“Thư ký Y!” Giọng nói tao nhã quen thuộc vang lên bên tai của Y Thượng Tĩnh, toàn thân Y Thượng Tĩnh nổi lên một tầng da gà: Thế nào… lại khéo như vậy?!

“Ha ha! Phó tổng! Đi toilet a!” Y Thượng Tĩnh không đầu không đuôi nói một câu như vậy, nhưng lời vừa thốt khỏi miệng, liền có xúc động muốn rút gân! Làm sao có thể nói ra những lời ngu ngốc như vậy chứ?!

Bùi Nhĩ Phàm thấy mặt Y Thượng Tĩnh ửng đỏ, biết vậy nhưng chẳng nể nang gì, cố gắng khống chế biên độ khóe miệng của mình, vẫn là cười nhạt: “Đúng a! Thư ký Y, cô đứng ở lối vào nhà vệ sinh nam làm gì?”

Y Thượng Tĩnh tức giận liếc nhìn Bùi Nhĩ Phàm một cái, thật sự không hỏi không được à! Tức giận nói một tiếng: “Nghe điện thoại! Phó tổng, tôi còn có việc, đi trước đây!” Vừa đi vừa nghĩ, ngày hôm nay. gặp phải Bùi Nhĩ Phàm tuyệt sẽ không có chuyện tốt gì!

“Đợi chút, cùng đi đi!” Bùi Nhĩ Phàm theo sát đằng sau Y Thượng Tĩnh, cùng Y Thượng Tĩnh song song mà đi. Y Thượng Tĩnh không để ý tới, cũng không nói gì. Nhưng là trong lúc vô tình, bước chân có chút thả chậm.

Khi Sử Lộc xa xa thấy Y Thượng Tĩnh và Bùi Nhĩ Phàm cùng nhau đi tới thì trong lòng một cỗ đau đớn, tràn khắp toàn thân. “A? ! Trợ lý Sử, cậu cũng ở đây à!” Bàn bên cạnh đột nhiên có người đứng dậy, Sử Lộc quay đầu lại, hóa ra là Trương Giai Thành. Sử Lộc mỉm cười, cái cảm xúc buồn bực trong lòng khi nãy… xem như chưa có, ở trong này gặp đồng nghiệp công ty vốn là chuyện thường: “Trợ lý Trương cũng ở đây à!”

“Đúng vậy a, đến cùng phó tổng.” Trương Giai Thành cười nói, “Có muốn cùng nhau ngồi chung một bàn hay không!”

“Không cần, chúng tôi đã ăn rồi!” Sử Lộc không hề nghĩ ngợi cự tuyệt, nghĩ đến Trương Giai Thành đúng là đi chung cùng Bùi Nhĩ Phàm, mà Sử Lộc đối với Bùi Nhĩ Phàm luôn luôn có một loại áp lực khó hiểu.

“Sử Lộc, anh muốn đi sao?” Y Thượng Tĩnh gặp lúc Sử Lộc định đứng dậy, liền mỉm cười hỏi. Bùi Nhĩ Phàm thấy Sử Lộc, chỉ thoáng gật đầu, sau đó ngồi xuống bàn bên cạnh. Y Thượng Tĩnh hơi ngây người, nhưng là cũng không để ý lắm.

Sử Lộc nhìn đống đồ ăn trước mặt, há miệng muốn nói, nhưng rất nhanh lại im lặng, khẽ mỉm cười nói: “Làm sao có thể a! Em mới ăn có một nửa mà, đương nhiên là phải chờ em rồi.”

Dạ dày Y Thượng Tĩnh cũng không tốt lắm, cơm chỉ có thể ăn bảy phần no, nếu không sẽ bị rối loạn tiêu hóa, nhưng hôm nay ngay cả ăn cũng chưa tới bảy phần no, Y Thượng Tĩnh cảm thấy hiện tại đã nói thẳng ra, hơn nữa còn là lời cự tuyệt rất rõ ràng, ít nhiều có chút xấu hổ, cứ tiếp tục ngồi như vậy, rất là không thú vị. Vì thế Y Thượng Tĩnh cũng mỉm cười nói: “Không cần. Chúng ta tính tiền đi! Bữa này tôi mời anh… mấy lần trước đều là anh mời, tôi cảm thấy rất áy náy.” Sau đó đi về phía quầy.

Trong nội tâm Sử Lộc, cái cảm giác bị thất bại lại dâng lên, cho tới nay, Y Thượng Tĩnh đều dùng hành động rõ ràng chứng tỏ hai người chỉ có thể là quan hệ bạn bè bình thường, một hồi, bản thân mình lại phá vỡ đi mối quan hệ này, thái độ Y Thượng Tĩnh đối với mình lại càng quyết tuyệt hơn. Nghe Duy Nhã nói, trước kia trong công ty cũng từng có nam đồng nghiệp theo đuổi cô, nhưng cô lần nào cũng đánh bại đối phương ngay lần đầu! Đối với vài vị đồng nghiệp kia mà nói, mình nên coi như là bản thân may mắn, ít nhất cô không có trực tiếp tỏ thái độ kịch liệt mà đối đãi chính mình, ít nhất cô sẽ không đổi số cự tuyệt liên lạc và biến mất ra khỏi thế giới của mình– huống chi, chỉ cần cô vẫn đi làm ở đây, sẽ không có khả năng biến mất trong thế giới của mình!



Xong tất cả mọi việc, Y Thượng Tĩnh lại lặng lẽ đi lên thang máy, khi thang máy mở ra thì đã thấy Tiền Duy Nhã với vẻ mặt đầy ý cười đang đứng chờ ngoài cửa ban công.

“Nghe nói trưa nay cậu cùng Sử Lộc đánh lẻ ra ngoài ăn cơm?” Tiền Duy Nhã vừa thấy Y Thượng Tĩnh, liền tươi cười đi tới, tựa vào trên vai Y Thượng Tĩnh, hỏi chuyện.

Y Thượng Tĩnh một tay đẩy tay Tiền Duy Nhã ra, lấy ra chìa khóa mở cửa, vào nhà, đem túi xách quăng lên trên sô pha, miễn cưỡng ngồi xuống, khép hờ mắt, lười nhác nói: “Đúng a!”

“Thế nào, hẹn hò không thuận lợi à? Xem cậu một bộ dạng mất hứng kìa!” Tiền Duy Nhã ngồi vào bên cạnh Y Thượng Tĩnh, bắt đầu thu thập thông tin mới nhất.

Cao hứng à?! Khi cậu đi nghe điện thoại, trong lúc vô tình chỉ kém 30cm nữa liền bước vào nhà vệ sinh nam, sau đó lại bị sếp bắt gặp một màn mất mặt như vậy, cậu sẽ cảm thấy cao hứng sao? Chỉ là, chuyện này, có đánh chết Y Thượng Tĩnh cũng sẽ không nói ra…thật là mất hết mặt mũi!

“Không có hẹn hò! Chỉ là đi ăn bình thường thôi!” Y Thượng Tĩnh khép hờ mắt, bởi vì lời kế tiếp của mình mà nói ra, chắc chắn sẽ làm cho Tiền Duy Nhã hét ầm lên, “Mình đã nói rõ ràng với Sử Lộc rồi, cậu có rảnh thì cũng đi nói hộ với mọi người rằng: Y Thượng Tĩnh và Sử Lộc chỉ là bạn bè, hiện tại vậy tương lai cũng vậy!”

“Cậu! Cậu thật sự đã nói lời tuyệt tình với Sử Lộc rồi?” Tiền Duy Nhã quả thực gào lớn, quay đầu Y Thượng Tĩnh lại về phía mặt mình, “Cậu sẽ không giống như trước đây…”

“Đúng vậy! Nhưng còn chưa đến nỗi tuyệt tình!” Y Thượng Tĩnh cũng mở mắt ra, nghiêm giọng lên tiếng, “Nhưng, nếu về sau mình còn nghe được lời đồn đãi đáng ghét này, thì đừng trách mình ra chiêu độc! Còn có, Nhã, cậu cũng biết tính mình, có một số việc, cậu cũng nên có chừng có mực, bằng không, đừng trách mình trở mặt!”

Tiền Duy Nhã đương nhiên là biết cái Y Thượng Tĩnh đang nói là chuyện mình đem chuyện của cô nói hết cho Sử Lộc, tuy rằng ngoài mặt Y Thượng Tĩnh trông không có tức giận, nhưng Tiền Duy Nhã biết, lúc Y Thượng Tĩnh nói sẽ tự mình đi gặp chính là điềm báo cô đã tức giận. “Biết rồi mà!” Tiền Duy Nhã vỗ vỗ vai Y Thượng Tĩnh, cười hì hì nói, “Trước kia mình cho rằng các cậu có thể phát triển, cho nên mới… Nếu mình biết hiện tại là hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, thì mình đây cũng sẽ không nhiều chuyện!”

Y Thượng Tĩnh ném cho Tiền Duy Nhã một câu, “Ánh mắt của cậu tốt ghê nhỉ!” , sau đó lại khép mắt lại, tiếp tục dưỡng thần. Nhưng Tiền Duy Nhã không cam lòng, lắc lắc vai Y Thượng Tĩnh, vừa lắc vừa nói: “Ây, họ Y! Mình từ lầu 7 chạy lên lầu 18, không phải là để nhìn cậu ngủ!”

“Mình không có mời cậu lên đây, càng không cầu cậu ở lại, cậu khó chịu, có thể đi a!” Y Thượng Tĩnh miễn cưỡng nói, “Mình còn muốn ngủ! Mấy ngày nay, mình mệt chết đi được! Gần đây phát sinh ra nhiều chuyện quá! Đêm nay còn phải đi xem mắt… chết tiệt thật…! Đúng rồi, nếu cậu rảnh rỗi vậy, thì đi mua giùm mình hộp cơm đi, vừa nãy ăn chưa no.”

Tiền Duy Nhã nhìn đôi mắt dọa người của Y Thượng Tĩnh, cũng không tiếp tục lộn xộn thêm nữa: “Tối hôm qua lại chơi game suốt đêm à? Sao cậu lại thành ra như vậy?”

“Không có! Gần đây không có game nào mới, có gì vui đâu!” Y Thượng Tĩnh từ từ khép mắt lại, miễn cưỡng nói, bỗng nhiên lại nhớ ra cái gì đó, đột nhiên mở mắt ra, quay đầu hỏi, “Cậu nói xem, ở tình huống nào, một cô gái rất yêu bạn trai mình lại phản bội bạn trai mình, mà cùng tên đàn ông khác lên giường?”

“Cái gì bạn trai, bạn gái, đàn ông?” Tiền Duy Nhã khó hiểu hỏi, sau đó giật mình, cười mờ ám hỏi, “Làm sao cậu lại đột nhiên hỏi vấn đề này? Nói, nói mau, nói rõ nội tình!”

“Cái gì mà nội tình chứ!” Y Thượng Tĩnh bỗng nhiên có chút hối hận khi nhắc đến đề tài này, “Tối hôm qua mình có xem một cuốn tiểu thuyết, bên trong có một cái tình tiết như vậy.”

“Thật sao?” Tiền Duy Nhã không cho rằng như vậy, Y Thượng Tĩnh mà lại xem loại tiểu thuyết đó sao, trừ khi trời sắp có bão rồi, cậu ấy nghĩ mình sẽ không biết sao, cậy ấy thì có hứng thú với chuyện ngủ cùng chơi game mà thôi! Nhưng dường như cậu ấy không muốn đề cập nguyên nhân thực sự với mình, cũng không thể tiếp tục truy hỏi rồi, “Cậu nói rõ vấn đề kia đi… phân tích tình huống cụ thể chút xem nào!”

“Ách… thôi không cần đâu!” Y Thượng Tĩnh vừa nghe còn phải phân tích tình huống cụ thể, liền không còn hưng trí, tiếp tục nhắm mắt lại, “Cậu có thể đi mua cơm cho mình rồi.”

“Nè! Cậu cho rằng mình là osin ở đợ gì nhà cậu à!” Tiền Duy Nhã kháng cự.

“Cậu cũng có thể lựa chọn không đi! Nhưng, lần sau cậu mà làm không xong báo cáo thì đừng có đến tìm mình nữa nha! Công việc của mình cũng rất nhiều!” Y Thượng Tĩnh ném lại một câu như vậy, liền tìm một tư thế thoải mái mà ngủ tiếp.

Tiền Duy Nhã nghĩ nghĩ về lợi ích một chút, không cam lòng mà đứng dậy, đang lúc xoay người, thì gặp phải Bùi Nhĩ Phàm đang cầm theo một phần cơm đứng đối diện mình, cười hết sức tao nhã, cũng không biết là đã đứng ở đấy bao lâu rồi.

Tiền Duy Nhã vừa nhìn thấy Bùi Nhĩ Phàm, không khỏi ngẩn người, ngây ngô cười nói: “Phó… Phó tổng, Thượng Tĩnh là quá mệt mỏi, cho nên…”

“Hiện tại đang là thời gian nghỉ ngơi!” Bùi Nhĩ Phàm cười khẽ, liếc mắt nhìn Y Thượng Tĩnh một cái, ngủ rất say, cho dù là động đất cấp mười lăm cũng không có biện pháp đánh thức cô. Nhìn lại Tiền Duy Nhã vẻ mặt xấu hổ lại một bộ dạng thong dong, nghĩ rằng, các cô hẳn cũng không phải lần đầu bị sếp túm gáy! Đem thứ cầm trong tay đưa cho Tiền Duy Nhã, “Đây, một lát nữa đưa cho cô ấy đi!” Sau đó, bước vào phòng làm việc của mình.

Tiền Duy Nhã có chút ngẩn ngơ mà nhận lấy hộp cơm, cái này… Xem ra, mối quan hệ giữa Thượng Tĩnh và Bùi phó tổng hẳn là tốt lắm! Xem đi, người này cần cơm trưa, người kia liền đưa cơm tới! Chậc chậc! Có phải là thật trùng hợp quá hay không?!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương