- Nếu không phải tranh tài xếp hạng lần này thì cũng không biết trong số tân sinh có nhiều cao thủ như vậy.

Trần Sở lắc đầu cảm thán, bởi vì thể chất tăng vọt nên trong lòng hắn đã sinh ra một chút ưu việt, giờ đã biến mất không thấy tăm hơi đâu nữa.

Một chút ưu thế còn không đủ để hắn quét ngang đồng bối, hắn còn phải cố gắng tu luyện [ nuốt ] mới được.

Hơn năm trăm người dự thi, năm mươi cái lôi đài, mười phút đồng hồ một trận, mỗi người đánh đủ sáu trận, đến giữa trưa mới kết thúc vòng thứ nhất.

Mọi người tản ra ăn cơm.

Ngày mai còn có.

Giữa trưa, nhà ăn.

Trần Sở mới ngồi xuống, Hạ Hữu Huy đã bưng theo cái đĩa đi tới, vẻ mặt đau khổ:

- A Sở, lần này ta không hy vọng tấn cấp rồi.

- Có chuyện gì vậy?

Trần Sở có chút kỳ quái, lấy thực lực của hắn cho dù không thể tiến vào top 50 thì cũng không đến nổi ngay cả vòng thứ nhất cũng không vào được.

Lúc này, Lâm Tuyết, Lục Hải Đào, Lý Văn Văn và Lạc Phi cũng đi tới.

Hai người Lạc Phi và Lâm Tuyết ngồi ở đối diện bọn họ, Lý Văn Văn và Lục Hải Đào ngồi ở bên cạnh bàn.

Lâm Tuyết lắc đầu:

- Vận khí của Hạ Hữu Huy quá kém, đối thủ trận đầu chính là An Phụ Khanh, lúc ấy đã trực tiếp đầu hàng nhận thua.

Hạ Hữu Huy không phục nói:

- Đó là nàng chiếm cứ ưu thế cảnh giới, ta lại không ngốc, đối mặt với cao thủ tầng hai khẳng định lựa chọn đầu hàng.

Nói xong, Hạ Hữu Huy giống như là sợ mình bị xem thường, hắn nhún nhún vai:

- Đừng nói là ta, cho dù đội trưởng ngươi gặp được nàng cũng giống vậy, không có một chút hi vọng.

- Hoặc là nói lần xếp hạng tái này, không ai có thể làm lung lay vị trí của nàng.

- Mạnh như vậy.

Trần Sở có chút giật mình.

Hạ Hữu Huy nói rất thản nhiên:

- Đương nhiên, đột phá tầng hai cũng giống như Trúc Cơ chúng ta, sẽ có một lần tăng lên trên diện rộng, lực cánh tay ít nhất nâng cao 100kg.

- Ngoài ra, cao thủ cảnh giới tầng hai nắm giữ chân lực, đặc biệt là nàng tu luyện công pháp cao cấp, chân lực tăng phúc ít nhất gấp ba, thậm chí bốn lần.

- Dưới tình huống nghiền áp toàn bộ phương diện này, ai là đối thủ của nàng?

Trần Sở yên lặng gật đầu, lực lượng cơ sở khoảng 400kg, lại thêm chân lực gia trì ít nhất gấp ba lần, còn có tốc độ nhanh hơn và tăng phúc động năng.

Một kích tiện tay của nàng ít nhất có thể bộc phát ra 3000kg, cũng chính là lực trùng kích 3 tấn trở lên, loại thực lực này quả thật không có ai là đối thủ của nàng.

Cho dù là gia hỏa gánh cột sắt chiến đấu kia thì cũng không được.

Bởi vì đây không phải là so đấu lực lượng, xem như là thiên tài yêu nghiệt nhất của Nam Thiên Vũ, chiến lực thật sự của An Phụ Khanh có lẽ sẽ cực kỳ đáng sợ.

Trần Sở lập tức nghi hoặc:

- Không đúng, chỉ là thua một trận mà thôi, ngươi tấn cấp vòng thứ nhất hẳn là cũng không có vấn đề gì mới đúng chứ.

Hơn 500 người, dưới tình huống mỗi người đánh sáu trận, có thể bảo trì toàn thắng sẽ không quá nhiều, bởi vậy thua một trận tiến vào top 200 cũng không có vấn đề gì.

- Vấn đề là ta thua ba trận.

Nói tới đây, Hạ Hữu Huy chỉ biết nói khổ:

- Trận thứ hai ta gặp phải một tên biến thái vác theo cây cột, lực lượng đáng sợ đến doạ người, trực tiếp bị hắn nện ba cái rơi xuống lôi đài.

- Mặc dù tiếp theo ta thắng liên tiếp ba người, nhưng trận thứ sáu lại gặp phải một gia hỏa tên là Lý Mãnh, tu luyện Hỗn Nguyên Đại Lực Chùy, công pháp của đối phương vừa vặn kiềm chế ta.

- Tính sai bị đối phương thi triển chùy pháp súc thế, cho dù phòng ngự của ta cường đại thì cũng bị hắn liên tục dùnghai mươi chiêu đánh lui xuống dưới lôi đài.

- Vận may của ngươi đúng là tương đối kém.

Trần Sở cũng không biết nên nói cái gì với hắn.

Nói xong, Hạ Hữu Huy thuận miệng hỏi:

- Đúng rồi, A Sở, ngươi thua mấy trận rồi?

Khục...

Trần Sở vội ho một tiếng, khiêm tốn nói:

- Ta vẫn tốt, vận khí không tệ, gặp phải mấy đối thủ cũng không phải rất mạnh, có lẽ có hi vọng tấn cấp.

- Vận khí của ngươi cũng quá tốt rồi.

Nghe vậy, Hạ Hữu Huy không ngừng hâm mộ.

Nhưng hắn không suy nghĩ nhiều, cho rằng vận khí của Trần Sở thật sự rất tốt, gặp phải đối thủ đều là những tuyển thủ phổ thông, vừa trúc cơ trong nửa tháng hoặc là trong một tháng.

Kể cả Lâm Tuyết và Lục Hải Đào cũng gần như nghĩ như vậy.

Nhưng Trần Sở mới nói xong thì Lạc Phi ở phía đối diện hắn đã không nhịn được mở miệng cười một tiếng, dùng ánh mắt cổ quái nhìn hắn.

Khi đó mấy người Lâm Tuyết đều đang thi đấu, lại thêm sân bãi quá lớn, xung quanh nhiều người, vì vậy không biết đối thủ của Trần Sở là những người nào.

Nhưng nàng ở trên khán đài vẫn luôn chú ý đến Trần Sở.

Nàng biết rằng không phải vận khí của hắn tốt, mà là dùng thực lực tuyệt đối quét ngang tất cả đối thủ, trong đó bao gồm cả việc đánh bại Hạ Hữu Huy.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương