Làm Thần Thám Trong Thế Giới Điện Ảnh
-
Chương 19
Selina ở bên kia tay phải chạm vào báng súng, đi đến vị trí phía sau cách ghế lái khoảng hai mét, cô gần như là hét lên: "Xin đặt hai tay ở vị trí mà chúng tôi có thể nhìn thấy, xin vui lòng không cử động..."
Hai mắt của Luke bỗng nhiên nhíu lại, bởi vì ở trong tầm mắt của hắn, tay phải của người đàn ông ngồi trên ghế lái đã dời đi, một vật thể kim loại màu đen đã xuất hiện ở trước mắt hắn.
Súng!
Tay phải của người ngồi bên trên ghế phụ cũng bắt đầu di chuyển, Luke hét lớn: "Bọn họ có súng."
Tay trái theo phản xạ ném lon Cocacola vẫn chưa mở đang cầm trong tay kia vào trong cửa sổ xe.
Bây giờ lực lượng của hắn đã đạt tới 18 điểm, mặc dù động tác ném hơi vội một chút, nhưng bù lại là khoảng cách ném rất gần.
Lon Cocacola nặng khoảng 38 gram, ở trình độ nào đó nó tương tự như một cục gạch.
Thân lon coca màu đỏ giống như là vạch ra một đường thẳng, bịch một tiếng nện lên trên má người ngồi trên ghế phụ, lực lượng khổng lồ làm cho người này tối sầm mắt lại, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Lực lượng khổng lồ còn làm cho lon coca biến hình, bịch một tiếng phun ra vô số bọt, bắn lên đầy mặt người ngồi trên ghế lái kia.
Tập kích xảy ra bất ngờ, làm cho người này cũng bị bối rối, động tác giơ súng cũng ngừng lại.
Luke bỗng nhiên tiến lên, dùng sức đem người ngồi trên ghế phụ đẩy mạnh về phía lái chính, ép sát tới người kia.
Hai người này không chỉ lái xe quá tốc độ, hút cần, lại còn không thắt dây an toàn nữa.
Với lực lượng bây giờ của Luke, nhấc theo một người cũng không phải là chuyện khó khăn.
Chỉ trong thời gian rất ngắn, một trong hai người trong xe đã bị hôn mê, một ngưới khác bị người hôn mê kia đè ép cho không thể động đậy.
Sau khi Luke hô to có súng, Selina bên kia đã cực nhanh rút súng lục bên hông ra, nhắm thẳng vào người trên ghế lái kia, hô lớn: "Đừng nhúc nhích. Chậm rãi giơ hai tay lên, ngươi làm theo ngay, có nghe thấy không! Chậm một chút, bằng không ta sẽ lập tức nổ súng."
Luke cũng đã súng rút bên hông ra, cũng từ bên phía cửa sổ ghế phụ nhắm vào người lái xe không hôn mê kia.
Trước đó người lái xe kia còn ý đồ phản kháng, giờ đã tỉnh táo lại một chút.
Bị hai họng súng đen ngòm nhắm vào, hắn không có bất cứ cơ hội nào.
Chỗ này chính là Texas, sau khi hắn đã móc súng, chỉ cần có bất cứ cử động lạ nào, hắn biết trên người mình sẽ lập tức thêm ra hơn chục lỗ thủng.
Mặc dù đầu óc của hắn có chút không tỉnh táo, nhưng vẫn hiểu rất rõ đối với cảnh sát.
Còn dám có cử động không thích hợp thì chính là một chữ "chết", ít nhất nếu bị tóm còn có thể giữ mạng, nói không chừng mấy năm sau còn có thể được thả ra ngoài.
Hắn ta vội vàng lớn tiếng kêu lên: "Đừng, đừng nổ súng. Tôi giơ tay, tuyệt đối đừng nên nổ súng."
Vừa nói, hắn ta vừa dùng một loại tốc độ như con rùa chậm rãi giơ hai tay lên.
Selina vẫn không bỏ súng xuống, mà đổi thành một tay cầm súng, nhắm vào nửa người trên của đối phương, một cánh tay khác vươn tới, cực nhanh rút khóa xe, sau đó cấp tốc lui lại hai bước: "Chậm rãi đi ra, hai tay tiếp tục giơ lên cao, chớ lộn xộn, bằng không tôi sẽ bắn chết anh!"
Người lái xe lộ ra vẻ mặt cầu xin: "Tôi bị kẹt a!"
Selina: "Cũng phải đi ra, chậm rãi đẩy cửa xe ra, bò ra ngoài cho tôi."
Người lái xe kia bất đắc dĩ làm theo, hai khẩu súng cách hắn ta không tới ba mét, hắn không có dũng khí phản kháng lại.
Hắn ta từ từ động đậy thân thể, từ cửa lái bò ra ngoài.
Selina cũng không tiến lên, mà chỉ hét lớn: "Nằm xuống, nằm rạp xuống đất, hai tay ôm đầu! Không cho phép nhúc nhích."
Trong lúc la hét, cô ra hiệu cho Luke.
Luke cũng đổi thành tư thế cầm súng một tay, sau đó lôi người bị hôn mê bên trong xe kia ra, cực nhanh thu hồi súng, móc còng tay ra, đem hai tay người này còng ngược ra phía sau, mặt hướng xuống đất.
Sau đó, hắn lập tức vòng qua đầu xe, đi tới sau lưng người đang nằm rạp trên mặt đất kia, mau chóng đè lên trên đùi hắn ta.
Selina lại một mực bảo trì vị trí ở phía sau người này, mãi đến lúc Luke nhào tới, cô mới hạ thấp họng súng, để trống tay trái móc ở bên hông, lấy còng tay ra, ném lên trên lưng người kia.
Luke cầm lấy còng tay, đem hai tay người đang bị đè dưới đất này cũng còng ngược ra phía sau, lúc này mới thở dài một hơi: "Tốt rồi."
Lúc này Selina mới nhét súng trở về bao, đi tới vuốt vuốt đầu Luke: "Good-boy! Làm tốt lắm."
Luke lườm một cái, từ dưới đất đứng lên: "Được rồi, tôi không phải là con Dollar nhà cô."
Dollar là một con chó lông vàng được nuôi trong nhà Selina, rất ngoan rất nghe lời.
Selina cười ha ha: "Cậu còn cường tráng hơn Dollar rất nhiều, nó cũng không biết bắt tội phạm."
Nói xong cô làm thủ thế, để Luke xử lý người này, cô ta thì đi trở về xe cảnh sát, cầm bộ đàm lên: "Tổng đài, chúng tôi bắt được hai nghi phạm cầm súng, xin phái thêm một tổ nữa tới, chúng toi nghi ngờ trên xe bọn họ có thứ gì đó, có thể là chất cấm."
Bên này Luke nửa xách nửa kéo lê tên đang nằm trên mặt đất này sang bên ghế phụ bên kia, ném cùng một chỗ với tên đang hôn mê kia, thuận tiện trông giữ.
Bên kia Selina đã nói xong, sau khi đặt bộ đàm xuống, một lần nữa đi tới.
Nhìn thấy Luke đang trông coi hai người kia, lúc này cô mới cúi người chui vào bên trong chiếc xe Ford bị đâm có chút méo mó kia, bắt đầu lục lọi khắp nơi.
Một lát sau, cô reo lên một tiếng: "A ha, quả nhiên là hai tên này có vấn đề, xem tôi tìm được cái gì này!"
Luke nhìn tới, phát hiện ra là một túi vật phẩm màu trắng tinh, bên trong túi lớn được chia thành hơn hai mươi túi nhỏ.
"Là Cocain à?" Hắn hỏi.
Selina gật đầu, đặt cái túi trong tay kia lên bên trên bệ điều khiển, lại tiếp tục tìm kiếm một lúc nữa, cuối cùng ở trong ngăn chứa đồ trước ghế phụ moi ra một thứ giống như một hộp thuốc lá.
Cô ta đưa lên mũi ngửi ngửi một cái: "Một ít cần sa, không đáng kể."
Luke biểu thị đồng ý.
So với túi chứa tinh thể màu trắng kia, chút ấy Weed xác thực không tính là gì cả.
Lúc này, chi viện đã đến.
Luke nghe tiếng động cơ đã biết chính là xe của Robert, quả nhiên là giọng nói lớn của Robert đã vang lên: "Ha ha, để ta xem chàng trai cùng cô gái cần mẫn của chúng ta đã tìm được bảo bối gì rồi nào."
Selina từ trong xe chui ra, cười ha ha vẫy tay gọi Robert: "Sếp, thu hoạch lớn."
Robert đi tới nhìn: "Oh, xác thực là có không ít, có vẻ là tới 1kg ?"
Selina gật đầu: "Chắc cỡ đó."
Thị trấn Shackelford cũng không náo nhiệt, càng không phải là tuyến đường mà bọn con buôn thường sử dụng, rất ít khi bắt được tội phạm loại này.
Đương nhiên là ở bên trong quần thể con buôn chính thức, hai người kia chỉ mang chút ấy hàng thì tuyệt đối chỉ là loại tôm cá nhãi nhép, chỉ là loại chạy hàng rời.
Nhưng mà đối với thị trấn thì đây đã là một vụ án lớn.
Chuyện sau đó cũng không liên quan gì nhiều tới Luke.
Xử lý túi đồ kia như thế nào là việc Robert phải lo lắng, thẩm vấn hai người kia cũng là những người khác làm thay, dù sao thì công lao lớn nhất là của Luke và Selina.
Hai người cũng không trở về đồn cảnh sát mà tiếp tục lên xe, lại bắt đầu tiếp tục tuần tra.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook