Long Thành Đại Ca Đại
-
Chapter 28: Võ đài giết người
Long Thành Đại Ca Đại
Tên khác: Long Thành Chưởng Đà Nhân
Tác giả: Manh Tuấn
Người Dịch: Kiết Tường
Bản dịch được thực hiện bởi truyen66.com. Hãy truy cập truyen66.com đọc để ủng hộ nhóm dịch nha. Cám ơn!
Hồi thứ 28: Võ đài giết người
Hoắc Đông Thanh thấy ánh mắt cảnh giác của Trần Tiêu, thần sắc đầy nnawngj nề, mũi chân dò thử, tọa mã đẩy tay, thủ thế chữ thập.
Trần Tiêu đặt đai vài Công Phu Chi Vương dưới võ đài, hai tay xoa thành đấ, chân trái từ từ bước lên.
Trong lúc này, Cường lưu manh đến bên tai Trần Tiêu nói nhỏ gì đó, Trần Tiêu gật đầu, ra hiệu đã đồng ý.
Siêu Vua Vịt vội dùng khẩu hình miệng nói với Trần Tiêu: “Coi chừng!”
Hoắc Đông Thanh hiểu Trần Tiêu có dự tính đen tối gì đó, nhưng Hoắc Đông Thanh đến là để đánh chết Trần Tiêu. Trần Tiêu muốn ám tàng họa tâm? Ngược lại phải tìm cơ hội giết hắn.
“Đặt cược! Đặt cược đi!” Khách có người mua Hoắc Đông Thanh, có kẻ mua Trần Tiêu, nhiều người đặt không ít tiền, nhưng người đặt Hoắc Đông Thanh nhiều hơn.
Phần lớn người xem trọng Hoắc Đông Thanh hơn, nên mua tỉ lệ liên thắng thấp và cao, phần lớn đều thích mua liên thắng cao. Ngược lại thì biểu hiện của Thanh đồ tây rất khá.
Đặt cược kết thúc!
Bắt đầu đánh!
…
Hoắc Đông Thanh và Trần Tiêu đứng cách nhau nửa vòng, từ từ đến gần.
Hắn không hề che giấu đấu chí trong lòng, khi đến còn một mét, một bước bật người, thân hình bắn lên, đấm sắt tung ra nặng như núi.
Bộ pháp Trần Tiêu thuận thế lui nửa bước, chưởng trái móc vào bụng dưới, thử xem cơ bắp dưới bụng Hoắc Đông Thanh thế nào.
Đấm sắt như núi, chưởng phát như đao.
Hoắc Đông Thanh nếu để cho bụng trúng đòn, sẽ bại ngay.
Hắn cong người, thu lại đấm phải như mãng xà lật người, chân trái nhấc lên, quét vào cổ Trần Tiêu.
Trần Tiêu giật mình, đưa tay phải ra cản, cả người và tay bị chém ngã xuống đất.
Công phu chi vương? Chẳng qua cũng chỉ thế!
Hoắc Đông Thanh miệng cười nhạt, Trần Tiêu như linh hầu bật người lên, tứ chi chạm đất, lui đến góc võ đài thủ thế.
Đối với những người học quyền từ nhỏ, trải qua nhiều trận thực chiến, tạm thua một chiêu thì có là gì, đấu tâm chưa diệt, thậm chí còn kích phát khí huyết của người học võ!
Cha mẹ Trần Tiêu là người Tứ Xuyên, Bạch Mi Quyền gia truyền, nghe nói quyền này do Bạch Mi Đạo Nhân Tứ Xuyên Nga Mi truyền xuống, nên đặt tên thế.
Và cũng vì nhiều học võ người dân Tứ Xuyên tham gia kháng chiến, bảo gia vệ quốc, sau đó theo Quốc Dân chạy đến Hongkong, Bạch Mi Quyền từ đó truyền vào Hongkong, lưu truyền các khu vực Mân, Việt, là những môn phái nhỏ có tên tuổi.
Cha mẹ của Trần Tiêu là như thế.
Vì quan niệm hương thổ của con dân Tứ Xuyên rất quan trọng, tổ quốc sau khi thành lập, phần lón đệ tử Tứ Xuyên dều rời Cảng hồi hương, nên hậu duệ Tứ Xuyên ở lại Hongkong còn rất ít.
Trần Tiêu bị thế giới long lanh bên ngoài mê mẩn, không từ thủ đoạn để nổi bật.
Loại người này rất đáng để tán thưởng, tiếc là không có tu dưỡng, trở thành bại hoại.
Đặc điểm tấn công của Bạch Mi Quyền giống với Nam Thiếu Lâm Quyền Pháp, Nam Thiếu Lâm Quyền Pháp cũng là khởi nguyên của Quyền Pháp Nam Phái. Vì thế mà nhiều tư thế, chiêu số của Bạch Mi Quyền giống với Thái Lí Phật. Cả hai động tác biên độ thấp, ra tay tấn công nhanh, bộ pháp linh hoạt, quyền chiêu đa biến, kình lực ngắn, động tác rất đẹp!
Hoắc Đông Thanh nếu trong lúc biến chiêu đổi dùng Đàm Thối tấn công, đại khái vài chiêu đã đá tan Bạch Mi Quyền, công phu của Trần Tiêu còn kém hơn trước đây.
Nhưng muốn Trần Tiêu thua thì hắn khó chết!
Hoắc Đông Thanh chỉ dùng Nam Quyền ứng phó, đợi giây phút Trần Tiêu ra tay.
“Tao thấy mày là một kẻ cuồng đồ phạm pháp, xem mạng người như cỏ rác, tao giết mày, không hổ lương tâm!”
Hôm nay trọng tài chủ trì võ đài cũng là vị “Quan ca” mặc áo dài.
Hoắc Đông Thanh ăn liền 14 chiêu của đối thủ, đột nhiên lộ sơ hở, Trần Tiêu không bỏ qua, song chưởng cùng đẩy ra, một đòn Viên Hầu Hiến Đào hiểm hóc nhắm vào cằm Hoắc Đông Thanh!
Chiêu này là chiêu pháp đoạt mạng!
Quan Ca vừa nhìn, chân đạp cột võ đài, bay người đến muốn kéo ngã Hoắc Đông Thanh.
Ông ta không muốn tiểu tử vô tội mình tán thưởng chết trên võ đài.
Không ngờ là Hoắc Đông Thanh nhanh nhẹn tránh khỏi đột kích, một tay giữ cằm Trần Tiêu, tay phải đẩy mạnh lên trên!
“Cạch!” Một tiếng động vang lên rất giòn!
Tuyệt học Thái Lí Phật: Lão Hầu Quải Ấn!
Chiêu “Lão Hầu Quải Ấn Hồi Đầu Vọng” này, thuộc về truyền thừa của Nam Phái Hầu Quyền, Vịnh Xuân, Bạch Mi, Thái Lý Phật, mấu chốt là ở quay đầu, không ở quải ấn.
Chiêu thức thiên biến vạn hóa, chiêu số luyện là thân thủ, khẩu quyết đọc là quyền lí.
Rõ ràng là Hoắc Đông Thanh hiểu rõ, Trần Tiêu không hiểu.
“Tạch tạch tạch.” Lúc này, đầu của Trần Tiêu như dán trên cổ, đong đưa ngã ra sau, cuối cùng một giọt máu nhỏ xuống đất, chết ngay tại chỗ.
“Ah oái”. Người xem kích động cả lên, vừa hưng phấn vừa la lớn: “Đánh chết người rồi!”
Quan ca giũ áo chuyển động, đến trước mặt Hoắc Đông Thanh, liếc nhìn Hoắc Đông Thanh một cái, không nói gì kiểm tra Trần Tiêu sống hay chết.
Hoắc Đông Thanh biết đánh chết một người trên võ đài, là cứu một người dưới võ đài, người chết có đáng hay không? Chỉ là phụ, Người muốn cứu mới là quan trọng.
Trước khi chưa có sức mạnh ném bàn, chỉ thuận theo qui tắc trò chơi mà chơi, đã có sức mạnh ném bàn? Người đáng chết phải chết!
“Mẹ nó, mày mau đi gọi Changwat Ranong, đợi lát nữ lên vào đài đánh chết Thanh Quyền Chảy. Tao phải bán con gái 13 tuổi của nó đến động gái! Tao cho hơn trăm đàn em của tao chơi từ sáng đến tối, rồi từ tối đến sáng. Ác Bưu tao có chuyện gì mà không làm được!”
Trên khu sofa, Ác Bưu mặt đỏ ửng, lớn tiếng mắng, một tên đàn em đứng cạnh gật đầu, lập tức đến báo cho quyền thủ trong khu nghỉ ngơi.
Lát sau, Ác Bưu đổi sắc mặt khác, cười nói với Lưu Giám Hùng: “Lưu Thiếu, đợi tiểu tử đấu giải công phu, võ đài số năm lúc đó tôi đưa đàn em người Thái Lan ra đấu, kiếm thêm chút.”
Lưu Giám Hùng nhìn thấy một quyền thủ bị đánh chết trên võ đài, tâm tình có hơi bị dằn nén, không nói gì thêm, chỉ gật đầu với lời của Ác Bưu.
Ranong đứng dưới một góc võ đài nghe người quản lí thông báo, hai tay đánh vào nhau, ánh mắt đầy hoán hận.
Quan Ca đưa cao tay Hoắc Đông Thanh tuyên bố: Thanh Quyền Chảy thắng. Tiếp đó sẽ mở giải đấu Công Phu Khiêu Chiến. Hỏi một lượt xem có quyền thủ nào ra đấu nữa không, nhưng ông ta không quên cảnh cáo Hoắc Đông Thanh một câu: “Chỉ lần này thôi, không có ngoại lệ.”
“Muốn đánh chết người thì vào Sinh Tử Lôi rồi tính.” Hoắc Đông Thanh gật đầu, đành phải nói: “Đã rõ.”
Hai người quản lí võ đài số năm sau đó lôi kéo các ông chủ, đưa hai quyền thủ võ đài số năm ra đấu với Thanh Quyền Chảy! Không lẽ võ thuật Trung Hoa chỉ bắt nạt người Trung Hoa? Họ không hẹn mà cùng chọn quyền thủ nước ngoài! Có thêm vũ khí!
Cám ơn đã xem tại truyen66.com
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook