Ký Sự Hồi Quy
-
Chapter 47 "Không phải lúc nào hổ cũng là vua, cáo luôn là giặc"
“Cô ta đang nói gì thế...?”
Biểu cảm của Cha Hee-ra cho thấy cô ta đã hiểu được đề xuất thú vị của tôi. Ánh mắt của kẻ săn mồi bên trong cô ta dường như đã sắc bén hơn.
“Chưa có ai nói chuyện với tôi một cách thẳng thắn như vậy...Cậu thật sự tự tin đến vậy sao? Thật lòng mà nói, vẻ ngoài của cậu đúng là kiểu mà tôi thích...tôi khá thích mấy con rắn xảo quyệt. Tôi thích ánh mắt cậu lúc đang tính toán gì đó trong đầu. Có lẽ không mấy ai thích như vậy, nhưng với tôi thì thấy thật sự rất hấp dẫn.”
“Chuyện đó...”
“Tuy nhiên, không có nghĩa là ý muốn mua cậu đã biến mất. Vẫn vậy thôi, tôi nghĩ mình nên thử và xem xem cậu có thể trở thành người đáng tin và có ích cho tôi không đã...Cậu nghĩ sao?”
Mặt tôi lập tức trở nên đỏ gay.
‘Gì chứ...’
Cô ta định giải quyết mọi chuyện bằng thái độ này sao? Tôi biết là mình sai khi nghĩ cô ta là một người phụ nữ đần độn, nhưng thật sự thì tôi không hy vọng cô ta sẽ thực hiện lời đề nghị này.
‘Cô ta đang đùa thôi phải không?’
Chắc chắn là như vậy.
Tôi giơ tay mình lên như thể hiện sự tôn trọng, “Tôi không có ý như vậy.”
“Vậy thì ý cậu như thế nào?”
“Đó là...”
“Lee Kiyoung, việc tôi đầu tư vào cậu chỉ vì tôi sẵn sàng muốn nghe khi cậu gia nhập hội chúng tôi. Đương nhiên, nếu cậu gia nhập cùng với cô người yêu bé bỏng của mình, thì tôi sẽ không để ý đâu. Tuy nhiên, nếu cậu gia nhập một mình, tôi sẽ đồng ý cho cậu gia nhập ngay. Tôi không nghĩ cậu có tài lắm đâu, nhưng mà... tôi không bài trừ thuật giả kim. Tôi không nghĩ nó xấu trong một mối quan hệ tốt đẹp.”
“À.”
“Nhưng sẽ thật nực cười nếu hỏi về việc đầu tư ngay cả sau khi cậu gia nhập vào hội khác. Đó không phải là việc của tôi. Là việc của hội mà cậu đã gia nhập kìa. Cậu có đầu tư vào ai đó mà không đem lại lợi ích gì cho cậu không? Hơn nữa, có vẻ như sẽ có ích hơn nếu dùng tiền để chơi đùa cùng cậu trên giường vài lần mỗi tháng. Cậu cung cấp dịch vụ cho tôi, và tôi có thể đáp ứng cho cậu. Hiểu chứ?”
‘Chết tiệt.’
Sự thật là chuyện này ảnh hưởng quá nặng nề.
Nói theo cách khác, Cha Heera đơn giản nói rằng cô ta thà đổ tiền vào cơ thể tôi còn hơn là phát triển vào bản thân tôi. Nói thật, tuy nhiên, việc đó dường như cũng không phải một lợi ích tồi.
Tôi không biết cô ta có diễn hay không, nhưng hình như cô ta thật sự muốn tôi ngay lúc đó. Đương nhiên là, tôi phải công nhận sự thật là cô ta chỉ xem tôi như một món đồ chơi, không phải là con người.
Tôi ghét bản thân vì lòng tự trọng của mình-và quan trọng hơn-vì đã cân nhắc liệu có ích lợi gì hơn cho tôi nếu tôi đơn giản trở thành thú cưng của cô ta, nghe theo mọi cái ra hiệu và kêu tôi.
Tuy nhiên...
‘Tôi không thể.’
Tôi không thể xem rẻ giá trị của mình vào cách cư xử như vậy. Cô ta đã một lần khiến tôi mệt mỏi trên giường, thì cô ta cũng nên đau đầu vì việc đầu tư vào cho tôi.
Tôi không muốn gì như vậy cả.
“Hiển nhiên là tôi có thể hiểu, Cha Heera. Tôi không yêu cầu cô trở thành một nhà tài trợ cá nhân. Tôi chỉ hỏi cô về việc tài trợ cho hội của chúng tôi, cái mà đầu tiên phải hoàn thành khóa huấn luyện này. Kim Hyunsung và Jung Hayan chắc chắn sẽ tiến bộ. Một trong bọn họ có thể tiến bộ đến mức mạnh nhất trong lục địa.”
“Vậy thì sao hả?”
“G-gì chứ?”
“Vậy thì sao? Dù họ có tiến bộ hay không, thì không có nghĩa lý gì với tôi cả. Tôi đã là một người mạnh nhất trong lục địa có thể dựa vào. Mọi thành viên trong hội chúng tôi cũng đạt cấp bật cao nhất. Mặc dù chúng tôi thiếu pháp sư, nhưng cũng sẽ dễ dàng làm chói mắt với số vàng mà chúng tôi có. Hội lính đánh thuê đỏ là một nơi không thiếu tài chính để làm mấy chuyện đấy. Ngay cả Jung Hayan có tiến bộ, cũng phải mất ba năm đó. Tại sao tôi phải tài trợ cho cậu một thời gian dài như vậy chứ?”
“...”
“Tất cả tôi cần là pháp sư cho hội của mình. Tôi không cần bất cứ thứ gì khác. Nếu cậu cứ tiếp tục nói ra mấy thứ vô nghĩa, vậy thì sao cậu không lại gần đây cho tôi thấy sự quyến rũ của cậu? Tôi sẽ đưa ra cho cậu một mức giá hời nếu cậu không thấy bất mãn, và tôi sẽ thường tặng quà cho cậu.”
‘Chết tiệt, cô ta thật sự muốn mình làm thú cưng của cô ta...”
Thật xấu hổ vì cô ta dứt khoát đưa tiền và quà để trao đổi chuyện giường chiếu. Tôi cảm thấy không quan trọng là mình đã nói gì, cô ta đều sẽ xem nó như một trò đùa.
Từ từ, tôi lấy ra một vật mà mình đã giấu và cất vào nơi khuất tầm mắt cô ta.
Cha Heera nhìn vào, tò mò với thứ mà tôi đã mang ra. Tuy nhiên, khi càng gần hơn, nét mặt cô ta bắt đầu nhận ra.
Đó là món quà đầu tiên cô ta đặt vào tay tôi vào bữa gặp đầu tiên.
[Mặt Dây Chuyền Phép Thuật Bằng Ngọc - Cấp độ Hiếm]
[Đó là mặt dây chuyền cộng thêm 3 điểm vào sức mạnh phép thuật. Chức năng của nó là khuếch đại hiệu ứng phép thuật. Không rõ là đã tìm được ở đâu.]
“Tôi không cần mấy thứ như vậy.”
Ngay lập tức, mặt dây chuyền bị đập cho vỡ, rải rác khắp trên giường. Tôi không biết cô ta đang nghĩ gì.
“Cậu...”
Chắc chắn sẽ rất vô lý nếu tôi tiếp tục, nhưng tôi phải mạo hiểm rồi.
“Không vàng. Tôi không cần vàng.”
“...”
“Thứ tôi cần là danh tiếng và sức mạnh của cô. Cô có tiếng là Nữ hoàng Hội lính đánh thuê đỏ, nhưng tôi không quan tâm mấy thứ như vậy đâu.”
“Cậu, cậu có biết mình đang làm gì không hả? Không đụng vào lính mới là điều mà mọi người ngấm ngầm đồng ý với nhau trước đó, nhưng thể hiện một thái độ như vậy thì không tốt cho cậu đâu. Bởi vì những lời đề nghị tốt luôn bay về phía cậu, dường như cậu trở nên quyết tâm hơn lúc trước rồi.”
“Đuơng nhiên là tôi biết rõ vị trí của mình ở đâu. Thế giới này là nơi mà cô có thể được ngưỡng mộ trong một ngày, và ngày hôm sau thì bị thủ tiêu, mà không có ai biết đến.”
“...”
“Cậu nói gì chứ?”
Cuộc sống và phép thuật bắt đầu lấp đầy căn phòng khi tôi nhìn chằm vào Cha Heera. Áp lực hơn cả khi Lee Seolho có thể bộc phát ra. Đó là, sau tất cả, sức mạnh của Nữ hoàng lính đánh thuê. Tuy nhiên, không như mấy bà già, cô ta không có ý định làm hại tôi.
“Tôi thấy chuyện này thú vị đó. Tôi nghĩ tôi hơi bị khó chịu vì tôi biết nơi cậu đến là đâu, và cậu nên đi như thế nào. Đã lâu rồi, nhưng hứng thú của tôi đã bị xúc phạm vì tôi có thể chỉ thấy được tính cách của con người cậu. Thật lòng mà nói, thôi thích lắm. Không có nhiều tên đàn ông có thể tự tin như thế trước mặt tôi...tôi không biết lần cuối tôi bị đối xử như vậy là khi nào. Và nghĩ xem, là do một tên lính mới dám đối xử với tôi như thế...”
“...”
“Mà cậu không thấy yêu cầu của mình hơi cao sao? Này. Từ đầu, thuật giả kim được xem là thứ trao đổi tương đương. Nếu cậu lợi dụng tôi như lá chắn của mình, cậu chắc chắn sẽ phải có một thứ có giá trị tương đương với thứ tôi có thể đưa ra, phải không? Nếu không, cậu sẽ nhận hậu quả cho những gì mình đã làm.”
Tôi gần như quên mất áp lực khi tiếp tục một cuộc nói chuyện như vậy. Tuy nhiên, như vậy cũng không tệ như tôi hy vọng nó sẽ diễn ra.
Sau cùng, Cha Heera thật sự sẵn sàng lắng nghe thứ tôi nói.
“Chà? Nói đi.”
“Đây là số tiền cọc dành cho thuốc phép thuật mà tôi sẽ làm ra trong tương lai.”
Với đôi tay rung rẩy, tôi lấy ra một cuốn sách cấp độ anh hùng cất từ ngực mình và ném xuống đất. Một biểu cảm tò mò hiện rõ lên gương mặt của Cha Heera.
“Nghe như cậu thật sự có thể có khả năng...tôi không biết ở đâu ra mà cậu có cuốn cấp độ anh hùng, nhưng đó là tất cả mà tôi nhận được sao?”
“Tôi sẽ chia cho cô một phần trăm.”
“Một phần trăm?”
“Đừng lo. Cô sẽ ngồi trên đống tiền nhanh thôi.”
Có thể đó là một lời nói dối hoặc một trò bịp bợm, nhưng tôi biết cô ta sẽ biết bản thân cô ta tin tưởng tôi. Tại sao à?
Bởi vì không có lý do nào để tôi mạo hiểm tính mạng mình cho một lời nói dối.
“Thứ hai, cô sẽ có thể trở thành bạn bè thân thiết với đám của chúng tôi.”
“Tôi đã nói với cậu rồi. Tôi không hứng thú với những thứ không phải của mình.”
“Chúng tôi sẽ phát triển hơn mức mà cô tưởng tượng.”
“Đừng cố quá và đừng gạt tôi.”
“Tôi không đùa đâu. Chúng tôi sẽ mạnh mẽ hơn và sẽ sớm đại diện cả cái đế chế này. Nếu chúng tôi thiết lập một mối quan hệ tối với Hội lính đánh thuê đỏ, vậy thì chúng tôi sẽ luôn luôn ở cùng cô. Với một chút vốn đầu tư, cô sẽ có thể xây dựng một mối quan hệ tốt với chúng tôi sau này, trước khi có hội hay bè phái nào đó làm vậy.”
“Cậu có biết cậu đang nói gì không hả người đàn ông cố tỏ ra có một cái lưỡi dẻo? Ngay cả nếu không có tiền đầu tư, cậu cũng không đảm bảo được rằng thứ thuốc đó có giá trị hay hội của cậu có thể phát triển.”
“Thứ ba.”
“...”
“Tôi sẽ giao cho cô pháp sư mà cô cần.”
“Tào lao.”
“Ngoài những tên đi ra khỏi phần cuối của buổi huấn luyện, tôi sẽ chọn người có thể đạt năng suất trong ít nhất ba năm - không, cho là hai năm đi. Tôi sẽ làm một bảng thống kê và đưa cho cậu xem.”
Tôi thấy cô ta khá là nghiền ngẫm về chuyện này.
Nếu dự án của Hội lính đánh thuê đỏ bắt đầu, đề nghị của mình chắc chắn sẽ thu hút cô ta.
“Thú vị đó, nhưng...có thể không?”
“Lý do chính mà tôi tự tin như vậy là vì tôi sẽ trở thành quản trị viên có quyền mua bán của Hội Blue.”
“Hmmm...”
“Lý do thứ hai là...”
“...”
“Sau cùng, thuật giả kim ban đầu được xem như một vật để trao đổi.”
Đương nhiên, tôi sẽ không bao giờ nói với cô ta tôi có thể hoàn toàn trở thành một người nổi bật nhất.
Sự bảo vệ của cô ta rất quan trọng, nhưng nó vẫn không đáng giá bằng bí mật của tôi.
Cha Heera rơi vào im lặng.
Tôi biết cô ta nghĩ rằng sự đền bù của cô ta vẫn có sức nặng hơn so với lời đề nghị của tôi. Tôi giữ bản thân thật điềm tĩnh. Tôi biết có cơ hội cao là cô ta sẽ đồng ý.
Tuy vậy, cùng lúc đó, tôi biết cô ta có thể sẽ không.
Tôi có thể thấy cô ta đang cố tỏ ra chuyên nghiệp và nghiền ngẫm trong đầu,
‘Chết tiệt.’
Cô ta thật sự sẽ không để tâm tới đề nghị của chúng tôi sao?
Tôi nghĩ tôi đã thuyết phục cô ta rằng hội của chúng tôi sẽ phát triển và tôi có thể đưa ra cho cô ta một pháp sư giữa đám đó.
Đó không phải là một điều kiện hoàn hảo, nhưng tôi có thể thấy rằng hiệu quả của nó đủ tốt
‘Cô ta có đang nghĩ quá không?’ Tôi cắn môi mình vì quá lo lắng.
“Tôi muốn lợi nhuận được chia cho thứ thuốc đó là 3%, không phải 1%. Tôi sẽ chắc chắn ra một danh sách lính đánh cận chiến cũng như những pháp sư. Và, tôi sẽ quyết định mọi chuyện.”
“Gì...”
“Cậu không cần sự bảo vệ của tôi sao? Không ai dám đụng vào cậu. Tuy nhiên, có nghĩa là tôi phải là người ra quyết định.”
“Sao mà được chứ?”
“Tôi sẽ tiến hành trong ngày hôm nay. Vậy nên, cậu có muốn làm không?
Đương nhiên rồi, không có lý do nào để từ chối cả.
“Xin chăm sóc tôi thật tốt.”
“Hãy dành chút thời gian để nói về việc đó sau.” Cha Heera dựa vào cửa, và tôi biết cô ta có ý để tôi rời đi. Nhưng mà, có chút biểu cảm thỏa mãn trên mặt cô ta.
“Tôi nhận ra tôi thích lời đề nghị này hơn tôi tưởng.”
‘Thành công rồi!’
Cùng lúc khi tôi rời khỏi phòng, cả đống người bên ngoài sảnh vội vã vào trong. Tất cả bọn họ có vẻ ngoài như người ở vị trí cao trong Hội lính đánh thuê đỏ. Chắc luôn, khi tôi dùng khả năng của mình, tôi đã đúng. Họ đang hứng thú muốn biết cuộc gặp mặt của chúng tôi như thế nào phải không?
Cha Heera đã đồng ý bảo vệ tôi ở một mức giá. Nhưng, cô ta sẽ bảo vệ thế nào đây?
Khoảng khắc tôi rời khỏi khu của họ, câu trả lời đã đến với tôi. Một cửa sổ trạng thái hiện ra màu xanh.
[Bạn nhận được một chức danh]
“Gì?”
[Chức danh - Người tình của Nữ hoàng lính đánh thuê]
“Mẹ kiếp.”
Đó là chức danh đầu tiên của tôi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook