Y Thượng Tĩnh nhíu mắt ở trong tiệm Fastfood tìm Sử Lộc, aizz, sao lại quên mang theo kính chứ, xem đi, giữa trưa, người đến dùng cơm nhiều lắm, xếp hàng dài dằng dặc, sao có thể tìm được Sử Lộc đây chứ? Đang lúc Y Thượng Tĩnh gọi điện thoại cho Sử Lộc thì bả vai bị vỗ nhẹ, quay đầu lại, Sử Lộc đã ở bên cạnh mình cười híp mắt.

“Chúng ta đến bên kia ngồi đi, tôi đã gọi cơm rồi!” Sử Lộc muốn kéo tay Y Thượng Tĩnh hướng bên cửa sổ đi đến, lại bị Y Thượng Tĩnh tránh né, hơi hơi nghiêng người về phía sau, sau đó chỉ cái bàn trống duy nhất bên cửa sổ kia: “Là ở kia đúng không? Ha ha, cám ơn anh a, tôi sớm đã đói bụng!” Sau đó tự mình đi về phía bên đó.

Ngồi xuống, Y Thượng Tĩnh nhìn nhìn đồ ăn, cơ hồ đều là những món mình thích. Đột nhiên, Y Thượng Tĩnh cảm giác mình có nên thử quen với anh ta hay không…mặc dù mình đối với anh ta thật không có cảm tình gì khác ngoài tình bằng hữu, nhưng là đối với anh ta như vậy rất bất công, quên đi, vẫn là dao sắc chặt đay rối đi, không thể để cho anh ta tiếp tục sai lầm.

“Thượng Tĩnh, em mau ăn a, không phải là đói bụng sao?” Sử Lộc cười nói, sau đó muốn gắp rau cho Y Thượng Tĩnh thì đã rất nhanh bị Y Thượng Tĩnh ngăn lại, “Tôi tự mình làm được!” Sau đó vội vã ăn cơm của mình, đồng thời cân nhắc lời nói mà mình sắp sửa nói ra. Tuy rằng hiện tại trong nhà hàng rất náo nhiệt, nhưng Y Thượng Tĩnh cảm thấy hiện tại có một cổ áp lực vô danh, rất không thoải mái.

Nhưng loại trầm mặc này rất nhanh liền bị phá vỡ. “Thượng Tĩnh, chúng ta bắt đầu hẹn hò từ hôm nay được không!” Sử Lộc tựa hồ đang cố gắng lấy hết dũng khí, nín thở đem lời cần nói nói hết, sau đó còn hít vào một hơi thật sâu.

Ách, anh ta sao lại nhanh như vậy đã nói ra rồi?! Y Thượng Tĩnh nhìn thời gian và địa điểm, không khỏi than thở trong lòng, Sử Lộc này thật đúng là không có tế bào lãng mạn, cho dù muốn nói cũng phải tìm hoàn cảnh thích hợp a! Aizz! “Sử Lộc!” Y Thượng Tĩnh thử mở miệng, “Thật sự rất xin lỗi, tôi không thể đáp ứng anh!”

“Vì sao chứ?” Sử Lộc không hiểu hỏi.

Vì sao ư?! Y Thượng Tĩnh thầm nghĩ, tôi cũng muốn biết vì sao nha! Nhã mỗi ngày đều ở bên tai của tôi nhắc đến những điểm tốt của anh, mà tôi cũng biết là anh rất tốt, nhưng tôi đối với anh thật sự không có cảm giác gì a! Một chữ tình, vẫn là không thể miễn cưỡng!

Nhưng lời này, Y Thượng Tĩnh chỉ có thể nghĩ trong lòng, miệng lại nói : “Bởi vì tôi đã có bạn trai a! Đêm nay chúng tôi còn phải hẹn gặp mặt!” Kỳ thật đêm nay Y mẹ bắt Y Thượng Tĩnh phải đi xem mắt! Từ sau khi Bùi Nhĩ Phàm xuất hiện trước mặt Y mẹ, Y mẹ bỗng nhiên quan tâm đến vấn đề chung thân đại sự của Y Thượng Tĩnh, tìm một ít người cùng nhóm tập thể hình trong ngày thường của bà, giúp Y Thượng Tĩnh tìm đối tượng kết hôn. Hôm nay là thứ sáu, Y mẹ đã an bài cho Y Thượng Tĩnh lần đầu tiên gặp gỡ ngay đêm nay. Y Thượng Tĩnh đối với việc này cũng không tỏ thái độ gì, chẳng qua là thấy Y mẹ quá nhiệt huyết, nhưng lời mẹ nói là phải nghe, gặp mặt là phải đi, nhưng kết quả thế nào, Y Thượng Tĩnh cũng không dám cam đoan.

“Em gạt người! Tiền Duy Nhã rõ ràng nói cho tôi biết em vẫn còn độc thân một mình!” Sử Lộc tức giận, tay trái nắm chặt, đặt lên bàn, tay phải cầm chặt lấy đôi đũa, “Nếu em muốn cự tuyệt tôi thì không cần dùng loại lý do này đâu, em cứ ăn ngay nói thật, tôi vẫn có thể thừa nhận.”

Sử Lộc phản ứng như vậy, cũng là nằm trong dự kiến của Y Thượng Tĩnh. Mỉm cười, nhẹ giọng nói lời nhỏ nhẹ: “Nhã cũng không biết chuyện này, tôi còn chưa nói chuyện này với Nhã. Hơn nữa, việc này mới xảy ra gần đây thôi.”

“Thật sao?” Sử Lộc có chút không tin.

“Đương nhiên!” Y Thượng Tĩnh thuận miệng nói, làm ra vẻ mặt ngọt ngào, “Anh ấy là người xem mắt do mẹ sắp xếp cho tôi , buổi chiều ngày hôm qua anh ấy đã đến đón tôi tan tầm đó! Chúng tôi đã bắt đầu quen nhau chính thức được một tuần rồi…” Nói tới đây thì điện thoại của Y Thượng Tĩnh vang lên, Y Thượng Tĩnh vừa thấy điện báo, là Y mẹ. Y Thượng Tĩnh xin lỗi cười cười, nói, “Anh ấy đang gọi tôi, tôi đi nhận điện thoại nhé. Anh cứ dùng cơm trước đi!” Nói xong, đứng dậy đi về hướng toilet.

“Thượng Tĩnh, em đang gạt tôi đúng hay không?!” Sử Lộc nhìn bóng lưng Y Thượng Tĩnh, thấp giọng nói, “Lúc trước nói là Dịch Thiếu Ương, lúc này đây lại là ai đó? Tôi sẽ không buông tay đâu!”

————

“Alô, mẹ à!” Y Thượng Tĩnh đứng trước cửa toilet, nơi này không quá ầm ỹ.

“Y Thượng Tĩnh, con nhất định phải nhớ kỹ hôm nay đúng năm giờ tan tầm cho mẹ, trực tiếp đến nhà hàng Mỹ Vị, mẹ ở đó đợi con!” Y mẹ ở đầu bên kia điện thoại ra lệnh .

Y Thượng Tĩnh trợn trắng mắt, thực bất đắc dĩ mà nói: “Mẹ, con đã biết! Hôm nay con tăng ca, con đem công việc mang về nhà làm được rồi chứ! Nhưng là, mẹ để con cứ một thân y phục công sở như vầy mà đi xem mắt, như vậy thực thất lễ a!”

“Con không cần lo lắng điều này! Thời gian hẹn là sáu giờ, mẹ đem quần áo của con mang đến, sau khi con tới, chúng ta lập tức sẽ thay quần áo!”

Y Thượng Tĩnh hoàn toàn bị Y mẹ đánh bại, hít sâu một hơi: “Mẹ, mẹ đừng như vậy chứ! Con gái của mẹ rồi cũng sẽ gả được ra ngoài mà!”

“Gả được ra ngoài?! Từ nhỏ đến lớn, mẹ không thấy con có người bạn khác phái nào cả, yêu đương cũng còn chưa nghiêm túc nói qua một lần, hiện tại cũng đã hai mươi lăm rồi, qua hai mươi lăm là liền hai mươi sáu, rồi lại hai mươi bảy! Tiếp đó là ba mươi rồi! Con còn bao nhiêu năm để mà lãng phí nữa hả? Mấy năm này con làm cái gì chứ? Sự nghiệp không làm nổi, còn không bằng sớm lập gia đình chút, sinh cho mẹ đứa cháu ngoại, mẹ cũng muốn giống Trần mẹ nhà bên đùa cháu dưỡng già!”

Y Thượng Tĩnh đưa điện thoại di động ra xa lỗ tai, nhịn xuống suy nghĩ muốn quăng điện thoại đi ở trong đầu, chờ Y mẹ nói hết, vội vàng nói một tiếng: “Mẹ, con biết rồi! Con biết rồi. Mẹ cứ yên tâm đi, con tan tầm liền đến đó, 1 phút cũng không chậm trễ!” Nói xong liền gác máy.

Phù! Y Thượng Tĩnh thở dài một hơi, nghĩ không ra lão mẹ hôm nay sao lại đột nhiên muốn mình đi xem mặt rồi! Aizz, nghe nói người xem mắt đêm nay rất tốt, tuổi sấp xỉ với mình, bộ dạng không tệ… Ý, lão mẹ trước kia không phải nói mình nên gả cho người nhỏ tuổi hơn, để bảo vệ truyền thống tốt đẹp của Y gia sao? Sao lại đổi ý niệm trong đầu rồi? Quên đi, không nghĩ nữa, vẫn là đi qua ứng phó với Sử Lộc rồi nói sau, nhìn xem có thể từ sơ hở Sử Lộc moi ra chút gì đó không. Ý? Đây không phải là phong cách làm việc của mình a, việc này không liên quan đến mình, nó sẽ không ảnh hưởng đến công việc của mình, huống hồ chi sếp cũng chưa để ý tới, mình chỉ là một thư ký quan tâm nhiều tới làm gì?

Y Thượng Tĩnh đem sắp xếp ổn thỏa suy nghĩ của mình xong, đang muốn đi ra, mới phát hiện mọi người đi ngang qua bên cạnh đều dùng ánh mắt rất quái dị nhìn mình, Y Thượng Tĩnh trước sửa sang lại y phục của mình một chút, cảm thấy không có chỗ gì không ổn, lại nhìn quanh bốn phía, thực bình thường a! Lại ngẩng đầu, nhíu mắt, nhìn mấy chữ trên tường: “Nhà vệ sinh nam (Gent)”!

Phản ứng đầu tiên: Như thế nào lại chạy đến nơi đây hả trời?! Nhất định là lúc nãy vừa nghe điện thoại vừa không ngừng đi lại!

Phản ứng thứ hai: Làm sao có thể tựa vào bồn rửa tay của nhà vệ sinh nam chứ? Nhất định là khi suy nghĩ vấn đề vừa nãy liền theo thói quen mà dựa lên rồi!

Phản ứng thứ ba: Á! Nhà vệ sinh nam! Á! Thực mất mặt a! May là nơi này không ai quen biết mình, hiện tại đi còn kịp! Nếu không mặt mũi thật đúng là ném đi được rồi!

Trốn! Y Thượng Tĩnh biến ba bước thành hai bước, hướng về phía nhà vệ sinh nữ mà chạy. Đáng tiếc…

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương