Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục
-
Chương 49: Lão bạch võ hồn
“Ha Ha thằng nhóc ngươi đầu óc mê muội, ngươi nghĩ có thể đối mặt với một chiêu này của ta, viễn vông”
Lâm Chấn phá lên cười ha hả, mặc dù Cự Viên Bất Diệt Thủ chỉ là đệ nhất hồn kỹ, nhưng nếu sử ra một chiêu này sau khi cơ thể nhận được tăng phúc từ Cự Viên Kim Cương Biến và Cự Viên Cuồng Huyết Biến thì đệ nhất hồn kỹ này uy lực không khác gì năm ngàn năm hồn hoàn ban cho hồn kỹ.
Bất quá Vân Chính Thiên hai mắt tràn ngập sự kiên định, trong khoảnh khắc chuẩn bị va chạm kia, tiếng phượng hót đột nhiên vang lên. Một mảnh rực rỡ hỏa diễm hòa theo đường đi của Vân Chính Thiên, sau đó không ngừng lan tỏa ra bao phủ lấy Cự Viên Bất Diệt Thủ.
“Hót” hư ảnh Phượng Hoàng Tứ Dực ngưng hình hơn bao giờ hết, mà khi tiếng hót lần thứ hai vang lên, bàn tay kia lập tức hóa thành một màu đen, biến thành vô số điểm sáng tan đi.
Hồn kỹ bị phá, hồn sư tất chịu ảnh hưởng.
Lâm Chấn hai mắt tràn ngập tơ máu, một ngụm máu tươi trong miệng phun ra ngoài, hắn lạnh rên rít lên.
“Không thể nào như vậy, hắn rõ ràng chỉ là một tên hai hoàn hồn sư thôi mà”
Mà ngay lúc Lâm Chấn chưa hết bàng hoàng, ở phía sau lưng hắn đột nhiên xuất hiện hai đạo phong đao bắn tới. Là Tiếu Phong xuất ra hồn kỹ cùng Tiểu Mã gia nhập vòng chiến.
Ngay lúc phong đao chuẩn bị cắm vào lưng của Lâm Chấn, tức thì một đạo lôi quang từ trên trời cao ập xuống, chặn lại thế công của hai người Tiếu Phong.
“Anh bạn trẻ, để lão phu tiếp đãi hai ngươi một phen a”
Thế công bất ngờ bị cản lại, Tiểu Mã cùng Tiếu Phong không dám vội vã tiếp chiến, bởi vì người cản giữa hai người bọn hắn cùng Lâm Chấn đang chật vật ở bên kia, là vị trại chủ Bạch Phong trại, Lão Bạch, tu vi lên tới bốn hoàn Hồn Tông.
Lão Bạch từ nãy vẫn chỉ chấp tay quan sát hai bên chém giết, hoàn toàn không còn ý định can thiệp vào, dù sao đây là địa bàn Lâm Minh trại, như vậy thì cứ để Lâm Chấn diễn võ dương oai.
Bất quá từ khi Lão Bạch nhìn thấy kỹ xảo chiến đấu của tên tiểu tử tóc trắng, trong lòng hắn cũng không ngừng cảm thán. Chỉ sợ một chút nữa thôi Lâm Chấn sẽ bại trong tay Vân Chính Thiên, lúc đó mới ra tay cứu hắn một mạng, như vậy đối với Lão Bạch mà nói, tuyệt đối là chuyện tốt.
Thảo khấu đúng là thảo khấu, cho dù có Liên Minh đi chăng nữa, bọn chúng hành động vẫn dựa trên lợi ích của bản thân đi đầu, cho nên vừa rồi Lão Bạch đứng ra chặn lấy đòn công của Tiếu Phong, Lâm Chấn vẫn không quan tâm việc cảm tạ hắn.
Lâm Chấn hừ lạnh một tiếng nói
“Muốn đánh lén bổn tọa, Lão Bạch, ngươi tránh ra để mặc bọn chúng, ta muốn tự tay chém chết tất cả”
Lão Bạch nghe vậy không khỏi mỉm cười, dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn Lâm Chấn nói.
“Ngươi đối phó một tên còn khó khăn a, bất quá ta đang thích thú với một trong hai tên bên kia, ngươi nhường cho ta được không”
Lâm Chấn nghe vậy, gương mặt tỏ vẻ không hài lòng nhưng hắn cũng không có tiếp tục lên tiếng, bởi vì lời Lão Bạch nó rất đúng. Đối mặt quỉ dị thiếu niên trước mặt còn vô cùng khó khăn, lúc này lại tới hai tên thực lực Hồn Tôn, quả thực quá sức của Lâm Chấn hắn.
Mà một đòn đao phong khi nãy, nếu như Lão Bạch không ra tay tương trợ, e rằng cả tấm thân Cự Viên này cũng không thể bảo vệ cho hắn được.
Rít lạnh một hơi, tôn nghiêm bị hủy khiến Lâm Chấn vô cùng tức giận. Đạp chân một cái liền phóng tới Vân Chính Thiên một lần nữa.
Vân Chính Thiên tâm cơ vốn giảo hoạt, nhân lúc bọn hắn nói chuyện đã tự nhắm mắt ngưng thần điều chỉnh lại trạng thái. Một đòn lúc nãy đánh tan Cự Viên Bất Diệt Thủ, nhìn bề ngoài có vẻ vô cùng đơn giản, nhưng đã làm hồn lực của Vân Chính Thiên tiêu hao hơn năm phần.
Thiên Phượng Đốt Thương Khung trong nháy mắt thả ra vô tận hỏa diễm, hỏa nguyên tố đối với khả năng thiêu đốt hồn lực vốn dĩ rất bá đạo, cho nên lần va chạm vừa rồi miễn cưỡng đánh tan đệ nhất hồn kỹ của Lâm Chấn, khiến hắn bị phản phệ mà trọng thương.
Mặc dù Lâm Chấn bị thương không nhẹ, nhưng muốn nhanh chóng giải quyết hắn là chuyện không dễ, Vân Chính Thiên tóc dài tung bay, đột nhiên một đạo lục sắc cột sáng từ trên đỉnh đầu hắn xuất hiện, ngay lập tức khí tức quang minh phủ xuống.
Phát hiện điều kỳ lạ này khiến cho Lâm Chấn đang xông tới cũng phải tạm thời dừng lại.
“Là hồn kỹ trị liệu, bọn chúng còn đem tới một tên phụ trợ hồn sư, khốn nạn”
Trong bất kỳ trận chiến đấu sinh tử, bên nào xuất ra được một tên có khả năng trị liệu hồn sư, bên đó phần trăm thăng đương nhiên nhảy vọt. Mà phụ trợ hệ hồn sư này không phải một tên tầm thường. Sở hữu võ hồn Mạn Đà La Hoa mang trong mình thuộc tính quang minh cường đại, gọi hắn làm một tên phụ trợ cũng đúng mà trị liệu cũng chính xác.
Bởi vì Hoa Quyển Sinh kỳ thực đồng dạng sở hữu hai loại hình kỹ năng này.
Mạn Đà La Hoa võ hồn, đệ nhất hồn kỹ. Hồn Lực Phục Hồi.
Vân Chính Thiên chìm đắm trong quang minh khí tức, cả cơ thể nhất thời thả lỏng ra, mặc cho quang minh khí tức len lỏi vào sâu bên trong từng sợi kinh mạch.
Ngay sau đó Dịch Cân Kinh trong thể nội cũng ào ào vận chuyển, đem luồng quang minh khí tức kia hoàn toàn tiêu hóa, trở thành nguồn hồn lực bổ sung, dùng tốc độ nhanh nhất khôi phục lại đỉnh phong trạng thái.
Mắt thấy tình hình bên kia biến ảo khôn lường, nhưng Lão Bạch vốn là một lão già tự phụ, hắn căn bản không muốn quan tâm thứ mà mình không thích, gương mặt già nua nhìn về phía hai người Tiếu Phong, một ngón tay giơ lên, chỉ thẳng vị trí Tiểu Mã đang đứng.
“Ngươi … tiểu tử ngươi cũng là một tên lôi hệ võ hồn a, nếu chấp nhận qui thuận ta, đảm bảo vinh hoa phú quí không cần nhọc công đi kiếm vẫn có thể hưởng thụ tới khi tuổi già”
Hai người Tiếu Phong nghe vậy không khỏi kinh ngạc, Lão Bạch này thế nào lại muốn chiêu dụ Tiểu Mã làm đệ tử. Tiểu Mã nghe vậy, trong lòng hoàn toàn không cảm xúc, đối với hắn một lời này, là chân chính miệt thị nhân phẩm của hắn.
Tiểu Mã dùng hành động để trả lời cho Lão Bạch bên kia.
Lôi Ảnh Quang Minh Kích võ hồn phóng thích. Nhất thời một mảnh thiên địa tràn ngập lôi điện ngưng tụ ở sau lưng Tiểu Mã, từ dưới chân đồng dạng dâng lên hai cái hồn hoàn trăm năm. Khí thế Tiểu Mã hoàn toàn thay đổi, cứ như là Lôi Thần giáng lâm tình huống.
Tiếu Phong kế bên không khỏi giật mình, bình thường Tiểu Mã cứ như một tên ngốc thật thà, bây giờ lần đầu chứng kiến hình thái chiến đấu của hắn, trong lòng Tiếu Phong không khỏi hoảng sợ, sát khí này, tuyệt nhiên không kém so với Vân Chính Thiên.
Lão Bạch bên kia gương mặt trầm xuống, rõ ràng đối với hành động của Tiểu Mã vô cùng bất mãn, hắn giọng run run kêu lên.
“Từ trước đến nay, đối địch ta không biết bao nhiêu người, tất cả đều ngã xuống, nếu ngươi đã quyết định như vậy, thì là như vậy đi”
Ngay lúc Lão Bạch vừa nói xong, lôi điện cũng đồng thời lập lòe xuất hiện, võ hồn của lão cũng được phóng thích ra.
Lần này thì nhìn được rất kỹ, võ hồn của lão là một cái trống lớn, trên mặt trống có hình thù hoa văn kì là, nhìn qua rất giống một tia sét cách điệu a.
“Là Lôi Bá Trống võ hồn, cường đại lôi hệ võ hồn, Tiểu Mã cẩn thận”
Cảm nhận bá khí lẫm liệt của Lão Bạch, Tiếu Phong khẽ rùng mình lên tiếng nhắc nhở. Bất quá Tiểu Mã không có trả lời hắn, hai mắt hung tợn khóa chặt Lão Bạch, như một đầu hung thú khóa chặt con mồi của mình.
Tu vi của Lão Bạch này, chỉ sợ không phải Hồn Tông bình thường, mà có thể đạt tới 45 cấp hồn lực Hồn Tông. So với Tiểu Mã vốn chưa từng đột phá Hồn Tôn, chiến thắng quả thực vạn lần khó khăn.
Lôi Ảnh Quang Minh Kích đưa lên ngang hông, Tiểu Mã dùng hai tay nắm chặt, ngay sau đó cả người hắn hóa thành một vệt lôi quang thẳng tới vị trí Lão Bạch bên kia. Lôi Kích trong tay Tiểu Mã xoay vòng, tạo thành vô số lôi điện tràn ra bốn phương tám hướng, khí thế mãnh liệt.
Lôi hệ hồn sư, không những sở hữu không tầm thường lực công kích, mà tốc độ cũng phi thường mau lẹ, tuy không có như phong hệ hồn sư như Tiếu Phong, nhưng cũng tuyệt đối không kém quá xa.
Lão Bạch dưới thế công lăng lệ của Tiểu Mã, hắn vẫn giữ gương mặt âm trầm, khẽ nâng tay một cái, Lôi Bá Trống xuất hiện ngay trước mặt, hắn không do dự dùng một tay gõ mạnh vào mặt trống.
Tức thì một cái thiên la địa võng lưới điện xuất hiện ngay trước mặt, sau đó cấp tốc phóng lớn thẳng về phía Tiểu Mã đang xông tới.
Nhất thời thiên địa tràn ngập tiếng sấm rền vang. Tiếu Phong thấy một màn này lập tức né sang một bên, vốn dĩ ý định liên thủ với Tiểu Mã đã không còn, bởi vì lôi hệ hồn sư chiến đấu vô cùng kinh khủng, lôi điện lại không có mắt, vạn nhất bị đánh trúng hắn cũng phải chịu khổ.
“Thật là cường đại lôi nguyên tố”
Tiếu Phong hai mắt hoang mang, bất quá hắn cũng không có rảnh rỗi, không giúp được Tiểu Mã và Vân Chính Thiên, vậy thì đi giúp những người khác. Tiếu Phong nhanh chóng liếc nhìn mọi nơi.
Ở bên dưới gần cổng chính có một trận chiến đang diễn ra, là Can Hữu Long đang đánh với cánh tay phải của Lâm Chấn, Tiếu Phong thấy vậy không do dự phóng xuống, đệ nhất hồn hoàn của hắn lóe lên.
Gió võ hồn, đệ nhất hồn kỹ Phong Thiên Đao.
Hai đạo đao phong từ trên người Tiếu Phong bắn tới sau lưng tên Kim Mao Hổ. Mà Can Hữu Long lúc này đang dằn co với hắn cũng phát hiện sự xuất hiện của Tiếu Phong, ngay lập tức hắn đẩy mạnh Kim Mao Hổ về phía hai luồng đao phong đang hung hăng chém tới, sau đó trực tiếp nhảy ngược lại.
“A” một tiếng hét đau đớn vang lên, Kim Mao Hổ bị đao phong chém trúng, hai vệt máu nóng theo vị trí vết thương trào ra, lập tức ngã gục xuống, không còn nhúc nhích.
Tiếu Phong lặng im đáp xuống, trên gương mặt hắn tràn ngập sự thích thú
“Phải như vậy mới được chứ”
“Được rồi đừng làm vẻ đắc ý, Tiếu Phong ca, chúng ta có nên hỗ trợ hai người họ”
Mộng Hồng Nhan tiến lên nói.
Cục diện bây giờ đã nắm chiếm thượng phong, đại đa số hồn sư của Lâm Minh trại đều bị hỏa cầu của Mộng Hồng Nhan đánh đuổi chật vật, người chết người bị thương. Hoa Quyển Sinh từ đầu đều đứng sau lưng nàng, tiến hành tăng phúc.
Nếu như hồn kỹ đầu tiên của Hoa Quyển Sinh là khôi phục hồn lực thì đệ nhị và đệ tam lần lượt là tăng cường tấn công cùng phòng thủ. Bá đạo vô cùng.
Mộng Hồng Nhan dưới sự tăng phúc của Hoa Quyển Sinh, khả năng tấn công của nàng nháy mắt tăng lên hơn 30%, phàm là hồn sư dưới ba hoàn, nàng tuyệt đối không sợ.
Can Hữu Long tình huống muốn chật vật một chút, đối phương là nắm giữ Kim Mao Hổ võ hồn, đẳng cấp không tệ, lại còn là ba hoàn Hồn Tôn, có thể miễn cưỡng chống cự đã vô cùng đáng khen rồi.
May mắn nhờ Tiếu Phong kịp thời đến giúp, hai đao liền đem Kim Mao Hổ chém xuống, khiến Can Hữu Long không khỏi ngạc nhiên, dù sao hắn là phong hệ hồ sư, ám sát là chuyên môn của hắn, bởi vì hắn có một cái thiên phú kỳ lạ, đó là khi hắn đánh lén khẻ thù, lực sát thương tăng lên trăm phần trăm à.
Nghe có vẻ không quang minh chính đại nhưng thực sự là một cái nghịch thiên thiên phú.
Hiện tại Vân Chính Thiên cùng Tiểu Mã đang đối chiến, cho nên Tiếu Phong tạm thời dẫn đội, hắn trầm ngâm một chút. Bởi vì sắc trời đã dần dần sáng, nếu như còn nán lại lâu chỉ sợ mọi việc sẽ vỡ lở, cuối cùng đã có quyết định.
Tiếu Phong phi người lên cao, hét lớn.
“Chúng ta đi trước”
Dứt lời, phong nguyên tố bao phủ bốn người Tiếu Phong lập tức rời đi, mà trong lúc đó, Hoa Quyển Sinh cũng không quên nhiệm vụ, hắn hai ngón tay đồng dạng phóng ra hai cái vệt sáng phân biệt màu đỏ và màu lam, dung nhập vào người Tiểu Mã.
Là hai vệt tăng phúc tấn công và phòng ngự.
Sau đó Tiếu Phong đem bọn họ nhanh chân chạy đi.
Vân Chính Thiên mắt thấy bốn người họ rời đi, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, dù sao chính mình lôi kéo bọn họ vào vòng nguy hiểm, hiện tại an toàn rời khỏi, hắn như trút được gánh nặng.
Tiểu Mã thân ảnh hư huyễn xuất hiện bên cạnh Vân Chính Thiên, Lão Bạch cũng đồng dạng đứng kế Lâm Chấn.
Lúc này thế trận hai đấu hai, Tiểu Mã cùng Vân Chính Thiên có mối thù sâu với Lâm Chân và toàn thể Liên Minh Thảo Khấu, bất quá lúc này bọn hắn không còn là hai con chuột nhắt chạy trốn năm nào nữa.
Hiện tại đã có đủ thực lực đối mặt với không chỉ Lâm Chấn, mà còn có Lão Bạch cường đại kia.
Lúc này, ác chiến thật sự mới chuẩn bị bắt đầu.
——————————————————
Hôm nay lại cố gắng tối thiểu ba chương nha. Cám ơn các bạn.
Lâm Chấn phá lên cười ha hả, mặc dù Cự Viên Bất Diệt Thủ chỉ là đệ nhất hồn kỹ, nhưng nếu sử ra một chiêu này sau khi cơ thể nhận được tăng phúc từ Cự Viên Kim Cương Biến và Cự Viên Cuồng Huyết Biến thì đệ nhất hồn kỹ này uy lực không khác gì năm ngàn năm hồn hoàn ban cho hồn kỹ.
Bất quá Vân Chính Thiên hai mắt tràn ngập sự kiên định, trong khoảnh khắc chuẩn bị va chạm kia, tiếng phượng hót đột nhiên vang lên. Một mảnh rực rỡ hỏa diễm hòa theo đường đi của Vân Chính Thiên, sau đó không ngừng lan tỏa ra bao phủ lấy Cự Viên Bất Diệt Thủ.
“Hót” hư ảnh Phượng Hoàng Tứ Dực ngưng hình hơn bao giờ hết, mà khi tiếng hót lần thứ hai vang lên, bàn tay kia lập tức hóa thành một màu đen, biến thành vô số điểm sáng tan đi.
Hồn kỹ bị phá, hồn sư tất chịu ảnh hưởng.
Lâm Chấn hai mắt tràn ngập tơ máu, một ngụm máu tươi trong miệng phun ra ngoài, hắn lạnh rên rít lên.
“Không thể nào như vậy, hắn rõ ràng chỉ là một tên hai hoàn hồn sư thôi mà”
Mà ngay lúc Lâm Chấn chưa hết bàng hoàng, ở phía sau lưng hắn đột nhiên xuất hiện hai đạo phong đao bắn tới. Là Tiếu Phong xuất ra hồn kỹ cùng Tiểu Mã gia nhập vòng chiến.
Ngay lúc phong đao chuẩn bị cắm vào lưng của Lâm Chấn, tức thì một đạo lôi quang từ trên trời cao ập xuống, chặn lại thế công của hai người Tiếu Phong.
“Anh bạn trẻ, để lão phu tiếp đãi hai ngươi một phen a”
Thế công bất ngờ bị cản lại, Tiểu Mã cùng Tiếu Phong không dám vội vã tiếp chiến, bởi vì người cản giữa hai người bọn hắn cùng Lâm Chấn đang chật vật ở bên kia, là vị trại chủ Bạch Phong trại, Lão Bạch, tu vi lên tới bốn hoàn Hồn Tông.
Lão Bạch từ nãy vẫn chỉ chấp tay quan sát hai bên chém giết, hoàn toàn không còn ý định can thiệp vào, dù sao đây là địa bàn Lâm Minh trại, như vậy thì cứ để Lâm Chấn diễn võ dương oai.
Bất quá từ khi Lão Bạch nhìn thấy kỹ xảo chiến đấu của tên tiểu tử tóc trắng, trong lòng hắn cũng không ngừng cảm thán. Chỉ sợ một chút nữa thôi Lâm Chấn sẽ bại trong tay Vân Chính Thiên, lúc đó mới ra tay cứu hắn một mạng, như vậy đối với Lão Bạch mà nói, tuyệt đối là chuyện tốt.
Thảo khấu đúng là thảo khấu, cho dù có Liên Minh đi chăng nữa, bọn chúng hành động vẫn dựa trên lợi ích của bản thân đi đầu, cho nên vừa rồi Lão Bạch đứng ra chặn lấy đòn công của Tiếu Phong, Lâm Chấn vẫn không quan tâm việc cảm tạ hắn.
Lâm Chấn hừ lạnh một tiếng nói
“Muốn đánh lén bổn tọa, Lão Bạch, ngươi tránh ra để mặc bọn chúng, ta muốn tự tay chém chết tất cả”
Lão Bạch nghe vậy không khỏi mỉm cười, dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn Lâm Chấn nói.
“Ngươi đối phó một tên còn khó khăn a, bất quá ta đang thích thú với một trong hai tên bên kia, ngươi nhường cho ta được không”
Lâm Chấn nghe vậy, gương mặt tỏ vẻ không hài lòng nhưng hắn cũng không có tiếp tục lên tiếng, bởi vì lời Lão Bạch nó rất đúng. Đối mặt quỉ dị thiếu niên trước mặt còn vô cùng khó khăn, lúc này lại tới hai tên thực lực Hồn Tôn, quả thực quá sức của Lâm Chấn hắn.
Mà một đòn đao phong khi nãy, nếu như Lão Bạch không ra tay tương trợ, e rằng cả tấm thân Cự Viên này cũng không thể bảo vệ cho hắn được.
Rít lạnh một hơi, tôn nghiêm bị hủy khiến Lâm Chấn vô cùng tức giận. Đạp chân một cái liền phóng tới Vân Chính Thiên một lần nữa.
Vân Chính Thiên tâm cơ vốn giảo hoạt, nhân lúc bọn hắn nói chuyện đã tự nhắm mắt ngưng thần điều chỉnh lại trạng thái. Một đòn lúc nãy đánh tan Cự Viên Bất Diệt Thủ, nhìn bề ngoài có vẻ vô cùng đơn giản, nhưng đã làm hồn lực của Vân Chính Thiên tiêu hao hơn năm phần.
Thiên Phượng Đốt Thương Khung trong nháy mắt thả ra vô tận hỏa diễm, hỏa nguyên tố đối với khả năng thiêu đốt hồn lực vốn dĩ rất bá đạo, cho nên lần va chạm vừa rồi miễn cưỡng đánh tan đệ nhất hồn kỹ của Lâm Chấn, khiến hắn bị phản phệ mà trọng thương.
Mặc dù Lâm Chấn bị thương không nhẹ, nhưng muốn nhanh chóng giải quyết hắn là chuyện không dễ, Vân Chính Thiên tóc dài tung bay, đột nhiên một đạo lục sắc cột sáng từ trên đỉnh đầu hắn xuất hiện, ngay lập tức khí tức quang minh phủ xuống.
Phát hiện điều kỳ lạ này khiến cho Lâm Chấn đang xông tới cũng phải tạm thời dừng lại.
“Là hồn kỹ trị liệu, bọn chúng còn đem tới một tên phụ trợ hồn sư, khốn nạn”
Trong bất kỳ trận chiến đấu sinh tử, bên nào xuất ra được một tên có khả năng trị liệu hồn sư, bên đó phần trăm thăng đương nhiên nhảy vọt. Mà phụ trợ hệ hồn sư này không phải một tên tầm thường. Sở hữu võ hồn Mạn Đà La Hoa mang trong mình thuộc tính quang minh cường đại, gọi hắn làm một tên phụ trợ cũng đúng mà trị liệu cũng chính xác.
Bởi vì Hoa Quyển Sinh kỳ thực đồng dạng sở hữu hai loại hình kỹ năng này.
Mạn Đà La Hoa võ hồn, đệ nhất hồn kỹ. Hồn Lực Phục Hồi.
Vân Chính Thiên chìm đắm trong quang minh khí tức, cả cơ thể nhất thời thả lỏng ra, mặc cho quang minh khí tức len lỏi vào sâu bên trong từng sợi kinh mạch.
Ngay sau đó Dịch Cân Kinh trong thể nội cũng ào ào vận chuyển, đem luồng quang minh khí tức kia hoàn toàn tiêu hóa, trở thành nguồn hồn lực bổ sung, dùng tốc độ nhanh nhất khôi phục lại đỉnh phong trạng thái.
Mắt thấy tình hình bên kia biến ảo khôn lường, nhưng Lão Bạch vốn là một lão già tự phụ, hắn căn bản không muốn quan tâm thứ mà mình không thích, gương mặt già nua nhìn về phía hai người Tiếu Phong, một ngón tay giơ lên, chỉ thẳng vị trí Tiểu Mã đang đứng.
“Ngươi … tiểu tử ngươi cũng là một tên lôi hệ võ hồn a, nếu chấp nhận qui thuận ta, đảm bảo vinh hoa phú quí không cần nhọc công đi kiếm vẫn có thể hưởng thụ tới khi tuổi già”
Hai người Tiếu Phong nghe vậy không khỏi kinh ngạc, Lão Bạch này thế nào lại muốn chiêu dụ Tiểu Mã làm đệ tử. Tiểu Mã nghe vậy, trong lòng hoàn toàn không cảm xúc, đối với hắn một lời này, là chân chính miệt thị nhân phẩm của hắn.
Tiểu Mã dùng hành động để trả lời cho Lão Bạch bên kia.
Lôi Ảnh Quang Minh Kích võ hồn phóng thích. Nhất thời một mảnh thiên địa tràn ngập lôi điện ngưng tụ ở sau lưng Tiểu Mã, từ dưới chân đồng dạng dâng lên hai cái hồn hoàn trăm năm. Khí thế Tiểu Mã hoàn toàn thay đổi, cứ như là Lôi Thần giáng lâm tình huống.
Tiếu Phong kế bên không khỏi giật mình, bình thường Tiểu Mã cứ như một tên ngốc thật thà, bây giờ lần đầu chứng kiến hình thái chiến đấu của hắn, trong lòng Tiếu Phong không khỏi hoảng sợ, sát khí này, tuyệt nhiên không kém so với Vân Chính Thiên.
Lão Bạch bên kia gương mặt trầm xuống, rõ ràng đối với hành động của Tiểu Mã vô cùng bất mãn, hắn giọng run run kêu lên.
“Từ trước đến nay, đối địch ta không biết bao nhiêu người, tất cả đều ngã xuống, nếu ngươi đã quyết định như vậy, thì là như vậy đi”
Ngay lúc Lão Bạch vừa nói xong, lôi điện cũng đồng thời lập lòe xuất hiện, võ hồn của lão cũng được phóng thích ra.
Lần này thì nhìn được rất kỹ, võ hồn của lão là một cái trống lớn, trên mặt trống có hình thù hoa văn kì là, nhìn qua rất giống một tia sét cách điệu a.
“Là Lôi Bá Trống võ hồn, cường đại lôi hệ võ hồn, Tiểu Mã cẩn thận”
Cảm nhận bá khí lẫm liệt của Lão Bạch, Tiếu Phong khẽ rùng mình lên tiếng nhắc nhở. Bất quá Tiểu Mã không có trả lời hắn, hai mắt hung tợn khóa chặt Lão Bạch, như một đầu hung thú khóa chặt con mồi của mình.
Tu vi của Lão Bạch này, chỉ sợ không phải Hồn Tông bình thường, mà có thể đạt tới 45 cấp hồn lực Hồn Tông. So với Tiểu Mã vốn chưa từng đột phá Hồn Tôn, chiến thắng quả thực vạn lần khó khăn.
Lôi Ảnh Quang Minh Kích đưa lên ngang hông, Tiểu Mã dùng hai tay nắm chặt, ngay sau đó cả người hắn hóa thành một vệt lôi quang thẳng tới vị trí Lão Bạch bên kia. Lôi Kích trong tay Tiểu Mã xoay vòng, tạo thành vô số lôi điện tràn ra bốn phương tám hướng, khí thế mãnh liệt.
Lôi hệ hồn sư, không những sở hữu không tầm thường lực công kích, mà tốc độ cũng phi thường mau lẹ, tuy không có như phong hệ hồn sư như Tiếu Phong, nhưng cũng tuyệt đối không kém quá xa.
Lão Bạch dưới thế công lăng lệ của Tiểu Mã, hắn vẫn giữ gương mặt âm trầm, khẽ nâng tay một cái, Lôi Bá Trống xuất hiện ngay trước mặt, hắn không do dự dùng một tay gõ mạnh vào mặt trống.
Tức thì một cái thiên la địa võng lưới điện xuất hiện ngay trước mặt, sau đó cấp tốc phóng lớn thẳng về phía Tiểu Mã đang xông tới.
Nhất thời thiên địa tràn ngập tiếng sấm rền vang. Tiếu Phong thấy một màn này lập tức né sang một bên, vốn dĩ ý định liên thủ với Tiểu Mã đã không còn, bởi vì lôi hệ hồn sư chiến đấu vô cùng kinh khủng, lôi điện lại không có mắt, vạn nhất bị đánh trúng hắn cũng phải chịu khổ.
“Thật là cường đại lôi nguyên tố”
Tiếu Phong hai mắt hoang mang, bất quá hắn cũng không có rảnh rỗi, không giúp được Tiểu Mã và Vân Chính Thiên, vậy thì đi giúp những người khác. Tiếu Phong nhanh chóng liếc nhìn mọi nơi.
Ở bên dưới gần cổng chính có một trận chiến đang diễn ra, là Can Hữu Long đang đánh với cánh tay phải của Lâm Chấn, Tiếu Phong thấy vậy không do dự phóng xuống, đệ nhất hồn hoàn của hắn lóe lên.
Gió võ hồn, đệ nhất hồn kỹ Phong Thiên Đao.
Hai đạo đao phong từ trên người Tiếu Phong bắn tới sau lưng tên Kim Mao Hổ. Mà Can Hữu Long lúc này đang dằn co với hắn cũng phát hiện sự xuất hiện của Tiếu Phong, ngay lập tức hắn đẩy mạnh Kim Mao Hổ về phía hai luồng đao phong đang hung hăng chém tới, sau đó trực tiếp nhảy ngược lại.
“A” một tiếng hét đau đớn vang lên, Kim Mao Hổ bị đao phong chém trúng, hai vệt máu nóng theo vị trí vết thương trào ra, lập tức ngã gục xuống, không còn nhúc nhích.
Tiếu Phong lặng im đáp xuống, trên gương mặt hắn tràn ngập sự thích thú
“Phải như vậy mới được chứ”
“Được rồi đừng làm vẻ đắc ý, Tiếu Phong ca, chúng ta có nên hỗ trợ hai người họ”
Mộng Hồng Nhan tiến lên nói.
Cục diện bây giờ đã nắm chiếm thượng phong, đại đa số hồn sư của Lâm Minh trại đều bị hỏa cầu của Mộng Hồng Nhan đánh đuổi chật vật, người chết người bị thương. Hoa Quyển Sinh từ đầu đều đứng sau lưng nàng, tiến hành tăng phúc.
Nếu như hồn kỹ đầu tiên của Hoa Quyển Sinh là khôi phục hồn lực thì đệ nhị và đệ tam lần lượt là tăng cường tấn công cùng phòng thủ. Bá đạo vô cùng.
Mộng Hồng Nhan dưới sự tăng phúc của Hoa Quyển Sinh, khả năng tấn công của nàng nháy mắt tăng lên hơn 30%, phàm là hồn sư dưới ba hoàn, nàng tuyệt đối không sợ.
Can Hữu Long tình huống muốn chật vật một chút, đối phương là nắm giữ Kim Mao Hổ võ hồn, đẳng cấp không tệ, lại còn là ba hoàn Hồn Tôn, có thể miễn cưỡng chống cự đã vô cùng đáng khen rồi.
May mắn nhờ Tiếu Phong kịp thời đến giúp, hai đao liền đem Kim Mao Hổ chém xuống, khiến Can Hữu Long không khỏi ngạc nhiên, dù sao hắn là phong hệ hồ sư, ám sát là chuyên môn của hắn, bởi vì hắn có một cái thiên phú kỳ lạ, đó là khi hắn đánh lén khẻ thù, lực sát thương tăng lên trăm phần trăm à.
Nghe có vẻ không quang minh chính đại nhưng thực sự là một cái nghịch thiên thiên phú.
Hiện tại Vân Chính Thiên cùng Tiểu Mã đang đối chiến, cho nên Tiếu Phong tạm thời dẫn đội, hắn trầm ngâm một chút. Bởi vì sắc trời đã dần dần sáng, nếu như còn nán lại lâu chỉ sợ mọi việc sẽ vỡ lở, cuối cùng đã có quyết định.
Tiếu Phong phi người lên cao, hét lớn.
“Chúng ta đi trước”
Dứt lời, phong nguyên tố bao phủ bốn người Tiếu Phong lập tức rời đi, mà trong lúc đó, Hoa Quyển Sinh cũng không quên nhiệm vụ, hắn hai ngón tay đồng dạng phóng ra hai cái vệt sáng phân biệt màu đỏ và màu lam, dung nhập vào người Tiểu Mã.
Là hai vệt tăng phúc tấn công và phòng ngự.
Sau đó Tiếu Phong đem bọn họ nhanh chân chạy đi.
Vân Chính Thiên mắt thấy bốn người họ rời đi, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, dù sao chính mình lôi kéo bọn họ vào vòng nguy hiểm, hiện tại an toàn rời khỏi, hắn như trút được gánh nặng.
Tiểu Mã thân ảnh hư huyễn xuất hiện bên cạnh Vân Chính Thiên, Lão Bạch cũng đồng dạng đứng kế Lâm Chấn.
Lúc này thế trận hai đấu hai, Tiểu Mã cùng Vân Chính Thiên có mối thù sâu với Lâm Chân và toàn thể Liên Minh Thảo Khấu, bất quá lúc này bọn hắn không còn là hai con chuột nhắt chạy trốn năm nào nữa.
Hiện tại đã có đủ thực lực đối mặt với không chỉ Lâm Chấn, mà còn có Lão Bạch cường đại kia.
Lúc này, ác chiến thật sự mới chuẩn bị bắt đầu.
——————————————————
Hôm nay lại cố gắng tối thiểu ba chương nha. Cám ơn các bạn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook