Make A Secret (YUNJAE)
-
Chương 55: Make a dark 1
*******
Nhà Thái Viện kinh doanh một cửa hàng bán hoa nhỏ. Từ cửa hàng đi ra phải qua một đoạn đường rất tối. Chỉ cần cùng cô về muộn một chút là Tại Trung đều đưa cô về nhà. Hôm nay cũng không ngoại lệ. Thái Viện nói buổi tối uống nhiều, vì thế hai người dắt xe đạp, im lặng đi vào ngõ nhỏ.
Đề tài mà hai người nói luôn chỉ có vài thứ, nhưng cũng đủ để đi hết đoạn đường này. Trước kia khi còn ở chung với Duẫn Hạo, cậu nói luôn mồm, cái gì cũng có thể nói, tuy Duẫn Hạo rất ít đáp lại nhưng làm Tại Trung vui vẻ. Cảm giác khi đó rõ ràng như vậy, hoàn toàn đối lập với hiện tại, làm tâm tình cậu có chút thất vọng.
Cách đó không xa, dưới đèn đường có mấy thân ảnh lay động.
Năm sáu tên có dáng vẻ lưu manh vây quanh đó hút thuốc, cười đùa toàn những lời thô tục khó nghe.
Thái Viện có chút sợ hãi, theo bản năng nhích lại sát bên cạnh Tại Trung.
“Hắc, bé con!”
Thái Viện sợ tới mức mím chặt môi, tay kéo kéo áo Tại Trung.
Tại Trung chán ghét trừng mắt liếc bọn chúng, ý bảo Thái Viện ngồi lên xe đạp.
“Đừng đi a… Chẳng lẽ còn trách chúng tao quấy rầy bọn mày hẹn hò? Tối nay…” Một tên môi có xỏ đinh bước lại gàn, mấy tên phía sau dàn hàng, chặn đường hai người.
“Tại Trung…” Thanh âm Thái Viện run rẩy.
Tại Trung cắn cặt răng, giữ chặt tay cô. “Cút ngay!”
“U… Nhãi con như mày thật cứng miệng a…” Thấy thái độ Tại Trung cứng rắn, tên kia nổi giận, xông tới, “Lấy hết mấy thứ đáng giá trên người ra đây, bằng không bọn mày sẽ khó coi lắm đấy!”
Trong thoáng chốc, Tại Trung bỗng nhiên nhớ tới, thật lâu trước kia, cậu và Duẫn Hạo cũng gặp phải trường hợp này. Lúc ấy Duẫn Hạo không nói hai lời đã che trước mặt cậu, đánh đám kia phải chạy làng. Khung cảnh lại thay đổi đến bây giờ.
Hôm nay, cậu phải bảo vệ Thái Viện.
“Cậu nhanh chạy đi.” Tại Trung nhỏ giọng nói.
Thái Viện hiển nhiên còn chưa hiểu, “… Cái gì?”
“Tớ không sao, cậu chạy nhanh lên, nghe lời.”
………
Nhà Thái Viện kinh doanh một cửa hàng bán hoa nhỏ. Từ cửa hàng đi ra phải qua một đoạn đường rất tối. Chỉ cần cùng cô về muộn một chút là Tại Trung đều đưa cô về nhà. Hôm nay cũng không ngoại lệ. Thái Viện nói buổi tối uống nhiều, vì thế hai người dắt xe đạp, im lặng đi vào ngõ nhỏ.
Đề tài mà hai người nói luôn chỉ có vài thứ, nhưng cũng đủ để đi hết đoạn đường này. Trước kia khi còn ở chung với Duẫn Hạo, cậu nói luôn mồm, cái gì cũng có thể nói, tuy Duẫn Hạo rất ít đáp lại nhưng làm Tại Trung vui vẻ. Cảm giác khi đó rõ ràng như vậy, hoàn toàn đối lập với hiện tại, làm tâm tình cậu có chút thất vọng.
Cách đó không xa, dưới đèn đường có mấy thân ảnh lay động.
Năm sáu tên có dáng vẻ lưu manh vây quanh đó hút thuốc, cười đùa toàn những lời thô tục khó nghe.
Thái Viện có chút sợ hãi, theo bản năng nhích lại sát bên cạnh Tại Trung.
“Hắc, bé con!”
Thái Viện sợ tới mức mím chặt môi, tay kéo kéo áo Tại Trung.
Tại Trung chán ghét trừng mắt liếc bọn chúng, ý bảo Thái Viện ngồi lên xe đạp.
“Đừng đi a… Chẳng lẽ còn trách chúng tao quấy rầy bọn mày hẹn hò? Tối nay…” Một tên môi có xỏ đinh bước lại gàn, mấy tên phía sau dàn hàng, chặn đường hai người.
“Tại Trung…” Thanh âm Thái Viện run rẩy.
Tại Trung cắn cặt răng, giữ chặt tay cô. “Cút ngay!”
“U… Nhãi con như mày thật cứng miệng a…” Thấy thái độ Tại Trung cứng rắn, tên kia nổi giận, xông tới, “Lấy hết mấy thứ đáng giá trên người ra đây, bằng không bọn mày sẽ khó coi lắm đấy!”
Trong thoáng chốc, Tại Trung bỗng nhiên nhớ tới, thật lâu trước kia, cậu và Duẫn Hạo cũng gặp phải trường hợp này. Lúc ấy Duẫn Hạo không nói hai lời đã che trước mặt cậu, đánh đám kia phải chạy làng. Khung cảnh lại thay đổi đến bây giờ.
Hôm nay, cậu phải bảo vệ Thái Viện.
“Cậu nhanh chạy đi.” Tại Trung nhỏ giọng nói.
Thái Viện hiển nhiên còn chưa hiểu, “… Cái gì?”
“Tớ không sao, cậu chạy nhanh lên, nghe lời.”
………
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook