Ma Thần Thiên Quân
Chương 90: Vũ Thiên Nguyên nghi hoặc (1)

Bên trong Ma hải nơi Vũ Thiên Quân từng độ kiếp, một cái thương thuyền của Huyền minh thương hội đang dừng lại ở đây, đầu thuyền đang đứng sáu người.

“Ngươi nói nhà ngươi đại thiếu gia được chính miệng người kia xác nhận là Vũ gia chi nhân? Hắn sử dụng Ma khí?“. Thanh niên ôm tiểu hổ có chút kích động nói, hắn tâm cảnh đã qua mười năm chưa một lần biến đổi ah.

“Thông tin này cũng không ít người biết ah?“. Thiếu nữ khó hiểu nói.

“Hừm! Ngươi có thể liên hệ nhà ngươi thiếu gia sao?“. Thanh niên ôm tiểu hổ lại nói.

Bên cạnh hắn bốn cái thanh niên đã im lặng không nói, không phải là tộc nhân ah? Nhắc đến cái kia tam thúc của hắn, hắn cũng không quá đáng là vui vẻ thôi, không kích động như thế này, đi theo hắn đã hơn ba năm, công tử luôn một bộ bất cần đời vậy ah.

“Việc này...ta cũng không dám chắc!“. Thiếu nữ rụt rè nói, cho dù nàng được tiểu thư chiếu cố sủng ái rất nhiều thế nhưng đây là Thiếu gia, nàng cũng không dám nói gì ah.

“Huh?“. Thanh niên ôm tiểu hổ nhíu mày. “Không biết vị kia chủ sự thuyền này có thể hay không?“. Hắn quay về phía bên trong khoang điều khiển nói.

“Vị công tử này làm khó Hạ mỗ ah!“. Từ bên trong thương thuyền khoang điều khiển đi ra một cái trung niên, hắn là chủ sợ ở đây, tu vi vậy mà có Thần tôn cảnh hậu kỳ ah! Tu vi cao hơn mấy cái chủ sự trước đó rất nhiều.

Bọn hắn là người làm ăn, khách quan đã muốn gì đó dĩ nhiên tìm cách đáp ứng, huống chi năm cái thanh niên kia chỉ sợ không đơn giả, hắn đang nghi ngờ là cái nào ẩn thế thế gia công tử ra ngoài lịch lãm ah! Trước đó hơn nửa năm bọn hắn thương thuyền vậy mà trở trên đó một cái cự nghiệt Vũ gia, cũng may lần đó có hắn nếu không Tam tiểu thư có gặp bất trắc khi đó Hội chủ trách tội xuống không mấy kẻ khá giả. Cái này Thanh niên bí ẩn này cũng bí ẩn, không cẩn thận lại là cái gì đó khó lường chi nhân ah!

“Không thể liên lạc hắn sao? Ta cần xác nhận một việc! Các ngươi có cái gì khó nói có thể nói ra!“. Thanh niên ôm tiểu hổ bất đắc dĩ nói.

“Ah! Cũng không phải! Đại thiếu gia lúc này đang đến Phượng Thánh cung tham gia đại hội luận võ nên không thể gặp mặt!“. Cái kia chút sự cười cười nói, sau sự kiện ở Ma hải Phượng Thánh cung lại tổ chức luận võ đã không ít người biết, rất nhiều người hiểu Phượng Thánh cung là đang nói cho thế nhân biết bọn hắn Phượng Thánh cung cung nội có một cái Thiên Phượng thể là Vũ gia chi nhân, đại hội luận võ chỉ là một cách thể hiện mà thôi.

“Phượng Thánh cung?“. Thanh niên ôm tiểu hổ nhíu mày một cái rồi quay sang một cái Thanh niên. “Là ngươi tông tộc ah!“.

“Ta đi theo công tử ah! Bọn hắn đã từng đuổi ta đi, nơi đó không phải ta tông tộc!“. Thanh niên kia nghe vậy thì lạnh lùng nói. “Ta đời này sẽ đi theo công tử chinh chiến tinh không!“. Sau đó lại cung kính chắp tay với thanh niên ôm tiểu hổ nói.

“Huh! Oan gia nên giải không nên kết! Lần này đến Phượng Thánh cung một chuyến, đi thử bọn kia thiên tài một chút!“. Thanh niên ôm tiểu hổ nói. “Ta cũng nên đi xem tiểu muội ah! Đã mười năm rồi...“. Hắn nói bằng giọng chỉ mình hắn nghe được, ánh mắt có chút nhu hoà.

“Vâng! Công tử!“. Bốn cái Thanh niên cúi đầu nhận lệnh.

“Chúng ta quay lại bến cảng ah!“. Hắn quay sang cái kia chút sự nói. “Đến Phượng Thánh cung phải mất bao lâu ah?“. Hắn hỏi.

“Ah! Không lâu! Sau khi về bến cảng vận dụng truyền tống trận của ta Huyền minh thương hội, không quá đáng ba ngày sẽ đến Phượng Thánh cung, chỉ là chi phí....“. Chủ sự giật mình nói, bọn năm người này còn trẻ tu vi cao không nói, chỉ riêng một lần dùng năm triệu thượng phẩm linh thạch thuê cái này cự thuyền đi vào Ma hải đã không phải ai cùng làm được ah!

“Hừm! Không sao! Ta có chút chuyện quan trọng! Đến lúc đó lại nhờ các ngươi thương hội truyền tống trận!“. Thanh niên ôm tiểu hổ không chút suy nghĩ nói, nếu thật xác nhận được người kia, đừng nói linh thạch, Thần thạch, Thánh thạch hắn cũng đáp ứng, hắn không chút quan tâm tiền bạc ah.

“Được! Hạ mỗ lập tức cho thuyền quay lại!“. Chủ sự đáp ứng một chút rồi rời đi, hắn đang quay đầu thuyền đi về cảng để lại ở đây sáu người.

“Công tử có thể cho tiểu nữ hỏi một chút được không?“. Cái kia chủ sự đi một chút, thiếu nữ cuối cùng cũng không nhịn được hỏi, từ ban nãy nhìn thấy cái kia thanh niên ôm tiểu hổ dung mạo nàng đã giật mình vô cùng. Đầu tiên là do hắn khí chất sau đó một phần là có chút quen thuộc, nàng nhìn thấy rất nhiêu lần trong phòng tiểu thư.

“Ha! Ngươi phân vấn nãy giờ rồi đi? Có chuyện gì hỏi đi? Xem như ta đang vui!“. Thanh niên ôm tiểu hổ cười nói, hắn quả thật đang có hi vọng vui vẻ rất lớn.

“Ah! Là như thế này! Hơn ba năm trước ở gần Yêu nguyên sơn mạch có phải công tử là người cứu tiểu thư nhà ta?“. Thiếu nữ len lén nhìn hắn hỏi, như sợ lại bị hắn cuốn hút không thể tránh đi.

“Hơn ba năm trước...“. Thanh niên ôm tiểu hổ nhíu nhíu mày nghĩ lại, có nhiều tiểu tiết làm sao có thể nhớ ra được ah.

“Chủ nhân! Hơn ba năm trước người đến cái kia Lục Ma tinh quan sát Luân hồi chi lực của cái bí ẩn cường giả để lại lúc quay về có tiện tay cứu một cô gái, ta một tát chụp chết cái kia Thần chủ định bắt nàng, ngươi còn nói nữ nhân thì cần được bảo vệ, nhất là mỹ nhân!“. Đang ở trong lòng hắn tiểu hổ truyền âm nói. Công tử trí nhớ thật không tốt ah, luôn cần nó đi nhắc nhở.

“Ah! Là mỹ nhân sao?“. Thanh niên ôm tiểu hổ có chút kinh ngạc nói. “Huh! Nếu không sai thì chắc là đúng rồi!“. Hắn quay sang cái kia thiếu nữ nói.

“Tiểu thư nói ngài có một vị Thiên tài yêu tộc là thú sủng!“. Nhận được xác nhận thiếu nữ nhìn chằm chằm tiểu hổ nói.

“Lại nhìn đừng trách bản đại gia giết ngươi!“. Bị nhìn chằm chằm tiểu hổ có chút khó chịu mở miệng nói chuyện.

“Ah!...“. Thiếu nữ đi nhiên giật mình không hề nhẹ ah! Không chút nghi ngờ nào nữa, tên kia Tiểu thư thầm thương trộm nhớ mấy năm này đang ở trước mắt nàng ah..

“Công tử khi nào lại gieo tình chủng?“. Bốn cái thanh niên liếc mắt trao đổi, công tử quả nhiên là thông sát ah! Bên trong Yêu nguyên sơn mạch Yêu tộc đại năng hoá hình không ít nữ tính đem lòng hắn, bên ngoài Nhân tộc cũng có không ít người tình nguyện gả cho hắn, đây là hắn đã rất ít gặp ngoại nhân, hình như không có ai gặp hắn mà không bị hắn cuốn hút rồi lại nhớ thương không thôi, cái kia tiểu thư chỉ sợ cũng là một nạn nhân ah!

“Hơn ba năm trước công tử có ra ngoài một lần đến cái kia Lục Ma tinh...“. Một trong bốn cái thanh niên đột nhiên nhớ ra nói.

“Chậc! Cũng chỉ lần đó ah! Anh hùng cứu mỹ nhân, nàng nguyện trai thân ah!“. Một người vuốt cằm nói, như đang suy tư.

“Các ngươi không biết truyền âm ah!“. Thanh niên ôm tiểu hổ có chút bất đắc dĩ nói, hình như hắn đã thả lỏng mấy tên này rồi, dám ngay mặt nói việc của hắn. Bọn kia lập tức câm miệng ah.

“Huh! Xem như ta cứu nàng đi! Có chuyện gì sao?“. Hắn nói với thiếu nữ.

“Ah! Không! Không! Không!“. Thiếu nữ giật mình lúng túng nói.

“Ồ! Vậy tốt! Ngươi đi làm việc của mình đi! Ta muốn ở lại một mình“. Hắn khó hiểu nói, nữ nhân thật là khó hiểu ah! Hắn quả thật không có thời đi nghiên cứu đâu.

“Ah! Không! Có! Có chuyện!“. Thiếu nữ lại vội vàng xua tay nói. “Tiểu thư nếu có cơ hội muốn cảm ơn ngài!“. Nàng hôm nay nhất lúng túng rồi.

“Huh? Được rồi! Để nàng tự cảm ơn đi!“. Thanh niên ôm tiểu hổ quay đầu không lại tiếp tục để ý đến thiếu nữ, hắn có chút khẩn trương ah.

“Ah! Vậy tiểu nữ xin lui!“. Thiếu nữ thấy vậy cũng không nói nữa, không phải hắn nói để tiểu thư tự mình cảm ơn sao? Hắc hắc! Bản cô nương lập tức thông tri cho tiểu thư đến điểm kia truyền tống trận đợi hắn, lại một lần nắm thóp tiểu thư ah.

Cái kia thiếu nữ đi còn lại năm cái thanh niên đứng ở chỗ này, đã không ai can thiệp bọn hắn nữa, sau một canh giờ im lặng, một trong bốn cái thanh niên đứng phía sau lên tiếng.

“Công tử! Chuyện kia rất quan trọng sao? Chúng ta lại đến Phượng Thánh cung lúc này...“. Công tử dự định để bọn hắn đến Thần cảnh mới cho bọn hắn hiện thế. Lần này lại vì muốn xác định một việc mà thay đổi kế hoạch, chỉ sợ rất quan trọng ah.

“Huh! Rất quan trọng! Nếu thật là đúng thì tốt, không đúng cũng không sao! Xem như cho các ngươi tiếp xúc một chút bọn kia thiên tài! Suốt ngày vật lộn với yêu thú cũng không phải cách, Nhân tộc có cách đánh khác nhau, càng đa dạng càng tốt!“. Thanh niên ôm tiểu hổ nói. “Sau đó chúng ra lại về Yêu Nguyên sơn mạch cũng không muộn!“.

“Ầy! Ta lại có hứng thú với cái kia tiểu thư hơn! Hắc hắc!“. Một tên cười xấu xa nói.

“Đi xuống!“. Thanh niên ôm tiểu hổ không chút lưu tình liền đạp hắn rơi xuống Ma hải. “Để ta xem Huyền vũ Thánh thuật của ngươi có hay không tinh diệu như ngươi miệng lưỡi!“. Hắn cười cười nói.

“Ah! Công tử! Ngươi không thể vô tình thế ah!“. Tên kia bị đạo bay ra ngoài Thương thuyền hô lớn thế nhưng hắn phản ứng không chút chậm đã vận dụng một loại bộ pháp kỳ ảo đạp lên mặt nước đi theo thương thuyền, nhìn như rất chậm thế nhưng luôn đi theo thương thuyền, sóng biển dường như không chút ảnh hưởng tới hắn, thậm chí còn tự động tránh hắn ra, rất quái dị.

“Huh! Không tồi lắm! Chạy theo cho đến bến cảng ah! Len thuyền ta... cắt!“. Thanh niên ôm tiểu hổ nói, từ cuối nhấn mạnh làm cho ba cái đang đứng cạnh hắn không hẹn mà cùng co lại một chút rồi rùng mình một cái.

“Ách! Công tử! Sau đó ta lại không nói!“. Tên kia đang chạy trên mặt biển hô lớn, nên biết thông thường tu giả nếu không đến Thần cảnh mà muốn đi vào Ma hải đều là đi theo Thương thuyền, nếu không đang ở trên biển mà không thể phi hành cùng đủ lực lượng là chết không thể nghi ngờ, người này Thiên cảnh đỉnh phong có thể đi trên Ma hải như đạp trên mặt đất, cái kia Huyền Vũ thánh thuật chắc chắn không đơn giản.

“Coi như tập luyện đi!“. Tên kia ôm tiểu hổ nhàn nhạt nói không lại để ý hắn.

“Ha ha! Huyền Vũ! Sau này có những cái không nên nói ah!“. Ba cái thanh niên còn lại đương nhiên sẽ không như vậy, bọn hắn không ngừng hô lớn trêu ghẹo tên kia, cũng vô sỉ không kém ah.

“Hừ hừ! Các ngươi chờ!“. Huyền Vũ cắn răng hừ lạnh nói, dám đi trêu chọc hắn lúc gặp khó khăn, sau đây hắn sẽ không để ba tên kia khá giả.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương