Khí Vũ Trụ (Bản Dịch)
-
Chương 1151
Quả nhiên khi nhìn thấy Quân Vu chào hỏi với Lam Tiểu Bố, một tên nam tử râu vàng đứng bên cạnh Quân Vu hừ lạnh nói, “Quân Vu, Lam Tiểu Bố bây giờ chính là tội nhân của thần giới, ngươi là một trong những thống soái của Diên Tinh Thần Đình, không nên tùy tiện nói lung tung.”
Quân Vu lạnh lùng nói, “KHổng Đinh, Quân Vu ta muốn nói chuyện với ai, ngươi còn chưa quản được đâu.”
Lam Tiểu Bố cười ha ha một tiếng, ôm quyền với Quân Vu rồi nói, “Quân huynh, đúng là như vậy. KHông cần để ý đến những kẻ râu ria này, có rảnh thì đến Đại Hoang Thần đạo thành của ta ngồi một chút.”
Khổng Đinh nghe thấy Lam Tiểu Bố nói mình là kẻ râu ria, lập tức giận dữ, sát ý trong nháy mắt bùng lên. Nhưng mà hắn cũng có chút nhẫn nại, vậy mà có thể đè ép lửa giận xuống, giọng điệu lạnh lẽo nói, “Có rảnh không à? Chỉ sợ từ hôm nay trở đi, ngươi sẽ không có thời gian rảnh nữa.”
Lam Tiểu Bố không để ý đến hắn, hắn tới đây cũng không phải để bị thẩm vấn.
“Lam thành chủ, gần đây không tệ nhỉ.” Lại có một giọng cười tủm tỉm truyền đến, người nói chuyện chính là thống soái Thích Khai Thương của Quy Hành Thần Đình.
Lam Tiểu Bố cũng ôm quyền nói, “Chỉ chút trò nhỏ của ta, so với Thích thống soái thì kém xa.”
Mặc dù La Y không thể quát lớn Thích Khai Thương như Khổng Đinh, nhưng mà trong lòng cũng không thoải mái. Lam Tiểu Bố chính là đối tượng mà bọn hắn sẽ thẩm vấn, Thích Khai Thương ngươi đại diện cho Quy Hành Thần Đình, ngươi tìm hắn nói chuyện làm gì?
KHông thể quát lớn Thích Khai Thương, nhưng không có nghĩa là hắn không thể quát Lam Tiểu Bố, La Y nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố hừ một tiếng rồi nói, “Lam Tiểu Bố, ngươi chắc phải biết, tu sĩ thần giới chúng ta nhất định phải lấy chuyện giữ gìn an nguy thần giới làm nhiệm vụ của mình. Lần trước lượng kiếp ở thần giới đến, kết quả lại không bị dẫn đi, ngược lại đã phá hủy rất nhiều nơi có thể tu luyện. Ngay cả Chúng Thần Chi Địa cũng xuất hiện một vùng thần tiệm, nếu như không phải có chín đại đạo quân ngăn cơn sóng dữ, nói không chừng thần giới đã đứng bên bờ hủy diệt. Lam Tiểu Bố, ngươi chắc hẳn phải biết đã xảy ra chuyện gì chứ.”
Lam Tiểu Bố không để ý đến La Y, hắn phát hiện trong này không có chỗ ngồi, dứt khoát lấy trong nhẫn ra ba cái ghế, “Chúng ta ngồi xuống đi.”
Khuông Quyết vội vàng xua tay, “Ta không cần ngồi.”
Tốt xấu gì thì trên danh nghĩa hắn cũng là ti chủ của Quy Hành Thần Đình, bây giờ Thúc Vãng Tiêu không có ở đây, hắn tính ra cũng đang nằm trong sự quản lý của La Y. Lúc này mà hắn ngồi xuống chẳng phải đang đánh vào mặt La Y sao?
Lam Tiểu Bố không khuyên Khuông Quyết, tự ngồi xuống cùng Niệm.
“Lam Tiểu Bố, ngươi to gan thật, bây giờ ngươi không biết là đang thẩm vấn ngươi sao?” La Y giận tím mặt, đột ngột đứng lên, định ra tay.
Sắc mặt Lam Tiểu Bố lạnh lẽo, hắn truyền âm cho Niệm nói, “Niệm huynh, đợi lát nữa khi ra tay, chúng ta trực tiếp quay về Đại Hoang Thần đạo thành, ở Đại Hoang Thần đạo thành, ta không tin lão già này có thể làm khó dễ được ta.”
Truyền âm xong thì phát hiện La Y cũng chỉ quát lên chứ không hề ra tay, dứt khoát hỏi lại chẳng chút hoang mang, “Thẩm vấn? Ngươi là đạo quân hay là chủ của thần giới? Dù sao ta cũng là thành chủ của một thần thành độc lập. Ta đến đây là phối hợp với ngươi để điều tra, bởi vì ta cũng là một thành viên của thần giới, ta không phải đến để bị ngươi thẩm vấn. La Y, tốt nhất thì ngươi nên hiểu rõ, nếu không thì đừng trách ta không tiếp.”
Thích Khai Thương khó chịu nói, “La đình trụ, đến bây giờ vẫn chưa xác định được chuyện gì, ngươi đã dùng hai chữ thẩm vấn như thế có đúng không?
Còn một câu nữa Thích Khai Thương không nói ra, cho dù có muốn thẩm vấn, cũng không nên do La Y ngươi nói ra. Dù sao thì Lam Tiểu Bố cũng là người của Quy Hành Thần Đình chúng ta, La Y ngươi nói lời này là có ý gì? Người ta nghe không hiểu còn tưởng rằng Dịch Đế không có ở đây, Quy Hành Thần Đình trở nên mềm yếu đi rồi.
KHiến Lam Tiểu Bố không ngờ là, Quân Vu lại đột ngột mở miệng nói, “La đình trụ, cái từ thẩm vấn này ngươi dùng thật sự không đúng. Lam Tiểu Bố có phải là người khiến lượng kiếp phản phệ đến thần giới hay không còn chưa biết rõ, ngươi đã nói là thẩm vấn rồi sao?”
La Y khẽ nhíu mày, Lam Tiểu Bố cũng chỉ là một dục thần cảnh nho nhỏ mà thôi… A, Lam Tiểu Bố hình như không phải là dục thần cảnh. Nhưng mà cho dù không phải là dục thần cảnh, Quân Vu cũng không cần thiết phải nói chuyện giúp như vậy chứ?
Nhìn thấy hai thế giới thần đều nói chuyện giúp Lam Tiểu Bố, mấy tên định trụ thần đình định quát Lam Tiểu Bố đều chọn ngậm miệng không nói. Lam Tiểu Bố này, tựa như không đơn giản như ngoài mặt.
Một tên nam tử có vóc người cao gầy đột nhiên cười cười, “Lam Tiểu Bố, nếu như ngươi đã nói không phải là ngươi làm, chuyện này không liên quan gì đến ngươi, vậy chúng ta sẽ khiến ngươi tâm phục khẩu phục. Tra Dự!”
Tra Dự đang núp ở một góc nghe thấy gọi đến tên hắn, nhanh chóng cong lưng eo lại, nịnh nọt nói, “Tiền bối, xin ngài cứ sai bảo.”
Không đợi tiền bối trong miệng Tra Dự lên tiếng, Lam Tiểu Bố đã lạnh lùng nói, “Tra Tra, lá gan của ngươi không nhỏ nhỉ, dám vu cáo ta. Còn ngươi nữa? Ngay cả tên tuổi mà ngươi cũng không nói thì dựa vào gì hỏi ta phải nói?”
Nghe thế giọng Lam Tiểu Bố, Tra Dự theo bản năng rụt cổ lại. Tra Dự vô cùng sợ hãi đám gia hỏa này, nhưng mà trong lòng hắn cũng sợ Lam Tiểu Bố. Đối với hắn mà nói, Lam Tiểu Bố chính là ác mộng của hắn.
Khi hắn bị bắt được, cũng không hề cân nhắc đã trực tiếp nói thật, nói lượng kiếp là do Lam Tiểu Bố giở trò quỷ. KHi đó Tra Dự nghĩ rằng, Lam Tiểu Bố khôn khéo xảo trá, tuyệt đối không thể nào dễ dàng bị bắt được như vậy. Nhưng lúc này mới được bao lâu chứ? Hầu như trước đó hắn vừa nói ra Lam Tiểu Bố, ngay sau đó Lam Tiểu Bố đã bị đưa đến trước mặt hắn rồi.
Đòi mạng, đúng là đòi mạng mà.
Giờ phút này Tra Dự hận không thể khóc lớn một trận, Tra Tra ta sao mà số khổ như vậy chứ. KHông đúng, Tra Tra là cái tên Lam Tiểu Bố thường nói, hắn tên là Tra Dự, là Tra Dự.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook