Ngọn  đèn trên sân khấu mờ ảo , khoảng cách lại xa làm người ta có chút mù mờ tỉ như màu da , màu môi ,hay vành tai xinh đẹp mê người .

Màu da trắng như ngọc mài nhưng không tái nhợt đôi môi nhạt khi cười lên phi thường quyến rũ mà trên cổ là vòng ngọc tinh xảo .

Chậc chậc ,Lăng Phong ,ngươi xuống tay rất nhanh vật đính ước cũng tặng nhưng sao ngươi keo kiệt như thế , đi tặng cái vòng cũ , không biết mua cái đẹp hơn sao ?

Lâm Phong đứng một nơi mà suy nghĩ xấu xa mà húc tay ai đó “Huynh đệ , người ta đang trước mặt ngươi kìa đến tặng cho người ta cái hôn nồng nhiệt đi, ngươi không lên ta lên thật đó , hay ngươi muốn tiểu mĩ nhân chủ động xuống đây ”

“Câm miệng ngươi lại ” Khúc đại ca ánh mắt hung ác mà phóng dao làm Lâm Phong ngã quỵ luôn .

Chính là bó hoa trong tay giờ đây lại nặng nề , sau khi hắn nghe khúc đàn xong tình cảm lại phức tạp hơn , hắn cũng giống mọi người chìm trong cầm khúc đó , người ta nghe đàn còn hắn lại nhìn người đánh đàn . Nhiên Nhiên còn nhiều bí ẩn lắm , trạng nguyên , bóng người , thanh âm chưa có lời giải mà càng như vậy trong tâm hắn lại như có  cái gì kêu gào thảm thiết muốn lao ra .

Chỉ vì một  động tác đơn giản của thiếu niên . Trước khi gảy đàn , y cầm vòng ngọc mình tặng , quý trọng một món quà đơn giản như vậy .

Khúc Y Nhiên ngũ quan nhạy cảm hơn người thường, nghe câu chuyện biết Lâm Phong là bạn của ca ca mà còn có ôm hôn cuồng nhiệt , tặng hoa lễ vật , hai má nhất thời đỏ ửng .

Vì thế ca ca chuẩn bị làm .. không chỉ  là tặng hoa không đi .

Khúc Y Nhiên cúi đồng nhìn đàn trong tay mình xoay con ngươi rồi quyết định đặt nó xuống nhưng động tác này làm hai người đang nhìn vô cùng khó hiểu .

Kết quả động tác tiếp theo của thiếu niên là chạy ra khỏi vị trí đến chỗ Khúc đại ca sau đó đem hai tay ôm lấy bó hoa hồng xanh , rồi một tay giữ hoa một tay dặt tai thắt lưng của anh trai rướn người lên , cái đầu nhỏ với không nổi chỉ có thể nhẹ nhàng trên má ca ca thân một cái

“Chụt ”

Thiếu niên mắt cong cong miệng vui cười đến cảnh đẹp ý vui mà nói “ Hoa rất đẹp , cảm ơn ca ca !”

Mắt Lâm Phong muốn rớt  xuống luôn , ta chỉ đùa một chút thôi mà tiểu mĩ nhân làm thật ? Lăng Phong ngươi thật có phúc , ta không bao giờ được như vậy .

Mà Khúc gia đại ca hóa thạch hoàn toàn , thần trí bị cái hôn  của đệ đệ đánh bay mất , hành động của thiếu niên làm chính y  đỏ hết cả tai, ôm đàn mà lắp bắp “ Tối nay .. ta .. không cần về kí túc xá ”nói chuyện lắp bắp rồi chạy biến không nhìn đường là cho Lí Mật vội hét “ Có cột điện ”kết quả vẫn lao đầu vào .

Khúc Y Nhiên không biết mình bị gì nhưng khi hôn anh trai lại mặt đỏ tim đập  , một khắc này làm y muốn sợ hãi mà chạy xa , thật  đáng  sợ ..

Khúc  đại ca vừa hoàn hồn thấy đệ đệ lao cột điện vội chạy ra ôm y vào lòng mình thanh âm nhẹ nhàng vang lên âm cuối lại như vui sướng “ Chạy cái gì ? Ân ”

Con sóc muốn chạy hai tay bận bịu nên bị người ta ôm chặt , mặt càng đỏ “Anh , em cầm nhiều thứ , bỏ em ra”

“ Buông ra ” Khóe miệng Khúc Lăng  Phong lộ ra đường cong tao nhã ” Cho em lao vào cột điện sao ?”

Thật sự thiếu chút nữa là lao vào , rất nguy hiểm .

Đôi môi ướt át , đầu lưỡi phấn nộn nhìn xuống phía dưới theo cổ áo thiếu niên là xương quai xanh tinh xảo mê người còn có ..

Ân ! như thế nào không nhìn nữa ?

Lâm Phong hú hét , Khúc Lăng Phong sao ngươi lại thuần khiết như vậy nhìn đến xương quai xanh mà còn không nhìn xuống nữa “ Ta nói hai ngươi hay là hôn thêm cái nữa đi ”Lâm Phong đứng một bên mà gợi ý không nhìn đến mặt Khúc Lăng Phong đã đen như đáy nồi .

Khúc gia đại ca tinh quang chợt lóe hình như công ty mới mở chi nhánh ở châu Phi .

Cuối cùng hai anh em mặc kệ Lâm Phong , Khúc Y Nhiên so với lúc biểu diễn còn khẩn trương hơn , tay không ôm đàn thì  chẳ biết để đau  mà Khúc đại ca lại không dám buông em trai ra  vậy là kéo cả đàn cả người , thả ra y lại lao đầu vào cột điện thì sao ?

Lí do thật đầy đủ .

Khúc Y Nhiên vẫn đỏ mà hỏi “ Anh , chúng ta về nhà sao ?”

Con sóc vẻ mặt thẹn thùng như muốn đem cái đuôi che mặt nhưng quên mất che mặt sẽ để lộ cúc hoa a!

Khúc đại ca nhìn lỗ tai đệ đệ mà cười “ Như vậy phát biểu sẽ không xong đâu ”

Khúc Y Nhiên “ …. …..”

Còn chuyện này nữa , Khúc  Y  Nhiên “ Lí Mật , giúp ta ”

Lí Mật ôm ống quần Đông Phương khóc  sướt mướt  mà nói “ Bá Nha đi đầu thai rồi , nói tình hình hắn cho ta ”

“ Yên tâm ” hỏi Thiên cơ không tiết lộ nhiều thì được , có cây đàn để môi giới càng dễ nhưng giờ phải tìm chỗ để đã “Ca , anh lái xe đến sao ?”

“ Ân ”

“ Đem hoa và đàn đi cất trước nha ”

“Đương nhiên ” Khúc đại ca nhìn biểu tình con sóc của y mà tiếp tục kẹp y về phía xe thể thao .

Lúc Này Lâm Phong đột nhiên xuất hiện “ Ca? , về nhà , Khúc Lăng Phong  ngươi giải thích cho ta sao bảo người yêu gọi ngươi là ca ?”

Hắn sẽ nói tình nhân gọi mình là ca ca sao ? Không có đâu

Sẽ không phải như mình nghĩ đi ? Phi hai anh em cắn nhau lâu như vậy sao giờ lại ôm vai bá cổ ? nhưng giải thích sao đây ? Lâm Phong thần kinh thô mà cũng bị dọa khóc thét nhanh chóng dùng phương pháp cổ điển để suy luận

TỪ KHÓA NHIỀU LẮM

A đại , lễ hội , trạng nguyên .. hắn bị dọa đến phát khóc rồi “Vừa rồi là hai anh em nhà đó thể hiện tình cảm sao , Khúc Y Nhiên hôn Lăng Phong , Lăng Phong ôm  Khúc Y  Nhiên hai người ôm đến , ôm đi  , Lăng Phong à mắt ngươi bị chó tha rồi sao lại đi coi trọng y ?”người nào đó để ý nhầm trọng điểm rồi .

Ánh mắt không tốt chẳng phải còn người sao gọi người ta là tiểu mĩ nhân , nói vậy hắn cũng trúng đạn nhưng sao không nhận ra nổi  đó là Khúc Y Nhiên .

Lăng Phong a , ngươi đẹp hoa hồng xanh tặng y là sao ? làm hắn cũng muốn chuẩn bị một xe tải xanh luôn .

Khúc Y Nhiên bị ca ca ôm trong ngực mà cục cựa móng sóc chạm vào tay ca ca “ Ca cầm hộ em ” ở trên thân đàn gẩy mấy cái khóa linh hồn trong đàn để nó không quấy rầy anh , nhưng sao nó lại chui vào đàn ?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương