LINH VŨ THIÊN HẠ
Chapter 80: Uy lực Chu Tước Quyết

Năng lượng đỏ thẫm to ba mét này ngưng tụ thành thân chim chẳng khác gì hỏa phượng, có vài cộng lông vũ bảy màu ngưng tụ thành mũ phượng, trên cái đuôi có lông vũ bảy màu kéo dài, hai cánh mở ra có hỏa diễm tràn ngập, không gian chung quanh lắc lư lên xuống, hỏa điểu này chẳng khác gò hỏa phượng hàng lâm. 

Ba ba ba... 

Nói thì rất dài dòng, nhưng trên thực tế cũng chỉ diễn ra trong hai ba nháy mắt mà thôi, lúc này Vương Quang thúc dục lực lượng cuồng bạo đã tới trước mặt Lục Thiếu Du. 

- Đến đây đi, Chu Tước Quyết. 

Lục Thiếu Du hét lớn một tiếng, chân khí trong cơ thể đã tiêu hao hết, hai tay đánh ra đạo thủ ấn cuối cùng, hỏa điểu trước người vỗ cánh bay đi. 

Khi hỏa diễm này lướt qua không gian, thân hình ba mét của nó nhanh chóng bành trướng, lập tức hóa thành bốn mươi mét, hỏa diễm quanh thân cuồng bạo, khí tức trên người của nó càng trở nên khủng bố, khí tức cuồng bạo phóng lên trời. 

Cảm nhận được khí tức cuồng bạo này, Vương Quang vốn vô cùng tự tin, cảm thấy tóc gáy dựng thẳng lên... 

Trên ghế trọng tài, sắc mặt Bạch Mi trưởng lão Vân Dương Tông đại biến, trong ánh mắt đầy kinh hãi. 

- Tiểu tử không nên! 

Bạch Mi trưởng lão hét lớn một tiếng, thân hình lướt tới, thân thể của hắn mang theo khí tức cường hãn lao xuống bệ đá. 

Trên bệ đá, hai cánh hỏa điểu chập chờn, đá vụn bắn tới như mưa rào biến thành hơi tiêu tán đi, năng lượng thể đỏ thẫm nhanh chóng lao thẳng tới Vương Quang, thời điểm tới gần Vương Quang thi hư ảnh hỏa điểu biến mất, sau đó ngưng tụ thành một hỏa cầu to lớn, hỏa cầu bạo động căng phồng lên, ngay sau đó là một tiếng nổ cực mạnh xuất hiện trên bệ đá, 

Rầm rầm rầm phanh... 

Hỏa diễm bao phủ cả bệ đá, không chỉ trên bệ đá, trong phạm vi ít nhất ba trăm mét đều bị ngọn lửa bao phủ. Trong hỏa diễm có khí tức cuồng bạo phóng thẳng lên trời. 

Xùy... 

Trong nháy mắt một đạo thân ảnh từ trên ghế trọng tài lao vào hỏa diễm, lập tức bố trí một vòng phòng ngự quanh bệ đá. 

Ầm ầm... 

Hỏa diễm không ngừng nổ vang, không gian sinh ra rung động, bệ đá bị hỏa diễm phô thiên cái địa này nổ thành hư vô, hỏa diễm khuếch tán ra bốn phía, thiếu chút nữa lao thẳng vào ghế khách quý. 

Trong một đống đá vụn, Bạch Mi trưởng lão xuất hiện ở trong đó, một đạo cương quang hiện ra, nhưng mà Vương Quang với khóe miệng có máu tươi chảy ra và ánh mắt đầy kĩnh hãi được bảo vệ bên trong cương quang. 

Sau một lát, trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, Lục Thiếu Du chậm rãi bò ra khỏi đống đá vụn, sắc mặt tái nhợt, thần sắc uể oải, trên người chật vật không chịu nổi. 

Tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào cảnh này, đều kinh hãi không hiểu, các đại gia chủ trên ghế tông chủ và ba chấp sự Vân Dương Tông cũng đứng lên, cảnh vừa rồi hoàn toàn vượt qua dự kiến của bọn họ, Lục Thiếu Du thi triển vũ kỹ thật sự quá cường hãn, một kích này căn bản vũ giả cấp độ Vũ Sĩ không thể thi triển ra được. 

Trên khán đài mọi người trợn mắt há hốc mồm, cảnh khủng bố này làm bọn họ kinh hãi. 

- Hảo tiểu tử, trận này, ngươi thắng. 

Bạch Mi trưởng lão Vân Dương Tông nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, trong mắt ánh mắt kinh ngạc, lập tức thu hồi cương khí hộ thân, trong lực lượng cuồng bạo vừa rồi, hắn tự nhiên rõ ràng uy lực của một kích đó, chỉ sợ cho dù Vũ Sư nhất trọng gặp gỡ không chết cũng trọng thương, nếu không phải mình bảo vệ Vương Quang, hiện tại Vương Quang đã là một thi thể. 

- Tốt lắm công tử, công tử thắng. 

Trên khán đài, Lục Tiểu Bạch lớn tiếng quát lên. 

Trên ghế trọng tài, sắc mặt tộc trưởng Vương gia biến thành âm trầm, con mình nắm chắc thắng lợi trong tay, không nghĩ tới cuối cùng vẫn bị thua, mà Lục Đông tới lúc này vẫn còn không tin nổi, Lục Thiếu Du thi triển vũ kỹ thần bí kia lại có thể một lần hành động đánh bại Vũ Sĩ cửu trọng. 

Mọi người trên ghế trọng tài đều nhìn ra, nếu không có Bạch Mi trưởng lão bảo vệ Vương Quang, chỉ sợ Vương Quang hiện tại đã chết rồi. 

- Vũ kỹ Hoàng cấp sao, là vũ kỹ Hoàng cấp cao cấp, hoặc chí ít là vũ kỹ Huyền cấp sơ giai. 

Trên khán đài, nha hoàn Thúy Ngọc nói nhỏ. 

Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào Bạch Mi trưởng lão, nhẹ nhàng hỏi: 

- Ta thắng sao? 

Bạch Mi trưởng lão nói nhỏ: 

- Đúng vậy, ngươi thắng, thật sự ngoài ý muốn của ta. 

- Rốt cục cũng thắng. 

Khóe miệng Lục Thiếu Du mĩm cười, cảm giác hai mắt tối sầm, toàn thân vô lực ngã xuống đất, thi triển Chu Tước Quyết xong thì chân khí trong cơ thể hắn tiêu hao hầu như không còn. 

- Thiếu Du. 

Lục Đông, Lục Vô Song lập tức chạy lên bệ đá. 

- Hắn không có việc gì đâu, chỉ hao hết chân khí hư thoát mà thôi, điều dưỡng một phen sẽ khôi phục. 

Bạch Mi trưởng lão đến bên người Lục Thiếu Du kiểm tra một phen rồi nói ra.

Trang 2 / 2

Một ngày sau đó trong đình viện Lục gia, La Lan thị nhìn qua Lục Thiếu Du, trong nội tâm lo lắng. 

- Vô Song, Thiếu Du không có sao chứ, tại sao vẫn bất tỉnh? 

La Lan thị lo lắng hỏi. 

- Tam di, ngươi yên tâm đi, Thiếu Du vì tiêu hao quá nhiều, không sao đâu. 

Lục Vô Song nói ra, đôi mắt dễ thương nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du đang nằm trên giường, trên quảng trường ngày hôm qua, thiếu niên này đã đại phát hùng phong, thế nhưng mà thân ảnh của hắn đã ghi khắc sâu vào nội tâm của ngàn vạn thiếu nữ. 

- Công tử thật không có chuyện gì chứ, vì sao còn chưa tỉnh? 

Lục Tiểu Bạch cũng lo lắng không thôi. 

- Ân. 

Đúng lúc này, lông mày Lục Thiếu Du khẽ động, mở hai mắt ra, mẫu thân, Lục Vô Song, Lục Tiểu Bạch ba người đều xuất hiện trước mắt. 

- Thiếu Du, con cảm giác thế nào, không có sao chứ? 

La Lan thị lập tức hỏi. 

Lục Thiếu Du cảm giác toàn thân không còn có chút sức lực nào, lập tức di động thân thể ngồi dậy, nói: 

- Mẫu thân, con không sao, người yên tâm đi. 

Hơi vận chuyển chân khí, Lục Thiếu Du kiểm tra cơ thể của mình, trừ những vết thương nhẹ ra, chính mình cũng không có tổn hại gì, đoán chừng điều tức một hai ngày là tốt rồi. 

- Thiếu Du, đệ tỉnh là tốt rồi, đây là ba viên Quy Chân Đan, đệ ăn vào rồi điều tức đi. 

Lục Vô Song đưa cho Lục Thiếu Du ba khỏa Quy Chân Đan. 

- Ân. 

Lục Thiếu Du tiếp nhận ba viên Quy Chân Đan, mình bây giờ đúng là cần điều tức, nếu không thương thế của hắn có thể sinh ra một ít tác dụng phụ. 

- Con yên tâm điều tức đi, nhìn con không có việc gì, mẫu thân cũng yên tâm. 

La Lan thị nói, nhìn thấy nhi tử vẫn khỏe mạnh thì yên lòng lại. 

Ba người lập tức đi ra ngoài, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi đó, ăn vào một viên Quy Chân Đan bắt đầu chậm rãi điều tức. 

Trong thời gian Lục Thiếu Du bất tỉnh, kết quả tỷ thí các đại gia tộc trên trấn Thanh Vân biến thành đề tài trà dư tửu hậu của mọi người, đặc biệt là trận đấu cuối cùng, Lục Thiếu Du Lục gia đối chiến Vương Quang Vương gia càng làm người ta cảm thấy thật kỳ diệu. 

Vũ Sĩ tứ trọng đánh bại Vũ Sĩ cửu trọng, loại kết quả này cũng làm cho người ta kinh ngạc, cuối cùng Lục Thiếu Du thi triển vũ kỹ thần bí cũng làm cho tất cả mọi người mở rộng tầm mắt, bởi vì vũ kỹ kia thật sự quá biến thái. 

- Không nghĩ tới, tiểu tạp chủng kia còn có chỗ lớn thế. 

Trong một đình viện, thần sắc Triệu Tuệ âm trầm, kết quả ngày hôm qua làm cho nàng không muốn thấy. 

- Hiện tại tiểu tử kia tiến vào top năm, ít ngày nữa sẽ đi vào Vân Dương Tông, tới lúc đó muốn đối phó càng khó rồi. 

Triệu Nhị nói ra. 

- Hừ, con cũng sẽ tới Vân Dương Tông, tăng thêm biểu ca đã ở trong Vân Dương Tông, ngược lại thời điểm này muốn đối phó hắn cũng thuận tiện. 

Lục Thiếu Hổ lạnh nhạt nói một tiếng. 

- Thiếu Hổ, tiểu tạp chủng kia nhất định không thể lưu lại, hắn chết, về sau Lục gia đều là của con, kiện bảo vật kia của Lục gia cũng là của con, cho nên con nhất định phải nghĩ biện pháp tại Vân Dương Tông giết tiểu tạp chủng này. 

Triệu Tuệ lạnh nhạt nói. 

- Mẫu thân, Lục gia rốt cuộc có bảo vật gì, vì sao con chưa từng nghe qua. 

Lục Thiếu Hổ hỏi. 

- Chuyện này mẫu thân không biết, nhưng mà bảo vật này tuyệt đối bất phàm, ông ngoại của con đã bàn giao, bảo vật này nhất định không thể rơi vào trong tay của kẻ khác. 

Triệu Tuệ nói ra. 

Một ngày một đêm qua đi, sáng sớm hôm sau, trong phòng Lục Thiếu Du có hào quang sáng ngời bao phủ Lục Thiếu Du, bên ngoài tràn ngập sáng bóng, sắc mặt Lục Thiếu Du đã khôi phục vẻ hồng nhuận phơn phớt. 

- Hô! 

Sau khi phun một ngụm trọc khí ra ngoài cơ thể, Lục Thiếu Du mở hai mắt ra, ánh mắt của hắn thâm thúy, điều tức một ngày một đêm cộng thêm có một viên Quy Chân Đan, hắn đã khôi phục bảy thành, lần này hắn tiêu hao sạch chân khí của mình, tăng thêm trước đó bị thương không nhẹ, có thể khôi phục nhanh như vậy đã là khó tưởng tượng nổi. 

- Chu Tước Quyết đúng là lợi hại! 

Nhớ lại bản thân mình vào lúc cuối cùng thi triển Chu Tước Quyết tạo thành lực phá hoại to lớn, Lục Thiếu Du cảm thấy sợ hãi và thán phục không thôi. 

- Về sau cũng phải cẩn thận trong khi thi triển mới được. 

Lục Thiếu Du nghĩ trong lòng, Chu Tước Quyết uy lực cực lớn, nhưng mà tiêu hao chân khí cũng quá nhiều, gặp phải đối thủ, nếu không thể một chiêu đánh chết thì mình cũng nguy hiểm. 

Bất kể như thế nào, Lục Thiếu Du hiện tại vô cùng cao hứng, uy lực Chu Tước Quyết vượt qua dự tính của hắn quá nhiều, uy lực như thế tuyệt đối rất khủng bố, chỉ tiếc mỗi lần thi triển ra thì hắn cũng không chịu nổi tiêu hao. 

Mà Chu Tước Quyết cần linh khí rót vào mới sử dụng được, điểm này cũng làm Lục Thiếu Du nghi hoặc, vũ kỹ vốn không có liên quan tới linh giả, thế nhưng mà Chu Tước Quyết cần linh khí thúc dục, nếu như vũ giả bình thường đạt được Chu Tước Quyết cũng vô dụng, căn bản không có cơ hội tu luyện.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương