Khuyết Hãm Dị Thế Giới (bản dịch)
-
Chương 86
Nhưng loại văn bản màu xanh tương tự như hệ thống hiện lên trong đầu hắn kia, hắn có thể đọc rõ và nhớ được đến 80% sau khi tỉnh dậy. Vì vậy, nó không thể chỉ là một giấc mơ.
"Chẳng lẽ đoạn nhật ký bị xóa của tiền thân vẫn được lưu lại trong trí nhớ kiếp trước và đang ở trong đầu mình?"
Lời giải thích này có chút gượng ép. Tại sao hắn hầu như không có ký ức về tiền thân mà chỉ có những dòng nhật ký này?
Ai thèm quan tâm chứ, nếu đã ở đây rồi, cứ xem chúng viết gì trước đã.
"Tôi nghĩ rằng mình đã hiểu lý do của con BUG kỳ lạ kia rồi.
Tại sao cùng một đoạn mã có thể chạy trên bất kỳ con chip nào.
Vì lý do này, tôi cũng đặc biệt tìm đọc một số sách vật lý. Lý thuyết lượng tử (quantum mechanics) và lý thuyết dây (String theory) thực sự rất khó hiểu.
Tôi nghi ngờ rằng những lời giải thích mà các đại thần đang tìm kiếm có đúng hay không cũng thật khó nói.
Đương nhiên, nếu là tôi, đừng nói tới tìm phương hướng vào cửa, chạm vào cửa căn bảo đã là không có khả năng.
Nhưng từ những người khổng lồ đi trước, tôi có thể đoán được đôi chút.
Trang Tử (庄子) nói: "Cây gậy dài một thước, mỗi ngày lấy một nửa, muôn đời không hết" (一尺之锤, 日取其半, 万世不竭). Từ nhỏ tôi đã luôn nghĩ rằng những lời thánh nhân nói nhất định là chân lý.
Bây giờ nghĩ lại, đây thực sự chỉ là một suy luận đơn giản, hoàn toàn không xem xét đến thực tế của thế giới.
Còn có lời giải thích gì mà một hạt cát là một thế giới?
Khi còn nhỏ, tôi cũng đã từng nghĩ đến việc các điện tử xoay quanh hạt nhân, giống như trái đất quay quanh mặt trời, vậy trên các điện tử lẽ nào cũng có những sinh vật thông minh hay không?
Tất cả những thứ này đều là những tưởng tượng vô lý.
Tất cả đều dựa trên cơ sở thế giới có thể phân chia vô hạn. Nhưng trên thực tế, thế giới không thể phân chia vô hạn. Một khi nó đã được chia đến độ dài Planck, thì nó không thể được chia nhỏ hơn nữa. Việc chia nhỏ là vô nghĩa.
Không chỉ độ dài không thể phân chia vô hạn, mà ngay cả thời gian cũng không thể phân chia vô hạn.
Điều đó mới có lý.
Nếu không, bất kỳ nguyên tử nào trong vũ trụ này cũng có thể bằng với một vũ trụ khác.
Bất kỳ nguyên tử nào trong vũ trụ kia đều bằng với một vũ trụ nữa...
Một thứ mang theo lượng thông tin vô cùng vô tận như vậy làm sao chịu nổi đây?
Giả sử tự bản thân tôi tạo ra một thế giới chứa khối lượng thông tin vô hạn thì chính điều đó vốn đã phi logic rồi.
Cho dù tôi có mạnh đến đâu, thì dung lượng lưu trữ của tôi luôn có hạn, mà ngay cả khả năng tính toán của tôi cũng có hạn.
Vậy thước đo vô tận, sinh mệnh nguyên tử, những thứ này càng không cần ảo tưởng.
Sinh mệnh chính là những gì chúng ta nhìn thấy, không một vi sinh vật nào có trí thông minh, chứ đừng nói đến con người nguyên tử.
Không chỉ thước đo độ dài có giới hạn mà còn cả kích thước và tuổi thọ của vũ trụ cũng đều có hạn.
Tuy rằng điều này khiến con người cảm thấy tuyệt vọng và vô vị nhưng tôi còn tìm thấy một điều thú vị nữa.
Sự nổ tung của vũ trụ, sự tương tác của các hạt cơ bản khác nhau kết hợp để tạo thành vũ trụ, tất cả các sinh vật và cả con người. Chúng được thứ gì chứa đựng và thứ gì thúc đẩy vận hành sức mạnh tính toán đây?
Tôi đoán, tại tầng thấp nhất nằm ở một nơi nào đó của thế giới tồn tại sức mạnh tính toán vô song lưu trữ tất cả thông tin và tính toán tiến trình của mọi thứ.
Vì vậy, cho dù đó là chuyện vài hạt nguyên tử tạo nên một phân tử, hay là một dòng điện chạy qua các dây thần kinh và mạch điện, đến cả một mã lệnh của máy tính chạy trên CPU thì bản chất vẫn là một loại mệnh lệnh cơ bản ở một hệ thống tầng thấp nào đó phát ra, chẳng phải sao?
Đó là lý do tại sao tôi tìm thấy một mã lệnh kỳ lạ gần như có thể vận hành ở tất cả mọi nơi.
Nó có thể chạy trên chip x86.
Nó cũng có thể chạy trên chip ARM.
Nó thậm chí còn có thể chạy trực tiếp trong não tôi! Chỉ là hậu quả có chút nghiêm trọng.
Giống như những con chip bị cháy vậy, khi tôi chịu xung kích nghiêm trong thì sẽ bất tỉnh ngay tại chỗ.
Cũng may là lúc đó tôi đang ngồi trên sofa của mình và chỉ sau chừng 30 phút hôn mê thì tỉnh dậy, không có hậu quả nghiêm trọng gì.
Nhưng tôi chắc chắn rằng có một mã lệnh như vậy tồn tại. Đây không phải là BUG của bất kỳ con chip nào.
Nguyên nhân những lệnh này lại gây ra lỗi cũng rất rõ ràng: đó là tôi không biết chúng.
Nó giống như việc sử dụng mã ngẫu nhiên như một lệnh x86 thì không lỗi mới là lạ.
Mặc dù tôi không hiểu rõ 100% nhưng tôi nghĩ mình có thể tìm hiểu chúng. Chẳng qua là thực hành thật nhiều thí nghiệm rồi kiểm tra từng cái một là được.
Tất nhiên tôi sẽ không lại dùng não mình để kiểm tra. Tôi có thể mua một số con chip rẻ tiền và hàn một số bảng rác để kiểm tra.
Nhưng mấy chuyện này có thể mang lại cho tôi những gì?
Sức mạnh tính toán đáng sợ gần như vô hạn?
Tôi cũng chẳng biết nữa nhưng dù sao cũng rất thú vị."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook