LINH VŨ THIÊN HẠ
Chapter 79: Còn có thực lực chống lại không?

Phốc! 

Sắc mặt Lục Thiếu Du tái nhợt, trong miệng có tiếng trầm thấp, sau đó phun ra một ngụm máu tươi, bước chân lảo đảo lui ra phía sau, thẳng tới biên giới bệ đá mới chậm rãi dừng lại, ngay cả áo giáp màu vàng đất trước người cũng ảm đạm đi nhiều. 

- Có thể ngạnh kháng một kích toàn lực của Vũ Sĩ cửu trọng, lực phòng ngự đúng là không tệ, xem ra vũ kỹ phòng ngự tu luyện không kém, vũ kỹ phòng ngự này đúng là bất phàm. 

Bạch Mi trưởng lão Vân Dương Tông kinh ngạc nói ra, Vũ Sĩ tứ trọng ngạnh kháng một kích toàn lực của Vũ Sĩ cửu trọng, đây đã là điểm làm mọi người kinh ngạc. 

Không ít người vây xem cũng đổ mồ hôi lạnh thay Lục Thiếu Du, nhìn thấy Lục Thiếu Du có thể chống lại thì thở ra một hơi. 

- Thực lực chênh lệch quá lớn. 

Trong đám người, Lục Vô Song nói nhỏ, thần sắc thở dài, kém nhau tới năm trọng, đây là một cái hào cực rộng, có thể chống lại một kích vừa rồi đã là kỳ tích. 

- Tiểu tử, ngươi đã khiến ta chấn kinh nha, nhưng mà hiện tại ngươi còn thực lực chống đỡ tiếp không? 

Vương Quang nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du ở biên giới bệ đá nói ra. 

Lục Thiếu Du sau khi nuốt một ngụm máu sắp phun trở vào, ngăn cản chân khí hỗn loạn trong cơ thể, quay đầu nhìn qua phía sau mình, lúc này mình còn cách biên giới bệ đá hai mét mà thôi, nếu ngăn cản một kích nữa thì mình phải thua không nghi ngờ. 

- Có thực lực chống lại hay không, thử qua mới biết được. 

Lục Thiếu Du nói nhỏ một tiếng, trong tâm tính của hắn có một khí chất vĩnh viễn không chịu thua. 

- Tốt, ta đúng là muốn xem ngươi có thực lực này hay không. 

Vương Quang hừ lạnh một tiếng, ngay vào lúc này thủ ấn trong tay biến ảo, chân khí quanh người run run, thân hình của hắn bao phủ trong hào quang màu vàng óng, trên bệ đá, kình phong gào thét, mang theo âm thanh xé gió bén nhọn, không gian chung quanh bệ đá lúc này cũng sinh ra áp lực. 

- Phá Thạch Kỹ! 

Không gian chung quanh bị khí kình áp lực tới mức độ nhất định, thời điểm này hai tay Vương Quang hất lên, đồng tử của hắn bắn ra hào quang màu vàng đất, trên hai tay có hai đạo chưởng ấn bành trướng đánh tới trước. 

Ba ba ba... 

Một đạo cuồng phong gào thét, lực lượng khủng bố quét qua tất cả, trên bệ đá nham thạch cứng rắn cũng bị nhấc lên, đá vụn nghiền nát, những phiến đá khác như quả cầu tuyết nhỏ bắn tứ tung mang theo áp lực và lực lượng khủng bố lao thẳng về phía Lục Thiếu Du, mặt ngoài của bệ đá bị lật tung lên, Lục Thiếu Du căn bản không có chỗ để trốn. 

- Lực lượng thật mạnh, thực lực này đã tiếp cận Vũ Sư. 

Trên ghế trọng tài, bọn họ ngạc nhiên vì thực lực Vương Quang bạo phát ra, trong thế hệ trẻ, người có thực lực thế này đúng là hiếm thấy, đồng thời không ít người cũng dự cảm được kết cục của Lục Thiếu Du, đối mặt với thực lực hung hãn như thế, ngay từ đầu Lục Thiếu Du cũng đã không phải là đối thủ, huống chi hiện tại đã có thương tích trên người. 

Nhìn thấy biểu lộ kinh ngạc của mọi người, tộc trưởng Vương gia mỉm cười, nhi tử che dấu nhiều năm như vậy chính là vì hôm nay, nhi tử rốt cuộc cũng không để cho mình thất vọng. 

Thần sắc Lục Đông khe khẽ thở dài, Lục Thiếu Du thiên phú đỉnh cấp, nhưng mà thực lực kém đối phương quá lớn, nếu trong tộc có thể bồi dưỡng từ nhỏ, Vương gia Vương Quang này làm sao là đối thủ chứ, tất cả cũng chỉ có thể trách Lục Thiếu Du vận khí không tốt, trong bảy người, cuối cùng lại đụng phải Vương Quang. 

Trên bệ đá, sắc mặt Lục Thiếu Du lúc này cũng khó coi, chính mình căn bản không thể chống lại, đối phương quá mạnh mẽ. 

- Liều, lúc này đây, nhất định không thể sai lầm. 

Lục Thiếu Du cắn răng nói ra, thủ ấn trong tay xuất hiện biến hóa huyền ảo, thân thể lập tức bao phủ trong ánh sáng chói mắt, từ khi đánh ra những thủ ấn huyền ảo này, trước người Lục Thiếu Du bắn ra một đạo quang mang quỷ dị, khí tức toàn thân lúc này cũng sinh ra biến hóa rất lớn. 

Từng đạo thần quang quỷ dị xuất hiện, lập tức bắt đầu ngưng tụ, một tiếng nổ như sấm rền vang vọng ngưng tụ trên bệ đá, Lục Thiếu Du phun ra một ngụm máu tươi, dung hợp lại thất bại. 

- Vì sao lần nào cũng không thành công, tại sao có thể như vậy. 

Trong nội tâm Lục Thiếu Du vô cùng trầm trọng, công kích của đối phương đã tới trước mặt, không có thời gian cân nhắc, thủ ấn trong tay ngưng kết lần nữa, lúc này một đạo thần quang lại ngưng tụ. 

Một đạo thần quang này bắn ra quang mang kỳ lạ, nhìn kỹ thì có bảy màu lập lòe, trên hào quang thần dị kia làm cho người ta kinh ngạc, bởi vì hào quang này có năng lượng khổng lồ khiến người ta sợ hãi, chung quanh những khí tức khủng bố này, cả hư không bắt đầu vặn vẹo, tản ra khí tức làm nội tâm người ta run sợ. 

Khí tức khủng bố này tương dung, bài xích cực lớn làm cho Lục Thiếu Du không cách nào thuận lợi ngưng tụ, chân khí trong người bị khí tức khủng bố kia cắn nuốt. 

- Vì sao vẫn không được, nhất định là còn sai lầm gì đó. 

Sắc mặt Lục Thiếu Du trắng bệch, chân khí trong người bị rút đi, nhưng mà hắn không cách nào ngưng tụ ra đạo công kích này. 

- Ồ, tại sao có thể như vậy. 

Vào thời điểm này Lục Thiếu Du cảm giác được linh lực của mình dường như bị dẫn dắt hội tụ vào trong năng lượng kỳ dị kia. 

- Chẳng lẽ là cần linh lực. 

Lục Thiếu Du không do dự, trong đầu lập tức có linh lực cuồng bạo lưu chuyển, rót vào trong hào quang bảy màu trước mặt. 

Khi được linh lực rót vào, hào quang bảy màu các nơi sinh ra phản ứng, khí tức khiến tim người ta đập nhanh sinh ra trên bệ đá. 

Hào quang thần dị không cách nào ngưng tụ, vào lúc này khi Lục Thiếu Du rót linh lực vào thì hào quang bảy màu sinh ra hấp lực tương dung với nhau. 

- Thành công, thì ra Chu Tước Quyết cần linh lực để dung hợp. 

Lục Thiếu Du mỉm cười, tuy không rõ vì sao vũ kỹ này cần linh lực rót vào, nhưng Nam thúc cũng nói, vũ kỹ thần bí này bất phàm, nếu không Nam thúc cũng đã mở nó ra rồi. 

Hào quang thần dị này dung hợp với nhau, khí tức khủng bố càng lúc càng mạnh, Lục Thiếu Du cũng cảm giác được sau khi lực lượng này dung hợp đã trở nên cuồng bạo, Lục Thiếu Du cắn răng đánh thủ ấn ra lần nữa, mười ngón không ngừng biến hóa, trong hào quang trước mặt, mười ngón tay dẫn dắt từng đạo linh lực vào bên trong. 

Lúc này người bên ngoài chỉ nhìn thấy ánh sáng bảy màu đang tỏa sáng trên bệ đá, khí tức vô cùng khủng bố tràn ngập khắp nơi, hư không cũng sinh ra vặn vẹo. 

- Đây là vũ kỹ gì, hình như còn có linh lực chấn động a. 

Bạch Mi trưởng lão Vân Dương Tông cũng kinh ngạc, các thủ lĩnh và gia chủ các gia tộc cũng chấn kinh, một màn này cũng vượt qua tưởng tượng của Lục Đông rất xa. 

Khi rót linh lực vào, hào quang thần dị quanh ngươi Lục Thiếu Du tỏa năng lượng cuồng bạo, nhưng nó dần dần an tĩnh lại, trong ánh mắt kinh ngạc của mấy vạn người nơi đây, năng lượng này ngưng tụ thành một thân chim to ba mét.

Trang 2 / 2

Năng lượng đỏ thẫm to ba mét này ngưng tụ thành thân chim chẳng khác gì hỏa phượng, có vài cộng lông vũ bảy màu ngưng tụ thành mũ phượng, trên cái đuôi có lông vũ bảy màu kéo dài, hai cánh mở ra có hỏa diễm tràn ngập, không gian chung quanh lắc lư lên xuống, hỏa điểu này chẳng khác gò hỏa phượng hàng lâm. 

Ba ba ba... 

Nói thì rất dài dòng, nhưng trên thực tế cũng chỉ diễn ra trong hai ba nháy mắt mà thôi, lúc này Vương Quang thúc dục lực lượng cuồng bạo đã tới trước mặt Lục Thiếu Du. 

- Đến đây đi, Chu Tước Quyết. 

Lục Thiếu Du hét lớn một tiếng, chân khí trong cơ thể đã tiêu hao hết, hai tay đánh ra đạo thủ ấn cuối cùng, hỏa điểu trước người vỗ cánh bay đi. 

Khi hỏa diễm này lướt qua không gian, thân hình ba mét của nó nhanh chóng bành trướng, lập tức hóa thành bốn mươi mét, hỏa diễm quanh thân cuồng bạo, khí tức trên người của nó càng trở nên khủng bố, khí tức cuồng bạo phóng lên trời. 

Cảm nhận được khí tức cuồng bạo này, Vương Quang vốn vô cùng tự tin, cảm thấy tóc gáy dựng thẳng lên... 

Trên ghế trọng tài, sắc mặt Bạch Mi trưởng lão Vân Dương Tông đại biến, trong ánh mắt đầy kinh hãi. 

- Tiểu tử không nên! 

Bạch Mi trưởng lão hét lớn một tiếng, thân hình lướt tới, thân thể của hắn mang theo khí tức cường hãn lao xuống bệ đá. 

Trên bệ đá, hai cánh hỏa điểu chập chờn, đá vụn bắn tới như mưa rào biến thành hơi tiêu tán đi, năng lượng thể đỏ thẫm nhanh chóng lao thẳng tới Vương Quang, thời điểm tới gần Vương Quang thi hư ảnh hỏa điểu biến mất, sau đó ngưng tụ thành một hỏa cầu to lớn, hỏa cầu bạo động căng phồng lên, ngay sau đó là một tiếng nổ cực mạnh xuất hiện trên bệ đá, 

Rầm rầm rầm phanh... 

Hỏa diễm bao phủ cả bệ đá, không chỉ trên bệ đá, trong phạm vi ít nhất ba trăm mét đều bị ngọn lửa bao phủ. Trong hỏa diễm có khí tức cuồng bạo phóng thẳng lên trời. 

Xùy... 

Trong nháy mắt một đạo thân ảnh từ trên ghế trọng tài lao vào hỏa diễm, lập tức bố trí một vòng phòng ngự quanh bệ đá. 

Ầm ầm... 

Hỏa diễm không ngừng nổ vang, không gian sinh ra rung động, bệ đá bị hỏa diễm phô thiên cái địa này nổ thành hư vô, hỏa diễm khuếch tán ra bốn phía, thiếu chút nữa lao thẳng vào ghế khách quý. 

Trong một đống đá vụn, Bạch Mi trưởng lão xuất hiện ở trong đó, một đạo cương quang hiện ra, nhưng mà Vương Quang với khóe miệng có máu tươi chảy ra và ánh mắt đầy kĩnh hãi được bảo vệ bên trong cương quang. 

Sau một lát, trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, Lục Thiếu Du chậm rãi bò ra khỏi đống đá vụn, sắc mặt tái nhợt, thần sắc uể oải, trên người chật vật không chịu nổi. 

Tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào cảnh này, đều kinh hãi không hiểu, các đại gia chủ trên ghế tông chủ và ba chấp sự Vân Dương Tông cũng đứng lên, cảnh vừa rồi hoàn toàn vượt qua dự kiến của bọn họ, Lục Thiếu Du thi triển vũ kỹ thật sự quá cường hãn, một kích này căn bản vũ giả cấp độ Vũ Sĩ không thể thi triển ra được. 

Trên khán đài mọi người trợn mắt há hốc mồm, cảnh khủng bố này làm bọn họ kinh hãi. 

- Hảo tiểu tử, trận này, ngươi thắng. 

Bạch Mi trưởng lão Vân Dương Tông nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, trong mắt ánh mắt kinh ngạc, lập tức thu hồi cương khí hộ thân, trong lực lượng cuồng bạo vừa rồi, hắn tự nhiên rõ ràng uy lực của một kích đó, chỉ sợ cho dù Vũ Sư nhất trọng gặp gỡ không chết cũng trọng thương, nếu không phải mình bảo vệ Vương Quang, hiện tại Vương Quang đã là một thi thể. 

- Tốt lắm công tử, công tử thắng. 

Trên khán đài, Lục Tiểu Bạch lớn tiếng quát lên. 

Trên ghế trọng tài, sắc mặt tộc trưởng Vương gia biến thành âm trầm, con mình nắm chắc thắng lợi trong tay, không nghĩ tới cuối cùng vẫn bị thua, mà Lục Đông tới lúc này vẫn còn không tin nổi, Lục Thiếu Du thi triển vũ kỹ thần bí kia lại có thể một lần hành động đánh bại Vũ Sĩ cửu trọng. 

Mọi người trên ghế trọng tài đều nhìn ra, nếu không có Bạch Mi trưởng lão bảo vệ Vương Quang, chỉ sợ Vương Quang hiện tại đã chết rồi. 

- Vũ kỹ Hoàng cấp sao, là vũ kỹ Hoàng cấp cao cấp, hoặc chí ít là vũ kỹ Huyền cấp sơ giai. 

Trên khán đài, nha hoàn Thúy Ngọc nói nhỏ. 

Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào Bạch Mi trưởng lão, nhẹ nhàng hỏi: 

- Ta thắng sao? 

Bạch Mi trưởng lão nói nhỏ: 

- Đúng vậy, ngươi thắng, thật sự ngoài ý muốn của ta. 

- Rốt cục cũng thắng. 

Khóe miệng Lục Thiếu Du mĩm cười, cảm giác hai mắt tối sầm, toàn thân vô lực ngã xuống đất, thi triển Chu Tước Quyết xong thì chân khí trong cơ thể hắn tiêu hao hầu như không còn. 

- Thiếu Du. 

Lục Đông, Lục Vô Song lập tức chạy lên bệ đá. 

- Hắn không có việc gì đâu, chỉ hao hết chân khí hư thoát mà thôi, điều dưỡng một phen sẽ khôi phục. 

Bạch Mi trưởng lão đến bên người Lục Thiếu Du kiểm tra một phen rồi nói ra.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương