Ma Thần Thiên Quân
Chương 91: Vũ Thiên Nguyên nghi hoặc (2)

Không quá khó để biết, Vũ Thiên Nguyên mang theo hắn tứ đại thiên vương đi ra Ma hải tìm tung tích Vũ Thế Thần, bọn hắn lúc này đang quay lại bến cảng, hắn cần gặp cái kia Huyền Vân Tuyệt để xác nhận một việc.

Hắn nghi ngờ cái kia bí ẩn bạch y chính là ngoại giới bao năm nay cho là đã chết Vũ Thiên Quân, nếu hắn có thể gặp được tam thúc Vũ Thế Thần thì việc xác định sẽ dễ hơn nhiều thế nhưng hắn không biết đi đâu tìm Vũ Thế Thần ah! Một cái trực tiếp trao đổi với tên kia bí ẩn còn nhận là Vũ gia chi nhân Huyền Vân Tuyệt có lẽ có thể giải đáp cho hắn. Về phần cái kia Tiểu thư bị hắn ném ra sau đầu, dung mạo của nàng hắn còn không nhớ đây.

Cái này cự thuyền không như thương thuyền bình thường, nó nguồn lực đẩy rất mạnh dẫn đến tốc độ nhanh vô cùng, đi nhanh đã không kém Thông thần cường giả tốc độ phi hành, nên biết Ma hải sức cản là rất lớn. Vũ Thiên Nguyên cũng không phải rất vội, dù sao luận võ đại hội kia còn năm ngày nữa mới tiến hành, dùng ba ngày về đến bến cảng, sau đó lại ba ngày đến Phượng Thánh cung, lúc hắn đến có lẽ rất náo nhiệt đi.

“Công tử! Sao chúng ta không một đường phi hành? Lấy Hổ ca tốc độ về đến bên cảng cũng mấy canh giờ thôi ah!“. Một cái Thanh niên khó hiểu.

“Huh! Đến sớm không bằng đến đúng lúc, việc kia đã có định số rồi...“. Hắn thở dài nói, hắn vì không chắc nên cũng không muốn quá vội vàng ah!

“...“. Ba cái thanh niên trợn mắt như thụ giáo lần đầu gặp Vũ Thiên Nguyên, hắn cũng tin vào số mệnh? Cái kia Thiên đạo Lôi kiếp bị hắn xem như đồ ăn, hắn khi nào xem trọng Thiên đạo mà có định số, nếu thật có định số tin tưởng tên quái vật trước mắt bọn hắn sẽ không ngần ngại đi đập phá nó ngay lập tức.

“Ây! Nhìn cái gì? Những việc xảy ra rồi bản thiếu gia ta làm sao có thể đi thay đổi nó?“. Vũ Thiên Nguyên thấy ba tên nhìn mình thì lườm lườm nói.

“Ách! Ha ha...“. Ba tên kia lập tức quay đâu ra chỗ khác cười cười, Công tử nổi giận bọn hắn có khả năng cùng Huyền Vũ một đạo ah!

Ba ngày sau một cái cự thuyền cập bến cảng Ma hải, từ trên đó đi xuống sáu người.

“Hạ mỗ chỉ đưa các vị đến đây thôi, đoạn đường còn lại cho A Thuỷ cô nương dẫn đường đi!“. Trung niên quay ra đối với Vũ Thiên Nguyên nói, A Thuỷ chính là cái kia thiếu nữ nói chuyện với bọn người Vũ Thiên Nguyên, nàng đã nói cho trung niên họ Hạ là Vũ Thiên Nguyên chính là người kia bia ẩn cường giả thanh niên cứu Nhị tiểu thư lần trước, cho nên hắn đối với vị này rất đúng mực, chuyện này hắn đã thông báo cho tổng bộ bên kia, tin rằng bọn hắn sẽ làm ra phản ứng thích đáng.

“Huh! Đa tạ Hạ chủ sự đã dẫn đường!“. Vũ Thiên Nguyên chắp tay chào một cáo rồi rời đi, cần phải đến truyền tống trận địa điểm rồi.

“Bên này...“. A Thuỷ thiếu nữ vươn tay chỉ đường cung kính nói.

“Ah! Đợi ta...“. Bất chợt một giọng nói vang lên, từ Ma hải một cái thanh niên nhảy lên bờ, qua ba ngày Huyền Vũ một đường đi cũng không mấy chật vật, chỉ là nguyên khí tiêu hai hơi nhiều ah.

“Hắc hắc! Ta còn tưởng ngươi theo không kịp!“. Một cái thanh niên cười nói.

“Hừ! Thanh Long ngươi tốt nhất không nên bị ta tóm lấy...“. Huyền Vũ vừa mới đáp lại chỗ này nghe vậy thì nghiến răng nói rồi quay sang Vũ Thiên Nguyên. “Công tử!“.

“Huh! Ngươi Huyền Vũ thánh thuật quả nhiên đã luyện đến lô hỏa thuần thanh! Chậc! Sau này lại đề cao tu vi ah!“. Vũ Thiên Nguyên vuốt cằm gật gật nói.

“Ah! Vâng!“. Không chỉ là Huyền Vũ mà cả ba cái thanh niên đầu đầy hắc tuyến, Công tử là đang trêu bọn hắn ah! Cái gì mà lô hỏa thuần thanh, bọn hắn học Tứ thánh thuật được một thành đã là may mắn rồi, đạt đến như Công tử nói còn cần thời gian rất lâu ah.

Một bên A Thuỷ thiếu nữ đã kinh sợ che miệng, không trách nàng thấy bọn hắn thiếu mất một người, tên kia vậy mà chạy ở dưới Ma hải đuổi theo thương thuyền, nên biết thương thuyền để nhanh vào đến bờ đã vận dụng tốc độ cực hạn, đã gần Thông thần đỉnh phong cường giả phi hành tốc độ. Tên kia lại còn chạy đuổi theo mà không kém bao nhiêu, hắn cũng mới Thiên đan cảnh đỉnh phong thôi ah. Còn cái kia Huyền Vũ thánh thuật, nàng không dám nghĩ, bọn người này bối cảnh chỉ sợ rất đáng sợ! Ah! Nàng chợt nhìn vào một cái thanh niên, Vũ Thiên Nguyên từng nói hắn bị Phượng Thánh cung đuổi đi...

“Được rồi! Chúng ta đi thôi! Nhờ A Thuỷ cô nương ah!“. Vũ Thiên Nguyên nhàn nhạt nói, nha đầu kia lại đang thất thần ah.

“A! Ah! Vâng! Bên này...“. A Thuỷ giật mình một cai rồi tiếp tục đi về phía truyền tống trận địa điểm, lịch trình đã được thông báo từ trước rồi ah.

Vũ Thiên Nguyên đám người đến truyền tống trận lập tức rời đi, hướng thẳng đến cái kia Phượng Thánh cung, hắn lần này đi ra Yêu Nguyên sơn mạch chỉ có một mục đích mà thôi, không cần quan tâm việc khác. Dĩ nhiên sẽ có vài tiểu tiết xảy ra thế nhưng hắn cũng không mấy để ý.

Bọn hắn hướng đi là về đến Huyền minh thương hội tổng bộ sau đó lại vận dụng siêu cấp truyền tống trận của Huyền minh thương hội nối thẳng đến Phượng Thánh cung, dù sao tứ đại thương hội lúc này đều là trung lập, bọn hắn có không ít truyền tống trận đến nơi toạ lạc của các siêu cấp thế lực, như vậy làm việc sẽ thuận tiện hơn nhiều ah.

Chưa đến một ngày sau bọn hắn đã đến Huyền minh thương hội tổng bộ, dĩ nhiên đây là do bên kia người sắp xếp có tâm ah! Muốn Vũ Thiên Nguyên một đường truyền tống mà không bị dừng lại chờ đợi, như vậy thời gian sẽ dài ra một chút, sử dụng siêu cấp truyền tống trận đến Phượng Thánh cung chỉ mất hơn một ngày thôi, Vũ Thiên Nguyên bọn người có thể ở Huyền Minh thương hội một chút thời gian.

Chào đón bọn hắn ở chỗ này cũng không phải nhân viên bình thường, chỉ có bốn người mà thôi. Một cái trung niên, một cái lão ẩu cùng hai cái thiếu nữ.

Thấy bọn hắn Vũ Thiên Nguyên lập tức nhíu mày, tên kia trung niên tu vi rất cao, chí ít cũng là Thánh tổ bước thứ sáu, đây là do hắn nhạy cảm bắt được một tia khí tức tên kia trong lúc vô tình phát ra. Huyền Minh thương hội có mục đích gì ah?

“Chào mừng công tử đến với Huyền minh thương hội!“. A Thuỷ thiếu nữ cười nói.

“Ha! Chao đón rất tốt ah!“. Vũ Thiên Nguyên nhếch mép cười.

“...“. Thiếu nữ không hiểu á khẩu, rất nhanh nhìn thấy bốn người kia nàng đã hiểu. “A Thuỷ gặp mặt Thất trưởng lão! Liên bà bà! Nhìn tiểu thư! Tam tiểu thư!“. Nàng vội vàng khom lưng cung kính chào.

“Huh! A Thuỷ nha đâu! Đã lâu chúng ta không thấy ah!“. Cái kia trung niên hoà ái cười nói, sau đó hắn nhìn sang Vũ Thiên Nguyên. “Cảm ơn vị này thiếu hiệp trước đây từng cứu chất nữ!“.

“Ah! Đúng vậy! Cảm ơn ngươi trước đây từng cứu ta!“. Một trong hai cái thiếu nữ giật mình nói, nàng còn đang si mê nhìn thanh niên trước mắt ah! Nàng đã yêu hắn từ lần gặp đầu tiên, đã hơn ba năm rồi! Thiếu nữ này nhìn như hai mươi, đang người lồi lõm hứng thú, không phải quá lớn, chân thon dài thẳng tắp, khuôn mặt có khăn che qua nửa mũi, chỉ thấy một đôi mắt to tròn đang nhìn Vũ Thiên Nguyên đầy ái mộ! Xem ra là một con chiên nguyện chết vì đạo ah.

“Ồ! Không cần thế đi! Lần đó chỉ là tiện tay, huống chi xuất thủ là nó, các ngươi cảm ơn nó đi!“. Thanh niên không chút hình tượng ném đi cái kia tiểu hổ đang ôm trong lòng nói.

“Éc!“. Tiểu hổ cũng giật mình kêu lên, vèo một cáo lại nhảy vào lòng Vũ Thiên Nguyên như sợ bị hắn bỏ rơi. “Chủ nhân! Ngươi không nghĩa khí ah!“.

“Oa! Thật đáng yêu!“. Còn lại một cái Thiếu nữ cũng mang khăn che mặt thấy vậy thì mắt sáng lên, hưng phấn nói.

“Ha ha! Đối với ngươi là tiện tay thế nhưng đối với chung ta đó là việc trọng đại ah! Ta là Huyền Thanh Phong, không biết ngươi...“. Trung niên cười nói, cái kia tiểu hổ tu vi hắn đã thấy, Thần tôn trung kỳ! Về phần bốn cáo kia thanh niên một màu Thiên cảnh đỉnh phong, còn về Vũ Thiên Nguyên hắn lại không nhìn thấy, hắn đoán là do có bảo vật che dấu ah.

“Ha! Ta gọi là Nguyên!“. Vũ Thiên Nguyên cười nói.

“Nguyên?“. Trung niên ánh mắt loé lên một cái rồi lại bình thường, tên kia dấu danh tinh ah. “Ha ha! Hoá ra là Nguyên thiếu gia!“. Hắn cười có chút gượng.

“Ah! Thật giống tên kia! Bí ẩn như vậy!“. Đằng sau hắn Tam tiểu lẩm bẩm, thế nhưng là đây là nhóm người nào ah? Bọn hắn nghe được hết.

“Tên kia? Ngươi là cái kia Tam tiểu thư?“. Vũ Thiên Nguyên là cỡ nào nhạy bén cơ linh đầu óc, hắn lập tức suy đoán ra. Dù sao cùng cái kia đang nhìn chằm chằm hắn tiểu thư đồng dạng, tuổi nhỏ hơn chút, không sai biệt lắm chính là tỷ muội rồi.

“Huh?!? Ta trong nhà đứng thứ ba!“. Tam tiểu thư giật mình nói.

“Ồ! Vậy tên kia bí ẩn mà ngươi nói chính là ngoại giới nói Bạch y Thánh quân?“. Vũ Thiên Nguyên hỏi.

“Uhm! Là hắn cứu ta ở trên Ma hải!“. Tam tiểu thư như nhớ lại nói, tuy rằng không biết dung mạo trên kia thế nhưng nàng có hảo cảm rất nhiều với tên kia. Nàng lập tức kể lại chuyện lần đó trên Ma hải.

“Ngọn lửa xanh đen?“. Vũ Thiên Nguyên bắt được điểm mấu chốt. Vì ngọn lửa màu xanh đen theo Tam tiểu thư nói bảy thành chính là Thái cổ Thanh hoả! Chỉ có Hoàng tộc Thái cổ Ma tộc mới có thể sử dụng, Vũ Thiên Quân cũng có hoàng tộc Thái cổ Ma mạch ah!

“Uhm! Nó đốt hết tất cả Ma thú!” Tam tiểu thư khẳng định nói.

“Huh! Cảm ơn thông tin của ngươi!“. Vũ Thiên Nguyên suy tư một chút cười nói, khả năng tên kia là Vũ Thiên Quân là rất cao rồi ah! “Chúng ta đến Phượng Thánh cung thôi!“. Hắn nói với bốn cái thanh niên đằng sau.

Aiiiii... Hắn còn chưa nhìn cái kia đang nhìn chằm chằm hắn lấy một cái từ lúc nàng cảm tạ ah.

“Vâng! Công tử!“.

“Huh! Hay là để ta đưa các ngươi một đoạn đường ah!“. Cái kia trung niên thấy vậy vội nói, mục đích hắn đến đây là giúp tiểu thư cùng tên kia gần nhau ah, nàng này từ nãy đến giờ chỉ nhìn không nói gì.

“Nhị tỉ! Ta cũng đi!“. Tam tiểu thư đẩy đẩy nàng tỉ tỉ nói.

“Ah! Đi Phượng Thánh cung...“. Nàng kia lúc này mới giật mình đỏ mặt nói.

Vũ Thiên Nguyên không nói gì, dĩ nhiên bốn cái thanh niên cũng không nói gì. Bọn hắn một nhóm mười người đến cái kia siêu cấp truyền tống trận rời đi đến cái kia Phượng Thánh cung.

P/s: Các bạn đọc xong nếu có thể cho mình một thank ở góc trái hoặc cảm ơn các kiểu gì đó nha, cho điểm cao cũng được :)))

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương