Mạt Thế Khinh Khí Cầu
-
Chương 4: Tình yêu
Hướng Nhật sau cuộc nói chuyện với thầy Yaki thì một mình đi bộ về hướng quảng trường trung tâm thành phố Osaka. Công việc làm thêm tiêu tốn của hắn hoàn toàn thời gian ba ngày cuối tuần từ thứ sáu đến chủ nhật.
Hướng Nhật bước nhanh giữa dòng người tấp nập trên những con phố chính, giờ tan tầm ở Nhật Bản cực kì đáng sợ.
Hướng Nhật chật vật chen qua một đám đông, sau đó rẽ vào cửa hàng thức ăn nhanh McDonald"s ngay ngã tư sầm uất rồi lập tức tiến vào khu vực dành cho nhân viên. Hắn mở tủ, lấy đồng phục nhân viên McDonald"s thuộc về mình rồi mở cửa phòng thay đồ chuẩn bị tiến vào. Nhưng chưa kịp chạm tay thì cửa đã được mở ra từ phía trong, một bóng hình quen thuộc mà Hướng Nhật tha thiết yêu thương bước ra. Đôi môi anh đào của nàng mỉm cười nhẹ với hắn, hàng mi dài khẽ rung làm cho tim Hướng Nhật nhảy thót một nhịp.
- Nhược Hi!!!!
Hướng Nhật gọi tên nàng sau đó liền tiến lên ôm chầm lấy cơ thể thơm tho ấy. Nhược Hi bị Hướng Nhật ôm chặt thì thoáng giật mình nhưng rồi nàng cũng để cho hắn thoải mái ôm.
"Một phút, hai phút... Sao anh ấy còn chưa buông ra nhỉ, ôm một chút rồi thôi chứ?"
Nhược Hi ngượng ngùng thầm nghĩ, nàng cảm giác được mũi của con người này còn cố gắng hít lấy hít để mùi cơ thể của nàng, thật là xấu xa.
Nhược Hi đẩy Hướng Nhật ra khỏi người, hai tay nàng đưa lên dùng thủ ngữ của người câm ra ký hiệu giao tiếp với hắn.
Hướng Nhật nhìn ký hiệu từ tay Nhược Hi thì nhanh chóng hiểu được điều nàng muốn nói.
- [Anh đến trễ!]
- Ừ đường hôm nay hơi đông người, em đã ăn gì chưa?
- [Em ăn rồi!]
Sau đó ngón tay nhỏ xinh của nàng chạm nhẹ vào ngực hắn ý muốn hỏi:
- [Còn anh?]
Tuy quãng đường từ trường đến chỗ làm thêm vô số hàng quán nhưng Hướng Nhật không có tâm trạng ăn uống, hắn chỉ muốn đến đây thật nhanh để gặp nàng. Ca làm việc của cả hai đều đến tận một hai giờ sáng nên Cả Hướng Nhật và Nhược Hi đều rất quan tâm đến bữa ăn của nhau.
- Anh cũng vừa ăn qua loa một ít!
Hướng Nhật cười nhẹ rồi nói dối vì không muốn nàng phải nghĩ nhiều cho hắn.
Hướng Nhật trong đầu thầm nghĩ:
"Nhược Hi, ngay cả chết đi một lần, anh vẫn không thể nào ngừng yêu em. Anh sẽ làm mọi thứ để chúng ta có thể sống sót.. và rồi..
Anh sẽ lột da bọn chúng không chừa bất kì kẻ nào!!!!!"
Luồng suy nghĩ đó vừa xoẹt qua đầu, bất giác Hướng Nhật buông lỏng lòng bàn tay, hận ý làm hắn vô tình tự siết nắm đấm đến nỗi những móng tay găm sâu vào thịt rướm máu. Chính cơn đau đã nhắc nhở Hướng Nhật phải tỉnh táo, không được để cảm xúc chi phối suy nghĩ.
Nhược Hi gật gật đầu với hắn rồi tiến vào phòng riêng dùng để chiên gà của cửa hàng McDonald"s. Công việc của hắn và nàng tương tự nhau đó là liên tục đứng bên bếp dầu chiên từng miếng gà, sau đó chất lên giàn cho ráo dầu.
Lương tháng của Hướng Nhật chỉ có 70 000 yên một tháng do hắn chỉ làm ba ngày cuối tuần. Còn lương Nhược Hi thì gấp đôi vì nàng làm đến 6 ngày chỉ trừ thứ hai.
Nhược Hi cũng đã đi làm việc, Hướng Nhật liền thay đồng phục, bấm nút chấm giờ nhân viên rồi nhanh chóng bắt tay vào công việc hôm nay.
Hướng Nhật bước nhanh giữa dòng người tấp nập trên những con phố chính, giờ tan tầm ở Nhật Bản cực kì đáng sợ.
Hướng Nhật chật vật chen qua một đám đông, sau đó rẽ vào cửa hàng thức ăn nhanh McDonald"s ngay ngã tư sầm uất rồi lập tức tiến vào khu vực dành cho nhân viên. Hắn mở tủ, lấy đồng phục nhân viên McDonald"s thuộc về mình rồi mở cửa phòng thay đồ chuẩn bị tiến vào. Nhưng chưa kịp chạm tay thì cửa đã được mở ra từ phía trong, một bóng hình quen thuộc mà Hướng Nhật tha thiết yêu thương bước ra. Đôi môi anh đào của nàng mỉm cười nhẹ với hắn, hàng mi dài khẽ rung làm cho tim Hướng Nhật nhảy thót một nhịp.
- Nhược Hi!!!!
Hướng Nhật gọi tên nàng sau đó liền tiến lên ôm chầm lấy cơ thể thơm tho ấy. Nhược Hi bị Hướng Nhật ôm chặt thì thoáng giật mình nhưng rồi nàng cũng để cho hắn thoải mái ôm.
"Một phút, hai phút... Sao anh ấy còn chưa buông ra nhỉ, ôm một chút rồi thôi chứ?"
Nhược Hi ngượng ngùng thầm nghĩ, nàng cảm giác được mũi của con người này còn cố gắng hít lấy hít để mùi cơ thể của nàng, thật là xấu xa.
Nhược Hi đẩy Hướng Nhật ra khỏi người, hai tay nàng đưa lên dùng thủ ngữ của người câm ra ký hiệu giao tiếp với hắn.
Hướng Nhật nhìn ký hiệu từ tay Nhược Hi thì nhanh chóng hiểu được điều nàng muốn nói.
- [Anh đến trễ!]
- Ừ đường hôm nay hơi đông người, em đã ăn gì chưa?
- [Em ăn rồi!]
Sau đó ngón tay nhỏ xinh của nàng chạm nhẹ vào ngực hắn ý muốn hỏi:
- [Còn anh?]
Tuy quãng đường từ trường đến chỗ làm thêm vô số hàng quán nhưng Hướng Nhật không có tâm trạng ăn uống, hắn chỉ muốn đến đây thật nhanh để gặp nàng. Ca làm việc của cả hai đều đến tận một hai giờ sáng nên Cả Hướng Nhật và Nhược Hi đều rất quan tâm đến bữa ăn của nhau.
- Anh cũng vừa ăn qua loa một ít!
Hướng Nhật cười nhẹ rồi nói dối vì không muốn nàng phải nghĩ nhiều cho hắn.
Hướng Nhật trong đầu thầm nghĩ:
"Nhược Hi, ngay cả chết đi một lần, anh vẫn không thể nào ngừng yêu em. Anh sẽ làm mọi thứ để chúng ta có thể sống sót.. và rồi..
Anh sẽ lột da bọn chúng không chừa bất kì kẻ nào!!!!!"
Luồng suy nghĩ đó vừa xoẹt qua đầu, bất giác Hướng Nhật buông lỏng lòng bàn tay, hận ý làm hắn vô tình tự siết nắm đấm đến nỗi những móng tay găm sâu vào thịt rướm máu. Chính cơn đau đã nhắc nhở Hướng Nhật phải tỉnh táo, không được để cảm xúc chi phối suy nghĩ.
Nhược Hi gật gật đầu với hắn rồi tiến vào phòng riêng dùng để chiên gà của cửa hàng McDonald"s. Công việc của hắn và nàng tương tự nhau đó là liên tục đứng bên bếp dầu chiên từng miếng gà, sau đó chất lên giàn cho ráo dầu.
Lương tháng của Hướng Nhật chỉ có 70 000 yên một tháng do hắn chỉ làm ba ngày cuối tuần. Còn lương Nhược Hi thì gấp đôi vì nàng làm đến 6 ngày chỉ trừ thứ hai.
Nhược Hi cũng đã đi làm việc, Hướng Nhật liền thay đồng phục, bấm nút chấm giờ nhân viên rồi nhanh chóng bắt tay vào công việc hôm nay.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook