Khí Vũ Trụ (Bản Dịch)
-
Chương 1150
Đợt lôi kiếp thứ ba đã đánh xuống.
Không có yếu tố bên ngoài quấy nhiễu, tâm tư Hùng Nam Phong hoàn toàn tập trung trong việc độ kiếp, quanh năm hắn bị đuổi giết, thực lực vốn hơn xa những người cùng cấp. Cộng thêm hắn là một thần khí sư, thần khí phòng ngự hạ phẩm ở trong người rất nhiều.
Ba đợt lôi kiếp vô kinh vô hiểm trôi qua, khi hơi thở mạnh mẽ của Hùng Nam Phong tràn ra, thần linh khí nồng đậm cuồn cuộn kéo đến, tất cả mọi người biết Hùng Nam Phong đã chính thức bước vào thần quân cảnh.
Rất nhiều tu sĩ thiên thần cảnh đều lộ ra ánh mắt hâm mộ, thần quân cảnh đó, một cảnh giới mà mọi người thiết tha mơ ước.
Lam Tiểu Bố cầm một đống thần tinh ném đến bên cạnh Hùng Nam Phong, bố trí một cái tụ linh thần trận cho hắn.
KHông còn náo nhiệt để xem, lại biết được Đại Hoang Thần đạo thành có một cường giả có thể miểu sát thần quân hậu kỳ, tu sĩ vây xem đều nhanh chóng rời đi.
Nửa ngày sau, Hùng Nam Phong củng cố xong tu vi, thậm chí ngay cả y phục cũng không thay đổi đã nhảy lên một cái bước đến trước mặt Lam Tiểu Bố, “Thành chủ, lần này nếu không nhờ có ngươi, sợ là ta đã bị thần quân kia hại rồi.”
Lam Tiểu Bố gật đầu, nghiêm giọng nói, “Nam Phong, ta bổ nhiệm ngươi làm phó thành chủ của Đại Hoang Thần đạo thành, sau khi ta rời khỏi đây, an nguy của Đại Hoang Thần đạo thành do ngươi hoàn toàn chịu trách nhiệm.”
“Vâng, ta nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của thành chủ.” Hùng Nam Phong không chút do dự nói. Hắn có thể tấn cấp lên thần quân dễ dàng như vậy, chính là nhớ có Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố vẫy tay, gọi bọn người Thạch Dật, Diêm Ảnh, Tỉnh Tử Tự và Ông Liên Cao ở đằng xa đến nói, “Lúc ta không có ở Đại Hoang Thần đạo thành, tất cả mọi chuyện của Đại Hoang Thần đạo thành đều do phó thành chủ Hùng Nam Phong phụ trách, các ngươi ở bên cạnh giúp đỡ.”
Mọi người không có chút do dự nào, đều lên tiếng xác nhận. Hùng Nam Phong đến sau, theo lý mà nói thì không đến lượt hắn ngồi lên vị trí phó thành chủ, nhưng ai bảo bọn hắn không có năng lực bước vào thần quân cảnh trước chứ? Nếu như ai trong số bọn hắn có thể sớm bước vào thần quân cảnh, nhất định cũng là một phó thành chủ rồi.
Chờ sau khi những người này đi rồi, Lam Tiểu Bố mới gọi Liễu Chí lại nói, “Liễu Chí, ta có chuyện rất quan trọng giao cho ngươi. Ngươi đi thăm dò một chút, tên thần quân mới vừa bị đánh chết kia rốt cuộc là ai? Còn nữa, những năm gần đây, có người nào có ý đồ với Đại Hoang Thần đạo thành ta.”
Nói xong, Lam Tiểu Bố lấy ra một chiếc nhẫn đưa cho Liễu Chí, “Ở đây có một ít tài nguyên, cũng xem như là kinh phí cho ngươi. Một mình ngươi nhất định không thể tra được, có thể thành lập một cái Hư Không ti ở Đại Hoang Thần đạo thành. Có chỗ nào không hiểu, có thể hỏi KHuông huynh chỉ dạy.”
Khuông Quyết vội vàng nói, “Có gì không hiểu cứ trực tiếp hỏi ta là được.”
Đối với quyết định của Lam Tiểu Bố, Khuông Quyết không hề cảm thấy bất ngờ. Đại Hoang Thần đạo thành là một nơi độc lập, Khuông Quyết đã biết toan tính của Lam Tiểu Bố không nhỏ. Còn Niệm, lại càng không cảm thấy có gì ngoài ý muốn. Trên người Lam Tiểu Bố có đạo ấn Đại Hoang Thần Đình, chắc hẳn muốn thành lập Đại Hoang Thần Đình, bây giờ thành lập một cái Hư Không ti thì tính là gì chứ.
…
Chúng Thần Chi Địa, mặc dù sau khi lượng kiếp xảy ra có xuất hiện một vùng thần tiệm, nhưng mà cũng không ảnh hưởng đến địa vị của Chúng Thần Chi Địa. Ngược lại, trận pháp sư còn xây dựng lên một vài kiến trúc lơ lửng trên thần tiệm, bao gồm quảng trường hư không và các loại hình cầu treo. Những kiến trúc này lại khiến Chúng Thần Chi Địa nhiều thêm sắc thái.
Lam Tiểu Bố không dùng truyền tống trận, Luân Hồi Oa của hắn chỉ tốn hơn nửa tháng đã đến Chúng Thần Chi Địa.
Phô bày Luân Hồi Oa trước mặt Khuông Quyết, Lam Tiểu Bố cũng không thèm để ý. Khuông Quyết là người bằng hữu đáng kết giao, loại người này sẽ không nhòm ngó đến đồ của bằng hữu.
“Nơi này thay đổi rất nhiều, lần đầu tiên ta đến đây, Chúng Thần Chi Địa còn rất xơ xác, bây giờ lại xây dựng lên đẹp như vậy.” Lam Tiểu Bố cảm thán.
Khuông Quyết nói, “Chúng Thần Chi Địa là nơi tụ tập của tất cả tu sĩ không có thân phận đình dân, bây giờ đã không còn phồn hoa nữa. Vào lúc phồn hoa nhất, trong ngoài Chúng Thần Chi Địa đều không có chỗ đặt chân,”
“Khuông ti chủ trở về rồi sao?” Một giọng nói đột ngột xuất hiện bên tai mọi người.
Khuông Quyết nhanh chóng khom người xuống, “Đúng vậy, La đình trụ.”
“Dẫn Lam Tiểu Bố tiến vào Thập Thần điện đi.” GIọng nói bình thản của La Y truyền đến, hoàn toàn không để ý đến Niệm đang đi bên cạnh bọn họ.
Khuông Quyết lại thở dài, sau khi nhìn thấy Niệm dùng một quyền đánh nát một tên thần quân hậu kỳ, hắn biết thực lực của Niệm tuyệt đối không yếu hơn La Y, thậm chí là càng mạnh hơn. Nếu như La Y muốn cưỡng ép ra tay với Lam Tiểu Bố, đây tuyệt đối là lợi bất cập hại. Quan trọng nhất là thực lực của Niệm không thể nào nhìn thấu, không chú ý, sẽ nghĩ rằng đây là một tu sĩ thiên thần cảnh.
KHi Lam Tiểu Bố và Niệm tiến vào tầng một Thập Thần điện, nơi này có tất cả là 14 người, trong 14 người này, Lam Tiểu Bố có biết vài người.
Hắn biết La Y, trừ La Y ra, thống soái Thích Khai Thương của Quy Hành Thần Đình cũng có ở đây. Mà bên phía Diên Tinh Thần Đình, hắn nhìn thấy Quân Vu cũng đến. Đúng, còn có Tra Dự. Những người còn lại, Lam Tiểu Bố không biết ai cả.
Mà Tra Dự, giờ phút này thật giống một con chuột hoảng loạn, núp trong một góc, rũ đầu không dám ngẩng lên.
“Tiểu Bố, đã lâu không gặp.” Nhìn thấy Lam Tiểu Bố, Quân Vu là người đầu tiên chào hỏi.
Lam Tiểu Bố cảm thán không thôi, ở thần giới âm u này có nhiều người gian trá, nhưng mà vẫn có không ít người lỗi lạc, Quân Vu, Thúc Vãng Tiêu, Khuông Quyết đều là người như vậy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook