Ký Sự Hồi Quy
-
Chapter 61
Theo kiểu chiến thuật chính trị mà Yura đang cố gắng sử dụng, việc hiểu rõ tình hình xung quanh chúng ta là điều quan trọng. Điều này có nghĩa là ý kiến của những người có quyền bình chọn cũng rất là quan trọng.
Vì đây là một cuộc chiến để dành lấy sự ủng hộ của xã hội, nên bây giờ không phải là thời điểm tốt để chống lại cô ta.
Không giống như Jung Y-ra, người đã tạo dựng được vị thế vững chắc với tư cách là một thành viên giàu kinh nghiệm và nhà thám hiểm, tôi vẫn chỉ là một thành viên mới của nhóm chưa chứng tỏ được bất cứ điều gì. Mặc dù những người của Hội lính đánh thuê Đỏ đánh giá cao tôi, nhưng họ sẽ không mạo hiểm chìa tay ra để giúp tôi.
Vì vậy, tôi đã có một ưu tiên hàng đầu mới. Tôi phải thiết lập vị trí của mình trong nhóm này để chứng minh cho mọi người thấy rằng tôi cùng với những thành viên còn lại trong nhóm của tôi không vô dụng như họ nghĩ.
“Tôi thực sự xin lỗi” tôi bắt đầu hơi cúi đầu.
Điều đầu tiên cần làm trong tình huống như thế này là xin lỗi. Bây giờ phần lớn sự chú ý của các thành viên trong nhóm đang đổ dồn vào tôi. Tôi tiếp tục nói.
“Tôi biết rằng bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra một cách bất ngờ trong một chuyến thám hiểm, đó là lý do tại sao tôi hiểu sự lo lắng của mọi người. Chúng tôi cũng hiểu rằng mọi người phải tập trung vào chính bản thân mình trước và mọi người không thể làm điều tương tự đối với nhóm của chúng tôi. Tuy nhiên, xin hãy cho chúng tôi thêm một cơ hội để chứng tỏ bản thân”.
"Nhưng đây là…"
“Tôi biết mọi người quan tâm đến lợi ích của chúng tôi. Làm ơn, hãy cho chúng tôi một cơ hội nữa. Chúng tôi sẽ không làm mọi người thất vọng ” Tôi đã cẩn thận để giọng điệu của mình nghe có vẻ chân thành. Đây là cách tốt nhất để lấy được trái tim của người nghe.
Đúng như dự đoán, nhiều thành viên trong nhóm của tôi đã gật đầu và tỏ ra thích thú những lời nói của tôi. Họ tôn trọng sự lựa chọn của tôi để chứng minh sự hữu ích của nhóm chúng tôi một lần nữa.
Jung Yura cũng vậy, trông hơi xấu hổ, và biểu cảm trên khuôn mặt cô ta rõ ràng như ban ngày.
"Tôi xin lỗi " Ngay cả Park Deokgu cũng đã bắt đầu cúi đầu xin lỗi, khiến Jung Yura càng thêm bối rối.
Tôi không nghĩ cậu ấy nên xin lỗi. Cậu ấy vừa tình cờ bị vấp ngã, và đó là lần đầu tiên của cậu ấy. Vì đó là sai lầm của chúng tôi, chúng tôi sẽ là những người chết trước, và họ vẫn có thể có thời gian để trốn thoát.
Tuy nhiên, tôi biết kiểu lập luận này sẽ không hiệu quả với những người khác, vì vậy khiêm tốn là lựa chọn tốt nhất mà chúng tôi có thể thực hiện. Jung Yura bắt đầu nói.
“ Chiến dịch hầm ngục không phải trò đùa. Thực ra, tôi không muốn cơ hội thứ hai để người khác trong một hoàn cảnh nguy hiểm như thế này nhưng … tôi nghĩ rằng tôi có thể cho cậu cơ hội khác”
“ Cảm ơn” Vì điều này, tôi cúi thấp đầu hơn nữa. Park Deokgu dường như vừa di chuyển vừa xin lỗi, tôi nhường đường cho cậu ấy tiến lên.
“ Hyung … Ngoài xin lỗi ra tôi không biết nên nói gì hơn”
“ Không sao, ổn rồi mà Deokgu. Bất cứ ai cũng có thể phạm sai lầm. Đừng sợ hãi. Hãy cố gắng lần nữa. Cậu có thể thành công trong lần tới”
Tôi đã lơ là khi nói rằng Jung Yura sẽ chiếm thế thượng phong nếu có điều gì đó xảy ra khi cậu ấy phạm sai lầm. Nếu chúng ta có thương vong nhiều như vậy, thì lỗi sẽ hoàn toàn thuộc về nhóm của chúng tôi và chỉ nhóm của chúng tôi thôi. Một lời xin lỗi sẽ không hiệu quả trong tình huống đó.
Dù sao thì, bởi vì không có chuyện gì xấu xảy ra cả, cả nhóm thấy lỗi sai của nhóm chúng tôi cũng dễ bỏ qua. Không ai phải chịu bất cứ vết thương nào nghiêm trọng, và chúng tôi có thể chống lại nhóm quái vật. Ngược lại, hầu hết mọi người bắt đầu tiếp cận một Park Deokgu u ám để an ủi cậu ấy.
“ Mọi người ở đây đều biết cảm giác lính mới là như thế nào nên họ sẽ thông cảm cho cậu thôi”
Mọi người đều từng là lính mới. Phạm lỗi sai là điều thường xuyên xảy ra nếu người đó không có đủ kinh nghiệm. Điều này đặc biệt chính xác đối với một lính tăng như Park Deokgu, người mà đảm nhận vai trò nhiều áp lực nhất. Cậu ấy cần đứng ở phía trước, ngăn cản những đòn tấn công và đảm bảo an toàn cho đồng mình của mình. Nếu như thất bại thì có thể khiến đồng đội của mình tử vong.
Vì vậy, không phải vô lý khi nghĩ rằng áp lực có thể cản trở khả năng của cậu ấy.
“ Ngăn chặn cuộc xung đột rất quan trọng nhưng sẽ tốt hơn nếu nghĩ đến việc đánh lạc hướng họ, đàn em ạ”
“ Ồ, cảm ơn anh”
“ Bất cứ khi nào, bất cứ ở đâu, chỉ cần nhớ lấy điều đó, được chứ? Giữ chắc phần thân dưới rất quan trọng đấy”
“ Vâng thưa tiền bối, em sẽ ghi nhớ”
“ Được rồi, tôi hiểu rồi. Khi đối mặt với những con thú to lớn như vậy, cậu cảm thấy sợ hãi là điều bình thường. Tôi không trách cậu đâu”
“ Ah..”
“ Thực ra, người bạn có mặt tại đây ngày hôm nay, khi lần đầu tiên cậu ta đối mặt với một con quái vật tầm trung lúc mà cậu ta mới vào nhóm, cậu ta cũng đã sợ hãi đến mức không thể cử động nổi”
“ Này, tôi bảo cậu giữ bí mật rồi mà?!”
Choi Young-ki phớt lờ thành viên cùng nhóm. “Trên thực tế, đó là bằng chứng cho thấy cậu đã đi được một chặng đường dài, đàn em ạ. Cậu không cần phải ảm đạm như vậy. Thay vì đứng yên, bản năng đã thúc đẩy cậu đứng ở phía trước. Ngay cả khi cậu cảm thấy áp lực, cậu phải nhớ rằng cậu không hề đơn độc. Các thành viên trong nhóm của cậu cũng không hề yếu đuối. Điều quan trọng là phải tin tưởng đồng đội đứng sau cậu và giữ vững đến cùng. Nếu cậu có tư duy như vậy, cậu có thể làm bất cứ điều gì ”.
“Cảm ơn tiền bối…”
"Hãy mạnh mẽ lên."
“Tuy nhiên, cậu không nên di chuyển nhanh như vậy vào lần tới.”
Nhìn thấy những người được gọi là tiền bối của chúng tôi đã biết nhau từ trước khiến tôi lo lắng. Tôi nghĩ rằng họ sẽ la hét vào mặt chúng tôi và coi thường tiềm năng của chúng tôi, vì chúng tôi vẫn còn thiếu kinh nghiệm.
Đây là lý do tại sao nhìn thấy Park Deokgu được mọi người an ủi khiến tôi cảm thấy hạnh phúc.
Tôi không muốn nhập cuộc vào đám đông vì tôi không có tâm trạng giao lưu, nhưng thật ấm lòng khi được xem từ xa. Nếu tôi ở trong vị trí của họ, tôi sẽ phản ứng khác.
'Tuy nhiên, sự mềm mỏng này có thể dẫn đến sự sụp đổ của họ ...'
Tôi không suy nghĩ quá nhiều về ý nghĩ đó. Nhìn thấy Park Deokgu với nụ cười rạng rỡ như vậy khiến tôi cũng phải mỉm cười đáp lại. Cậu ấy trông thật đáng yêu.
"Hyung!"
“Deokgu. Hãy đến đây và đưa cái này cho họ. ”
"Huh?"
“Đây là một loại thuốc sức khỏe. Sẽ tốt hơn nếu sử dụng nó ở đây hơn là bán nó trên thị trường. Tôi phải trao phần thưởng bằng cách nào đó ”.
"Ah. Đúng rồi! Cảm ơn hyung! ”
Park Deokgu nhận lọ thuốc và chạy lại để đưa một ít cho các thành viên khác. Tôi không thể ngăn mình mỉm cười gượng gạo trước cảnh đó.
Cậu ấy đã phải nghiêm túc hơn một chút khi đến buổi tập trung này. Chỉ điều đó thôi đã chứng tỏ là cậu ấy có ích cho nhóm của chúng tôi.
Kim Hyunsung cũng cổ vũ cho Park Deokgu.
"Hyung của tôi tặng mọi người cái này!"
"Cảm ơn vì điều này, Kiyoung!"
“Thoạt nhìn, lọ thuốc này… Cậu đã bao giờ thấy thứ gì như thế này trên thị trường chưa?”
“Không, tôi chưa từng thấy loại thuốc này trước đây. Có vẻ như tiền của của Hội Blue đã không bị lãng phí khi thuê một nhà giả kim như cậu ấy. "
Tất nhiên, điều quan trọng là tôi phải nâng cao mức độ nổi tiếng và độ tin cậy của mình với những người này bằng cách này hay cách khác. Trong khi chúng tôi di chuyển, những người lớn hơn bắt đầu dạy cho Park Deokgu các tư thế thích hợp, và ngay cả sau khi đàn quái vật tiếp theo ập đến, không có tai nạn nào khác xảy ra.
Tất cả chỉ nhằm giữ trung tâm và hỗ trợ lưng để anh ta không bị ngã, nhưng anh ta đã quen với việc đối phó với những con quái vật. Nhìn chung, họ giống như một nhóm anh em hỗ trợ nhau trên tiền tuyến.
Tất nhiên, tôi không thể nói rằng chúng tôi không mắc sai lầm nào nữa sau đó. Dù có cảm thấy xấu hổ như thế nào đi chăng nữa, Jung Yura vẫn sẽ moi móc tất cả mọi thứ mà cô ta có thể chỉ trích.
Tất nhiên, cô ta không dám nói chuyện thẳng toẹt như lần đầu. Cô ta sẽ thở dài như thể cô ta không thích sự thật rằng cô ta không thể tìm thấy bất cứ thứ gì khác để săn lùng.
Tuy nhiên, không ai thông cảm cho cảm giác của cô ta. Những người còn lại trong chúng tôi đều khá tốt với nhau.
“ Bởi vì có quá nhiều người, đội hình của chúng ta dường như khá phức tạp. Tôi rất vui vì chúng tôi đã có thể tự tổ chức một cách hiệu quả như vậy ”.
“ hahahaha vẫn luôn như vậy mà. Chẳng phải mọi chuyện đang diễn ra rất tốt sao?”
“ Tôi xin lỗi nhưng tôi cảm thấy chúng ta có thể làm tốt hơn. Cảm giác như có thứ gì đó đang cản trở chúng ta”
“ Tôi nghĩ là do chúng ta không phải một nhóm hoàn hảo. Nếu cuộc thám hiểm này chỉ có một hội duy nhất thì sẽ dễ làm việc hơn vì mọi người đã hiểu rõ nhau từ trước rồi. Dù sao chúng ta cũng đến từ những hội khác nhau. Tôi nghĩ rằng chúng tôi đã làm việc khá tốt mặc dù chúng ta cũng có những khuyết điểm nhỏ. ”
“ Yeah. Tôi đồng ý. Tôi chỉ cảm thấy chúng ta có thể tiến xa hơn nữa, cậu hiểu chứ?”
“ Tôi cũng cho là vậy … Chúng ta nên nghỉ ngơi một chút chứ?”
“ Vâng, chắc chắn rồi”
Dựa vào những lời ủng hộ đó, tôi rời khỏi nhóm của mình và bước đến gần Choi Young-ki. Tôi đã có ý định trò chuyện với cậu ấy ngay từ đầu, và bây giờ chúng tôi đã quyết định cắm trại vào lúc này, tôi cảm thấy bây giờ là thời điểm hoàn hảo.
"Choi Young-ki."
"Ah! Ki-Young!
Biểu cảm tự nhiên và thân thiện của cậu ấy khiến tôi cảm thấy thaoir mái. Cậu ấy là một phần trong quân đội của Cha Hee-ra, và tôi là kẻ ăn bám cô ta. Cậu ấy chắc chắn sẽ không lên kế hoạch làm hại tôi.
“ Liệu tôi có làm phiền cậu không?”
“ Không đâu không đâu. Hãy ngồi ở đây”
“ Cha Hee-ra thế nào rồi?”
“ Hahaha tôi biết không sớm thì muộn cậu cũng hỏi vì tò mò thôi”
Jung Hayan vẫn đang nói chuyện với Hội Phép Thuật nên tôi biết tôi không nên làm phiền cô ấy lúc này.
“ Chỉ huy của tôi đã căn dặn tôi phải chăm sóc cậu Kiyoung đây”
“ Ah”
“ Bởi vì điều đó, tôi xin lỗi nếu tôi không thể bảo vệ cậu sớm hơn”
“ Không sao, tôi hiểu mà. Tôi có thể làm mọi chuyện êm xuôi. Dù sao thì, nếu cậu cố gắng, những hội khác cũng sẽ cảm thấy nghi ngờ”
“ Ah. Điều đó …”
Choi Young-ki hoàn toàn biết tôi đang nhắc đến ai, từ cái cách cậu ấy liếc nhìn Jung Yura.
“ Dù sao tôi cũng cảm thấy rất có lỗi. Đáng lẽ tôi nên chú ý hơn…”
“ Không đâu. Nhóm của tôi đã phạm sai lầm. Tôi rất biết ơn khi cậu quan tâm đến chúng tôi như thế. Cảm ơn vì đã giúp đỡ chúng tôi”
“ À thì, phạm lỗi là điều bình thường với lính mới, nhưng mọi người không nên chỉ trích cậu vì điều đó. Khi tôi còn là người mới giống như cậu Kiyoung, tôi là một cậu trai hư hỏng và không biết bất cứ thứ gì cả. Tôi có thể phát triển như thế này cũng nhờ vào chỉ huy đã chăm sóc tôi”
“ Hahaha”
“ Tôi nghe nói rằng cậu từng là người yêu của chỉ huy khi còn ở Trái đất”
“ Gì cơ …”
“ Tôi cảm thấy bản thân chết lặng, không thể nói bất cứ thứ gì”
“ Chỉ huy của tôi nói rằng cô ấy đã nhận được sự giúp đỡ từ cậu khi cô ấy cần nhất. Cô ấy cũng nói rằng chính cậu Kiyoung là ân nhân của cô ấy”
Tôi chớp mắt. Tin đồn này đã bị phóng đại quá mức.
“ Um, vâng, tôi cũng nhớ vậy …”
“ Nếu cậu là ân nhân của chỉ huy, vậy thì cậu cũng là ân nhân của tôi. Nếu không có sự giúp đỡ của cô ấy, tôi không thể có ngày hôm nay”
Tôi không ngờ Cha Hee-ra lại nghĩ ra một câu chuyện như vậy.
“ Cảm ơn cô, Cha Hee-ra”
Tôi muốn vỗ tay tán thưởng Cha Hee-ra vì đã bịa ra một câu chuyện cảm động như vậy.
Tôi khẽ nhìn phía sau để đảm bảo rằng Jung Hayan không nghe lén và tôi cảm thấy yên tâm khi thấy cô ấy ở quá xa để có thể nghe thấy bất cứ thứ gì.
“ Cậu không cần coi trọng chuyện này quá đâu”
“ Haha dù sao thì, tôi cũng muốn giúp. Thật ra tôi sẵn sàng cứu mạng cậu bất cứ khi nào cậu cần”
“ Cái quái gì thế …”
Tôi không biết từ đâu mà cậu ấy lại có được những câu thoại sến súa, nồng nàn như vậy và tôi không muốn tìm hiểu. Tuy nhiên, điều quan trọng cần lưu ý là cậu chàng này, Choi Young-ki, quý mến tôi. Việc anh ấy là thủ lĩnh thực sự của toàn bộ nhóm này khiến mọi thứ trở nên tốt hơn.
Tôi nghĩ cậu ấy chỉ đơn giản là đối xử tốt với tôi nhưng hóa ra là có mục đích sâu xa hơn đằng sau sự thân thiện đó.
Thấy được sự chào đón mà tôi nhận được từ hội, nhóm của họ sẽ giống như sân chơi của tôi trong chuyến thám hiểm này. Họ sẽ là một nền tảng vững chắc, sát cánh cùng nhóm của tôi trong bất kỳ cuộc xung đột giáng xuống nhóm trong tương lai.
Tôi nhìn lên, cảm thấy có cặp mắt đang theo dõi tôi, Jung Yura đang nhìn về hướng này, sự khó chịu rõ như ban ngày trên gương mặt cô ta. Khi thấy tôi nhìn lại cô ta, cô ta chẳng nói gì mà chỉ quay đi chỗ khác.
Tôi mỉm cười. Tôi chỉ muốn nói với cô ta rằng những chiến thuật của cô ta sẽ không áp dụng được với tôi.
“ Cô ta đáng lẽ chỉ nên tập trung vào việc bảo vệ mạng sống của mọi người”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook