Long Tế
-
Chương 777: Tu La Quyền
“Xem ra tất cả đều là kế hoạch của Trần Phong!”, lòng Ngô Khôn nặng trĩu, không biết tại sao trong lòng anh ta cứ có linh cảm chẳng lành.
Đúng lúc này trọng tài trên sân xoay người bỏ đi, Trần Phong và Ngô Khôn đã giao hẹn hẹn cuộc chiến sinh tử, như vậy thì không có việc gì của ông ta nữa, cuộc chiến sinh tử chỉ có một người có thể sống, nên không tồn tại quy định trong cuộc thi.
Sau khi trọng tài rời khỏi sân đấu, trận đấu này đã được tuyên bố bắt đầu, Ngô Khôn muốn đổi ý hủy trận chiến sinh tử, nhưng đã muộn rồi.
“Hừ, giai đoạn giữa Hóa Kình thì sao, tôi không tin tôi không giết được cậu!”.
Ngô Khôn hít sâu một hơi, ổn định tâm trạng mình, sau đó khí tức bắt đầu khởi động, khiến bản thân ở trạng thái chiến đấu tốt nhất, lúc mới đầu anh ta không để Trần Phong vào mắt, nhưng lúc này khác rồi, Trần Phong đã đột phá đến giai đoạn giữa Hóa Kình, thực lực tăng lên gấp bội, như vậy Ngô Khôn buộc phải giữ cảnh giác, không được sơ ý.
Trận đấu bắt đầu rồi, mọi người đều lặng im không nói gì, nhìn chằm chằm hai người trong sân không rời mắt, mong đợi màn thể hiện của họ, nhưng sau khi Trần Phong đột phá đến giai đoạn giữa Hóa Kình thì trong sân rộ lên tiếng xuýt xoa.
“Chuyện gì thế? Khí tức của Trần Phong sao bỗng chốc trở nên mạnh vậy?”.
“Thực sự khó tin, trong thời điểm mấu chốt của cuộc thi này thế mà Trần Phong lại đột phá!”.
“Cứ tưởng dù Trần Phong có thực lực mạnh nhưng chắc chắn cũng không phải đối thủ của William, dù cố gắng chống đỡ đến cuối thì vẫn không thay đổi được kết cục, nhưng hiện tại khác rồi, không ngờ Trần Phong lại đột phá cảnh giới, tỉ lệ giành chiến thắng sẽ tăng mạnh!”.
Hội trường vốn tĩnh lặng, lúc này vang lên tiếng xôn xao, đây là sự kinh ngạc của các khán giả với việc Trần Phong đột phá đến giai đoạn giữa Hóa Kình.
“Trần Phong này mạnh thật, trong tình huống này mà còn có thể đột phá!”.
“Chứ gì nữa, theo tôi thấy Trần Phong này đã đến giai đoạn cổ chai từ lâu, lúc nào cũng có thể đột phá, cho nên đột phá lúc này chắc là đã lên kế hoạch trước!”.
Khi khán giả bình thường bàn luận xôn xao, các võ sĩ đến từ khắp nơi trên thế giới trên khán đài lúc này cũng không kiềm được mà bắt đầu thảo luận, sự kinh ngạc của việc Trần Phong đột phá cảnh giới mang lại còn chưa hết.
“Xem ra Trần Phong đúng là vô cùng mạnh, suy đoán của tôi chắc không sai!”.
Mắt Madhi lóe sáng nhìn về phía Trần Phong, trong mắt anh ta Trần Phong ngày càng thần bí, cho nên anh ta căn bản không nhìn thấu thực lực chân chính của Trần Phong rốt cuộc thế nào.
Madhi còn bình thường, anh ta vốn đã có ấn tượng không tệ với Trần Phong, nhưng Arthur ở bên cạnh anh ta thì khác.
Arthur lúc này sắc mặt âm u như nước, ánh mắt nhìn Trần Phong cũng u ám, vốn dĩ anh ta đánh giá cực cao thực lực bản thân, theo anh ta thấy mặc dù thực lực Trần Phong rất mạnh, nhưng còn lâu mới là đối thủ của anh ta, nhưng khi hai người giao chiến, anh ta thế mà lại thua trận, không những vậy còn bị Trần Phong đánh cụt một tay.
Mọi thứ khiến người bướng bỉnh như Arthur không thể chịu đựng nổi, trận chiến này mặc dù kết thúc với thất bại của anh ta, nhưng Arthur lại không cho rằng thực lực của mình kém, mà là Trần Phong đục nước béo cò, nếu đấu chính diện thì Trần Phong chết chắc.
Hôm nay anh ta chịu đựng sự cười nhạo và mỉa mai của mọi người đến sân đấu, chỉ vì tận mắt chứng kiến Trần Phong chết trong trận đấu, chết trước mặt anh ta, như vậy mới có thể giải nỗi hận trong lòng anh ta.
Chỉ có điều mọi việc lại thay đổi hết sau khi Trần Phong đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình, Arthur tự thấy với Trần Phong của hiện tại anh ta chưa chắc đã đấu lại, không chỉ vậy nếu hai người đấu một trận nữa thì khả năng anh ta thua cực lớn.
Arthur chỉ không cam lòng, nhưng mấy người Miyamoto Yamayaki của nước R, Soro và Hồng Thiên Bá của Hồng Môn trên khán đài thì đều có vẻ mặt u ám, bọn họ không ngờ Trần Phong lại nâng cao thực lực của mình trước mặt nhiều người như này, điều này nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
“Ha, ha, tốt quá, không ngờ anh ấy lại đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình!”.
Trên ghế khách VIP vang lên tiếng cười khoan khoái, tiếng cười này đến từ Thánh nữ Angel, lúc này cô vỗ tay, dáng vẻ vô cùng vui mừng.
“Đúng là Giáo hoàng bệ hạ có khác, đoán như thần!”.
Tổng thư ký Modric vội vàng khen ngợi, rồi còn không quên nói một câu: “Trần Phong này đúng là kỳ tài võ học trăm năm khó gặp!”.
“Ừm, đúng vậy!”.
Giáo hoàng Zeus liên tục gật đầu, lúc này ánh mắt nhìn Trần Phong đã khác hẳn, cứ như nhìn thấy trong thế hệ sau xuất hiện một thiên tài, là người đi trước ông ta cảm thấy vô cùng vui mừng.
“Phì, phì, thảo nào người anh em Trần Phong sao lại tự tin thế, chắc anh ấy biết trước là đã đạt đến giai đoạn cổ chai lúc nào cũng có thể đột phá!”.
“Má, người anh Trần Phong đúng là không phải người bình thường, thực sự khiến người ta kinh ngạc!”.
“Ha, ha, ha, tôi nói mà, người anh em của tôi sao có thể thua được, trận này tôi thấy anh ấy thắng chắc!”.
Cùng lúc đó nhóm Thiên Ưng, Cơ Uẩn, Tam Giới trên khán đài cũng không nhịn được mà bàn tán, Trần Phong đột phá đến giai đoạn giữa Hóa Kình đúng là vượt khỏi dự đoán của họ, dù là bọn họ cũng không ngờ được.
Ngoài ba người họ ra thì đến cả Võ Chí Châu, Cơ Vô Thường, Phương Chính đại sư, Thương Bác cũng đều âm thầm thở phào, Kinh Nhất cũng vậy.
Vốn dĩ bọn họ không biết sao Trần Phong có tự tin có thể đánh bại được Ngô Khôn, giờ xem ra Trần Phong đã đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình, khác hẳn với anh của trước kia.
“Hừ, lần này tôi xem Ngô Khôn ứng phó thế nào, người anh em Trần Phong chắc chắn sẽ đánh anh ta thành con chó chết!”.
Hai mắt Cơ Uẩn phát sáng, dường như việc Trần Phong đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình còn khiến anh ta hưng phấn hơn cả bản thân mình đột phá.
“Sao thế? Sợ ngu người luôn rồi à? Sao không vênh váo như vừa nãy nữa?”.
Nhìn dáng vẻ Ngô Khôn, Trần Phong không nhịn được lên tiếng mỉa mai, nhưng ánh mắt anh lại tràn ngập sát khí.
“Ồ? Có vẻ cậu nắm chắc phần thắng tuyệt đối nhỉ? Ha, ha… ha, ha, ha!”.
Ngô Khôn không nhịn được phá lên cười, tay phải còn ôm bụng, dường như Trần Phong vừa nãy đã kể cho anh ta nghe một câu chuyện cười.
“Dù cậu đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình, thì có gì chứ, cuối cùng vẫn chỉ là một kẻ vô dụng!”.
Một lúc Ngô Khôn dừng cười, nói với vẻ mặt khinh thường, mặc dù anh ta nói vậy nhưng trong lòng lại vô cùng cẩn trọng.
Trần Phong im lặng không nói gì, anh không nói gì nữa, anh không muốn lắm lời với kẻ thù trước mặt, hơn nữa nội kình còn khởi động, ra tay trước.
Chỉ thấy Trần Phong chợt biến mất khỏi vị trí ban đầu, lúc xuất hiện thì đã ở phía sau Ngô Khôn.
Trong sân vang tiếng trầm trồ, trong mắt khán giả bình thường Trần Phong đột nhiên biến mất, cảnh này vô cùng kỳ lạ, nhưng bọn họ dù sao cũng là người ngoài ngành căn bản không nhìn ra cái gì.
Ngược lại các võ sĩ lúc này đều biến sắc, tốc độ của Trần Phong thực sự quá nhanh, vượt xa khả năng của giai đoạn giữa Hóa Kình.
Sau khi Trần Phong xuất hiện thì mở lòng bàn tay, đập một chưởng về phía Ngô Khôn, cảnh này trông như tùy tiện, nhưng sức lực ẩn trong nó lại cực kì mạnh, lúc lòng bàn tay xẹt qua, mang theo khí thế như sét đánh, chưởng phong gào thét lao tới.
Ngô Khôn đã nhìn ra được ý đồ của Trần Phong, hành động này của Trần Phong không phải là muốn tấn công, mà là muốn sỉ nhục anh ta, lúc này thấy lòng bàn tay Trần Phong sắp đến gần, Ngô Khôn tức giận quát, xoay mạnh người tung một đấm.
Cú đấm này không phải không có tên, mà là Tu La Quyền do August sáng tạo ra, uy lực cực kì đáng sợ.
- -------------------
Đúng lúc này trọng tài trên sân xoay người bỏ đi, Trần Phong và Ngô Khôn đã giao hẹn hẹn cuộc chiến sinh tử, như vậy thì không có việc gì của ông ta nữa, cuộc chiến sinh tử chỉ có một người có thể sống, nên không tồn tại quy định trong cuộc thi.
Sau khi trọng tài rời khỏi sân đấu, trận đấu này đã được tuyên bố bắt đầu, Ngô Khôn muốn đổi ý hủy trận chiến sinh tử, nhưng đã muộn rồi.
“Hừ, giai đoạn giữa Hóa Kình thì sao, tôi không tin tôi không giết được cậu!”.
Ngô Khôn hít sâu một hơi, ổn định tâm trạng mình, sau đó khí tức bắt đầu khởi động, khiến bản thân ở trạng thái chiến đấu tốt nhất, lúc mới đầu anh ta không để Trần Phong vào mắt, nhưng lúc này khác rồi, Trần Phong đã đột phá đến giai đoạn giữa Hóa Kình, thực lực tăng lên gấp bội, như vậy Ngô Khôn buộc phải giữ cảnh giác, không được sơ ý.
Trận đấu bắt đầu rồi, mọi người đều lặng im không nói gì, nhìn chằm chằm hai người trong sân không rời mắt, mong đợi màn thể hiện của họ, nhưng sau khi Trần Phong đột phá đến giai đoạn giữa Hóa Kình thì trong sân rộ lên tiếng xuýt xoa.
“Chuyện gì thế? Khí tức của Trần Phong sao bỗng chốc trở nên mạnh vậy?”.
“Thực sự khó tin, trong thời điểm mấu chốt của cuộc thi này thế mà Trần Phong lại đột phá!”.
“Cứ tưởng dù Trần Phong có thực lực mạnh nhưng chắc chắn cũng không phải đối thủ của William, dù cố gắng chống đỡ đến cuối thì vẫn không thay đổi được kết cục, nhưng hiện tại khác rồi, không ngờ Trần Phong lại đột phá cảnh giới, tỉ lệ giành chiến thắng sẽ tăng mạnh!”.
Hội trường vốn tĩnh lặng, lúc này vang lên tiếng xôn xao, đây là sự kinh ngạc của các khán giả với việc Trần Phong đột phá đến giai đoạn giữa Hóa Kình.
“Trần Phong này mạnh thật, trong tình huống này mà còn có thể đột phá!”.
“Chứ gì nữa, theo tôi thấy Trần Phong này đã đến giai đoạn cổ chai từ lâu, lúc nào cũng có thể đột phá, cho nên đột phá lúc này chắc là đã lên kế hoạch trước!”.
Khi khán giả bình thường bàn luận xôn xao, các võ sĩ đến từ khắp nơi trên thế giới trên khán đài lúc này cũng không kiềm được mà bắt đầu thảo luận, sự kinh ngạc của việc Trần Phong đột phá cảnh giới mang lại còn chưa hết.
“Xem ra Trần Phong đúng là vô cùng mạnh, suy đoán của tôi chắc không sai!”.
Mắt Madhi lóe sáng nhìn về phía Trần Phong, trong mắt anh ta Trần Phong ngày càng thần bí, cho nên anh ta căn bản không nhìn thấu thực lực chân chính của Trần Phong rốt cuộc thế nào.
Madhi còn bình thường, anh ta vốn đã có ấn tượng không tệ với Trần Phong, nhưng Arthur ở bên cạnh anh ta thì khác.
Arthur lúc này sắc mặt âm u như nước, ánh mắt nhìn Trần Phong cũng u ám, vốn dĩ anh ta đánh giá cực cao thực lực bản thân, theo anh ta thấy mặc dù thực lực Trần Phong rất mạnh, nhưng còn lâu mới là đối thủ của anh ta, nhưng khi hai người giao chiến, anh ta thế mà lại thua trận, không những vậy còn bị Trần Phong đánh cụt một tay.
Mọi thứ khiến người bướng bỉnh như Arthur không thể chịu đựng nổi, trận chiến này mặc dù kết thúc với thất bại của anh ta, nhưng Arthur lại không cho rằng thực lực của mình kém, mà là Trần Phong đục nước béo cò, nếu đấu chính diện thì Trần Phong chết chắc.
Hôm nay anh ta chịu đựng sự cười nhạo và mỉa mai của mọi người đến sân đấu, chỉ vì tận mắt chứng kiến Trần Phong chết trong trận đấu, chết trước mặt anh ta, như vậy mới có thể giải nỗi hận trong lòng anh ta.
Chỉ có điều mọi việc lại thay đổi hết sau khi Trần Phong đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình, Arthur tự thấy với Trần Phong của hiện tại anh ta chưa chắc đã đấu lại, không chỉ vậy nếu hai người đấu một trận nữa thì khả năng anh ta thua cực lớn.
Arthur chỉ không cam lòng, nhưng mấy người Miyamoto Yamayaki của nước R, Soro và Hồng Thiên Bá của Hồng Môn trên khán đài thì đều có vẻ mặt u ám, bọn họ không ngờ Trần Phong lại nâng cao thực lực của mình trước mặt nhiều người như này, điều này nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
“Ha, ha, tốt quá, không ngờ anh ấy lại đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình!”.
Trên ghế khách VIP vang lên tiếng cười khoan khoái, tiếng cười này đến từ Thánh nữ Angel, lúc này cô vỗ tay, dáng vẻ vô cùng vui mừng.
“Đúng là Giáo hoàng bệ hạ có khác, đoán như thần!”.
Tổng thư ký Modric vội vàng khen ngợi, rồi còn không quên nói một câu: “Trần Phong này đúng là kỳ tài võ học trăm năm khó gặp!”.
“Ừm, đúng vậy!”.
Giáo hoàng Zeus liên tục gật đầu, lúc này ánh mắt nhìn Trần Phong đã khác hẳn, cứ như nhìn thấy trong thế hệ sau xuất hiện một thiên tài, là người đi trước ông ta cảm thấy vô cùng vui mừng.
“Phì, phì, thảo nào người anh em Trần Phong sao lại tự tin thế, chắc anh ấy biết trước là đã đạt đến giai đoạn cổ chai lúc nào cũng có thể đột phá!”.
“Má, người anh Trần Phong đúng là không phải người bình thường, thực sự khiến người ta kinh ngạc!”.
“Ha, ha, ha, tôi nói mà, người anh em của tôi sao có thể thua được, trận này tôi thấy anh ấy thắng chắc!”.
Cùng lúc đó nhóm Thiên Ưng, Cơ Uẩn, Tam Giới trên khán đài cũng không nhịn được mà bàn tán, Trần Phong đột phá đến giai đoạn giữa Hóa Kình đúng là vượt khỏi dự đoán của họ, dù là bọn họ cũng không ngờ được.
Ngoài ba người họ ra thì đến cả Võ Chí Châu, Cơ Vô Thường, Phương Chính đại sư, Thương Bác cũng đều âm thầm thở phào, Kinh Nhất cũng vậy.
Vốn dĩ bọn họ không biết sao Trần Phong có tự tin có thể đánh bại được Ngô Khôn, giờ xem ra Trần Phong đã đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình, khác hẳn với anh của trước kia.
“Hừ, lần này tôi xem Ngô Khôn ứng phó thế nào, người anh em Trần Phong chắc chắn sẽ đánh anh ta thành con chó chết!”.
Hai mắt Cơ Uẩn phát sáng, dường như việc Trần Phong đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình còn khiến anh ta hưng phấn hơn cả bản thân mình đột phá.
“Sao thế? Sợ ngu người luôn rồi à? Sao không vênh váo như vừa nãy nữa?”.
Nhìn dáng vẻ Ngô Khôn, Trần Phong không nhịn được lên tiếng mỉa mai, nhưng ánh mắt anh lại tràn ngập sát khí.
“Ồ? Có vẻ cậu nắm chắc phần thắng tuyệt đối nhỉ? Ha, ha… ha, ha, ha!”.
Ngô Khôn không nhịn được phá lên cười, tay phải còn ôm bụng, dường như Trần Phong vừa nãy đã kể cho anh ta nghe một câu chuyện cười.
“Dù cậu đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình, thì có gì chứ, cuối cùng vẫn chỉ là một kẻ vô dụng!”.
Một lúc Ngô Khôn dừng cười, nói với vẻ mặt khinh thường, mặc dù anh ta nói vậy nhưng trong lòng lại vô cùng cẩn trọng.
Trần Phong im lặng không nói gì, anh không nói gì nữa, anh không muốn lắm lời với kẻ thù trước mặt, hơn nữa nội kình còn khởi động, ra tay trước.
Chỉ thấy Trần Phong chợt biến mất khỏi vị trí ban đầu, lúc xuất hiện thì đã ở phía sau Ngô Khôn.
Trong sân vang tiếng trầm trồ, trong mắt khán giả bình thường Trần Phong đột nhiên biến mất, cảnh này vô cùng kỳ lạ, nhưng bọn họ dù sao cũng là người ngoài ngành căn bản không nhìn ra cái gì.
Ngược lại các võ sĩ lúc này đều biến sắc, tốc độ của Trần Phong thực sự quá nhanh, vượt xa khả năng của giai đoạn giữa Hóa Kình.
Sau khi Trần Phong xuất hiện thì mở lòng bàn tay, đập một chưởng về phía Ngô Khôn, cảnh này trông như tùy tiện, nhưng sức lực ẩn trong nó lại cực kì mạnh, lúc lòng bàn tay xẹt qua, mang theo khí thế như sét đánh, chưởng phong gào thét lao tới.
Ngô Khôn đã nhìn ra được ý đồ của Trần Phong, hành động này của Trần Phong không phải là muốn tấn công, mà là muốn sỉ nhục anh ta, lúc này thấy lòng bàn tay Trần Phong sắp đến gần, Ngô Khôn tức giận quát, xoay mạnh người tung một đấm.
Cú đấm này không phải không có tên, mà là Tu La Quyền do August sáng tạo ra, uy lực cực kì đáng sợ.
- -------------------
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook