Ly Hôn Đi , Tôi Muốn Về Nhà Thừa Kế Gia Sản Hàng Tỷ
-
Chương 21: Lời Này Thẩm Sơ Sẽ Không Vừa Ý
hôm nay Thẩm Sơ đến đây chủ yếu là để hỏi thăm một số tin tức về mảnh đất phía bắc thành, dù sao thì nửa năm kế tiếp hoặc hai năm nữa cô sẽ ở bên Nam Thành này.
Với tư cách tổng giám đốc mới của Vạn Tượng, nhiều người ở các trung tâm mua sắm cũng nhận được tiếng gió.
So với sự chú ý của các thiên kim tiểu thư, công tử, các CEO quan tâm hơn đến việc sự xuất hiện của Thẩm Sơ liệu có ảnh hưởng đến các dự án hợp tác của họ với Vạn Tượng hay không.
Tất nhiên, một người thông minh hơn sẽ nhận ra cô vừa mới ly hôn với Bạc Mộ Niên cách đây không lâu, mà bây giờ, chỉ mới có ba tháng, Thẩm Sơ đã chuyển mình thành giám đốc chi nhánh Nam thành Vạn Tượng. Thật thú vị.
Chính vì vậy, rất nhiều người chủ động đến chào hỏi Thẩm Sơ.
Tối nay Thẩm Sơ chỉ đến để xã giao, có người chủ động đến chào hỏi, cô tự nhiên sẽ vui vì điều đó.
Sau một lúc đôi câu khách sáo, Thẩm Sơ cảm thấy hơi mệt mỏi.
Trần Tiêu ở bên cạnh là người không có thói quen xã giao trên thương trường. Thẩm Sơ thấy mặt cô nhăn lại thành một đoàn, mỉm cười, tìm đại một lý do nào đó, kết thúc cuộc trò chuyện với người đàn ông trước mặt này, hai người cùng nhau đi đến khu vực ăn uống.
Thẩm Sơ thay rượu đỏ trong tay bằng nước hoa quả, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Bạc Mộ Thanh đang tức giận đi cùng với mấy chị em tốt của cô ta đang tới đây.
“Thẩm Sơ, sao cô lại ở đây?”
Thẩm Sơ nhấp một ngụm nước nho, nhìn Bạc Mộ Thanh cười: “Sao hả, tôi không thể xuất hiện đây được à?."
Thẩm Sơ Thái độ nhẹ nhàng càng kích thích lửa giận của Bạc Mộ Thanh hơn " Cô có tư cách xuất hiện ở đây hay không, trong lòng không tự rõ hay sao? Sao nào, lần này là thiếu gia nhà nào đưa vào hả? ”
Nghe được lời nói của Bạc Mộ Thanh, Trần Tiêu không kìm lòng được. " Cô có nói được tiếng người không vậy? Nếu không nói được tiếng người, quay về học lại cách nói tiếng người trước khi chạy tới trước mặt chúng tôi sủa! "
" Cô mắng tôi là chó "
Nụ cười trên mặt Thẩm Sơ không thay đổi khi nhìn Bạc Mộ Thanh " cô muốn tự hiểu như vậy, chúng tôi cũng không có biện pháp "
Bạc Mộ Thanh máu dồn lên não, Kiều Nhạc bên cạnh cúi đầu nói nhỏ vào tai một câu " Thanh Thanh , mau gọi bảo an tới, đuổi bọn họ đi "
Bạc Mộ Thanh giật mình, giơ ngón tay chỉ vào Thẩm Sơ: “Chờ đấy, giờ tôi đi gọi bảo an đến đuổi hai người không biết liêm sỉ tới ăn trực này đi! ”
Thẩm Sơ bị Bạc Mộ Thanh chọc cười " được thôi"
Thẩm Sơ tỏ vẻ không có việc gì, máu nóng của Bạc Mộ Thanh càng lúc càng dâng cao, cái tát hôm trước cô vẫn còn nhớ rất rõ.
Cô hung hăng trừng mắt nhìn Thẩm Sơ " cô chờ đấy "
Nói xong, cô thật sự chạy đi gọi bảo an.
Loại yến tiệc này, người có thể đến lai lịch không đơn giản, vì để an toàn, không có thư mời thì tuyệt đối không thể bước vào, một khi bị phát hiện sẽ trực tiếp đuổi người, nghiêm trọng hơn thì sẽ bị bắt giao cho cảnh sát xử lý.
Chưa kể, ý tưởng của Kiều Nhạc khá là đúng đắn.
Thẩm Sơ nhìn mấy bóng người đi ra, ánh mắt quét qua đám người xung quanh đang xem náo nhiệt, khóe miệng giật giật.
Nếu Bạc Mộ Thanh muốn mất mặt, thì cô sẽ thành toàn cho cô ta vậy.
Mộ Thanh mấy người này rất nhanh liền đem bảo an chạy tới, động tĩnh lớn như vậy, làm xôn xao tới mọi người .
Bạc Mộ Thanh dẫn đầu đám người, đi giày cao gót tới chỗ Thẩm Sơ cùng những người khác, nhìn chằm chằm Thẩm Sơ cùng Trần Tiếu vẻ mặt tự đắc không thể nào tả được " là hai người này, không biết trộm thư mời của ai, đi thì lén lén lút lút, mau đuổi hai người này ra đi"
Bạc gia thể diện rất lớn, bảo an tự nhiên cũng muốn nể mặt mũi của Bạc gia tam tiểu thư.
Nhưng nhìn lại Thẩm Sơ cùng với Trần Tiêu, hai người này quần áo ngăn nắp, chỉnh tề, tướng mạo lại xuất chúng, bảo an có chút do dự.
Thấy bảo an còn chần chờ, Tô Hựu Lăng gấp rút nói " mau đem hai người này đuổi ra ngoài đi, vừa nãy vòng tay của Bạc Mộ Thanh không thấy, chính là hai người này trộm đấy"
Tô Hựu Lăng vừa nói ra lời này, tiếng nghị luận xung quanh dần lớn lên, sau đó dùng đôi mắt khinh bỉ nhìn Thẩm Sơ cùng Trần Tiêu.
Hai nhân viên bảo an không còn cách nào khác, đành phải bước tới, "Hai vị tiểu thư này, mời ra ngoài--"
Thẩm Sơ nhìn thoáng qua Bạc Mộ Thanh, không nhanh không chậm lấy ra thư mời " tên tôi là Thẩm Sơ, phiền các anh nhìn xem một chút, bên trong viết tên của ai"
Bạc Mộ Thanh cười lạnh một tiếng, trực tiếp đoạt thư mời " lừa ai chứ, cái này phân nửa là giả, thân phận của Thẩm Sơ ai mà không biết chứ? Rời khỏi Bạc gia chúng tôi, cô còn tư cách gì mà có thể ở đây"
" Tôi không có tư cách?"
Thẩm Sơ xùy nhẹ một tiếng, nhìn mấy người tới sau lưng Bạc Mộ Thanh lạnh lùng nói " vậy Bạc tiểu thư có thể hỏi Chu thiếu gia, xem tôi có tư cách hay không".
Với tư cách tổng giám đốc mới của Vạn Tượng, nhiều người ở các trung tâm mua sắm cũng nhận được tiếng gió.
So với sự chú ý của các thiên kim tiểu thư, công tử, các CEO quan tâm hơn đến việc sự xuất hiện của Thẩm Sơ liệu có ảnh hưởng đến các dự án hợp tác của họ với Vạn Tượng hay không.
Tất nhiên, một người thông minh hơn sẽ nhận ra cô vừa mới ly hôn với Bạc Mộ Niên cách đây không lâu, mà bây giờ, chỉ mới có ba tháng, Thẩm Sơ đã chuyển mình thành giám đốc chi nhánh Nam thành Vạn Tượng. Thật thú vị.
Chính vì vậy, rất nhiều người chủ động đến chào hỏi Thẩm Sơ.
Tối nay Thẩm Sơ chỉ đến để xã giao, có người chủ động đến chào hỏi, cô tự nhiên sẽ vui vì điều đó.
Sau một lúc đôi câu khách sáo, Thẩm Sơ cảm thấy hơi mệt mỏi.
Trần Tiêu ở bên cạnh là người không có thói quen xã giao trên thương trường. Thẩm Sơ thấy mặt cô nhăn lại thành một đoàn, mỉm cười, tìm đại một lý do nào đó, kết thúc cuộc trò chuyện với người đàn ông trước mặt này, hai người cùng nhau đi đến khu vực ăn uống.
Thẩm Sơ thay rượu đỏ trong tay bằng nước hoa quả, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Bạc Mộ Thanh đang tức giận đi cùng với mấy chị em tốt của cô ta đang tới đây.
“Thẩm Sơ, sao cô lại ở đây?”
Thẩm Sơ nhấp một ngụm nước nho, nhìn Bạc Mộ Thanh cười: “Sao hả, tôi không thể xuất hiện đây được à?."
Thẩm Sơ Thái độ nhẹ nhàng càng kích thích lửa giận của Bạc Mộ Thanh hơn " Cô có tư cách xuất hiện ở đây hay không, trong lòng không tự rõ hay sao? Sao nào, lần này là thiếu gia nhà nào đưa vào hả? ”
Nghe được lời nói của Bạc Mộ Thanh, Trần Tiêu không kìm lòng được. " Cô có nói được tiếng người không vậy? Nếu không nói được tiếng người, quay về học lại cách nói tiếng người trước khi chạy tới trước mặt chúng tôi sủa! "
" Cô mắng tôi là chó "
Nụ cười trên mặt Thẩm Sơ không thay đổi khi nhìn Bạc Mộ Thanh " cô muốn tự hiểu như vậy, chúng tôi cũng không có biện pháp "
Bạc Mộ Thanh máu dồn lên não, Kiều Nhạc bên cạnh cúi đầu nói nhỏ vào tai một câu " Thanh Thanh , mau gọi bảo an tới, đuổi bọn họ đi "
Bạc Mộ Thanh giật mình, giơ ngón tay chỉ vào Thẩm Sơ: “Chờ đấy, giờ tôi đi gọi bảo an đến đuổi hai người không biết liêm sỉ tới ăn trực này đi! ”
Thẩm Sơ bị Bạc Mộ Thanh chọc cười " được thôi"
Thẩm Sơ tỏ vẻ không có việc gì, máu nóng của Bạc Mộ Thanh càng lúc càng dâng cao, cái tát hôm trước cô vẫn còn nhớ rất rõ.
Cô hung hăng trừng mắt nhìn Thẩm Sơ " cô chờ đấy "
Nói xong, cô thật sự chạy đi gọi bảo an.
Loại yến tiệc này, người có thể đến lai lịch không đơn giản, vì để an toàn, không có thư mời thì tuyệt đối không thể bước vào, một khi bị phát hiện sẽ trực tiếp đuổi người, nghiêm trọng hơn thì sẽ bị bắt giao cho cảnh sát xử lý.
Chưa kể, ý tưởng của Kiều Nhạc khá là đúng đắn.
Thẩm Sơ nhìn mấy bóng người đi ra, ánh mắt quét qua đám người xung quanh đang xem náo nhiệt, khóe miệng giật giật.
Nếu Bạc Mộ Thanh muốn mất mặt, thì cô sẽ thành toàn cho cô ta vậy.
Mộ Thanh mấy người này rất nhanh liền đem bảo an chạy tới, động tĩnh lớn như vậy, làm xôn xao tới mọi người .
Bạc Mộ Thanh dẫn đầu đám người, đi giày cao gót tới chỗ Thẩm Sơ cùng những người khác, nhìn chằm chằm Thẩm Sơ cùng Trần Tiếu vẻ mặt tự đắc không thể nào tả được " là hai người này, không biết trộm thư mời của ai, đi thì lén lén lút lút, mau đuổi hai người này ra đi"
Bạc gia thể diện rất lớn, bảo an tự nhiên cũng muốn nể mặt mũi của Bạc gia tam tiểu thư.
Nhưng nhìn lại Thẩm Sơ cùng với Trần Tiêu, hai người này quần áo ngăn nắp, chỉnh tề, tướng mạo lại xuất chúng, bảo an có chút do dự.
Thấy bảo an còn chần chờ, Tô Hựu Lăng gấp rút nói " mau đem hai người này đuổi ra ngoài đi, vừa nãy vòng tay của Bạc Mộ Thanh không thấy, chính là hai người này trộm đấy"
Tô Hựu Lăng vừa nói ra lời này, tiếng nghị luận xung quanh dần lớn lên, sau đó dùng đôi mắt khinh bỉ nhìn Thẩm Sơ cùng Trần Tiêu.
Hai nhân viên bảo an không còn cách nào khác, đành phải bước tới, "Hai vị tiểu thư này, mời ra ngoài--"
Thẩm Sơ nhìn thoáng qua Bạc Mộ Thanh, không nhanh không chậm lấy ra thư mời " tên tôi là Thẩm Sơ, phiền các anh nhìn xem một chút, bên trong viết tên của ai"
Bạc Mộ Thanh cười lạnh một tiếng, trực tiếp đoạt thư mời " lừa ai chứ, cái này phân nửa là giả, thân phận của Thẩm Sơ ai mà không biết chứ? Rời khỏi Bạc gia chúng tôi, cô còn tư cách gì mà có thể ở đây"
" Tôi không có tư cách?"
Thẩm Sơ xùy nhẹ một tiếng, nhìn mấy người tới sau lưng Bạc Mộ Thanh lạnh lùng nói " vậy Bạc tiểu thư có thể hỏi Chu thiếu gia, xem tôi có tư cách hay không".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook