Long Soái Giang Thần
Chapter 25: May mắn

Long Soái Giang Thần

Tên khác:

Long Vương Y Tế - Đương Đại Hoa Đà

Long Vương Y Tế Giang Thần – Thượng Môn Nữ Tế Giang Thần

Giang Thần Đường Sở Sở

Tác giả: Giang Thần Đường Sở Sở

Người Dịch: Kiết Tường

Bản dịch được thực hiện bởi truyen66.com. Hãy truy cập truyen66.com đọc để ủng hộ nhóm dịch nha. Cám ơn!

 

Hồi thứ 25: May mắn

 

Cốt truyện thay đổi quá nhanh, bọn Lưu Phương, Chu Dương cao ngạo lúc nãy, ngay lập tức bị đuổi ra ngoài.

Lưu Phương không cam tâm, kéo Chu Dương nói: “Con rể, con không phải là người Chu Gia sao, con có thẻ hội viên mà, mau lấy thẻ hội viên ra.”

Chu Dương kiên trì đến cùng, đi đến lấy thẻ bạch ngân ra: “Ông chủ Cổ, tôi là hội viên Bạch ngân của Mỹ Vị Hiên, bao năm qua tiêu phí hơn vài trăm triệu đấy.”:

“Đánh.”

Cổ Dật Hiên đang bận chào đón Đường Sở Sở, ai biết Chu Dương lại đến gần, anh ta nổi nóng, quát tháo lớn tiếng.

Vài bảo an hung tợn đến, tung quyền tung cước về Chu Dương.

Đánh hắn ngã xuống đất, hắn phải cầu xin: “Đừng, đừng đánh nữa.”

“Ha ha” Hà Diễm Mai thấy cảnh này, không còn giận nữa.

Bà ta ngẩng đầu ra vẻ rất đắc ý.

“Thì ra mấy người này đóng kịch, người của Đường gia mới có máu mặt thật.”

“Không phải đâu, Đường Sở Sở của Đường Gia có quan hệ không tầm thường với Diệp Hùng, bây giờ còn bao cả phòng kim cương, ông chủ cũng đích thân đến đón.”

Xung quanh có tiếng bàn tán.

Đường Sở Sở cũng đang mông lung, không biết chuyện gì vừa xảy ra.

“Cô Đường Sở Sở, Dì, Chú, mời vào trong.” Cổ Dật Hiên lần nữa chào đón.

“Chào mừng quí khách.” Hai hàng nhân viên phục vụ đứng ngoài cửa lại lên tiếng.

Những cô gái phục vụ đều mặc áo dài, đều là quốc sắc thiên hương, xinh đẹp hơn người, bây giờ đều quỳ xuống cả. Làm người ngoài cửa đều há hốc mồm.

“Đây là đãi ngộ của phòng kim cương?”

“Tốt thật, bao nhiêu người đẹp quỳ xuống, làm tôi đau lòng quá đi mất.”

Nhiều ánh mắt ngưỡng mộ, ganh thị nhìn theo.

Hà Diễm Mai cuối cùng đã nở mày nở mặt.

Đường Tùng cũng đã đứng thẳng người lên.

Ngô Mẫn nắm tay Đường Tùng, miệng cười chúm chím.

Lúc này, họ cảm thấy đang rất tuyệt, rất tự hào.

Và Đường Sở Sở nét mặt vẫn mông lung, và cô ta đúng là không quen Cổ Dật Hiên.

“Cô Đường Sở Sở, mời!”

“Chào mừng quý khách”

Các nhân viên phục vụ quỳ dưới đất, đồng loạt lên tiếng.

“Sở Sở, đi nào!” Giang Thần kéo Đường Sở Sở.

Đường Sở Sở lúc này mới có phản ứng.

Một nhà theo Cổ Dật Hiên dẫn đường, vào trong Mỹ vỊ Hiên, đi thang máy riêng, đến tầng năm.

Tầng năm được trang trí rất xinh đẹp, không khác gì cung điện, trên hành lang đều là những cô gái xinh đẹp đang quỳ.

Đường Tùng nhìn ngây người ra, từ nhỏ đến lớn hắn mới thấy cảnh tượng hoành tráng thế này. Đường Bác cũng há hốc mồm ra nhìn.

Hà Diễm Mai đang rất đắc ý, miệng há to ra.

“Các vị khách quý, mời vào phòng.”

Cổ Dật Hiên đích thân mở cửa phòng.

Phòng rộng vài trăm mét, bên trong có vài bàn tròn rất to, còn có khu nghỉ ngơi, hồ bơi.

Vừa vào phòng, người của Đường gia đều ngây ra nhìn.

“Quý khách, từ từ dùng, tôi không làm phiền.” Cổ Dật Hiên không ở lâu, sau khi dẫn khách về phòng, vội quay người đi.

Người của Đường Gia một hồi lâu mới hồi thần lại.

“Tùng, anh nhéo em xem, có phải em đang nằm mơ không. Phòng kim cương của Mỹ Vị Hiên đấy, bên ngoài nói ăn một bữa ở phòng kim cương, ít nhất là vài trăm ngàn.” Ngô Mẫn kích động nói năng không trước không sau.

“Vợ à, chuyện gì thế?” Đường Bác lúc này mới hỏi.”
“À, tôi cũng có biết đâu.” Hà Diễm Mai cũng đang mông lung, bà ta chưa từng thấy phòng nào hoành tráng thế này.

“Thần, là anh sao?” Đường Sở Sở nhìn Giang Thần đang nắm tay mình.

Giang Thần sờ mũi: “Anh làm gì có bản lãnh đó, không phải em đặt sao. Ông chủ mời là em mà.”

“Nhưng em đâu quen biết anh ta.”

Giang Thần cười: “Vậy thì anh không biết.”

“Mặc kệ là ai, ăn trước, để chụp ảnh đã, gửi cho bạn bè.” Đường Tùng lấy điện thoại ra chụp vài tấm ảnh.

Thức ăn lên rất nhanh.

Những bàn tròn trong phòng đều đầy thức ăn ngon. Sau khi lên món, các nữ phục vụ xinh đẹp còn lên trước đài biểu diễn.

Quá xinh đẹp, Đường Bác và Đường Tùng nhìn ngây người ra.

Bữa ăn này, người của Đường Gia đang trong mơ hồ.

Phòng kim cương món ăn quá nhiều, họ ăn mãi không hết, chỉ ăn chưa đến một phần mười.

Hà Diễm Mai vỗ bàn ngực nói: “Đã xong, nghe nói phòng kim cương phải hơn trăm ngàn đấy.”

“Trăm ngàn khoogn đủ đâu.” Giang Thần chỉ vào bình rượu đỏ trong tay Đường Tùng: “Chỉ chai rượu này đã là 38 ngàn, tôi thấy cậu uống vài bình, chỉ tiền rượu đã hơn trăm ngàn.”

“Hả?” Nghe đến đây, Đường Tùng giật thót, vội đứng lên: “Không phải tôi mở.”

Cổ Dật Hiên sau khi rời phòng, lập tức kiểm tra chuyện của Hắc Long. Anh ta hỏi thành viên gia tộc, có được một số ảnh của Hắc Long lúc phong soái.

Tuy Giang Thần phong soái là cơ mật, nhưng Cổ gia ở Kinh Đô là gia tộc hàng đầu, vẫn lấy được một số ảnh.

Nhìn thấy Giang Thần, anh ta giật thót người, tí nữa ngã khỏi phòng làm việc.

“Ối trời, Hắc Long thì là chồng của Đường Sở Sở!”

Anh ta không dám chậm trễ, lập tức đến phòng kim cương.

“Đùng đùng đùng”

Lúc này, ngoài cửa có tiếng gõ cửa, Cổ Dật Hiên nóng lòng, cười nói lớn: “Sở Sở, chú, dì, các vị, ăn có ngon không?”

Người nhà họ Đường nhìn nhau.

Hà Diễm Mai có chút tiền, nhưng bà ta sao lấy ra được, đây là tiền riêng.

“Sở Sở, ăn có ngon không?” Cổ Dật Hiên khom lưng.

“À.” Đường Sở Sở còn mơ hồ, theo bản năng gật đầu: “Ngon, ngon lắm.”

Cổ Dật Hiên lấy ra một tấm thẻ nạm kim cương, hai tay dâng lên nói: “Sở Sở, đây là thẻ hội viên kim cương, xin cô hãy nhận lấy.”

“Không, không” Đường Sở Sở vội đứng lên, khoác hai tay.

Cô ta sao dám lấy.

Tuy thẻ kim cương là chứng nhận, nhưng thức ăn quá đắt, cho dù là ăn một bữa, nhà khác đã khuynh gia bại sản, có thẻ cũng không ăn nổi.

Cổ Dật Hiên khom lưng nói: “Sở Sở, tôi nghĩ cô có chút hiểu lầm. Đây không phải thẻ kim cương thường, Thẻ này là thẻ hàng đầu, có thẻ này chỉ trả 1%, mỗi tháng được ăn ba lần miễn phí, miễn phí tất cả.”

“A?” Đường Sở Sở giật mình há to mồm.

Người của Đường Gia cũng trợn mắt.

Chỉ trả 1%, mỗi tháng ba lần miễn phí?

Trên đời có chuyện tốt thế này sao?

Đường Sở Sở không nhịn được hỏi: “Ông chủ Cổ, tôi không quen biết ông, ông sao lại tặng thẻ kim cương cho tôi?”

Cổ Dật Hiên nhìn Giang Thần đứng cạnh.

Gặp ánh mắt Giang Thần, anh ta lạnh run người vội nói: “Hôm nay là kỷ niệm năm năm của tiệm, nên có hoạt động rút thưởng, cô rút trúng, nên thẻ này của cô. Bữa ăn này miễn phí, sau này mời cô thường đến Mỹ Vị Hiên.”

“Mừng năm năm, rút thưởng?” Đường Sở Sở ngạc nhiên.

Hà Diễm Mai biết trúng thưởng, mừng đến khóc, vội chạy đến nhận lấy thẻ kim cương: “Ông chủ Cổ, để tôi nhận thay.”

Cổ Dật Hiên thấy Hà Diễm Mai nhận thẻ, nhưng khi nhìn mặt Giang Thần, anh ta nói: “Chỉ có Sở Sở mới dùng được thẻ kim cương, chúng tôi chỉ biết Sở Sở, không biết người khác.”

Hà Diễm Mai vội đưa thẻ lại cho Đường Sở Sở.

“Thần” Đường Sở Sở nhìn Giang Thần.

Giang Thần cười nói: “Vợ à, không ngờ em may mắn thế, gặp phải mừng đầy năm, trở thành người may mắn. Chúc mừng em, em nhận đi.”

Giang Thần nói thế, Đường Sở Sở mới dám nhận thẻ kim cương.

Cám ơn đã xem tại truyen66.com

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương