Ký Sự Hồi Quy
Chapter 62

Không khó để tìm hiểu cách hệ thống hoạt động ở trong nhóm của chúng tôi.

 

Giống như chuỗi thức ăn hoặc chuỗi tuần hoàn trên trái đất, người ta phải quen thuộc với vị trí của họ để hành động sao cho phù hợp. Điều này có nghĩa là tôi không thể đột nhiên chịu trách nhiệm giống như lúc tôi quen với việc ra lệnh cho các thành viên trong nhóm của mình khi còn ở trong hội.

 

Điều đó không có nghĩa là tôi cũng sẽ khiến bản thân mình bị lép vế so với những người khác.

 

Mọi người vẫn thường xuyên trò chuyện mỗi khi chúng tôi nghỉ chân và dựng trại để nghỉ ngơi một lúc. Sự nghiêm túc được thể hiện trong quá trình khám phá và chiến đấu, nhưng phần lớn bầu không khí vẫn rất thân thiện.

 

Tuy nhiên, rõ ràng là Hội Phép thuật đã có thiện cảm với Jung Hayan, trong khi những người từ Hội Lính đánh thuê Đỏ lại tỏ ra nồng nhiệt với tôi.

 

Điều này có nghĩa là tôi cũng có thể lôi kéo các thành viên của Hội Phép thuật đứng về phía chúng tôi nếu xung đột nảy sinh trong nhóm nhờ có Jung Hayan.

 

“Có vẻ như lọ thuốc của cậu có thể hiệu quả như một loại ma thuật thần thánh, cậu Kiyoung”

 

“ Cậu quá lời rồi. Làm ơn nói bé thôi. Tôi không muốn xúc phạm bất kỳ linh mục nào”
 

“ Nói thật lòng, sức mạnh ma thuật của cậu không phải thứ gì quá to tát. Nhưng mà, bằng cách nào …”
 

“ Điều đó khá xúc phạm đó”

“ Tôi thành thật xin lỗi vì sự chào đón thô lỗ này. Tôi chỉ là một pháp sư điển hình, người có tính tò mò thôi”

“ Haha, không sao. Để mà trả lời câu hỏi của cậu, có những hạn chế khi ghi nhớ hoặc niệm các loại thần chú vì phải mất một thời gian để kích hoạt chúng. Tuy nhiên, nếu cậu có chất xúc tác tốt, cậu có thể sử dụng phép thuật với hiệu quả tốt ”

 

“ Hiệu quả có nghĩa là …”

 

“ Dù dùng ít sức mạnh ma thuật hơn, cậu vẫn có thể hoàn thành các thao tác hoặc thần chú với mức độ ảnh hưởng như nhau”

 

“ Ah!”
 

“ Tất nhiên, điều đó không có nghĩa là không có rủi ro đi kèm. Chất xúc tác để ghi nhớ thần chú khá đắt đỏ”

“ Cậu có biết nó tốn khoảng bao nhiêu không?”

“ Khoảng 30 vàng. Nó chủ yếu sử dụng đặc tính của sức mạnh ma thuật ”

“ Ah! Đặc tính của sức mạnh ma thuật”

“ yeah. Cái giá cho việc sử dụng ít đặc tính ma thuật hơn là 30 vàng”

Tôi có thể thấy được sự ngạc nhiên trong vẻ mặt của người đàn ông này. Cùng lúc đó, tôi có thể thấy cậu ta cũng không còn hứng thú với việc tìm hiểu này nữa.

 

Đó là phản ứng tự nhiên. Để bù đắp cho việc thiếu thốn sức mạnh ma thuật, người ta phải chi 30 vàng mỗi lần họ có ý định sử dụng thần chú với sức ảnh hưởng to lớn.

 

Tất nhiên, đó không phải là vấn đề đối với tôi. Hội Blue chu cấp cho tôi, và tôi vẫn có rất nhiều vật phẩm mà Cha Hee-ra đã tặng cho tôi.

 

“ Tôi không thể nói là nó hoàn toàn hiệu quả. Nhưng dẫu sao, Đặc tính của Sức mạnh Ma thuật Cấp độ Hiếm hoặc cao hơn sẽ biến mất khi cậu dùng nó sao?”

“ Đúng thế”

“ Khá thất vọng đấy”

"Nếu có một loại đặc tính có thể chiết xuất sức mạnh ma thuật vô thời hạn, chắc hẳn đó phải là Viên đá của Nhà hiền triết"

 

“ Viên đá của Nhà hiền triết. Ah, đúng vậy, Viên đá của Nhà hiền triết …”

Pháp sư và thầy phù thủy hiểu rõ về các loại chủ đề này.

 

“ Cậu có thể chế tạo ra nó không?”

“ Cuốn sách tôi nghiên cứu gần đây chỉ nhắc đến nó một cách ngắn gọn. Thậm chí nghiên cứu cũng chưa hoàn thành. Tôi chưa thể tiếp tục nhưng một ngày nào đó, tôi chắc chắn sẽ chế tạo thành công”
 

“ Ý của cậu là cậu sẽ bắt đầu nghiên cứu nó?”

‘Thật sao? Tôi thấy tất cả những lời tán thưởng về Viên đá của Nhà hiền triết điều là những điều phi lý’

“ Yeah. Tất nhiên tôi sẽ nghiên cứu. Tôi tin rằng đây là một sự đầu tư đáng giá”

Tôi biết giả kim thuật không phải là một tầng lớp phổ biến. Tuy nhiên, điều đó không ngăn được hầu hết các pháp sư tò mò về những gì liên quan đến nó. Sử dụng sự tò mò của cậu ấy để làm lợi thế cho tôi, tôi đã tiến khá gần đến gã cuối cùng của Hội Phép thuật rồi.

 

Trong khi đó, cuộc tấn công vào hầm ngục của đoàn thám hiểm diễn ra suôn sẻ và nhóm của chúng tôi đang hòa nhập khá tốt với các nhóm khác.

 

Tôi không biết liệu Kim Hyungsung đã nhận ra ý định của tôi chưa, nhưng chắc chắn có những thứ khác đáng để thu nhập hơn là kinh nghiệm hay phần thưởng.

 

Trong trường hợp của Park Deokgu, cậu ấy đã thành công gia nhập cộng đồng lính tăng. Cậu ấy đã khai thác rất nhiều thông tin từ những người đồng đội lính tăng của cậu ấy , và ngay cả Kim Ye-ri cũng khá thành công trong việc hòa nhập. Tôi có thể nói điều này từ thực tế là chưa có ai phàn nàn gì cả. Tôi biết điều này là bởi vì đó là đứa trẻ có tài năng bẩm sinh với cây cung mà không ai có thể tìm ra lỗi nào ở con bé.

 

Sun Hee-young được cho rằng sẽ thích nghi khá tốt, dựa trên số liệu thống kê và danh tiếng của cô ấy, vì vậy tôi không bao giờ lo lắng về cô ấy. Jung Hayan cũng vậy.

 

Tuy nhiên, với Kim Hyunsung thì khác. Cậu ấy là người đã không tận dụng bất kỳ cơ hội nào để chứng tỏ bản thân. Tôi biết điều này không phải vì cậu ta đang cố che giấu sức mạnh của mình. Đó là vì cậu ấy chưa tìm được thời điểm mà cậu ấy cho là phù hợp để thể hiện tiềm năng của mình.

 

Điều này chủ yếu là do cuộc thám hiểm diễn ra rất suôn sẻ.

 

"Vậy, lát gặp cậu sau."

 

"Yeah. Tôi nghĩ rằng tôi sẽ ở lại đây ngày hôm nay. Nếu có thời gian, chúng ta có thể trò chuyện một lần nữa không? Tôi muốn biết thêm chi tiết về Viên đá của Nhà hiền triết này. ”

 

"Vâng, chắc chắn, tất nhiên rồi." Tôi gật đầu và bắt đầu rời đi.

 

‘À, cô ấy đây rồi.’

 

Tôi có thể thấy Jung Yura đang tiến về phía tôi. Tôi biết cuối cùng cô ấy sẽ tiếp cận tôi, nhưng điều này nhanh hơn tôi nghĩ một chút.

 

"Tôi nghĩ cậu đến đây để trải nghiệm, nhưng chắc hẳn cậu tới đây để xã giao nhỉ?"

 

Ah, cô ta thậm chí không có chút sự lịch nào - một câu hỏi thẳng thắn. Tuy nhiên, câu hỏi của cô ta khiến tôi hơi xấu hổ.

 

‘Mình trong mắt cô ta khó ưa vậy sao?’

 

Có lẽ tôi trông giống như vậy, vì tôi đã rất háo hức bắt chuyện với nhiều người từ các bang hội khác nhau. Không mất nhiều thời gian để cô ấy nhe nanh với tôi khi chứng kiến ​​tôi đạt được mục tiêu quá thành công.

 

“Hahaha, hoa hồng dường như đã chỉ chĩa gai nhọn của nó về phía tôi, Yura.”

 

“Tôi nói với cậu điều này vì có vẻ như cậu đang làm quá lên, cậu Kiyoung.”

 

“Tôi không hiểu cô đang nói gì. Không phải điều hiển nhiên là nên xây dựng tình bạn để làm việc theo nhóm sao? Tôi hầu như không biết bất cứ ai ở đây khi chúng tôi mới đến ”.

 

"Quá đủ rồi. Cậu đang quá thoải mái rồi đó. "

 

"Cô đang nói về cái gì vậy?"

 

“ Tôi đã nói gì trước đó nhỉ? Những điều ngoài dự đoán có thể xảy ra bất cứ lúc nào trong hầm ngục này. Quá thoải mái với những người khác không phải là việc tốt đâu”

“ Tôi nghĩ tôi đang làm rất tốt để chắc chắn rằng chúng tôi không trở thành rào cản của cô. Không phải chúng ta vẫn đang tiến hành thuận lợi sao? Lính tăng của chúng tôi phạm sai lầm trước nhưng bây giờ cậu ấy đã làm quen với mọi thứ rất tốt rồi. Những người còn lại trong nhóm tôi cũng đang làm rất tốt công việc của mình nên tôi không biết có vấn đề gì ở đây cả”

Tôi biết mình chỉ đang nói sự thật thôi.

 

“ Gì cơ thưa cậu Kiyoung?”

“ Vâng cô Yura?”
 

“ Tôi nghĩ rằng tôi chưa ở đây được bao lâu … Hầm ngục là nơi cậu không thể biết trước mối đe dọa nào sẽ xảy ra, và chúng đến từ đâu. Họ cho phép cậu tiếp cận họ nhiều như thế nào trong lúc nghỉ ngơi không hề quan trong … Cậu thật sự không biết rằng cậu đang cản trở nhóm sao?”

“ Tôi xin lỗi. Tôi không ý thức được điều đó. Hơn nữa, tôi nghĩ rằng mình đang giúp đỡ nhóm. Tôi cho rằng tôi đã khiến bầu không khí trở nên tốt hơn so với trước đây. Việc cô không hài lòng không có nghĩa là những người khác cũng thế. Tất nhiên, tôi ý thức được việc cần đề cao cảnh giác. Tôi chỉ không biết là cô còn kỳ vọng điều gì khác ở tôi”

Tôi hướng về cô ta, cười một cách lạnh lẽo, tôi muốn cho cô ta thấy rằng tôi sẽ không cho phép cô ta vượt mặt tôi. Dù sao thì, lý do chính cho thái độ tử tế của tôi là để chứng kiến phản ứng của cô ta. Sau tất cả, tôi khá có năng khiếu trong việc khiêu khích. Sau đó tôi tiếp tục.

 

“ Nếu tôi là cô, tôi sẽ không quá lo lắng về việc tôi có sức ảnh hưởng như thế nào đối với nhóm. Cô không nên quá tham lam những vật phẩm mà chúng ta đạt được như một phần thưởng cho việc tấn công hầm ngục. Tất nhiên, nếu là những vật phẩm hiếm có, tôi biết chắc là cô sẽ muốn chiếm đoạt nó. Không đời nào mà cô, Jung Yura, có thể tạo áp lực khiến tôi từ bỏ lợi ích của mình”

Tôi ngừng lại một chút trước khi tôi tiếp tục tấn công.

 

“ Có lẽ sẽ có những vật phẩm cấp anh hùng, nhưng tôi không quá quan tâm về điều đó. Thay vào đó, sẽ rất khó chịu nếu mọi người biết việc cô tạo áp lực cho người khác để chiếm đoạt vật phẩm. Thật sự, Yura, cô đang sử dụng chiến thuật gì vậy? Không có ý xúc phạm đâu nhưng chúng không hiệu quả đâu”
 

Biểu cảm của Jung Yura lúc này trông rất đáng sợ.

 

“ Này”

“ yeah?”

“ Trông tôi giống trò đùa lắm à?”

“ Không, tôi cũng không thấy cô nực cười chút nào. Sau tất cả, cô là Jung Yura của Hội Thiên nga đen. Dù sao thì …”

 

“...”

"Tại sao cô nói chuyện với tôi một cách trống không và thô lỗ như vậy?"

 

Tại thời điểm này, Yura cảm thấy xấu hổ vì sự thay đổi đột ngột của tôi. Cô ta không ngờ tôi sẽ trả đũa như thế này; điều đó là chắc chắn.

 

“ Tôi là một thành viên của hội, người đã gia nhập nhóm chính thức của Hội Blue. Cô không nên không tôn trọng tôi như thế, Jung Yura”

“ huh … Tôi không quan tâm là cậu được Hội Blue chu cấp hay thậm chí là Hội Linh đánh thuê Đỏ. Cậu nghĩ ở đây Cha Hee-ra cũng cũng có thể bảo vệ cậu sao?”

“ Bây giờ cô đang đe dọa tôi đó sao, Jung Yura? Cô nên cẩn thận với lời nói của mình. Tôi không cần Cha Hee-ra ở đây để xử lý cô đâu”

“ Cái gì?”

Tôi thở hắt ra. Trông cô ta thật thảm hại với vẻ mặt bối rối đó của mình.

 

Tôi không muốn mất thời gian tranh luận với cô ta thêm nữa. Thay vào đó, tôi mở miệng và bắt đầu nói với giọng lớn hơn.

 

"Tôi xin lỗi!"

 

"Gì chứ?"

 

Tôi đảm bảo rằng giọng nói của mình đủ lớn để các thành viên còn lại trong nhóm nghe thấy.

 

“Cậu … Cậu làm cái quái gì vậy…”

 

"Tôi thực sự xin lỗi!" Một lần nữa, tôi bày tỏ lời xin lỗi với vẻ mặt thành khẩn để khiến tôi trông đáng tin hơn.

 

Jung Yura có vẻ bối rối. Tất nhiên, việc cô ta bày ra kiểu biểu cảm này là chuyện đương nhiên. Tôi đã đột ngột đưa ra lời xin lỗi khi nó thậm chí không được đề cập đến ngay từ đầu.

 

Khi cô ta dần dần nhận ra tôi định làm gì, khuôn mặt của Yura nhăn lại.

 

"Chuyện gì đã xảy ra thế?"

 

Đúng như dự đoán, tôi có thể thấy Choi Young-ki và các thành viên còn lại trong nhóm của anh ấy đang tiến đến chỗ chúng tôi. Ngay cả những người từ Hội Phép thuật cũng chuyển sự chú ý của họ sang chúng tôi. Tất nhiên, vì các nhóm khác đã hướng về phía chúng tôi, các thành viên trong nhóm của tôi và các thành viên khác của Thiên Nga đen cũng đứng đối diện với chúng tôi.

 

"Tôi thực sự xin lỗi, cô Yura"

 

"Cậu…"

 

“Kiyoung? Việc này là sao?"

 

“À… Không. Không phải là vấn đề lớn”

 

“Đúng, Yura nói đúng. Đó không phải là vấn đề lớn, Choi Young-ki "

 

“Tôi không hỏi cô, Yura. Cậu Kiyoung, cậu có thể giải thích chuyện gì đang xảy ra không? ”

 

Rất may, Choi Young-ki, bây giờ là hậu vệ nhỏ bé đáng yêu của tôi, bắt đầu tìm hiểu vấn đề. Jung Hayan trông hơi bối rối về những gì đã xảy ra, nhưng khi cô ấy bắt đầu nhận ra tình huống này là như thế nào, nét mặt của cô ấy chuyển sang vẻ tức giận.

 

‘À, thậm chí cả Sun Hee-young …’

 

Sun Hee-young cũng có biểu cảm tương tự, không hài lòng. Quá dễ dàng để đóng vai nạn nhân, đặc biệt là trong tình huống chênh lệch sức mạnh quá rõ ràng.

 

"Chuyện gì đã xảy ra vậy, cậu Kiyoung?"

 

"Điều đó…"

 

“…”

 

“Không có gì nhiều. Tôi chỉ được dặn là phải cảnh giác và cẩn thận ”.

 

"Ừ?"

 

“Có vẻ như cô ấy không thích tôi giao du với những người khác trong thời gian chúng tôi nghỉ giải lao… Cô ấy thậm chí còn nói rằng tôi đang cản trở sự phát triển của nhóm chúng ta”

 

"Ừ?"

 

“Theo cách nghĩ riêng của tôi, tôi dự định cải thiện bầu không khí… Tôi xin lỗi nếu nó không có tác dụng”

 

Có một sự thật chắc chắn trong lời nói của tôi, và tôi đã không nói dối. Đây là những gì Yura đã nói với tôi, ngoại trừ việc tôi có thể làm cho nó trở nên tồi tệ hơn với ngữ điệu và nét mặt phù hợp.

 

Jung Yura lúc này trông rất tức giận đến mức buồn cười vô cùng.

 

Khi tôi nói xong, mọi người đều bày ra những biểu hiện ngớ ngẩn.

 

"Tôi xin lỗi…"

 

Ngay khi tôi cố gắng xin lỗi một lần nữa, một giọng nói xen vào từ phía sau.

 

"Không cần phải xin lỗi, Kiyoung"

 

Lần này, Kim Hyunsung đáng yêu đã bước vào.

 

‘Này, khoan đã, Kim Hyunsung thực sự tức giận à...?’


 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương