Long Thành Đại Ca Đại
Chapter 38: Thái Lí Phật vs Vịnh Xuân Hồ Điệp

Long Thành Đại Ca Đại

Tên khác: Long Thành Chưởng Đà Nhân

Tác giả: Manh Tuấn

Người Dịch: Kiết Tường

Bản dịch được thực hiện bởi truyen66.com. Hãy truy cập truyen66.com đọc để ủng hộ nhóm dịch nha. Cám ơn!

Hồi thứ 38:  Thái Lí Phật vs Vịnh Xuân Hồ Điệp

 

“Thêm một trăm ngàn cho binh khí Thanh Quyền Chảy!” Thiếu phụ gợi cảm dưới võ đài lập tức thêm tiền cược. Người khác có, trai đẹp cũng phải có.

Đàn em Ác Bưu đưa một đôi “Bát Trảm Đao” cho Thiết Cốt Lương, Thiết Cốt Lương cầm đôi Bát Trảm Đao trong tay, hai chân di chuyển, ánh mắt sắt bén dán chặt vào Hoắc Đông Thanh. Một tay cao, một tay thấp, mũi đao chỉa vào đối thủ, rất có sát khí.

Hoắc Đông Thanh nhìn thấy Thiết Cốt Lương cầm “Bát Trảm Đao”, đã biết bản thân gặp phải đại lưu phái Nam Quyền, Vịnh Xuân!

Vịnh Xuân khởi nguồn từ vùng đất Mân, cùng nguồn gốc với võ học Nam Thiếu Lâm, nghe nói do “Nghiêm Tam Nương” sáng lập ra, lấy đất đặt tên, truyền đến Quảng Châu gọi là Vịnh Xuân. Có tên tuổi thời Dân Quốc cùng với Công Tử Quyền, Nữ Nhân Quyền, chú trọng nhẹ nhàng, nhanh nhẹn, là quyền pháp Nam Phái thuần túy.

Tuy Vịnh Xuân chỉ là một loại quyền pháp nhỏ của tiểu môn tiểu hộ, đời này truyền đời sau, nhưng đời cận đại Vịnh Xuân truyền cho các đệ tử như Lương Tán, Diệp Vấn và Lý Tiểu Long… có quay phim điện ảnh, tác phẩm, nên rất có tên tuổi. Làm cho Võ quán Vịnh Xuân phát triển rất mạnh, tiểu môn tiểu phái trở mình thành Tam Đại Quyền của phương Nam. Là một lưu phái quyền cước không thể xem thường ở vùng Cảng Áo Đài Mân.

Dĩ nhiên uy phong của Vịnh Xuân không bằng Hồng Quyền, Thái Lí Phật đã hưng thịnh trăm năm. Hồng Quyền đi theo đường khẩu Hồng Môn rải rác khắp nơi trên thế giới, Võ quán Hồng Quyền đều có mặt ở các phố người Hoa. Thái Lý Phật thì mọc gốc rễ ở phương Nam, rất ít khi lên điện ảnh, nhưng rất có tên tuổi trong giới võ thuật.

“Lấy Hồ Điệp Đao qua đây.” Hoắc Đông Thanh nhìn thẳng, khóe miệng mỉm cười, nhìn tên thủ hạ dưới đài nói.

Tên thủ hạ đợi tin dưới võ đài giật mình, quay người nói nhỏ với người kế bên, đợi trọng tài lên tiếng, hắn mới đưa đến một thanh Hồ Điệp Đao.

“Bát Trảm Đao là binh khí độc môn của Vịnh Xuân, Hồ Điệp Đao là binh khí độc môn của Thái Lí Phật”.

“Hai người đều dùng đao, và đều là song đao! Hôm nay đúng là trận đấu đỉnh cao!” Hoắc Đông Thanh cầm Hồ Điệp Đao đưa đến, cảm nhận trọng lượng, sau đó hai chân múa một vòng, mũi đao chỉa thẳng đến trước, hai tay thư giãn, mũi đao giao lại hình chữ thập trước ngực.

Người xem có cảm giác song đao như lưỡi kéo sắp cắt đầu đối thủ xuống!

“A, sao lại dùng cùng loại binh khí? Đúng là hú hồn!” Người đặt cược nhìn binh khí trong tay hai tuyển thủ, bàn tán xôn xao.

Thiết Cốt Lương tròng mắt sâu đen, đột nhiên thu lại, khóe mày lộ ra ánh mắt căng thẳng khó tả.

Lúc này, trong tay Hoắc Đông Thanh và Thiết Cốt Lương đều là đôi song đao giống nhau!

Đều là đao hẹp, mũi nhọn, lưỡi sắc, thân đao khá dày, đoản đao song thủ rất lợi dùng đâm thẳng!

Hai thanh đoản đao giống như chủy thủ phiên bản to, không chút hung mãnh như đại đao, ngược lại thấu phát ra hiểm độc âm tà!

Vì dù là Bát Trảm Đao của Vịnh Xuân, hay là Hồ Điệp Đao của Thái Lí Phật, về bản chất đều là vũ khí cải tiến từ lưỡi đao gắn đầu súng chống lại quân Anh thời kỳ Lâm Tắc Từ, là loại binh khí thực chiến triệt để. Vì chiến tranh nha phiến năm xưa, quân Thanh vũ khí ít, cận chiến nhiều, nên tập luyện Hồ Điệp Đao, sau đó Thái Bình Quân, Đại Thành Quốc cũng dùng loại binh khí này.

Tướng quân Lâm Tắc Từ kháng quân Anh ở phương Nam, lúc đó chí sĩ giới võ thuật phương Nam gia nhập, phần lớn là người phương Nam. Vịnh Xuân, Thái Lí Phật đều trải qua giai đoạn lịch sử này, nên Bát Trảm Đao giống với công phu Hồ Điệp Đao trong Hồng Quyền.

Nhưng trong tình huống như thế, có vài lưu phái võ quán, có cách chế tạo binh khí khác nhau. Nhìn bề ngoài thì không khác biệt gì lớn.

Không biết là do công ty Kinh Kỷ Quyền Lôi mua vũ khí thống nhất, hay là cố ý chơi khăm, song đao trong tay hai người y hệt nhau, cả hộ thủ cũng như nhau.

“Thái Lí Phật đấu Vịnh Xuân thì thấy nhiều, Hồ Điệp Đao chém Bát Trảm Đao lần đầu mới thấy, đúng là có nhãn phúc.” Cả ủy viên trọng tài võ đài số sáu hôm nay, Phì Đường Lang mặc áo trắng cũng phải vuốt cằm cảm thán.

Bát Trảm Đao, Hồ Điệp Đao hình thức giống nhau, tên thì khác nhau, nguyên nhân là Thái Lí Phật Hồ Điệp Đao lấy hình đặt tên,  song đao giống nhau nếu mũi đao giao lại, không khác gì cánh bướm. Còn Bát Trảm Đao của Vịnh Xuân là lấy pháp đặt tên, Bát Trảm Đao khi vận dụng theo quyền lí Vịnh Xuân là “Vĩnh Tự Bát Pháp”, vì thế đặt tên là Bát Trảm Đao.

Trên thực tế, Hồ Điệp Đao các môn các phái đều có tên gọi thống nhất, gọi là Hợp Chưởng Đao.

Vì Hợp Chưởng Đao giống hai tay của một người chồng lên nhau.

“Lão tử ra giá 200 ngàn mua một cánh tay của Hoắc Đông Thanh!”

Cả hai đều đã có khí giới, nên đặt cược mua gì cũng được.

“Cám ơn Lưu Thiếu!” Ác Bưu lập tức xuýt xoa.

Dưới võ đài các bà giàu có cũng la lên: “Dám động vào cánh tay của Thanh đồ tây? Hiểm độc thế? Dám động vào anh đẹp trai?”


“Hai trăm ngàn cát bi của Thiết Cốt Lương!” Một bà giàu có muốn lấy bi của người ta. Siêu Vua Vịt nhếch miệng, nhất thời không biết tiếp lời thế nào, nhưng công ty Kinh Kỷ đã thay hắn nói: “Lấy bi của Thiết Cốt Lương!”

Món tiền các ông chủ đặt ở Tiêu Kim Lôi, công ty Kinh Kỷ lấy ba phần, quản lí võ đài hai phần và quyền thủ năm phần. Đây là trong tình hình không có hợp đồng. Công ty Kinh Kỷ dù sao cũng là công ty lớn, kiếm tiền cũng phải để cho người khác có lợi. Không được chiếm phần lớn. Tiêu Kim Lôi thí mạng cho các ông chủ không phải công ty, cũng không phải người quản lí, mà là Quyền thủ.

Các quyền thủ ra bán mạng không dễ, tiền dĩ nhiên không thể thiếu, nhưng công ty Kinh Kỷ có quyền nhúng tay vào nhận tiền thay cho người quản lí. Nếu quyền thủ không muốn làm có thể không làm, không làm thì các ông chủ sẽ không chi tiền.

Nhưng phần lớn quyền thủ làm ăn sẽ nhận, hết cách, kiếm dược nhiều tiền mà, Nhưng lấy bi thì Hoắc Đông Thanh làm không được.

“Keng!” Tiếng kẻng võ đài đã vang lên!

Thiết Cốt Lương biết Lưu Giám Hùng muốn lấy một cánh tay đối thủ, mã bộ hắn bật lên, tay phải đâm đao ra. Hoắc Đông Thanh tay trái trầm đao ra đỡ, cổ tay đẩy dạt, tay phải vung chém.

Đao trong tay hai người chạm trán tóe lửa. Thân hình vừa chạm là chuyển, đổi vị trí cho nhau, sau đó nhìn chằm chằm đối thủ, vừa đánh giá đối thủ xong lại xông lên!

Tay phải Hoắc Đông Thanh chợt tránh lưỡi đao, cắm vào sơ hở dưới tay Thiết Cốt Lương, dùng sức mạnh cánh tay giữ c hặt mũi đao Thiết Cốt Lương đâm đến! Đao tay trái cản lưỡi đao tay phải Thiết Cốt Lương! Một tay một đao, hai tay song dao, song đao tỉ thí! Hai bên đấu sống đấu chết.

Tỉ thí lần này đúng là một trận đấu yên tĩnh nhất, và cũng là đầy sát cơ nhất của lịch sử võ đài số sáu từ trước đến nay!

Cám ơn đã xem tại truyen66.com

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương