Mặc Nộ
-
2: Khai Linh
Bộ tộc của hai anh em Mặc Long đã tồn tại rất lâu trước đây.
Họ là bộ lạc đầu tiên đến và định cư trên ngọn núi tên gọi Sơn Long này.
Vì thế, Bộ lạc đã quyết định lấy tên ngọn núi thành tên của bộ lạc, bộ lạc Sơn Long.
Cha của anh em Mặc Long và Mặc Sơn đã lấy cái tên này đặt cho con của mình, ý muốn nói lên sự gắn kết bền chặt giữa hai người với bộ lạc, cũng như gắn liền với sự trường tồn của ngọn núi này.
Trong lúc này, bên trong bộ lạc Sơn Long đang chuẩn bị tiến hành một nghi lễ quan trọng mỗi mười năm một lần.
Nghi lễ này vừa là phong tục, truyền thống và vừa là quy tắc riêng của bộ lạc.
Nó được tiến hành vào ngày đầu mùa thu trong năm, khoảng thời gian giao nhau của mùa hạ và mùa thu, giữa sự sống rực rỡ và bước đầu tàn lụi của sinh mệnh.
Là thời gian sức sống mãnh liệt nhất, sức sống cuối cùng trước khi bước vào ngày thu ảm đạm.
Ngay ở trung tâm bộ lạc có một cái khoảng trống chừng trăm mét hình tròn.
Nó có dạng là một tế đàn được xây bằng đá trắng, loại đá phổ biến nhưng chỉ có ở núi Sơn Long này.
Tế đàn làm từ đá trắng kia mang hình thù của một trận đồ phức tạp, các hoa văn đồ đăng cổ xưa được khảm lên bề mặt làm tế đàn toát lên vẻ dữ tợn mà uy nghiêm.
Xung quanh tế đàn có mười hai cột đá màu đen kì dị, trái ngược với màu trắng cổ xưa bên dưới.
Các cột đá này dựng thẳng đứng quanh rìa vòng tròn của tế đàn.
Trên mỗi cột đá đều có những cái đầu lâu của những con quái thú dữ tợn.
Trung tâm tế đàn có một vòng tròn nhỏ hơn lõm sâu xuống lòng đất, vòng tròn này rộng cỡ ba mươi mét đủ để đám con nít của bộ lạc đứng bên trong chuẩn bị cho nghi thức.
Nhìn lại tổng thể, có thể thấy được tế đàn này đã tồn tại rất lâu trước đây.
Có lẽ nó gắn liền với bộ lạc từ những ngày đầu xuất hiện.
Những cột đá đã không còn nguyên vẹn, một số chỗ bị nứt vỡ làm cho nó có hình dạng méo mó, nhìn như là sắp đổ xuống.
Vết nứt còn xuất hiện chằng chịt trên bề mặt tế đàn.
Duy chỉ có cái vòng tròn ở trung tâm khi nhìn vào bên trong, sẽ thấy được nó mặc dù đã tồn tại cùng với tế đàn và cột đá, là một phần của của tổng thể, thế nhưng lại không hề có vẻ gì là nứt vỡ, sắp đổ sụp.
Đem lại cho người khác cảm giác thần bí.
Bên trong vòng tròn trung tâm đó, lúc này đang có một người đứng đứng giữa vòng tròn.
Đó là một bà lão mặc áo da thú, lưng cong gù xuống làm đầu bà thấp cúi thấp hơn cả lưng.
Đầu bà lão đội một chiếc vòng xương thú có gắn rất nhiều nanh thú bên trên, tay phải bà chống một chiếc gậy cũng được làm bằng xướng thú có gắn một cái đầu lâu con rắn to lớn với hàm răng nhọn hoắc.
Con rắn đang ngoặm một vật hình tròn được mài bằng đá đen, cùng loại với mười hai cột đá bên trên tế đàn.
Bà lão đang nhắm mắt nhưng những nếp nhăn trên trán vẫn rất rõ ràng, hiện rõ vẻ tang thương của cuộc đời sóng gió tràn ngập giết chóc của bà lão.
Phía trên tế đàn bây giờ đã tập trung đông đủ các tộc nhân của bộ lạc, bao gồm cả hai anh em Mặc Long vừa hết sức chạy đến, những giọt mồ hôi trên trán Mặc Sơn đã nói lên điều đó:
"May quá, vừa đến kịp lúc!" Mặc Sơn vừa lau mồ hôi trên trán vừa nhìn phía trung tâm tế đàn nói với Mặc Long.
Tiếng huyên náo ở đây cho người ta biết, sắp có một sự kiện vô cùng trọng đại sẽ diễn ra.
Ngay lúc này, bên dưới tế đàn bà lão mở mắt ra.
Con ngươi trong đôi mắt đen ngòm, làm cho người ta có cảm giác bị hút vào trong khi nhìn thẳng vào nó.
"Hỡi các tộc nhân của ta, hôm nay là một ngày hết sức quan trọng với bộ lạc.
Đầu tiên chúng ta sẽ ăn mừng sự mạnh mẽ và bất khuất của bộ lạc trong mười năm qua đã giữ vững sự an toàn cho các tộc nhân chúng ta.
Thứ hai, chúng ta ăn mừng cho sự chiến thắng của đội *Tuyệt Săn đã thành công giết chết mối nguy hại của bộ lạc ta hơn hai mươi năm qua, con Bạch Ngưu đã bị chúng ta hạ gục, đầu của nó sẽ là một trong mười hai cái đầu thú linh trên cột đá!"
Nghe đến đây, tất cả mọi người có mặt ở đây đặc biệt là các Săn Nhân có sự kích động mãnh liệt trong đầu óc.
Bạch Ngưu là con thú có hình dạng là một con trâu, nó chỉ có một con mắt giữa trán.
Con mắt mang một màu xanh biếc của sự sống, màu xanh của cây cối.
Cùng với màu da trắng tinh của mình, từ người của nó toát lên một hình ảnh tràn ngập sức sống mãnh liệt.
Hơn hai mươi năm trước nó đi đến ngọn núi này, không ai biết nó từ đâu đến.
Chỉ biết lúc ấy nó bị thương rất nghiêm trọng.
Nó bị mất một chân, trên người có nhiều lỗ thủng, máu chảy từ người nó nhuộm đỏ cả thân hình màu trắng của mình.
Dẫu vậy, các Sơn Nhân của Sơn Long bộ lạc cũng không thể giết chết nó được.
Con mắt của nó mang một thần thông kì lạ, có thể tạo những màn ánh sáng đỡ hết các đòn tấn công của Sơn Nhân.
Bản thân của nó cũng mang một sức mạnh thuần túy mạnh mẽ không ai có thể địch nổi.
Nhưng một tháng trước không biết có chuyện gì xảy ra, con trâu từ lâu đã an phận bên sườn núi bỗng rống lên những tiếng kinh người chấn động cả ngọn núi.
Bộ lạc đã quyết định cử đội Tuyệt Săn đến thăm dò thì phát hiện, Bạch Ngưu lúc này đã vô cùng yếu ớt.
Hơi thở của nó nặng nề, nó không còn đứng dậy được nữa.
Con mắt mang sức mạnh thần thông kì lạ cũng bị mù, máu chảy không ngừng từ khe mắt đó.
Nó đã mất đi sức mạnh của bản thân, cái chết đối với nó chỉ là vấn đề thời gian.
Nhưng đội Tuyệt Săn cũng đã không dễ dàng gì mới hạ gục được nó.
Chính vì sỡ hữu sinh lực và sức mạnh to lớn như thế, cộng thêm thần thông bí ẩn từ con mắt nên khi nghe *Vu của họ nói, cái đầu của Bạch Ngưu sẽ là một trong các thú linh thì họ không sao kìm được vẻ kích động.
Một khi người*Khai linh có thể liên kết được với hồn của nó, họ sẽ trở thành một người có tiềm năng sức mạnh lớn nhất cả bộ lạc.
Trong tương lai chắc chắn sẽ là trụ cột của đội Tuyệt Săn.
Ngay lúc này bà lão được gọi là Vu kia bên dưới tế đàn tiếp tục nói:
"Trong nghi lễ truyền thống hôm nay của bộ lạc, sẽ có một nghi thức quan trọng đối với các tộc nhân trẻ tuổi xem họ có *Không linh hay không." Bà lão dừng lại chốc lát, rồi nhìn lên phía trên các cột đá màu đen nơi có các đầu thú linh nói lớn:
"Nếu tộc nhân nào trong bọn họ thành công thông qua nghi thức, sỡ hữu Không linh trong người thì người đó sẽ được chọn thú linh trong mười hai con thú phía trên, từ đó Khai linh, bước đầu trên con đường trở thành cường giả!" Giọng của bà lão Vu hùng hồn, vang vọng trong đầu các tộc nhân trẻ tuổi sắp tham gia nghi thức Khai linh này, làm tim của bọn họ đập liên hồi.
"Khai linh sao?" Mặc Long chấn kinh trước lời nói của bà lão.
"Ta nhất định sẽ Khai linh thành công, bắt hồn của Bạch Ngưu trở thành*Linh của ta!" Mặc Long thầm nhủ một cách đanh thép trong lòng, không để ý có một ánh nhìn sắc bén của bà lão Vu đang nhìn phía mình.
* * *
*Linh: Là hồn thú linh sẽ trở thành con thú liên kết với tu sĩ, liên kết thành công sẽ nằm bên trong Không linh.
(Linh sẽ có hệ thống tu luyện riêng, và cần phải đạt một tu vi nhất định tu sĩ mới có thể xài thần thông của con thú được).
*Tuyệt Săn: Đội Săn Nhân mạnh nhất của bộ lạc.
*Không linh: Không gian chứa linh bên trong tộc nhân (giống kiểu khổ hải nhưng khác về bản chất nhiều).
*Khai linh: Khi đã xác nhận có Không linh trong cơ thể, người đó có thể chọn một con thú "phù hợp" để liên kết với nó, cái này gọi là Khai linh.
(Đây cũng là cảnh giới đầu tiên luôn nha, bật mí trước:
Khai linh--> Ngưng linh --> Ảnh không)
*Vu: Là người có tu vi, trí tuệ cao nhất bộ lạc được mọi người tín nhiệm (như già làng).
* * *
Bộ truyện hiện mình vừa lên ý tưởng vừa viết nên tiến độ ra chương cũng như độ dài mỗi chương sẽ không đều mong mọi người thông cảm và tiếp tục ủng hộ mình ạ.
Cảm mọi người đã đọc, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook