sao ?

Vu công công cười cười nói “Lão nô cần sớm ngày hồi kinh , hướng Hoàng thượng bẩm báo. Sẽ không làm phiền.”

Chu Cao Sí   khẽ gật đầu, lại thành khẩn chắp tay mở miệng nói “Còn phải phiền toái công công hướng hoàng gia gia nói vài lời tốt ……” Dừng một chút, lại do dự nói “Nếu có thể…… Còn hy vọng hoàng gia gia có thể ban thưởng cho vị Thái y vì phụ vương trị liệu……”

Vu công công cung kính nói “Cái này là tất nhiên , thế tử xin yên tâm.”

Vu công công dừng một chút, lại có chút ái muội cười nói “Trương gia tiểu thư hiền lương thục đức, lại mỹ mạo vô song, còn thỉnh thế tử chiếu cố nhiều hơn a……”

Chu Cao Sí   vừa nghe, nhất thời trong lòng có chút xấu hổ cùng mất tự nhiên, hắn sao vừa nghe hiền lương thục đức – mỹ mạo vô song đã nghĩ tới lão cha nhà hắn chứ ?!

Nhưng ngoài mặt , Chu Cao Sí lại ngại ngùng cười.

*********

Mà cũng ngày hôm nay ……

Trương gia tiểu thư đã vào Bắc Bình được đến ngày thứ tư.

Chu Cao Sí   cửa thành ở Bắc Bình đưa tiễn đám người Vu công công rời đi.

Đợi nhìn theo đến khi đám người Vu công công đi xa.

Chu Cao Sí   hồi Yên vương  phủ, vừa mới chuyển qua hành lang, đang muốn hướng Tùng Trúc viện đi đến.

Đến chỗ rẽ , đột nhiên đi ra một cái nha hoàn, nha hoàn nâng một thiếu nữ đi hướng phía hắn .

Chu Cao Sí   sửng sốt, ở trong vương phủ xuất hiện tuổi cô nương trẻ tuổi …… Cũng chỉ có Trương gia tiểu thư kia……

Chu Cao Sí   lập tức hơi hơi rũ mắt, đứng ở một bên, lúc này, ánh mặt trời vừa vặn liền chiếu vào dưới chân Chu Cao Sí   , loang lổ bóng râm chiếu loạn trên tảng đá.

Để Chu Cao Sí   lẳng lặng đứng ở một bên, chờ thiếu nữ kia đi qua , cô nương kia khi đi qua thì dừng lại cước bộ , hơi hơi quay đầu, rũ mắt xuống , mở miệng, thanh âm mềm nhẹ “Dung Nguyệt bái kiến thế tử.”

Chu Cao Sí   sửng sốt.

Lập tức cung kính chắp tay, vẻ mặt ôn hòa đã có loại làm xa lánh “Tiểu thư đa lễ .”

Trương Dung Nguyệt nhẹ nhàng cười, liền chậm rãi bước đi.

Chu Cao Sí   không có nâng mắt lên , vẫn như cũ rũ xuống  , đợi Trương Dung Nguyệt đi rồi, mới một lần nữa bước đi hướng Tùng Trúc viện.

Trương Dung Nguyệt đi qua một đoạn, khi đến chỗ rẽ, cúi đầu hỏi “Thế tử đi phương hướng nào vậy ?”

“Tiểu thư, hình như là Tùng Trúc viện……”

“Tùng Trúc viện?” Trương Dung Nguyệt thì thào nói nhỏ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương