Lúc này, một lão sư nghi ngờ nói:

- Lão Lâm, ngươi nói xem vì sao lần này phía trên lại đẩy nhiều tài nguyên xuống dưới như vậy, để tất cả cao giáo nhất đẳng ra sức bồi dưỡng tân sinh lần này?

Lâm Hùng hơi lắc đầu:

- Không phải lần này, mà là sau này tân sinh nhập học hàng năm của ba đại quốc trong Liên Bang đều sẽ nhận được nhiều tài nguyên hơn so với lúc trước.

Bàng Long kinh ngạc nói:

- Cái gì, tài nguyên bồi dưỡng hàng năm đều tăng lên, hơn nữa là phạm vi ba đại quốc gia của Liên Bang, chẳng lẽ là chiến trường bên kia thu được đại thắng sao?

Trên mặt các lão sư khác cũng lộ ra vẻ hưng phấn, đều cho rằng nguyên nhân là do vậy.

Ngay khi những lão sư này đang phấn chấn thì vẻ mặt Lâm Hùng lại có chút ngưng trọng, khẽ lắc đầu:

- Không phải, là quân đoàn số 5 mở ra mấy điểm tài nguyên mới.

- Về phần chiến cuộc bên kia thì vẫn nóng bỏng, áp lực của quân đoàn thứ ba, thứ chín, thứ mười lăm rất lớn, mỗi tháng đều sẽ bạo phát một lần đại chiến Vương giai trở lên.

- Dưới tình huống này, gần đây thương vong của quân đoàn các nước đều đang tăng lên, cần phải bổ sung càng nhiều huyết dịch mới mẻ.

- Vì vậy phía trên mới bỏ thêm tài nguyên xuống dưới để chúng ta mở rộng mục tiêu bồi dưỡng, bao gồm cả những tân sinh Trúc Cơ trong hai tháng tới.

Lời nói của Lâm Hùng làm cho vẻ mặt những lão sư này khựng lại.

- Nói như vậy là thế cục đang càng nghiêm trọng hơn.

Một lúc lâu sau, Bàng Long chậm rãi thở ra một hơi:

- Nhưng mà cho dù là vậy thì cũng không cần phải tiêu hao tài nguyên để bồi dưỡng những tân sinh một tháng không thể Trúc Cơ kia chứ?

- Nếu những tài nguyên này dành cho học sinh năm hai năm ba, lẽ sẽ tốc độ tiến triển của bọn hắn sẽ càng nhanh hơn.

Lâm Hùng lắc đầu:

- Không thể như vậy được, những học sinh năm hai năm ba năm tuổi đã trưởng thành, cho dù có nhiều tài nguyên hơn nữa cũng không có hiệu quả lớn với bọn họ.

- Ngược lại, những tân sinh này, tuy là một tháng sau đột phá Trúc Cơ, nhưng thiên phú của người này đúng là rất kém, tốc độ tu luyện chậm làm cho người ta tuyệt vọng.

- Nhưng ba đại quốc lớn như vậy, nếu như lại xuất hiện một ví dụ như Huyền Vũ Vương thì chính là một món lời lớn đối với Nhân tộc chúng ta.

- Ta nghĩ đây cũng là ý tứ của phía trên, tiêu hao tài nguyên mở rộng cơ số tu luyện của nhân loại, hy vọng có thể lại xuất hiện mấy Yêu nghiệt hậu tích bạc phát, tăng lên nội tình của nhân tộc.

Đám người Bàng Long như có điều suy nghĩ, gật đầu một cái.

Trần Sở đã sớm so đấu xong, đi lại trên lôi đài, trong lúc đó nhìn thấy Lâm Tuyết đánh bại đối thủ một cách gọn gàng, song phương đều gật đầu mà qua.

Hắn cũng nhìn thấy Lục Hải Đào bị một nữ sinh có thực lực rất mạnh đánh bại, uể oải xuống đài.

Bỗng nhiên bước chân của Trần Sở dừng lại, ánh mắt rơi vào trên lôi đài số 9 phía trước, nơi đó có một thiếu nữ xinh đẹp gần giống Lâm Tuyết đang cầm kiếm mà đứng.

Khác với Lâm Tuyết, mái tóc của thiếu nữ này có màu xanh lam, trên mặt luôn mang theo nụ cười, ánh mắt ôn nhu, làm cho người ta có một loại cảm giác ấm áp như nước.

Mà đối thủ của cô cũng là một nữ sinh, vũ khí là một võ sĩ cầm đao hẹp dài.

Sau khi song phương gật đầu ra hiệu, trong nháy mắt đã ra tay, hóa thành hai hư ảnh va vào nhau.

Thương thương thương!

Ánh đao sắc bén, kiếm ảnh như gió, thân hình hai người xoay tròn mang theo từng đạo tàn ảnh, thực lực đều rất mạnh.

Đồng thời, hai nữ đều chủ tu kiếm pháp và đao pháp, một cái đao quang nhanh như điện, một cái kiếm quang như nước phủ kín không gian, làm cho khán giả xung quanh nhìn không chớp mắt.

Keng!

Đột nhiên một đốm lửa chói mắt nổ tung, nữ sinh sử dụng đao võ sĩ kia kêu lên một tiếng đau đớn, bóng dáng xuất hiện ở bên cạnh lôi đài, vẻ mặt trắng bệch.

- Ta thua.

Không cam lòng bỏ lại một câu, nữ sinh cầm đao nhảy xuống lôi đài.

- Học sinh Lâm Vũ chiến thắng ở lôi đài số 9, ngươi đã hoàn thành số lần thi đấu, mời các ngươi nghỉ ngơi chờ đợi kết quả.

Thiếu nữ tên là Lâm Vũ thu kiếm đứng đó, khẽ gật đầu với những bạn học đang xem cuộc chiến xung quanh, sau đó lập tức mới nhảy xuống khỏi lôi đài.

- Đây chính là thực lực của lớp trưởng muội muội à, có hơi mạnh.

Trần Sở như suy nghĩ điều gì.

Tốc độ của hai người vừa rồi đều đến cực hạn, người bình thường mắt thường cũng không theo kịp, không ngờ cuối cùng Trần Sở lại đánh bại nữ sinh cao ngạo kia.

Loại tốc độ này người bình thường đã không thấy rõ các nàng di chuyển, càng chưa nói đến tốc độ mang đến động năng gia trì và kiếm pháp sắc bén.

Loại thực lực này khắp nơi đều là hàng đầu trong các trận tân sinh ở Trung Đô, nhưng Trần Sở lại nhìn ra, Lâm Vũ đánh bại nữ sinh kia có vẻ rất nhẹ nhàng và thành thạo.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương