Ly Hôn Đi , Tôi Muốn Về Nhà Thừa Kế Gia Sản Hàng Tỷ
Chương 20: Thẩm Sơ Sao Cô Ta Lại Ở Đây?

Thẩm Sơ và Trần Tiêu hai người đi ở phía trước, cũng vừa kiểm tra hết thư mời, nghe được lời nói của Tần Tú và Bạc Mộ Thanh, hai người nhìn nhau một cái, Thẩm Sơ nhíu mày, cũng không quay đầu nhìn lại.

Cô cũng muốn xem xem, Bạc Mộ Thanh làm thế nào để có được phương thức liên lạc của cô.

Địa vị của Chu gia ở Nam Thành chỉ đứng sau Bạc gia, lễ kỉ niệm tròn một năm của Chu gia đêm nay, có thể nói là phàm là những người có địa vị ở Nam Thành đều có mặt ở đây.

Thẩm Sơ tiến vào liền gặp được rất nhiều "người quen", những người quen đó gặp được cô cũng rất kinh ngạc .

Đương nhiên là kinh ngạc, Thẩm Sơ xuất thân vô danh, sau khi rời khỏi Bạc gia, cô cái gì cũng không bằng, nhưng bây giờ, người cái gì cũng không bằng đó lại xuất hiện ở đây, cho dù là ai cũng đều kinh ngạc.

Trần Tiêu đứng một bên nhìn thấy những ánh mắt đó, không khỏi nhếch miệng " bọn họ chưa từng thấy mỹ nhân bao giờ à, sao cứ nhìn chằm chằm cậu vậy?."

Thẩm Sơ cầm hai ly nước trái cây từ người giúp việc, đưa một ly cho Trần Tiêu, cúi đầu xuống nhấp một ngụm nước trái cây " có thể là."

Trần Tiêu nghiêng đầu nhìn Thẩm Sơ, Thẩm Sơ tự luyến tới độ thiếu đánh luôn rồi, nhưng với khuôn mặt này, quả thật cũng là vốn liếng để tự luyến mà.

Cô hừ một tiếng "hiếm thấy vô cùng"

Thẩm Sơ nở nụ cười không tiếp lời của Trần Tiêu.

Bạc Mộ Niên cùng Giang Diệu cùng nhau tiến vào, tiến vào liền hấp dẫn phân nửa tầm nhìn.

Thẩm Sơ đứng ở ngoài đám người, thản nhiên nhìn Bạc Mộ Niên từng bước từng bước đi tới, nội tâm lần đầu tiên có thể bình tĩnh tới như vậy.

Trần Tiêu đứng bên cạnh xùy một tiếng " tiểu Ngũ, cậu khoan hãy nói, Bạc Mộ Niên tên cẩu nam nhân này lớn lên có chút giống người, trả trách được mấy thiên kim hào môn đều muốn gả cho hắn."

Nghe được lời này, Thẩm Sơ liếc nhìn Trần Tiêu " có thể là người có thẩm mỹ kém đi"



Cũng không thể nói trước được điều gì, lần đầu tiên động lòng, có tới bảy mươi phần trăm là công lao này.

" Cũng đúng"

Cách một đám người, Bạc Mộ Niên nhìn Trần Tiêu đứng bên cạnh Thẩm Sơ .

Cô đã thay đổi hình tượng dịu dàng, dễ chịu trước đây, thay vào đó, tối nay cô trang điểm tươi tắn rạng rỡ, bộ váy màu đỏ trên người khiến người ta không thể không chú ý đến cô.

Cô đang cúi đầu cùng với người bên cạnh nói chuyện, không biết nói tới điều gì, nụ cười trên mặt có chút thờ ơ.

Đại khái là chú ý tới tầm mắt của hắn, Thẩm Sơ ngẩng đầu nhìn qua.

Bạc Mộ Niên thu hồi tầm mắt, nhìn về phía Chu Tử Nhạc.

Bạc Mộ Thanh vào sảnh không bao lâu, Tần Tú để cho cô đi tìm người quen.

Bạc Mộ Thanh vừa tìm được mấy người bạn tốt Tô Hựu Lăng, Kiều Nhạc liền kéo tay " Thanh Thanh, mau tới đây, nhìn xem kia có phải chị dâu trước của cậu không?."

Bạc Mộ Thanh bây giờ hận chết Thẩm Sơ rồi, nghe thấy Kiều Nhạc nói, liền không cam tâm tình nguyện " chị dâu cái gì! Thẩm Sơ cái con cóc ghẻ đó mà cũng đòi làm chị dâu?."

Tô Hựu Lăng mỉm cười chỉ tay tới chỗ Thẩm Sơ " cậu nhìn xem, người mặc bộ màu đỏ kia, trông rất giống Thẩm Sơ."

Bạc Mộ Thanh cong cong khóe miệng, nhìn về hướng Tô Hựu Lăng chỉ, phát hiện người mà Tô Hựu Lăng chỉ thực sự là người đẹp. Người mà cô và Tần Tú nhìn thấy khi bước vào hội trường, không thể nhịn được cười.: "Giống cái gì mà giống, Thẩm Sơ làm sao có thể giống cô ấy -_-."

Những từ như "rất đẹp" đã ngưng tụ trên môi của Bạc Mộ Thanh, sau khi nhìn thấy mặt liền biến sắc, vẻ mặt lật tức ngưng trọng: “Thẩm Sơ sao cô ta lại có thể ở đây?”

Cô ta có tư cách gì mà ở chỗ này.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương